Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 293




"Tôi biết cách giết Yoo Jonghyuk."


Đó là những lời của Han Sooyoung.


Tôi do dự một lúc trước khi mở miệng, "...Cô không cần phải làm điều này. Một câu chuyện hoàn hảo không phải là câu chuyện hay nhất."


Từ xa, có một tiếng gầm chói tai do va chạm giữa Yoo Jonghyuk và Uriel. Ánh sáng phát ra từ bầu trời lấp đầy đôi mắt trắng dã của Han Sooyoung.


"Yoo Jonghyuk phải chết trong kịch bản này. Bằng cách đó, thế giới mà tôi hy vọng sẽ được hoàn thành."


"Cô đang hy vọng thế giới nào..."


"Chẳng phải đã anh nhìn vào bên trong đầu tôi rồi sao? Vậy mà anh vẫn hỏi điều này?"


Giọng nói của tôi bị chôn vùi bởi một tiếng gầm khác. Đó là một câu hỏi vô nghĩa ngay từ đầu. Như Han Sooyoung đã nói, tôi đã có một cái nhìn thoáng qua về thế giới mà cô ấy mơ ước.


Đó là một điều không tưởng, không có bất kỳ khoảng trống nào. Đó là một câu trả lời mà chỉ một người tìm hiểu cuốn tiểu thuyết gốc theo một cách hoàn toàn khác mới có thể trình bày.


Tôi quay đầu lại và xem trận chiến giữa Yoo Jonghyuk và Uriel. Trong thế giới mà Han Sooyoung mơ ước, câu trả lời cho trận chiến này như sau:


[Tống lãnh thiên thần của ngọn lửa sẽ chết ở đây.]


Như thể chờ đợi, các thành viên trong nhóm tập trung xung quanh chiến trường của Uriel và Yoo Jonghyuk. Lee Jihye đang chuẩn bị kỹ năng, Lee Hyunsung tập trung San bằng Núi cao, Kim Namwoon đang tháo băng và có vẻ như đã sẵn sàng để gọi Hắc hỏa Vực long.


Tôi nắm lấy Vẹn tín. Han Sooyoung nhận ra chuyển động của tôi và trừng mắt nhìn tôi. "Khoan đã, anh...!"


Rõ ràng đó là Han Sooyoung, không phải Yoo Jonghyuk, người đã tạo ra thế giới này... Vậy thì sao?


[Chòm sao 'Quỷ vương của sự Cứu Rỗi' đang phát hành 'trạng thái' của mình.]


Ngay từ đầu, đây không phải là câu chuyện tôi muốn đọc. Những chiếc sừng nhỏ tượng trưng cho quỷ vương mọc lên khỏi đầu tôi. Tôi muốn có thêm đôi cánh nhưng không thể thực hiện được bởi Mùa xuân của Thế giới Quỷ đang không hoàn thiện. Han Sooyoung rất ngạc nhiên nhưng không ngăn cản tôi. Có lẽ cô ấy nghĩ rằng tôi không thể ngăn chặn cuộc chiến này.


Tôi cũng biết điều đó. Nhưng bây giờ tôi không đơn độc.


"Gabriel, Jophiel."


[Chòm sao 'Ghim Hoa huệ của Bảo Bình' đang nhìn bạn.]


[Chòm sao 'Chỉ huy Hoa Sao Nhái đỏ' đang nhìn bạn.]


"Làm ơn hãy giúp tôi."


[Các tống lãnh thiên thần nói rằng nó sẽ đòi hỏi nhiều xác suất hơn trước.]


"Không thành vấn đề."


Ngay lúc tôi cho phép, trạng thái của hai thiên thần nhập vào tôi. Tôi cảm thấy da mình bị rách và có thứ gì đó lớn lên.


['Trạng thái' của các tống lãnh thiên thần đang ở trong bạn.]


Sáu cái cánh mọc ra từ tôi, giống như khi tôi đánh bại các chòm sao.


[Địa vị của một quỷ vương và một thiên thần đang xung đột bên trong bạn.]


Những câu chuyện trộn lẫn đang gào thét bên trong tôi. Địa vị của một tống lãnh thiên thần được thêm vào sức mạnh của một quỷ vương. Làn sóng quét qua chiến trường.


"Cái gì? Trạng thái này...!"


Đó là điều tự nhiên khi sốc như vậy. Bây giờ Uriel là tống lãnh thiên thần duy nhất còn sống sót trên thế giới này. Tuy nhiên, địa vị có thể cảm nhận được từ tôi thuộc về một vị thiên thần.


[Quỷ vương 'Sư tử bờm đen' đang theo dõi bạn!]


[Quỷ vương 'Thịnh nộ và Sắc dục' đang nhìn bạn!]


Thật ngạc nhiên khi sức mạnh của một quỷ vương và thiên thần lại ở trong cùng một chúng sinh. Theo như những gì tôi biết, chỉ có một tồn tại mới có thể tạo ra loại trạng thái này trong Con đường sinh tồn.


[Quỷ vương...!]


Uriel cảm nhận được sự hiện diện của tôi và nhìn sang đây. Ngay lúc tôi mở miệng, Gabriel, người đi vào bên trong tôi lên tiếng đầu tiên,


[Uriel! Dừng lại đi! Việc này là sao?]


Giọng nói thật uy nghiêm của tống lãnh thiên thần khiến Uriel có một tia sáng lý trí.


[...Gabriel?]


[Cô bị mất trí rồi à? Cô đang làm gì vậy?]


Giọng nói thật của Gabriel truyền qua tôi. Tôi nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Uriel và muộn màng nhận ra sai lầm.


[Nhìn này, đây là những người cô yêu thích! Là Yoo Jonghyuk và Kim Dokja đấy! Cô luôn nói về họ mà!]


Khoảnh khắc hóa thân của Gabriel đến gần Uriel, môi cô ấy mở ra.


[Cô đang nói cái gì vậy? ■■■]


Gabriel bối rối cứng người lại. Uriel tiếp tục nói, [Cô vẫn còn sống, Gabriel. Cô cũng bò tới tìm một quỷ vương à.]


[C-Cô đang nói gì vậy?]


[Ahhhhhh!]


Ma lực khổng lồ của Uriel tràn ngập khu vực Gwanghwamun. Ngọn lửa địa ngục hoạt động dữ dội và biến nơi đây thành địa ngục lửa. Tôi có thể thấy áo khoác của Yoo Jonghyuk tan chảy vì nhiệt độ cao.


Những sinh vật vô danh bị cuốn trôi và tan thành từng miếng thịt.


Tôi hét lên, "Gabriel!"


Gabriel bàng hoàng trao lại sức mạnh cho tôi.


[Ta sẽ nghe giải thích sau.]


Thành thật mà nói, tôi không tự tin để giải thích. Họ sẽ không thể hiểu được điều gì đã xảy ra với Eden trong vòng thứ 1863. Một khi các tống lãnh thiên thần của vòng ba biết thông tin, tôi không biết mình sẽ bị cuốn vào cơn bão nào hay Gabriel sẽ phải gánh chịu những tổn thương tâm lý ra sao. Bởi vì... Gabriel của vòng thứ 1863 đã phản bội Eden.


"Yoo Jonghyuk!"


Ngay lúc tôi gọi, Yoo Jonghyuk đã cắt ngọn lửa bằng cách sử dụng Phá Thiên kiếm. Tôi lao vào biển lửa.


Ba cánh hoa của Gabriel và Jophiel rải rác trong không khí. Có một khoản phí lớn và một cái gì đó trỗi dậy trong tôi. Tôi tận dụng sự va chạm ma lực để tiếp cận Uriel.


Tôi xin lỗi, Uriel.


Tôi nắm lấy đầu Uriel bằng cả hai tay. Sức mạnh của Bạch Tinh Thuần Năng và địa vị của thiên thần và quỷ vương giáng xuống đầu Uriel. Uriel cau mày đau khổ nhưng sức mạnh của Uriel không hề giảm đi chút nào.


Nói đúng hơn, ngọn lửa của cô ấy đang lấn dần về phía tôi. Nhiệt độ cao khiến đôi cánh và sừng của tôi hơi nóng chảy. Tôi là người rên rỉ đầu tiên. Đây là sức mạnh của thiên thần chiến đấu mạnh nhất Eden.


Uriel cười tàn nhẫn và triệu hồi ngọn lửa địa ngục vào tay cô, những ngọn lửa nóng nhất trên thế giới. Khoảnh khắc lưỡi kiếm sắc bén của ngọn lửa nhắm vào tim tôi.


"Jophiel!"


Những tia lửa khổng lồ xuất hiện trong tầm tay tôi và cơ thể của Uriel được bao quanh bởi một vòng kiềm chế gợi nhớ đến một vầng hào quang. Uriel hét lên vì sốc khi những ràng buộc trói buộc cô ấy lại.


Trạng thái của Uriel bị giảm ngay lập tức và ngọn lửa đột ngột dập tắt. Uriel là một trong những tống lãnh thiên thần quyền năng nhất Eden. Không một thiên thần nào có thể sánh được với cô ấy trong việc chiến đấu với quỷ.


Tuy nhiên, nếu đối thủ cũng là một thiên thần thì sao?


Tống lãnh thiên thần Jophiel. Không giống như những thiên thần khác tập trung vào việc diệt trừ quái vật, Jophiel có thêm một khả năng đặc biệt.


[Sự giam cầm của Thiện và Ác.]


Kỹ năng của Jophiel được sử dụng để săn các thiên thần sa ngã đã phát huy sức mạnh chống lại Uriel. Uriel cố gắng trốn thoát nhưng sự khống chế bị siết chặt. Uriel đấu tranh trước khi cuối cùng từ bỏ việc nổi loạn và gục ngã. Vị tống lãnh thiên thần bị mắc kẹt bởi những ràng buộc sẽ chìm vào giấc ngủ sâu trong một tuần.


Tôi ôm Uriel đang ngủ và cùng Yoo Jonghyuk di chuyển ra khỏi đám cháy. Tôi thoát ra khỏi làn khói và nhìn thấy các thành viên đang nhìn về phía này. Một vài người nhìn về phía tôi với sự ngạc nhiên trong khi những người khác cảm thấy ngưỡng mộ... có một người đang nhìn chằm chằm vào tôi với sự thù địch mờ nhạt.


Tôi nhìn Han Sooyoung. "Đây là thứ không có trong thế giới trong mơ của cô."


"...Uriel chết hay không không ảnh hưởng đến bức tranh toàn cảnh. Anh đã thấy nó nên anh phải biết chứ? Sự tưởng tượng của tôi rất hoàn hảo."


Chiếc áo khoác trắng của cô ấy tung bay khi Han Sooyoung đi về phía tôi. Cô ấy nhanh chóng đứng trước mặt tôi và nhìn lên tôi. Cô ấy liếc nhìn đôi cánh thiên thần bị đốt cháy và cặp sừng quỷ bị gãy rồi hỏi,


"Kim Dokja, anh muốn một thế giới như thế nào? Anh đã đọc đến cuối câu chuyện nên chắc chắn anh phải có một thế giới mà anh mong muốn."


Tôi biết rất rõ những lời của Han Sooyoung.


["Thế giới mà tôi muốn là gì?"]


Đó là câu mà Yoo Jonghyuk luôn sử dụng khi tuyển dụng đồng đội mới. Tôi nói với Han Sooyoung, "Tôi không phải là đồng đội của cô."


"Tôi cần anh để hoàn thành câu chuyện này."


Han Sooyoung tiếp tục chỉ về phía Yoo Jonghyuk, "Chẳng phải anh cũng cần hoàn thành một câu chuyện mới sao?"


Dường như cô ấy biết tại sao tôi đến thế giới này. Tôi xem xét khuôn mặt của từng thành viên một. Lee Hyunsung, Lee Jihye, Lee Seolhwa, Shin Yoosung, Kim Namwoon...


Chưa từng có vòng nào mà tất cả họ đều có thể sống sót cho đến thời điểm này. Tuy nhiên-


"Câu chuyện này có gì mới?"


Tôi quan sát Yoo Jonghyuk. Người duy nhất không được thế giới này lựa chọn. Anh đã lặp đi lặp lại hàng nghìn vòng để cứu thế giới nhưng lần này, anh phải chết vì thế giới.


Thế giới của Han Sooyoung cũng là một thế giới mà cuối cùng ai đó cũng phải chết. Có vô số thế giới khác như vậy, không chỉ riêng thế giới của Han Sooyoung.


"Cô đã đọc một phần của bản gốc, thay đổi diễn biến và đặt tên của một người khác vào vị trí của nhân vật chính."


Một số bản sao có thể vượt qua bản gốc. Tuy nhiên, chúng không bao giờ có thể trở thành bản gốc.


"Cô có biết một hành động là gì không?"


Tôi muốn nở một nụ cười thoải mái nhưng bây giờ tôi không có tâm trạng. Han Sooyoung nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt rực lửa. "Đây không phải là vòng của anh. Đừng nói những điều vô nghĩa nữa."


Han Sooyoung không chịu nghe tôi nói và quay đi. "Tôi sẽ cho anh ba ngày. Tốt hơn hết là anh nên quyết định trước đó. Giúp hoặc không giúp, đó là tất cả những gì tôi muốn nghe."


Các thành viên trong nhóm đi theo Han Sooyoung và lần lượt vào tòa nhà. Lee Hyunsung giúp Lee Seolhwa vận chuyển bệnh nhân. Lee Jihye và Kim Namwoon liếc nhìn tôi trước khi quay đi.


Đây không phải là vòng của tôi. Những thành viên trong nhóm của tôi đang đợi tôi và tôi có thể quay lại nếu tôi giết Yoo Jonghyuk.


Tôi nhìn Yoo Jonghyuk. Có những lỗ thủng trên áo khoác khi Yoo Jonghyuk đứng đó với đôi mắt ngờ nghệch.


...Tuy nhiên, đó thực sự là tất cả những gì tôi phải làm sao?


__________


Han Sooyoung đổ mồ hôi khi mở mắt trong bóng tối. Xung quanh cơ thể cô có những tia lửa yếu ớt. Toàn thân cô lạnh cóng.


Han Sooyoung hít một hơi thật sâu và đứng dậy. Cô bật điện thoại lên và mở tập tiểu thuyết của mình. Hồi quy vô hạn cấp SSSSS.


[Yoo Junhyun đã nghĩ về điều đó.


'...Mình sợ.'


'Nó chỉ đến đây thôi sao?']


Đây là nội dung của các trang đã lưu. Tuy nhiên, Han Sooyoung vẫn đọc chúng. Cô ấy đọc đi đọc lại chúng, như thể nội dung sẽ bị thổi bay nếu cô ấy không đọc.


Cô ấy đã đọc trong bao lâu? Các tia lửa xung quanh cô bắt đầu co lại. Cô gần như không thể thở dài. Nếu cô đến muộn hơn một chút, bản thân sự tồn tại của cô sẽ bị nuốt chửng bởi những tia lửa.


Đây không phải là lần đầu tiên. Đó là cơn bão xác suất gặm nhấm ký ức của cô. Không biết đây là tác dụng phụ của việc sử dụng quá nhiều Avatar hay nó có liên quan đến Con đường sinh tồn.


[Star Stream đang theo dõi hóa thân 'Han Sooyoung'.]


Han Sooyoung cắn môi và thả lỏng cơ thể. Vai và cổ tay cô cứng đờ do tác dụng phụ. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của vô số chòm sao đang hướng về phía mình.


Han Sooyoung nghĩ, 'Cứ nhìn bao nhiêu tùy thích. Tôi không bắt đầu việc này chỉ để kết thúc ở đây.'


Sau khi khởi động, cảm giác lạnh thấu xương biến mất. Han Sooyoung mặc áo khoác và nhìn ra ngoài cửa sổ.


Kim Dokja và các thành viên trong nhóm của cô ấy cũng được trông thấy. Ngày đầu tiên họ còn lúng túng, nhưng sau một thời gian họ đã có thể thoái mái trò chuyện. Thật kỳ lạ. Những người đã trải qua 94 kịch bản và tràn đầy sự ngờ vực lại nhanh chóng mở lòng với anh ta.


Kim Dokja, biến số xuất hiện ở cuối kế hoạch này.


...Tại sao Kẻ mưu phản Bí mật lại gửi một giao ước khác vào thời điểm này? Han Sooyoung không biết câu trả lời. Cô chỉ biết rằng cô phải sử dụng Kim Dokja.


Yoo Jonghyuk đang đứng thất thần ở một góc quảng trường. Han Sooyoung quan sát một lúc trước khi nhảy ra ngoài cửa sổ.


Han Sooyoung đáp xuống bên cạnh Yoo Jonghyuk và mở miệng, "Đã hai ngày."


Yoo Jonghyuk không trả lời. Han Sooyoung chậm rãi quan sát Yoo Jonghyuk. Đôi mắt vô hồn của anh dường như không nhìn thấy gì cả.


Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào mắt anh và bất ngờ tiến lại gần. "...Anh thực sự không tỉnh táo sao?"


Tay Han Sooyoung nắm lấy cằm Yoo Jonghyuk. Yoo Jonghyuk vẫn không phản ứng.


"Buồn cười làm sao. Tôi không thể tin rằng điều này đang xảy ra... anh quên rằng anh đã hứa sẽ chết à?"


Ở khoảng cách gần, khuôn mặt của Yoo Jonghyuk đầy sẹo. Chúng là dấu vết của trận chiến đơn độc hơn bất kỳ vòng nào khác.


Han Sooyoung đang nhìn một Yoo Jonghyuk như vậy. Cô cảm thấy vừa thương cảm vừa tức giận. Han Sooyoung bỏ tay khỏi cằm Yoo Jonghyuk và rút ra một điếu thuốc. Khói xuất hiện khi cô đốt nó lên.


Ở phía xa, những người xung quanh Kim Dokja hét lên điều gì đó khi anh ta nói. Han Sooyoung nhả khói.


"Thế giới thật không công bằng. Một số người có thể dễ dàng hòa đồng với những người khác chỉ bằng cách nói một vài câu, trong khi một số người nói quá nhiều và cảm thấy lạc lõng."


"..."


"Chẳng phải anh đã viết ra những ký ức tốt đẹp cho tôi sao? Anh đã có thể làm đủ... không, không sao cả. Không có cách nào anh có thể làm điều đó."


Han Sooyoung giẫm lên tàn thuốc rơi xuống.


"Đừng trách tôi vì đã giết anh khi anh không nhớ. Tôi đã làm tất cả những gì anh yêu cầu tôi làm."


Han Sooyoung đi về phía các thành viên trong nhóm của mình. Yoo Jonghyuk nhìn Han Sooyoung rời đi với đôi mắt trống rỗng. Một ánh sáng mờ mờ phản chiếu trong đôi mắt vô hồn của Yoo Jonghyuk.