[Kỹ năng độc quyền, 'Quan điểm của độc giả toàn trí' hiện đang hoạt động!]
Ý thức của tôi trở nên lờ mờ. Điều đầu tiên tôi nghe thấy trong bóng tối đen như mực này là những đoạn văn đến với tôi từ bên kia Bức tường thứ tư.
[Trong khoảnh khắc đó, Lee Jihye nhìn ra chiến trường.]
Chiến trường của Lee Jihye ở đó, cùng với hàng chục con tàu dường như che phủ toàn bộ sông Tongtian.
Các hóa thân của 'Hoàng đế' chuẩn bị bắn đại bác, còn các Chòm sao cấp lịch sử chịu trách nhiệm chỉ huy.
["Khai hỏa!"]
Các chiến hạm của 'Hoàng đế' bao quanh Long Quy đồng loạt nổ súng.
Lee Jihye tiến về phía trước trong khi lướt qua đống đổ nát của những con tàu bị phá hủy. Cô để vài đòn tấn công rơi xuống con tàu của mình, trong khi một vài đòn tấn công khác thì cô né tránh.
["Nạp đại bác."]
Giống như xem một dàn nhạc giao hưởng. Khả năng chỉ huy hạm đội của cô chắc chắn đã đạt đến cảnh giới của một vị thần hải quân, cho phép cô di chuyển Long Quy và Hạm đội Ma khi cô thấy thích hợp.
["Khai hỏa!!!"]
Hạm đội của Đô đốc Hàng hải Lee Jihye khai hỏa. Hạm đội Ma thiết lập lại đội hình theo mệnh lệnh của cô và nhanh chóng lặp lại chiến thuật đánh-chạy một cách chính xác, khiến hạm đội đối phương phải nếm trải mùi hủy diệt trong nháy mắt.
["Làm thế nào mà thứ vô lí như vậy lại có thể xảy ra chứ....?!"]
Khả năng của cô ấy đã vượt qua chênh lệch về số lượng áp đảo - đây là thời điểm mà giá trị thực sự của Đô đốc Hàng hải - một trong những hóa thân mạnh nhất Con đường sinh tồn - tuyên bố với thế giới.
[ [Chòm sao 'Hải Chiến Thần' tự hào về hóa thân của mình.] ]
Lee Jihye thực sự đã vượt qua nhà tài trợ của cô ở nửa sau trong cốt truyện gốc. Có lẽ, tôi sẽ thấy được cảnh tượng đó trong lượt hồi quy này.
["Chúng ta cần thay đổi chiến thuật!"]
Khi hạm đội của 'Hoàng đế' đột nhiên lao vào cô, có lẽ họ đã nhận thấy rằng mọi chuyện đang diễn ra không ổn cho lắm. Một chiếc chiến hạm dẫn đầu. Dường như họ đã lựa chọn đánh cận chiến với cô ấy vì họ thua trong cuộc đọ súng tầm xa. Nhưng đáng tiếc thay, có điều mà họ không biết.
["...Argh, mình đã tạo ra nó để có thể đưa cho Dokja-ahjussi một kỹ thuật tốt, nhưng đây...."]
Vấn đề ở chỗ, đánh cận chiến cũng là bài tủ của Đô đốc Hàng hải Lee Jihye.
Nhìn vào tư thế cúi người chuẩn bị rút kiếm của cô, tôi có thể đoán được cô ấy đang nghĩ gì vào lúc này.
[Tất Sát]
Tôi có thể thấy được cô ấy đã thành thạo một trong những kỹ năng chiến đấu có sát thương mạnh nhất trong Con đường sinh tồn.
'Kwa-aaaahh!'
Khi những tiếng nổ lớn phát ra từ mạn tàu, Lee Jihye bắt đầu lao vào đánh cận chiến. Cô chém, chém từng khúc, và rồi lại chém thêm nữa. Lưỡi kiếm của quỷ cắt qua làn nước và chém trúng đầu tên chỉ huy đối phương.
Và cô ấy đã chém như vậy trong bao lâu rồi? Ở giữa chiến trường Tongtian, giờ đã bị nhuộm đỏ bởi những Câu chuyện rải rác, Lee Jihye nằm vật ra đầy mệt mỏi, vì cô đã xử lí tất cả kẻ địch của mình.
Cô ấy nhìn chằm chằm vào bầu trời đang tối dần và nhẹ giọng hỏi như thể cô ấy đang nói chuyện với tôi.
["...Ahjussi, chú vẫn ổn phải không?"]
Tôi muốn nói với cô ấy rằng tôi vẫn ổn, nhưng môi tôi không muốn hé ra.
[Mức độ thông thạo hiện tại của bạn đối với 'Quan điểm của độc giả toàn trí' là rất cao.]
[Hiện có thể tách góc nhìn.]
[Quan điểm của nhân vật 'Jung Heewon' đã được thêm vào 'Góc nhìn thứ 3'.]
Người thứ hai tôi nhìn thấy là Jung Heewon.
["Tránh! Ra!!!!"]
Cô đang đuổi theo Phi Hồ. Lưỡi kiếm của Lee Hyunsung - khi cô giữ chặt anh - đang bận bắn ra những ngọn lửa thuộc về 'Hỏa ngục'. Bất cứ nơi nào cô ấy đi qua, tro tàn bay múa trong không khí.
Tôi có thể ít nhiều hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở đây. Nghĩ rằng 'Phi Hồ' là người từ bỏ cuộc chiến đầu tiên... Rốt cuộc thì hóa thân mạnh nhất ở Hàn Quốc có lẽ là Jung Heewon.
[Quan điểm của nhân vật 'Jang Hayoung' đã được thêm vào 'Góc nhìn thứ 3'.]
Jang Hayoung, vẫn đeo bộ râu giả, đang chạy trên sông, Han Myungoh bị kẹt dưới cánh tay cậu. Ánh mắt cậu dán chặt vào Lee Gilyoung - hiện đang tham gia trận chiến gay gắt chống lại các Thống lĩnh Cửu Diệu Tinh Quân.
["Này nhóc! Tránh sang một bên!"]
Các Thống lĩnh Cửu Diệu Tinh Quân là một phần trong lực lượng tinh nhuệ của 'Hoàng đế'. Jang Hayoung đã sẵn sàng để giải phóng sức mạnh 'Cú đấm lực lượng Phá Thiên' vào họ.
Tuy nhiên, Lee Gilyoung lắc đầu và hét lên.
["Đừng can thiệp vào, Hayoungie- hyung. Một mình em là quá đủ rồi!"]
Cậu nhóc nhìn về trung tâm chiến trường phía xa và nghiến răng.
["...Em không thể thua Shin Yoosung được."]
Giọng của Lee Gilyoung - bóng tối dường như bao trùm lên nó, nhuốm một âm sắc đáng ngại. Và ngay sau đó, một cơn bão màu vàng bùng nổ từ toàn bộ cơ thể cậu bé.
Không, chờ một chút. Đó chẳng lẽ là....??
Trước khi tôi có thể đưa ra bất kỳ kết luận nào, bối cảnh đã thay đổi.
[Quan điểm của nhân vật Yoo Jonghyuk đã được thêm vào 'Góc nhìn thứ 3'.]
Tiếp theo là Yoo Jonghyuk, hiện đang đơn độc đối đầu với Nhị Thập Bát Tú.
["Cho dù hắn ta có mạnh mẽ đến đâu, thì sau cùng hắn cũng chỉ là hóa thân từ một Tinh vân nhỏ bé yếu ớt mà thôi!"]
["Ngươi nghĩ một tên khốn như ngươi có thể đơn độc đối phó với những Chòm sao thực sự à?"]
Mặc dù họ cố tỏ ra cứng rắn, nhưng bàn tay của Yoo Jonghyuk hiện đang cầm một vài cái đầu bị chặt của những ngôi sao đã chết. Áo khoác của anh ta trở thành một mảnh vải vụn sau những đòn tấn công phối hợp của Nhị Thập Bát Tú, và có một vết thương đáng chú ý trên cánh tay anh ta, nhưng có như vậy thì anh ta vẫn ổn.
["Nếu các ngươi đang nói đến 'Chòm sao', thì ta đã chém bỏ rất nhiều đồng loại của các ngươi rồi."]
Máu chảy dài trên trán anh ta. Mái tóc dính đầy những câu chuyện của Chòm sao tung bay, và như một con quái vật độc ác nào đó, Yoo Jonghyuk ngẩng đầu.
["Và đó là lý do tại sao ngày hôm nay tất cả các ngươi sẽ ngã xuống."]
Rồi màn hình thay đổi lần cuối.
["Ahjussi."]
Đó là hóa thân của tôi.
["Làm ơn, hãy lắng nghe giọng nói của con!"]
Hình dáng cô bé run run như thể cô đang nức nở.
Tiếp đó, tôi nhìn thấy bàn tay của mình đang được nắm chặt trong tay cô bé. Bàn tay ủ rũ, vô lực đó không thể nắm lấy tay cô. Giọng nói của cô bé ngắt quãng, những điều tôi cần nói với cô bé và những điều tôi cần nghe từ cô bé đều biến mất giữa những lời bộc bạch.
[Câu chuyện 'Vị cứu tinh của một vì sao' đang tiếp tục.]
Tôi... muốn di chuyển. Tôi muốn lau nước mắt cho cô bé. Tôi muốn quỳ xuống và ôm lấy cô bé, trước khi nói với cô rằng, mong muốn của cô bé...
...Cũng là của tôi nữa.
'Tsu-chuchuchuchut.'
Những kỷ niệm vỡ vụn.
Những con chữ trôi nổi xung quanh. Tôi cảm thấy mình đang phân tán trong bóng tối này. Tôi nghe thấy một giọng nói gọi tôi từ bên ngoài vực thẳm trống rỗng.
Tôi nhìn thấy thứ gì đó giống như một 'Hố lớn' đang quật mạnh ở phía xa. Từ từ, rất chậm, linh hồn tôi bị hút vào đó.
[Đã đế n lúc thực h iện l ời h ứa của cậ u rồi.]
Tôi hoảng sợ.
Nếu tôi quên hết tất cả... những cảm xúc này, thì chúng sẽ đi về nơi nào? Và Bức tường thứ tư sẽ nhớ câu chuyện của tôi từ đâu, được bao xa?
[Da-aht, daaaht!]
Biyoo bất ngờ xuất hiện và nắm lấy linh hồn đang bị hút đi của tôi. Con bé làm mọi thứ trong khả năng của mình để kéo lại khối linh hồn đó.
[Da-aaaht!]
Tôi chỉ có thể nhìn con bé rối rắm, bối rối vật lộn.
Tôi cũng không muốn đi đến đó.
[Đế n bên Kẻ m ưu ph ản vĩ đ ại nà o.]
Giá mà tôi có thể.
[Cậu định đến đó thật đấy à?]
Cùng với tiếng ồn 'Tsuchuchuchu!' dòng chảy của bầu không khí xung quanh thay đổi. Những chữ cái ngừng phân tán, và lực hút kéo lấy linh hồn tôi biến mất.
Ai đó đang sử dụng Trạng thái của chính mình để cưỡng chế sự tiêu tan của tôi.
[Vị Tôn chủ này đang hỏi cậu đấy.]
Tôi nhìn lại, và phát hiện ra một Chòm sao khá quen thuộc đang đứng đó. Mái tóc vàng bạch kim của anh ấy khẽ bay trong không khí, chiếc Vòng Kim Cô của anh đang phát ra ánh sáng dịu nhẹ.
"....Tề Thiên."
Quả thật, đó chính là Tề Thiên Đại Thánh với nụ cười tinh quái được khắc trên môi. Tuy nhiên, lần này anh ấy không đến một mình.
[Có qu á nhiều T ôn Ng ộ Khô ng ở đâ y.]
[Ồ, vậy đó là 'Mảnh vỡ của Bức tường Cuối cùng' mà ta từng được nghe nói đến sao? Đúng là một tên khốn ồn ào.]
[Hừm.... Đây quả là một thế giới mường tượng thú vị.]
Một chú khỉ đẹp trai trong trang phục cao bồi bước ra, trong khi chú khỉ còn lại có biểu hiện uể oải trên khuôn mặt, bàn tay để dưới chiếc quần lót họa tiết vằn hổ và mải miết gãi thứ gì đó....
Tôi ngay lập tức nhận ra họ là ai.
"...Các anh có phải là Bật Mã Ôn và Mỹ Hầu Vương không?"
Trước khi tôi có thể nhận được bất kỳ câu trả lời nào, một giọng nói vang lên từ trên không.
[H ầu Vươ ng.]
[Các ng ươi định ngă n c ản bọn ta à?]
[Urgh, im đi. Bọn ta đang bận nói chuyện đấy.]
Mỹ Hầu Vương bị kích thích và giải phóng sức mạnh của mình, khiến những gợn sóng từ các Ngoại thần lập tức biến mất. Đó thực sự là một Trạng thái đáng kinh ngạc
[Quỷ vương của sự cứu rỗi, bọn ta đến đây để hỏi cậu vài điều.]
Người nói câu đó không phải là Tề Thiên, Mỹ Hầu Vương, cũng không phải Bật Mã Ôn.
Một người mà tôi chưa từng thấy trước đây đang ở đó. Anh ta có một vẻ mặt kỳ lạ, khuôn mặt lộ ra ánh hào quang bí ẩn ngăn cản bất kỳ ai xác định giới tính của anh ta. Mái tóc đen ngắn được cắt tỉa gọn gàng cùng chiếc áo choàng Phật giáo trang nhã quấn trên người.
Và xét trên thực tế, anh ta cũng đang cầm Gậy Như Ý, anh ta chắc chắn là Tôn Ngộ Không. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là tôi không nhìn thấy Vòng Kim Cô ở trên đầu anh ta.
[Theo như kiến thức của Kim Dokja, trên thế giới chỉ có một 'Tôn Ngộ Không' như vậy.]
"Đấu chiến thắng Phật."
'Tsu-chuchuchuchut!'
Những tia lửa mỏng manh bùng nổ trong không khí như đang phản ứng lại những gì tôi nói.
Đấu Chiến Thắng Phật hỏi tôi với vẻ mặt vô cảm. [Ta đã theo dõi câu chuyện của cậu ngay từ lúc bắt đầu.]
"...Tôi xin lỗi vì điều đó."
[Đó là một Câu chuyện đầy ý nghĩa. Ngay cả khi 'Tây Du Ký' đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ có một Câu chuyện nào lại tập trung vào nỗi đau của những Yogoe sắp chết.]
Mỹ Hầu Vương nghe anh ta nói ở bên cạnh và thì thầm, "Tên ngốc thích thuyết giáo đến rồi đây." Hoàn toàn không để ý đến anh, Đấu Chiến Thắng Phật tiếp tục.
[Tuy nhiên, nỗi đau của họ là số phận đã được định sẵn. Rốt cuộc thì không phải ai cũng có thể trở thành nhân vật chính.]
"Tại sao anh lại nghĩ vậy?"
[Cậu nói như thể tất cả Yogoe đều là nạn nhân, nhưng không phải tất cả chúng đều bị đẩy nhầm vào vị trí của mình. Một vài trong số chúng còn chưa bao giờ làm việc chăm chỉ một lần trong đời, còn một vài thì lại mang ý định xấu xa và chọn cách làm tổn thương người khác. Cho nên, hiển nhiên là chúng sẽ không bao giờ trở thành nhân vật chính.]
"Anh nói đúng. Tuy nhiên, giống như những gì anh đã ám chỉ, một vài trong số họ chẳng có tội tình gì cả. Không, có khá nhiều trong số họ đấy."
[Và đó là lý do tại sao vô số câu chuyện tồn tại trên thế giới này. Câu chuyện khổng lồ không phải là câu chuyện hay duy nhất. Những kẻ không hơn gì những sinh vật nhỏ bé, tầm thường bên trong Câu chuyện khổng lồ vẫn có thể trở thành nhân vật chính của một câu chuyện khác.]
Anh ta nói đúng.
Thật vậy, nó có thể như thế. Tuy nhiên....
"...Điều đó chỉ áp dụng khi họ được phép tham gia vào những câu chuyện."
Có một vài sinh vật trong thế giới này đã bị loại trừ khỏi những câu chuyện. Những sinh vật chỉ đơn giản được dùng làm vật hy sinh trong nhiều câu chuyện khác nhau mà không nhận được chút cổ phần nào.
[Aaaaaaaaaahhh]
[ĐếnđâyĐếnđâyĐếnđâyĐếnđây]
"Những câu chuyện nên được cho phép kể cả những người đã thất bại."
Những người đã quên đi bản thân thậm chí còn không được phép tận hưởng cơ hội của các kịch bản. Star Stream bịt miệng họ và đảm bảo rằng lời nói của họ sẽ trở nên khó hiểu đối với những người khác.
[...Đó có phải là những gì mà cậu tin tưởng không?]
Đấu Chiến Thắng Phật hỏi, đôi mắt kì bí vẫn nhìn tôi. Không, chính xác hơn, anh ta đang nhìn vào Năng lượng Hỗn mang tỏa ra từ cơ thể tôi.
[Và cậu muốn hy sinh toàn bộ bản chất của mình để trở thành Ngoại Thần?]
"....Đúng vậy."
Tề Thiên ngáp dài với vẻ mặt chán nản trong lúc tôi trả lời, và sau đó, anh ấy nói lên ý kiến của mình. [Ngươi xác nhận xong chưa? Ta đã nói với ngươi rồi, chẳng phải sao? Cậu ấy thực sự như vậy mà.]
[....Quả thật.]
[Thật luôn. Thuyết phục Đức Phật-nim thân yêu là điều khó nhất từ trước đến nay đấy.]
Tôi không biết những người này đang nói về điều gì.
Bốn Tôn Ngộ Không vừa liếc nhìn tôi vừa nói với nhau.
[Được thôi, vậy thì ai sẽ làm chuyện đó?]
[Ta sẽ làm. Dù sao thì ta cũng đã mất gần hết ký ức sau khi được ban Phật quả rồi.]
[...Chà, một nhà sư pha ke như ngươi cũng khá hữu ích trong những tình huống như thế này đấy nhỉ.]
Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, ánh sáng rực rỡ bừng lên xung quanh tôi, khiến những ký ức vụn vặt của tôi ùa về. Và khi tia lửa của Xác suất nổ tung, cơ thể tôi cũng phát sáng rực rỡ, như thể tôi đang bị điện giật.
[Ai đó đang đối phó với hình