Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 470: Ngày tận thế vĩ đại




Vào thời điểm cuộc pháo kích bắt đầu, tôi tóm lấy Lee Jihye. Cảm giác như thể cả thế giới đã đem chúng tôi vào tầm ngắm của nó. Con tàu của chúng tôi nhanh chóng chuyển hướng. Tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng cô ấy đã không quá muộn.

[[Bắn.]] Kwa-aaaaaaaah!!

Những tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vang lên khắp đại dương. Bọt nước xung quanh chúng tôi bốc hơi thành hơi nước. Gần như là suýt soát, [Tàu mai rùa] đã xoay sở kịp thời. Ngay cả vậy, chúng tôi vẫn không thể tránh được mọi thứ.

"Hyunsung-ssi!"

Một mùi khét lẹt xộc lên mũi chúng tôi, kim loại Câu chuyện nhanh chóng phân nhánh và bao phủ toàn bộ boong tàu. Chẳng bao lâu, nó đã bao phủ toàn bộ thân tàu và bắt đầu phát sáng trong nhiệt độ nóng đến trắng rực. Quá nóng, đến mức mà da của một người sẽ bị nấu chín ngay lập tức. Khi lực tác động lên lớp ngoài của kim loại giảm đi, Lee Hyunsung cởi bỏ [Chuyển đổi thép].

Khi chúng tôi nhìn thấy bầu trời một lần nữa, chúng tôi nhận ra rằng con tàu của chúng tôi đang rơi thẳng xuống như thể mặt đất bên dưới đã biến mất. Tôi

nhanh chóng kích hoạt [Chuyển đổi Quỷ vương], dang rộng đôi cánh của mình và hét lên.

"Lee Jihye!!"

Cô vội vàng nắm lấy cần lái và điều khiển chuyển động của con tàu. Ngọn lửa sáng lên bên dưới thân tàu và [Tàu mai rùa] bắt đầu bay lên.

Sau khi đảm bảo được sự cân bằng, chúng tôi mới có thể xem xét môi trường xung quanh. Chỉ là, cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy....?

⸢Và sau đó, Kim Dokja không thể khép hàm của mình lại.⸥

Một con tàu giữa đại dương đột nhiên rơi xuống đất - có nghĩa là, vùng nước

nâng đỡ con tàu đó đã biến mất. Ku-gugugugu!

Đại dương rộng lớn đã bị tách làm đôi và phần đáy sâu tối tăm của nó giờ đã lộ ra hoàn toàn. Các sinh vật dưới nước đang vùng vẫy một cách đau đớn ở dưới đó, và chúng tôi có thể thấy đám "Vị thần bên ngoài" đang hân hoan xé xác những sinh vật bất lực đó.

[Gyahaaaaaah!]

Đám Vị thần bên ngoài đang chạy dưới đáy đại dương, cơ thể chúng uốn éo như những con giun. Từ hai phía của đáy đại dương khô cằn, những đợt sóng thần khổng lồ tràn vào.

"Di chuyển đi! Nhanh lên!"

Tôi hét lên và Lee Jihye khẩn trương quay con tàu lại. [[Nạp đại bác]].

Đó là lúc chúng tôi nghe thấy tiếng đại bác được nạp lần thứ hai. Chỉ cần nghe thấy giọng nói thật đó thôi là nỗi sợ hãi đã được truyền vào tận xương tủy của chúng tôi.

Tôi ngẩng đầu lên và thấy Lee Hyunsung cũng đang đổ mồ hôi. Ngay cả khi đó là [Kim loại Câu chuyện], nó vẫn không thể hứng chịu những đòn tấn công tầm cỡ như vậy quá nhiều lần.

"Ahjussi! Làm gì đó đi!"

Dù sao thì tôi cũng đang định hành động.

Tôi hoàn thành nỗ lực tạo hình tồi tàn của mình trên [Lá cờ trắng của sự đầu hàng hoàn toàn] và nâng nó lên cao.

[Vật phẩm, "Lá cờ trắng của sự đầu hàng hoàn toàn", đang được kích hoạt!]

[Bây giờ kẻ thù của bạn sẽ có thể phát hiện ra sự đầu hàng hoàn toàn của bạn từ xa!]

[Một số các Chòm sao bị sốc trước hành động của bạn!]

[Một số ít Chòm sao đang chĩa ngón tay buộc tội vào sự hèn nhát của bạn!]

Hèn nhát cái mông ấy. Các người thậm chí còn không dám xuất hiện ở đây.

Tôi dùng tất cả sức mạnh của mình để vẫy lá cờ trắng này xung quanh.

"Lee Jihye! Ở đây nè!"

Tôi gọi, nhưng không có câu trả lời nào đáp lại tôi.

Không, thay vào đó, người trả lời tôi theo nghĩa bóng chính là Lee Jihye của chúng tôi. "Ahjussi, chú mất trí rồi à??"

"Trông có thể không giống, nhưng vật phẩm này cấp SSS lận đó."

"Không có gì đảm bảo chúng ta sẽ sống sót chỉ vì chúng ta đầu hàng cả!" "Chà, Lee Jihye ở bên đó có thể là một cô gái tốt bụng. Hãy tin vào điều đó." "Làm thế nào mà chú có thể nói đùa trong tình huống này vậy??"

Thật không may, tôi không nói đùa.

Các khẩu pháo đã hoàn tất việc nạp đạn, và ngay khi chúng bắt đầu phát ra ánh sáng, tôi cần mẫn vẫy lá cờ trắng và hét lên bài phát biểu đã chuẩn bị trước của mình. "Oiii, Lee Jihye! Sư phụ của cô dạy cô tấn công một đối thủ đang phất cờ trắng sao??"

Ku-gu.....

Và sau đó, bên kia lần đầu tiên ngừng di chuyển. Những khẩu đại bác được nạp đầy đạn đã dừng lại ngay trước khi chúng có thể khai hỏa. Làn hơi nước xám xịt dày đặc tan biến để lộ ra một bóng người đơn độc đứng trên boong.

Đó là Vị thần bên ngoài, "Chủ nhân của Đảo chìm".

Lee Jihye từ lượt thứ 999 đang đứng đó, mái tóc dài tung bay trong gió.

Mặc dù cô ấy đã sống một quãng thời gian không thể đo đếm được, nhưng vẻ ngoài của cô ấy vẫn như những năm 20 tuổi. Cứ như thể thời gian của cô ấy vẫn bị đóng băng từ khoảnh khắc "Kết thúc" của lượt hồi quy thứ 999.

Như thể muốn đếm lại khoảng thời gian trống vắng ấy, môi cô ấy bắt đầu từ từ hé mở.

[[Cờ.....]]

"Đúng vậy, lá cờ này. Cô nhớ nó không?"

Những trang sách cũ đang lật lại trong tôi. Các cảnh từ lượt thứ 999 đang được phát lại - mùi máu tanh nồng nặc, bóng tối kỳ lạ của tàu điện ngầm...

[Kỹ năng độc quyền, "Đọc hiểu", đang kích hoạt!]

[Thuộc tính, "Người diễn giải kịch bản", đang kích hoạt!]

[Lời nói của bạn đã đánh thức Câu chuyện cổ xưa trong đối thủ của bạn!] ⸢Trong bóng tối đó, Yoo Joonghyuk đang đứng.⸥

Tia lửa phụt ra từ những chiếc đèn pha đầu tàu vỡ nát; ánh sáng lập lòe liên tục chiếu sáng thanh kiếm đang tàn sát những con quái vật của Yoo Joonghyuk.

⸢Vào ngày hôm đó, Kiếm Quỷ đang bị thương đã gặp Vua Chinh phục.⸥

Kiếm Quỷ rùng mình sau khi nhìn thấy thanh kiếm của anh ta dễ dàng xé toạc những kẻ thù mà cô đã rất khó khăn để chiến đấu cho đến lúc đó. Lee Jihye hét lên, đôi mắt đuổi theo quỹ đạo của thanh kiếm đang dường như biến mất trong sự hờ hững triệt để.

⸢"Nếu tôi đi theo anh, tôi có thể trở nên mạnh mẽ hơn không? Nếu vậy, liệu tôi có thể tồn tại trong thế giới kinh tởm này không?!"⸥

Tsu-chuchuchuchut!

Những tia lửa nhảy múa dữ dội trước mắt tôi. Cơn bão dữ dội vì hệ quả của Xác suất mạnh đến mức tôi thậm chí không thể nhìn rõ phía trước của mình.

Những sinh vật dưới nước đang tiến đến và các "Vị thần bên ngoài" nhắm vào chúng tôi đã bị hút vào tia lửa và quằn quại trong đau đớn.

[ĐâylàthứgìĐâylàthứgìĐâylàthứgìĐâylàthứgì]

"Các vị thần bên ngoài" quay lại nhìn "Vua" của họ. Tuy nhiên, Vua của họ đã không còn đứng đó nữa. Như thể cô ấy đang đi lạc trong ký ức xa xăm, Lee Jihye ở lượt thứ 999 đang vươn tay về phía khoảng không.

[[Sư.... phụ....]] Đúng như tôi nghĩ.

Tôi có ấn tượng này ngay lần đầu tiên gặp "Kẻ mưu phản bí mật" cũng như Uriel ở lượt thứ 999, rằng... Những người này, rõ ràng là họ đã đánh mất lý trí của mình.

[Nhân vật, "Chủ nhân của Đảo chìm", đang nghiến răng trong đau đớn.]

Khi một tồn tại trở thành một "Vị thần bên ngoài", thông thường sinh vật này sẽ trở thành một tồn tại hoàn toàn khác. Họ sẽ mất đi ký ức về cuộc sống mà họ đã sống và tái sinh thành một sinh vật hoàn toàn mới.

Tuy nhiên, đó là câu chuyện dành riêng cho những "Vị thần bên ngoài" thông thường; "Các vị vua" thì chơi theo luật khác. Họ vẫn giữ lại ký ức và cảm xúc của kiếp trước.

"Kẻ mưu phản bí mật" đã chia Câu chuyện của mình thành nhiều lượt hồi quy khác nhau và lưu trữ chúng theo cách đó, trong khi "Ngọn lửa sống" đẩy cảm giác của bản thân cô vào nỗi ám ảnh báo thù.

Trong trường hợp đó, "Chủ nhân của Đảo chìm" sẽ như thế nào?

Cô ấy có thể nhớ mình đã từng là ai không?

"Lee Jihye! Xin hãy nhớ lại cô từng là ai! "

Tôi không chắc tại sao Lee Jihye của lượt thứ 999 lại trở thành "Vị thần bên ngoài". Tuy nhiên, tôi có thể nghĩ đến một khả năng.

"Đừng phá hủy "thế giới" này, làm ơn! Nơi này cũng giống như thế giới mà cô từng sống! Yoo Joonghyuk ở đây, Lee Hyunsung cũng vậy, và cả cô, Lee Jihye cũng vậy!"

Tsu-chuchuchuchut!

[ đang theo dõi gắt gao các hành động của bạn.]

[Một sốt Dokkaebi vĩ đại đang cau mày trước hành động của bạn.]

Những câu chuyện từ lượt thứ 999 bắt đầu hiện ra trước mắt tôi.

"Đừng nhắm mắt! Hãy chắc chắn rằng cô nhìn thấy người mà cô sắp giết!" ⸢"Đừng nhắm mắt. Hãy ghi nhớ người mà thanh kiếm của cô sắp giết."⸥

Yoo Joonghyuk, theo như Lee Jihye ở lượt thứ 999 nhớ, anh ta đứng đó, người đàn ông đã dạy cô cách dùng kiếm và cách sống sót. [Cuộc chiến cướp cờ] bắt đầu, và sau khi tiếp quản ga Chungmuro, anh đã nói điều này với cô.

⸢"Hãy ghi nhớ cái chết của những người mà cô đã giết. Điều này có thể làm tổn thương cô, nhưng bằng cách đó, cô sẽ tránh được việc trở thành một Kiếm Quỷ."⸥

Lá cờ của Yoo Joonghyuk, vẫn còn màu trắng và chưa hề bị nhuốm bẩn, chầm chậm lay động ở nơi đó. Sau đó, nó sẽ trở thành màu đỏ, rồi đến màu đen. Lee Jihye tự hào nhìn lá cờ lấp lánh trên lưng người đàn ông đó và thầm nghĩ.

⸢Tôi ước được trở thành một người như anh ấy.⸥

Đó là điều mà tôi cũng thường xuyên nghĩ đến.

[Câu chuyện của nhân vật "Chủ nhân của đảo chìm" đang rung chuyển dữ dội!]

Tôi đã không bỏ lỡ phần dạo đầu này và tiếp tục bắn ra những lời thuyết phục của mình như một khẩu súng máy. Tôi phun ra các sự kiện của lượt thứ 999 mà tôi nhớ được không chút do dự. "Cô đã quên mọi thứ mà Yoo Joonghyuk từng dạy cô rồi à? Hãy để những người đầu hàng đi sớm đi! Những người âm mưu sau lưng cô thường mới là những người thông minh! Chúng tôi đang thiếu nhân lực, vì vậy chúng tôi cũng cần tận dụng cả những người như vậy nữa!"

Lee Jihye há hốc mồm khi cô ấy nhìn tôi từ bên đó. Cô ấy hẳn không thể ngờ rằng tôi sẽ nhảy ra và thuyết phục kẻ thù theo cách này. Không quan trọng cho dù họ có gọi tôi là một tên hèn nhát, vì tôi đơn giản là không còn lựa chọn nào khác. Tôi phải dùng đến việc khơi dậy những ký ức từ cuốn tiểu thuyết gốc vì thời gian câu được mới là ưu tiên hàng đầu. Dù sao thì, tôi cũng không có bất kỳ thứ gì đảm bảo rằng phương pháp này sẽ hoạt động,.

[[Bắn]].

..... Chết tiệt, chỉ với chút ký ức đó là chưa đủ. Kwa-aaaaaah!

Trận pháo kích thứ hai bắt đầu.

Mặc dù hỏa lực lần này yếu hơn, nhưng sức công phá của cuộc tấn công vẫn còn quá mạnh để chúng tôi có thể đối đầu trực diện. Sự an ủi duy nhất là, thay vì "một phát súng lớn", cuộc tấn công này ở dạng các đợt rải rác.

Tôi nhìn những con tàu băng qua đại dương bao la và cắn chặt môi mình. "Hyunsung-ssi!"

".... Tôi vẫn chưa hoàn tất việc chuẩn bị của mình!"

Có phải vì anh ấy cũng đang phải cho những đồng đội khác mượn [Kim loại Câu chuyện] không? Tốc độ hồi phục năng lượng ma thuật của Lee Hyunsung cực kỳ chậm. Lớp thép rèn bao bọc con tàu chỉ còn khoảng một nửa so với trước đây.

Có nghĩa là, chúng tôi cần phải chống chọi với tình huống này mà không cần sự trợ giúp từ [Chuyển đổi thép].

[Tàu mai rùa] bắt đầu rút lui với từng chút năng lượng để né tránh những mảnh đạn pháo rơi vãi. Tuy nhiên, Lee Jihye đã di chuyển ngược lại với hướng của con tàu và đứng ra phía trước để bảo vệ cả tôi và Lee Hyunsung.

"Ahjussi, đứng sau lưng tôi. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể về chuyện này."

Câu nói bất ngờ của cô ấy khiến tôi phải nhìn lại cô ấy. Với một ánh sáng xa lạ trong mắt, cô ấy đang nghiên cứu chiến tuyến.

"Cuộc chiến này... Nó là cuộc chiến của tôi."

Tôi không biết điều gì đã khiến cô ấy kích động, nhưng có một điều chắc chắn - Lee Jihye đã chọn chiến trường của mình.

"Tôi không biết lượt thứ 999 này là cái quái gì, cũng như chuyện gì đã xảy ra ở đó. Tuy nhiên, nếu có một "tôi" khác đang cố gắng phá hủy thế giới này với cái cớ là bi kịch từ một lượt khác....." Ngọn lửa tinh thần bùng cháy dữ dội trong mắt cô sau khi cô hạ quyết tâm. "Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho "tôi" đó."

[Chòm sao, "Hải Chiến Thần", đang giải phóng Trạng thái của mình!]

Tôi lặng lẽ nhìn cô ấy.

Đại dương là chiến trường tối ưu nhất của cô.

Điều duy nhất tôi có thể tin tưởng vào lúc này chính là Lee Jihye và chiến hạm của cô ấy.

[Xác suất của Tinh vân <Kim Dokja Company> đang tràn ngập trong Hóa thân, "Lee Jihye"!]

Những Câu chuyện vĩ đại mà tôi sở hữu đã đổ tất cả Trạng thái của chúng vào cô ấy. Hào quang vàng rực chói mắt bao trùm khắp cơ thể cô.

Cô ấy mở to mắt, trước khi cười sảng khoái với tôi. "Cảm ơn nhé, ahjussi." Chiến hạm của Lee Jihye lao về phía trước.

[Tàu mai rùa] né tránh các vòng cung của những quả đạn pháo đang phân tán và phun ra ngọn lửa từ đầu rồng của nó.

"Toàn quân, tiến lên!"

[Câu chuyện vĩ đại, "Ngọn đuốc đã nuốt chửng huyền thoại", đã bắt đầu kể về một trận chiến to lớn!]

Ngọn lửa phun ra từ đầu rồng nhỏ va chạm với đạn pháo bắn ra từ phía bên kia và bốc hơi. Lịch sử mà chúng tôi cùng nhau chia sẻ đã trở thành Câu chuyện và va chạm với Câu chuyện của lượt thứ 999.

[Câu chuyện vĩ đại, "Mùa xuân của thế giới quỷ", đang hỗ trợ cho Hóa thân "Lee Jihye".]

[Câu chuyện vĩ đại, "Thời kỳ của Ánh sáng và Bóng tối", đã bắt đầu kể chuyện!]

Nếu chỉ nhìn vào sức hủy diệt của các Câu chuyện vĩ đại, thì phe của chúng tôi sẽ không bao giờ bị đẩy lùi bởi các Tinh vân tầm thường các người.

[Chòm sao, "Hải Chiến Thần", đã nhường quyền chỉ huy cho Hóa thân của mình.] [Nhân vật "Lee Jihye" đang kích hoạt "Hạm dội ma Lv.???"!]

Sức mạnh đặc biệt của cô ấy, Hạm đội ma, cuối cùng đã lộ diện trên mặt nước của đại dương rộng lớn. Mỗi tàu trong số này đã lớn hơn kích thước của một tàu tuần dương bình thường và giờ đã gần đạt tới kích thước của một tàu sân bay. Chúng hộ tống [Tàu mai rùa] và đồng thời phun lửa.

"Nạp đại bác!"

Hạm đội ma của Lee Jihye bắt đầu cuộc tiến quân thần tốc của họ. Thật không may, bên kia đã nổ súng trước.

Những làn sóng rực lửa tràn vào trên đại dương bao la. Đội tàu lao thẳng vào làn sóng. Bức tường nước khổng lồ chắn trước mặt chúng tôi, nhưng mắt cô ấy chỉ tập trung vào một điểm duy nhất.

"Bắn!"

Việc khai hỏa dày đặc khiến một bên sóng biển nổ tung. Hạm đội đào vào trong khe hở nhỏ đó và tiếp tục tiến lên. Hạm đội của cô, lúc này đang xếp theo đội hình thẳng hàng, sau đó nổ súng về mọi hướng.

Các Vị thần bên ngoài bị đại bác đánh xuống kêu lên đau đớn. Lee Jihye giẫm đạp lên những tiếng hét đó và tiếp tục tiến về phía trước hết lần này đến lần khác.

Cô ấy thậm chí còn nôn ra máu sau khi sử dụng quá nhiều năng lượng ma thuật, nhưng cô ấy không bao giờ buông tay cầm lái ra.

⸢Ngay cả khi chỉ còn một lần bắn nữa.⸥

Đôi mắt tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo của Lee Jihye vẫn dán chặt vào một điểm. Trên một chiến hạm nào đó đang chờ đợi bên ngoài bức tường của con sóng dày đặc này.

[[Nạp đại bác.]]

"Nạp đại bác!"

[Chòm sao, "Công lý hói", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

[Chòm sao, "Vua Heungmu", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

[Chòm sao, "Phù thủy đầu tiên của Joseon", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

[Chòm sao, "Anh hùng cuối cùng của Hwangsanbeol", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

[Chòm sao, "Di Lặc một mắt", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

[Chòm sao, "Seo Ae một nét bút duy nhất", đang cổ vũ cho Hóa thân, "Lee Jihye".]

Các Chòm sao trên Bán đảo Triều Tiên đang theo dõi cô ấy.

Trong khi nhìn cô ấy vượt qua tình huống chiến đấu vô cùng bất lợi này, tôi bắt đầu nhớ lại một trang nào đó trong cuốn tiểu thuyết gốc ngày xưa.

[Sự tiến hóa thuộc tính của nhân vật "Lee Jihye" sắp xảy ra!]

Sự tiến hóa thuộc tính cuối cùng của cô ấy, điều mà cô ấy đã trải qua trong bản gốc, sắp xảy ra ngay trước mắt tôi. Một điều như vậy chỉ có thể là vì tình hình hiện tại.

Những Xác suất được các Chòm sao của Bán đảo Triều Tiên cho cô mượn, Câu chuyện mà chính cô đã tích lũy với tốc độ bất thường, và cuối cùng, quyết tâm liều mình đến chết của Lee Jihye đã kết hợp lại để tạo nên điều kỳ diệu này.

[Chòm sao, "Hải Chiến Thần", đang nhìn vào Hóa thân của mình.]

Từ bầu trời xa xôi, Nhà tài trợ của Lee Jihye, "Hải Chiến Thần", đang nhìn xuống cô. Ông là Chòm sao đã bảo vệ và khuyên bảo cô lâu nhất.

Tôi biết ông ấy đang nghĩ gì lúc này; Tôi có thể cảm nhận được điều đó, bởi vì tôi cũng là một ngôi sao như ông ấy. Ông ấy hiện đang trải qua một sự kiện mà chỉ có một số cực kỳ ít Chòm sao từng gặp phải.

⸢Sự kiện Hóa thân vượt qua Tư cách của Người bảo trợ cho cô ấy.⸥

Đây hẳn là điều mà Hải Chiến Thần nhận ra - rằng đã đến lúc ông ấy phải thừa nhận sự thật; đó là lúc để buông bỏ Hóa thân khỏi vòng tay của mình.

⸢Và như vậy - các đại dương mong muốn một vị Quân chủ để cai trị những cơn bão dữ dội.⸥

Hải Chiến Thần thuật lại Câu chuyện như thể ông đang gửi một thông điệp chúc mừng đến chú chim non lần đầu tiên bay lên bầu trời.

⸢Vì vậy, không cần phải có hai vị Quân chủ trong đại dương này.⸥

[Thuộc tính của nhân vật "Lee Jihye" đang phát triển!]

[Nhân vật "Lee Jihye" đã có được thuộc tính cấp Huyền thoại!]

Cuối cùng, Kiếm Quỷ bị thương đang tiến về đại dương của chính mình.

[Thuộc tính của nhân vật "Lee Jihye" đã phát triển thành "Quân Vương của Biển cả"!] [[Bắn.]]

"Bắn!!"

Khi tiếng đại bác đinh tai nhức óc vang lên, mọi thứ trước mắt chúng tôi bị bao trùm bởi tia sáng chói mắt.