Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 102: Một là nô, một là vương




Nhìn bộ dạng tiểu thiên sứ như vậy, Baal thật sự, thật sự rất muốn cầm về nhà nuôi, hoặc là bán đi.

Nhất định có thể bán được giá cao, tương lai một trăm năm đều không lo ăn nhậu chơi bời.

Tâm tư ác ma rục rịch.

Lại nghĩ đến kẻ thần bí đáng sợ kia, sau ót Baal giống như bị dội một chậu nước lạnh. Tuy rằng đối phương không có thực hiện hứa hẹn, giúp gã phá đi hai tầng nguyền rủa của thượng đế, nhưng mà đối phương lại trong thời gian ngắn ngủi, dễ dàng tăng mạnh thực lực của gã, còn nói cho gã biết: “Muốn mạnh lên nữa, thì cứ nói.”

Baal không thích nghe theo, nợ ân tình đều phải trả, đây là tính tình gã!

Trong địa ngục, ai không biết vua ác ma giữ lời hứa nhất!

“Thời gian một buổi tối…” Miệng gã lẩm bẩm, sau đó cười há há không ngừng nâng tiểu thiên sứ lên, “Tiểu thiên sứ, thúc thúc mang ngươi đi xem phong cảnh.”

Lucifiel lạnh run.

Hắn đã không muốn so đo việc Baal mạo phạm hắn rồi, chỉ muốn thoát thân khỏi địa ngục sớm một chút!

Đáng tiếc trừ khi hắn biến thành thể thành niên trước mặt Baal, chứ lấy trạng thái con nít, tay mềm chân mềm, xương cốt yếu ớt, muốn chạy trốn từ lòng bàn tay Baal là vô cùng khó khăn.

Hắn không muốn bị thương, cũng không muốn bị ác ma nhìn sạch thân thể.

Kết quả nội tâm tranh đấu, chính là hắn bất đắc dĩ nhìn Baal dẫn hắn đi dạo địa ngục.

Từ góc độ thiên sứ nhìn địa ngục, thứ Lucifiel nhìn thấy vĩnh viễn là hoang đường và thối nát, không cách nào tiến vào trong vòng lẩn quẩn của ác ma, nhìn thấy việc làm bình thường của bọn họ. Nhưng mà Baal thì khác, Baal là ác ôn trong ác ma, không đúng, là vua ác ma, những ác ma khác dù không phục gã, cũng sẽ kính trọng vài phần.

Dù sao thì chỉ có Baal dám dẫn dắt bọn họ đi đánh thiên đường, Baal được xem là lãnh tụ tinh thần!

Về phần bình thường ——

Một bước ra khỏi tầng thứ chín địa ngục, Baal liền bị nhóm ác ma đòi nợ.

“Baal đại nhân, ngài xem số rượu lần trước ngài đặt…”

“Thí! Rượu địa ngục đều biến thành hương vị nước lã, ngươi còn dám nhắc rượu với ta?”

“…”

“Baal đại nhân, ngài còn thiếu không ít ở sòng bạc, khụ khụ, Behemoth đại nhân muốn ta giục ngài, có phải nên trả rồi hay không?”

“Cái gì? Behemoth? Bảo hắn đến tìm lão tử, lão tử không nhớ rõ.”

“Thao.”

“Ngươi đang mắng lão tử sao?”

“Không có, không có! Baal đại nhân mời đi!”

Được một đám ác ma “ủng hộ” và “dõi theo”, Baal ngẩng đầu hiên ngang ôm tiểu thiên sứ rời khỏi vòng vây, còn đắc ý nói rằng: “Ngươi xem, tại địa ngục chỉ cần vô sỉ một chút là có thể sống rất tốt, mà ở thiên đường nếu như vô sỉ, phỏng chừng sẽ bị mắng gần chết đi.”

Lucifiel yên lặng thầm nghĩ: không, nếu ngươi ở thiên đường làm như vậy, Samael tức khắc mời ngươi đi uống trà.

Sau đó Baal không nhìn tới tuổi tác tiểu thiên sứ, vui vẻ dẫn hắn đến địa ngục Túng Dục, nơi đó là đại bản doanh của ma nữ, ma nữ xinh đẹp, phong tao gì cũng ở nơi đó, nhất là gần đây bởi vì chuyện “cấm dục”, nhóm ma nữ đều bất mãn, hiện tại đều chào giá đầy trời.

Đối với ma nữ mà nói, không có tiền còn được, không có nam quả thực không thể nhẫn nhịn!

Trên đường phố được xưng là thắng cảnh địa ngục, nhóm ma nữ trang điểm xinh đẹp dọc khắp đường, quần áo bại lộ, mông rất vểnh, có người còn có một cái đuôi nhỏ mê người, loại ma nữ này trên cơ bản là loại hình máu lai.

Baal nhìn mà rất thỏa mãn, ánh mắt dừng lại trên bộ ngực ngạo nghễ của một ma nữ.

Gã cúi đầu, cười nói: “Ngươi muốn sờ sờ thử không?”

Lucifiel: “…”

“Đây là cực phẩm.” Baal mang vẻ mặt ngươi quá nhỏ, chưa thấy qua sự đời, “Ta ở địa ngục nhiều năm như vậy, rất ít khi nhìn thấy độ lớn và hình dạng này, sờ lên xúc cảm khẳng định rất tốt.”

May mà thấy hắn không vui lòng, Baal không có cưỡng ép hắn, tự động hiểu ý nói: “Được rồi, ngươi không thích nữ, chúng ta đi nhìn nam.”

Ngón tay Lucifiel dán trên lồng ngực Baal, không đợi Baal cảm nhận được xúc cảm nhẵn nhụi của trẻ con, gã đã hít một hơi, cảm giác tiểu thiên sứ trong ngực hung hăng nhéo thịt gã.

Lucifiel lạnh như băng nói rằng: “Chúng ta phải xem những thứ này cả đêm sao?”

Baal vội vàng giải thích: “Đương nhiên không phải, ta chỉ mang ngươi đi xem đọa thiên sứ thôi.”

Lucifiel có chút ngạc nhiên, đọa thiên sứ địa ngục?

“Ta biết thiên đường đều tuyên truyền đọa thiên sứ sống không tốt.” Baal nhún vai, nghênh ngang xuyên qua ngã tư đường, đi vào khu tụ tập đọa thiên sứ trong tầng thứ hai địa ngục Túng Dục, “Nhưng nếu toàn bộ đọa thiên sứ đều thật sự sống không tốt, cũng liền không có thiên sứ nào ngây ngốc mà đọa thiên rồi.”

“Thiên sứ một khi sa đọa, thực lực sẽ tăng vọt một khoảng trên trụ cột vốn có, thiên sứ may mắn có thể trực tiếp đột phá giai cấp, việc này khủng bố hơn bất cứ cách tu luyện nào, chậc, thiên sứ mặc kệ có sa đọa hay không, đều may mắn như vậy.”

Baal chỉ vào những đọa thiên sứ dung mạo xuất sắc, cử chỉ tao nhã đến độ không hợp với ác ma bình thường kia.

Một đọa thiên sứ nam nghe thấy Baal nói chuyện liền liếc lại đây.

“Đừng gom đọa thiên sứ và ác ma làm một, chúng ta là sinh linh hắc ám, chứ không phải sinh linh địa ngục.”

“Xí, không phải đều là một ý sao?”

“Không giống.”

Đọa thiên sứ đó nhận ra thân phận Baal, nhưng mà vẫn không cho mặt mũi gì.

Hắn đi về phía trước, không đến một khắc, biến mất trong khu tụ tập đọa thiên sứ. Có thể nhìn ra trước khi hắn đọa thiên, ít nhất là phẩm cấp trí thiên sứ, nhưng trong trí nhớ Lucifiel lại không tìm thấy thiên sứ này.

Baal nói ra đáp án: “Đắc ý cái gì? Không phải chỉ là một thiên sứ phổ thông ở ba cấp trung, sau đó đọa thiên, vọt tới ác ma công tước thôi sao.”

“Ngươi sẽ để một ác ma công tước coi rẻ ngươi ư?” Rốt cuộc Lucifiel chủ động hỏi một câu.

“Ta lại không sợ hắn.” Baal xem thường, “Vấn đề là đọa thiên sứ rất đoàn kết, nếu ta đắc tội một đọa thiên sứ cấp cao trong đó, như vậy sẽ bị bài xích trong phạm vi cư trú của đọa thiên sứ, phục vụ đặc biệt đều bị hủy bỏ, ta còn muốn cua vài đọa thiên sứ nữ tính xinh đẹp mà.”

Đối với lý do này, Lucifiel không biết phải nói lại cái gì.

Ngươi không chết trên bụng ma nữ, cũng có lỗi với trình độ háo sắc của ngươi đó!

Đọa thiên sứ cũng xây một thành trì ở tầng thứ hai địa ngục, thành trì không tính là lớn, nhưng thuộc về địa bàn độc lập của nhóm đọa thiên sứ. Lucifiel nghe Baal kể ra việc những địa bàn đó đoạt được như thế nào, đắc tội bao nhiêu ác ma, lại có bao nhiêu đọa thiên sứ bởi vậy mà hy sinh tính mạng của mình, mới củng cố địa vị thành trì này.

Nhìn thấy kiến trúc san sát có đặc sắc thiên đường kia, trong mắt Lucifiel hiện lên tức giận.

Nếu hoài niệm thiên đường, vì sao lại sa đọa!

Baal moi moi trong không gian trữ vật, cái gì cũng không lấy ra được, “Ra cửa quá gấp, quên lấy thông hành lệnh vào thành, thôi, ta mang ngươi đến bên ngoài nhìn xem.”

Gã đè sau gáy Lucifiel, “Đừng nâng mặt, đọa thiên sứ nơi này nhất định có thể nhận ra ngươi.”

Lucifiel nghẹn giọng nói: “Ừm.”

Cơ bắp Baal rắn chắc, còn mang theo một mùi mồ hôi không tính là đặc biệt sạch sẽ. Lucifiel không biết bao nhiêu lần muốn đùa chết Baal ở trên chiến trường, nhưng mà ở phương diện nào đó, hắn lại tương đối hiểu biết tính cách Baal, rất hào sảng, cũng vô cùng trượng nghĩa, nếu không phải có Baal tồn tại, địa ngục cũng sẽ không có lực kêu gọi lớn mạnh như vậy.

Đi dạo thành trì một vòng, Baal thấy tiểu thiên sứ rầu rĩ không vui, lại dẫn hắn đến địa ngục ngắm phong cảnh.

Khe sâu địa ngục, bờ sông địa ngục, phàm là nơi danh tiếng đủ vang dội, Baal đều dẫn hắn đến một lần. Có thể nói hiệu suất nén thời gian của gã cực cao, bảo đảm mỗi một khắc Lucifiel đều nhìn thấy phong cảnh đẹp nhất trong lòng gã.

Baal vô cùng thích những chỗ này, thường thường nói thêm vài câu, nói một chút về lịch sử hình thành.

Mà một khi Lucifiel thật sự hỏi tới lịch sử, Baal lại ấp úng.

“Địa ngục không có cái thứ như lịch sử…”

“Vì sao không có?”

“Không có ác ma nào viết, hơn nữa chữ viết ác ma lung tung hỏng bét, nếu dùng chữ viết để giao lưu, quả thực là ác mộng của tất cả ác ma, cho nên ở địa ngục, chữ viết được dùng bình thường đều là chữ thông dụng ở nhân gian.”

Baal vì chuyện này mà buồn bực không thôi, nhưng mà không có ý nghĩ hỗ trợ.

Ai cũng không muốn làm.

Tự nhiên là khỏi ai làm luôn!

Lucifiel im lặng, nhớ lại sách lịch sử không đếm được của thiên đường, còn có sách ma pháp tích lũy mười vạn năm qua, những thứ đó là vinh quang và tích lũy của thiên đường, hắn cho rằng địa ngục cũng sẽ có, nhưng làm thế nào cũng thật không ngờ qua nhiều năm như vậy, địa ngục không ngừng hỗn loạn, ngay cả một quyển giống như lịch sử cũng không có.

Lucifiel nhỏ giọng nói: “Trên thiên đường có biên soạn lịch sử địa ngục.”

Ánh mắt Baal sáng lên, “Lần sau ta phái thủ hạ đi trộm!”

Ánh mắt Lucifiel nguy hiểm theo dõi gã.

Baal vỗ đùi, “Ánh mắt ngươi cực kỳ giống Lucifiel, sau khi lớn lên ngàn vạn lần đừng biến thành như vậy, không thì ngươi khẳng định sẽ sống rất nghẹn khuất ở thiên đường.”

“Vì sao nói vậy?”

“Bởi vì như thế không thú vị, sống mười vạn năm với sống một năm đều như nhau, vậy còn gọi là sống sao?”

“A?”

Lucifiel kinh ngạc nhìn gã.

Baal hừ lạnh một tiếng, nói ra lời thật lòng: “Ngươi đừng nhìn Lucifiel ở thiên đường phong quang như vậy, hắn vĩnh viễn đều là tôi tớ của thượng đế, nếu hắn có thể đến địa ngục, vua địa ngục phỏng chừng cũng là của hắn.”

Một là nô, một là vương.

Baal nhìn rất rõ ràng, lại làm cho Lucifiel cứng lại trong ngực gã.

Hết chương 102