Lại đến chạng vạng một ngày, trước khi thượng đế nghỉ ngơi, nhìn thoáng qua Hằng Tinh thiên.
Cảnh tượng bận rộn trong cung điện sí thiên sứ trưởng, có thể nói là một đại cảnh quan của thiên đường, không ít thiên sứ Hằng Tinh thiên làm việc xong đều sẽ lặng lẽ đi ngang qua bên này.
Bọn họ cũng không phải biểu đạt ái mộ, chỉ là muốn ngắm dung nhan sí thiên sứ trưởng một cái, sau đó mang theo một phần tâm tình hạnh phúc về nhà nghỉ ngơi. Thiên sứ luôn đơn thuần tốt đẹp, mà Lucifiel lại là ngôi sao sớm xinh đẹp nhất thiên đường, có thể liếc mắt thêm một cái cũng là tràn đầy vui sướng.
Thượng đế cũng mở một mắt nhắm một mắt, không so đo hành vi của bọn họ.
Trong cung điện, Lucifiel mỉm cười trước sau như một, nhìn theo phó quan rời đi, lại ngẫu nhiên cho các trí thiên sứ “đi ngang qua” ngoài cửa điện thiện ý bao dung.
Không có gì khác thường.
Thượng đế vẫn luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Mấy ngày nay Luci đều không đến đại thánh đường yết kiến y, mặt hắc ám cũng an phận đến độ có chút quỷ dị, chẳng lẽ Luci còn đang hoài nghi ngô ban ngày là mặt hắc ám sao?
Y cầm lấy sách Sáng Thế trên đầu gối, dặn dò nó: “Coi chừng mặt hắc ám.”
Sách Sáng Thế hài hước nói rằng: “Ta lại không thầm mến y, mỗi ngày nhìn y làm chi?” Trước khi thượng đế tức giận, nó lại nhanh chóng hứa hẹn, “Ta cam đoan buổi tối dù không ngủ cũng sẽ nhìn chặt y, một khi y làm chuyện gì tổn hại mặt mũi ngài, ta đều sẽ nghiêm nghiêm túc ghi chép lại.”
Thượng đế gật đầu, ánh mắt hòa hoãn, “Lần sau đừng nói lung tung.”
Sách Sáng Thế vẽ một đồ án tan nát cõi lòng trên giấy.
Nhưng mà thượng đế vươn ngón trỏ, dễ dàng chọt đồ án đó ra một cái lỗ. Sách Sáng Thế bị hành động của y làm kinh sợ, hốt hoảng nhìn khuôn mặt lạnh băng tôn quý của thượng đế, cảm thấy trên người đối phương dường như có thêm chút thay đổi.
Trước kia thượng đế sẽ không chơi với nó như vậy!
“Ngô muốn ngủ…”
Thần linh tóc bạc để lại những lời này, mi mắt nhẹ nhàng run lên, đóng lại.
Thái dương hạ xuống, toàn bộ thế giới theo thần sáng thế nghỉ ngơi, dâng lên lực lượng hắc ám. Ban đêm thay thế quang minh ban ngày, lực lượng địa ngục mất đi áp chế, nhanh chóng sản sinh, hắc ám bao phủ chín tầng địa ngục, cung cấp lực lượng tiến hóa cho sinh linh địa ngục.
Lucifiel đã không cần hắc thượng đế hỗ trợ, có thể tự tiến vào địa ngục.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã học được cách ngụy trang, quy nạp hệ thống ngôn ngữ ác ma địa ngục, hắn dùng hết thảy tri thức học được đi giao dịch với yêu tinh địa ngục, mua nguyên liệu cần dùng khi xây cung điện, trong lúc đó cho dù là Lucifiel, cũng nhiều lần bị thiệt ở chỗ ác ma.
Ác ma trời sinh giả dối, yêu tinh địa ngục là chủng tộc am hiểu việc buôn bán nhất trong số ác ma, giao tiếp với bọn họ, chẳng sợ dùng mười cái tâm nhãn cũng ngại ít.
Lucifiel đã quen quy củ thiên đường, mọi người hòa bình giao dịch, mua bán tự nguyện. Nhưng mà địa ngục không phải thế, đen ăn đen, ép giá, ăn hiếp người lạ, các loại thủ đoạn đều dùng ra được, bọn họ hận không thể đem giá cả một kim tệ địa ngục hét giá cả ngày. Lúc Lucifiel mới đến, ở trong mắt yêu tinh địa ngục chính là một “con dê béo chưa từng bị ăn hiếp”, lúc giao dịch với hắn, bẫy rập trên khế ước giao dịch khiến thiên sứ nhìn mà hoa cả mắt.
Không cẩn thận trúng chiêu mấy lần, lần sau Lucifiel sẽ cố gắng tránh đi.
Sau đó lại phát hiện bất luận thế nào cũng không có biện pháp được đối đãi thiện ý, Lucifiel liền dùng phương thức “thực lực là trên hết” của địa ngục, đem toàn bộ yêu tinh địa ngục đánh một lần.
Trong cửa hàng, yêu tinh địa ngục kêu rên khắp nơi, hắn sẽ mỉm cười kiểm kê vật phẩm, đối với đống hỗn độn xung quanh xem như không thấy.
Đối với kẻ địch, không cần nhân từ nương tay.
Đối với ác ma lại càng là như thế.
Cũng không lâu lắm, Lucifiel liền có hung danh tại địa ngục, đương nhiên, hung danh này chụp ở trên đầu Yahveh, Lucifiel không tiện bại lộ thân phận, chỉ có thể mặc niệm “để ngô thần chắn tai“. Ai bảo dung mạo hắn và Yahveh có vài phần giống nhau, tóc lại biến thành màu đen, dưới tình huống không hoàn toàn bại lộ hình dáng, bị nhận lầm thật sự là một chuyện rất bình thường.
Không ít đọa thiên sứ nghe danh mà đến, lại bởi vì đa số thời gian hắn đều ở tầng thứ chín địa ngục, ngăn cách với nhân thế, cho nên chỉ có thể cắn khăn tay trong lòng.
Sí thiên sứ tôn quý của thiên đường đó!
Sa đọa thành ma, thực lực sẽ tăng vọt đến tình trạng gì!
Bộ tộc đọa thiên sứ bọn họ, còn thiếu một cường giả như vậy tọa trấn, uy hiếp ác ma!
Đáng tiếc Lucifiel một chút tâm tư như thế cũng không có, đọa thiên sứ có lẽ có người đáng để hắn thương hại, nhưng hiện giờ, đa phần đều là loại phạm tội, bị thiên đường đuổi đi.
Ở chỗ sâu trong địa ngục, mỗi buổi tối Lucifiel xây dựng cung điện, ban ngày lại tìm không thấy bóng người, dù vậy, hắn vẫn cứ bị đọa thiên sứ trở thành ác ma vương cấp tìm tới cửa.
“Yahveh điện hạ.”
Một giọng nói nổi bật từ phương xa truyền đến.
Lucifiel dừng việc tăng thêm ma pháp màu sắc cho cung điện, lạnh lùng nhìn sang, chỉ thấy vài đọa thiên sứ đồng thời tiến đến, phân biệt là Baimeng, Baleara, Kaim, Andras. Chỉ có một đọa thiên sứ không tới, bởi vì thân phận hắn ta tương đối xấu hổ, luôn tránh xa sí thiên sứ.
Bốn đọa thiên sứ này, hiện nay là người bảo vệ của bộ tộc đọa thiên sứ.
Nghe nói có sí thiên sứ sa đọa, sau khi bọn họ thương lượng vài ngày, quyết định lại đây thăm dò thái độ đối phương. Nếu Yahveh điện hạ bằng lòng gia nhập bộ tộc đọa thiên sứ, bọn họ lựa chọn nhường ra vị trí thủ lĩnh, để đối phương thống soái toàn bộ bộ tộc đọa thiên sứ!
Không có ai rõ ràng hơn bọn họ, thiên sứ sau khi sa đọa sẽ có lực lượng mạnh như thế nào, sí thiên sứ đã mạnh đến dọa người, sí thiên sứ sau khi sa đọa chỉ càng mạnh hơn!
Lucifiel không có hứng thú với ý đồ đến của họ, “Có chuyện gì?”
Giọng hắn trở nên trầm thấp, hơi lạnh, hoàn toàn khác với dịu dàng ngày xưa.
Những đọa thiên sứ đó cũng đã rời khỏi thiên đường thật lâu, không chút nào nhận ra Lucifiel trước mắt. Andras lấy lễ nghi thiên đường, hành lễ với sí thiên sứ, “Yahveh điện hạ, ta là Andras, ngày xưa ở thiên đường là nhị phẩm trí thiên sứ, hiện giờ tại địa ngục tấn chức thành ác ma vương cấp.”
Sau khi đơn giản giới thiệu thân phận của mình, nàng dùng thái độ cung kính, thay đồng bạn nói rằng.
“Bốn chúng ta đều là ác ma vương cấp địa ngục, người của bộ tộc đọa thiên sứ, hy vọng ngài có thể trở thành đồng bạn của chúng ta, dẫn dắt bộ tộc đọa thiên sứ đi về hướng huy hoàng.”
“Ta cự tuyệt.”
“Ngài ở địa ngục không hề có căn cơ, vì sao không bằng lòng gia nhập chúng ta?”
“Bởi vì ta không thích các ngươi.”
“…”
Biểu tình Andras thay đổi, đồng bạn bên cạnh đã có người phẫn nộ.
Kaim tiến lên một bước, la lớn: “Ngài đã không còn là thiên sứ, đọa thiên sứ mới là đồng bạn của ngài! Huống hồ chúng ta đã nghe ngóng, ngài xây cung điện ở đây, còn bị yêu tinh địa ngục gài bẫy nhiều lần, nếu có chúng ta hỗ trợ, ngài không cần ra sức cũng có thể xây ong cung điện!”
Lucifiel nghe thấy lịch sử đen tối của mình bị biết được, quanh thân tản ra ý không vui.
Loại chuyện này đâu cần phải hỏi thăm!
Andras vội vàng kéo Kaim về, “Điện hạ, ngài ở địa ngục có nhiều bất tiện, có bộ tộc đọa thiên sứ chúng ta hỗ trợ, ngài không những nhanh chóng đứng ổn chân ở nơi này, còn có thể không bị những ác ma không mọc mắt quấy rầy, bộ tộc đọa thiên sứ chúng ta chỉ muốn ngài trấn giữ thôi.”
Nếu đổi thành đọa thiên sứ bình thường, phỏng chừng cũng đã bị nàng thành khẩn đả động.
Nhưng Lucifiel thì lại không.
Hắc thượng đế yêu cầu hắn tự tay xây cung điện, trong lúc đó có bất cứ ai nhúng tay, đều tính là vi phạm hiệp ước.
Để đả động “Yahveh điện hạ”, bốn đọa thiên sứ ra chiêu, Andras vung tay lên, nguyên liệu cực phẩm chồng chất thành núi xuất hiện trên đất hoang, “Điện hạ, những nguyên liệu này còn tốt hơn cái ngài mua, nhóm yêu tinh địa ngục chỉ cho ác ma vương cấp thôi.”
Ánh mắt Lucifiel mơ hồ một chút.
Kaim không cam yếu thế, mở không gian trữ vật ra, bên trong là một vùng ánh sáng của ma tinh và bảo thạch.
“Yahveh điện hạ, xây một cung điện tốt, không thể thiếu vàng bạc châu báu, những thứ của thiên đường đều không thể để lâu ở tầng thứ chín địa ngục, lực hắc ám rất dễ dàng ăn mòn chúng.”
“…”
“Điện hạ! Châu báu không tính là gì, đọa thiên sứ chúng ta có nhiều người! Chỉ một cung điện, ba ngày là có thể xây xong! Đừng nói là tầng thứ chín địa ngục, từ tầng thứ nhất địa ngục đến tầng thứ tám địa ngục, chúng ta đều có thể xây một hành cung cho ngài!”
“…”
“Chúng ta nghe nói có vài ác ma coi trọng cung điện của ngài, ngài thân phận tôn quý, đánh bọn họ thật sự là dơ tay, chúng ta có thể giúp ngài đánh bọn họ!”
“…”
Các đọa thiên sứ ngươi một lời ta một ngữ, nói đến ba hoa chích choè.
Lucifiel khó hiểu mà có một loại cảm giác, nếu mình không chấp nhận, thì chính là mắt bị mù. Nhìn nhìn lại cung điện trước mặt mình, vốn dĩ cho rằng dùng hết toàn lực, đã đủ hoàn mỹ, nhưng nghĩ đến vàng bạc châu báu, nguyên liệu cực phẩm trên tay đọa thiên sứ, còn có vô số nhân lực…
Hắn rơi vào tự hỏi.
Hắc thượng đế có vừa lòng với cung điện này không.
Đợi nhóm đọa thiên sứ nói mệt, đôi mắt trông mong nhìn hắn, Lucifiel nhịn không được khẽ cười một tiếng, khiến một vài người ý chí không kiên định trong đó bị mê đảo đến choáng váng.
Bốn vị đọa thiên sứ tinh thần rung lên.
Lucifiel bình tĩnh nói rằng: “Vẫn là không được, các ngươi đi đi.”
Không để cho bọn họ tiếp tục dây dưa mình, Lucifiel đội mũ trùm, một thân trường bào màu đen một mình đi lên bậc thang cung điện, tiến vào kết giới trong điện.
Hôm nay bố trí bên trong trước, ngày mai lại làm bên ngoài.
Ngoài cung điện, Andras lẩm bẩm: “Rốt cuộc chỗ nào có vấn đề, rõ ràng những điều kiện đó đủ để đả động một sí thiên sứ mà.”
Lấy hiểu biết của nàng đối với sí thiên sứ đến xem, dù có không thích tranh đấu, chán ghét hắc ám đi nữa, cũng sẽ đồng ý bảo vệ đồng tộc, phòng ngừa đồng tộc bị ác ma tùy ý đùa bỡn.
Nhưng vị này, lại lãnh tâm lạnh lùng một cách không ngờ.
Baleara bên cạnh Kaim nói rằng: “Ngày mai lại đến, chúng ta chung quy có thể đánh động hắn.”
“Không được.” Baimeng lại đưa ra ý kiến tương phản, “Vị Yahveh điện hạ này là quyết tâm không muốn dính dáng quan hệ với chúng ta, ngày mai tiếp tục dây dưa, rất có khả năng chọc giận đối phương.”
Andras cười khổ, “Còn có thứ gì có thể đánh động sí thiên sứ không?”
Baimeng nhìn ra nàng lo lắng, thấp giọng nói: “Có thể thử trẻ con trong tộc xem, sí thiên sứ luôn có độ khoan dung lớn nhất với trẻ con, hơn nữa trẻ con cũng là vô tội.”
Andras ngẩn ra, trong con ngươi hiện lên sương mù.
Đúng vậy, những đọa thiên sứ thành niên bọn họ có thể lựa chọn tương lai của mình, nhưng mà con cái từ khi sinh ra đã phải nhận trách móc.
Hết chương 117