Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm

Chương 83




Buổi sáng, một blog Doanh Tiêu Hào chậm rãi bò lên trên hot search.

Ngu Nhân Tiết V: Theo thông tin từ cư dân mạng, buổi họp mặt thường niên do giải trí Thịnh Thiên tổ chức vào ngày 21 đã đột ngột bị hủy vào lúc 5 giờ chiều mà không rõ nguyên nhân. Cảnh cuối cùng trước khi bị hủy thì cư dân mạng đã chụp được khoảnh khắc các vị khách mời tham gia, từ hình ảnh không khó nhận ra sắc mặt mọi người vô cùng khẩn trương, biểu tình phi thường nghiêm túc, suy đoán một cách vô trách nhiệm rằng giải trí Thịnh Thiên lần này có thể gặp vấn đề nội bộ nghiêm trọng.

[ hình ảnh ][ hình ảnh ]

Hình ảnh quả nhiên giống như miêu tả của blog Doanh Tiêu Hào, thần sắc của các vị khách mời đều vô cùng nghiêm trọng, tất cả bọn họ bước ra khỏi cửa với những bước chân nặng nề.

Trong bức ảnh thứ hai, những vị khách mặc tây trang và giày da đi phía trước lo lắng nhìn lại, đôi mắt đồng loạt nhìn về chỗ nào đó ở chính giữa, trong khi CEO Hoàng tổng của giải trí Thịnh Thiên lại lấy ra một chiếc dù đen được chế tác vô cùng hoàn mỹ, thật cẩn thận đặt phía trên chỗ đó.

Trong bức hình, hầu như tầm mắt của mọi người đều dừng tại chỗ dó, ánh mắt mang theo sắc thái dè dặt.

Bởi vì nguyên nhân góc độ, ngay cả khi cư dân mạng phóng to hình ảnh lên mức tối đa, cũng không có cách nào xuyên qua ba tầng trong ba tầng ngoài của nhóm khách mời để thấy rõ ràng xem cái thứ được mọi người cẩn thận che chở từng li từng tí là gì, chỉ thấp thoáng nhìn thấy từ chỗ khe hở một đoạn lông xù xù...... Là cái đuôi nhỏ?

【 tư thế của những vị đại nhân vật này......hừmmmm tui phảng phất thấy giống như một nhóm người vây quanh thần tượng 】

【 đúng đó, có lần idol nhà tui tham gia chương trình bị ngất xỉu, biểu tình của nhóm chị em có mặt tại đó cũng không khác gì mấy đại nhân vật này 】

【 đại nhân vật?? Chỗ nào đâu? Thứ lỗi cho đôi mắt tôi vụng về, tôi không biết ai trong số họ 】

【 không quen biết +1, tui không biết người nào dưới tuyến 108 đâu 】

【 lầu trên thiệt khiến tui cười chết rồi? Ngày thường chỉ xem tin tức giải trí? 】

【 vị bung dù kia là Hoàng Tam, trên danh nghĩa có ba công ty bao gồm giải trí Thịnh Thiên. Vị soái ca mặc đồ trắng kia không xa lạ với đại học Bình Thành? Là giáo sư trẻ tuổi nhất trong hai trường đại học top 2 ở Trung Quốc, Nhậm giáo sư. Tập đoàn Bình thị có nghe qua chưa, ba người mặc tây trang đen ở bên trái chính là ba anh em nhà Bình thị dại danh đỉnh đỉnh. Được rồi, cho dù mọi người không biết những người đó, nếu như ông lão lớn tuổi nhất đứng ở giữa mà còn nói không biết thì tôi cũng hết nói nổi! Đây là Hùng Lâm lão tiên sinh nha! Đây là vị đại nhân vật đã xuất hiện trong sách giáo khoa ngôn ngữ Trung Quốc lúc sơ trung đó được không! Tôi tin rằng không ai không biết vị họa sĩ nổi tiếng như vậy! 】

【 thật sao! Hùng Lâm lão tiên sinh! Lần cuối cùng xuất hiện trước công chúng đã là chuyện của mười hai năm trước...... Thật sự là vị đại lão này!! 】

【 phổ cập kiến thức một chút, 《 phố hẻm biến mất 》 mọi người đều không xa lạ đi? Một bức tranh được bán với giá 400 triệu chính là tác phẩm tiêu biểu của Hùng lão tiên sinh. 】

Tuy rằng mấy năm nay Hùng lão tiên sinh vẫn luôn điệu thấp, nhưng ông luôn là một vị đại nhân vật vô cùng vang dội, thực lực của ông hoàn toàn không cho phép ông trở thành người thấp kém, chẳng bao lâu thì tất cả các sự tích trâu bò của ông được cư dân mạng đào sâu.

Càng xâm nhập càng sâu, cư dân mạng càng —— má ơi!

【 này đội hình thật không nói thành lời! Không thể tin được đây là đội hình khách mời tại buổi họp mặt thường niên của một công ty giải trí nhỏ......】

【 có thể mời đến các vị đại nhân vật từ khắp nơi thật quá tuyệt vời, nhưng sao lại đột nhiên hủy bỏ buổi họp mặt thường niên? Không biết vì sao, nhìn biểu tình này của Hùng lão tiên sinh, tui lại có một dự cảm xấu 】

【 đâu chỉ Hùng lão thôi! Thần sắc của những đại nhân vật khác cũng thực sự ngưng trọng, rất có thể là giải trí Thịnh Thiên đã đạp lên đại lôi của những vị đại nhân vật, bộ phận quan hệ xã hội của Thịnh Thiên làm ăn cái gì không biết? Một bộ bài tốt đánh thành nát bét! 】

【 nhiều đại nhân vật ở đây như vậy, buổi họp mặt thường niên nói hủy bỏ liền hủy bỏ, đặc trong trường hợp này, Thịnh Thiên dẫm đại lôi, công ty sẽ thảm thương cho coi. 】

【 không thể nào! Bé con Nghiên Nghiên nhà tui vừa đầu quân vào công ty này đó? A a a phù hộ công ty không có việc gì!! [ hoảng thành một đám.jpg]】

【 Tống Nghiên thật thảm, mới vừa ký hợp đồng liền gặp phải chuyện này, phải chờ đợi diễn biến tiếp theo thôi 】

【......】

Tống Nghiên thật thảm...... Hoàn toàn không cảm thấy mình thảm ở chỗ nào, ngược lại đang vui vẻ mà xem TV.

Trong TV, như mọi khi là bộ phim 《 Tân Bạch Nương Tử Truyền Kỳ 》, vào thời điểm trước đó, Lục Trăn luôn nhìn thấy bộ dạng của cậu là xếp bằng lại, học động tác trong TV, khoa tay múa chân múa may quay cuồng, vẻ mặt nghiêm túc mà...... Học phép thuật.

Thế nhưng hiện tại, Tống Nghiên không ngồi xếp bằng, cũng không khoa tay múa chân, chỉ ôm khoai tây chiên rồi hú lên với sự thích thú, vừa ăn lại vừa bình luận: "TV này quay phim cũng không nghiêm ngặt! Hùng lão nói, chúng ta đã ký kết hiệp nghị bảo vệ con người, sao có thể tùy tiện sử dụng phép thuật như vậy được."

"Á cái con rết tinh này quá xấu rồi! Trong thực tế mà hư thói như vậy, đội thực thi pháp luật đã sớm đem nó ra công lý!"

"Còn có nha, thời điểm tạo ra bùa chú, căn bản là không có hào quang màu sắc nào cả!"

Lục Trăn vừa bước ra từ thư phòng, rất tự nhiên ngồi ngay bên cạnh cậu, cánh tay lười nhác ôm lấy người yêu.

Duỗi tay tháo kính ra tùy tiện đặt nó lên bàn, hai ngón tay vuốt sống mũi cao thẳng, lòng bàn tay vừa vặn rơi xuống hốc mắt nhợt nhạt, xoa xoa, phụ họa với chuyện cậu đang nói: "Ừm, quá kém."

Tống Nghiên vui vẻ, nép mình vào cánh tay của hắn, đang muốn mở miệng nói cái gì đó thì điện thoại vang lên.

Cậu nhìn vào, ánh mắt sáng rực lên: "Này là tài khoản của em!"

Nhậm Bạch gửi tới chính là tài khoản của app chúng yêu, không có mật khẩu, chỉ cần tụ một chút yêu lực trên đầu ngón tay là có thể trực tiếp đăng nhập.

Tống Nghiên đối với app chuyên dụng của chúng yêu này cảm thấy rất hứng thú, lần này thì cái gì cũng không để ý tới, ngồi thẳng thân mình hưng phấn mở phần mềm ra, nhập ID vào theo phương pháp Nhậm Bạch gửi qua, quả nhiên, giây tiếp theo cậu đã tiến vào giao diện màu hồng phấn của diễn đàn.

Tống Nghiên có chút kích động, chọc chọc mấy chữ hỏi Nhậm Bạch: 【 Nhậm giáo sư, bên trong đều là yêu sao? 】

Nhậm Bạch: 【 đúng vậy điện hạ, đều là con dân của ngài. 】

Tống Nghiên: 【......】

Nhậm Bạch: 【 điện hạ giờ có tiện thì có thể chào hỏi mọi người một chút được không? 】

Tống Nghiên: 【 ừm ừm, thuận tiện mà 】

Cậu dựa theo hướng dẫn của Nhậm Bạch, tìm được trang để đăng bài, sau đó...... Bắt đầu rối rắm ôm điện thoại.

Đăng cái gì mới được đây?

Xin chào mọi người, tôi là...... Tôi là......

Cái kia xưng hô kia quá trung nhị rồi, Tống Nghiên cảm thấy mình không thể nói ra được.

Hơn nữa, cậu luôn cảm thấy bọn họ nghĩ sai rồi, bản thể của cậu so với con chó của ông lão nhà bên còn không bằng, sao có thể là Yêu Vương được!

Tống Nghiên chống cằm, đau khổ rối rắm một hồi lâu.

Một lần không chú ý, đầu ngón trỏ không cẩn thận đụng phải ký tự ".", Lại một lần không cẩn thận đụng phải nút đăng lên.

Kết quả là, trên giao diện xuất hiện một bài viết được bôi đậm, dùng phông chữ màu đỏ đậm bắt mắt, đoan đoan chính chính viết một cái: 【. 】

Một đầu khác của đội thực thi pháp luật, Nhậm Bạch mới vừa gửi tin nhắn cho Tống Nghiên xong, những thành viên cao tầng của đội lập tức xông tới:

"Thế nào rồi boss?"

"Điện hạ đáp ứng đăng bài sao?"

"......"

Sau khi nhận được đáp án khẳng định, nhóm cao tầng nhanh chóng trở lại vị trí của mình, gắt gao cầm lấy điện thoại, tròng mắt vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào màn hình.

Đột nhiên, một trận âm thanh leng keng vang lên trong văn phòng.

Nét mặt vui vẻ hiện trên gương mặt của mỗi người, cái gì cũng không quan tâm, nhanh chóng cầm điện thoại lên rồi chọt nó một cái.

Ngay sau khi điện hạ đăng bài, toàn bộ Yêu tộc sẽ nhận được một thông báo nhắc nhở.

......

Cùng lúc đó, tại buổi trao giải lễ hội âm nhạc tại Bắc Kinh, Cảnh thiên vương mặc trên người một bộ đồ thời trang, lười biếng ngồi ở hàng ghế đầu, cameras phát sóng trực tiếp lướt qua, hắn thong dong vẫy tay chào người hâm mộ trước ống kính.

Lúc này, một tay khác đang cầm điện thoại đột nhiên sáng màn hình lên, hắn cúi đầu tùy ý nhìn một cái, cơ thể bất giác khựng lại.

Ngay sau đó, hắn lờ đi ống kính máy ảnh gì gì đó, kích động cầm lấy điện thoại...... Trả lời bài đăng.

Khán giả:???

Dụ Ứng Giản giờ phút này đang ghi hình một tiết mục ở Hải Thành, vốn dĩ hắn đang nói chuyện với tổ đạo diễn một cách thân mật cho tới khi tiểu trợ lý chạy tới, vội vã đưa điện thoại cho hắn, "Anh, điện thoại của anh cứ đổ chuông liên tục, tôi làm cách nào cũng không thể tắt nó......"

Dụ Ứng Giản nhàn nhạt liếc mắt một cái, sau đó sắc mặt liền biến đổi: "Tại sao cậu không đưa nó cho tôi sớm!"

Nói xong, người liền ôm lấy điện thoại bảo bối, vèo vèo biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Tổ đạo diễn: "......"

Trợ lý: "......"

Chuyện như vậy cũng phát sinh khắp mọi nơi của Trung Quốc.

Tất cả điện thoại của nhóm cẩu tử tại công ty MTS đều điên cuồng vang lên......

Cha con Lôi gia, đạo diễn nấm tinh bị mỗ thỏ và mỗ hồ ly đóng gói gửi qua nước ngoài, thậm chí ngay cả nhóm yêu đang bế quan tu luyện trong rừng sâu núi thẳm, đều nhận được một tin nhắn tương tự.

Mấy con yêu ở cùng thành phố đang trong buổi gặp mặt offline, mọi người không ai tin tưởng mà nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại:

"Mau xem! Có thông tin chính thức kìa! Điện hạ ở app chúng yêu đăng bài đó!"

"Trời ạ, tôi cũng nhận được, thật hay giả đây!!"

"Còn có thể là giả sao? Cái ID này chỉ có Yêu Vương điện hạ tôn quý của chúng ta mới có thể khởi động lên thôi!"

Trên cùng app chúng yêu là một bài đăng màu đỏ, số seri ID là 001, đây là ID mà mọi người chú ý đầu tiên vào ngày đầu lập ra, cũng là tài khoản thuộc về vương và chỉ có thể dùng Yêu Vương chi lực mới có thể kích hoạt.

Trước đây hình đại diện này chỉ có màu xám, mà hiện tại......

Hình đại diện sáng lên rồi.

Ban đầu tên ID trống trơn, giờ đã biến thành —— Tống Nghiên.

Mọi người run rẩy đôi tay mở bài đăng đầu tiên mà vương đã viết.

Tống Nghiên: 【. 】

Nhóm yêu vẻ mặt vui mừng thấy điện hạ đánh ra...... Dấu chấm nhỏ,liền kích động bình luận bài viết.

-

Tống Nghiên đang vật lộn để xóa bài mà cậu đã đăng nhầm, tới khi được làm mới, số lượng đã lên tới 999 tầng.

【 a a a vương đang nói chuyện với chúng ta kìa!! 】

【 a a a a a điện hạ "." kìa, thật đáng yêu!!! 】

【 ô ô quả nhiên là Yêu Vương điện hạ vĩ đại của chúng ta, ngay cả dấu chấm cũng tròn trĩnh tới như vậy! 】

【 giống như một viên ngọc, trong suốt như pha lê 】

【 giống một viên đá quý, lấp lánh mà sáng lên! 】

【 cái này dấu chấm tròn này không chỉ đơn giản là một dấu chấm tròn, đối với Yêu tộc mà nói, nó có ý nghĩa vượt thời đại. Yêu Vương điện hạ chỉ dùng một ký hiệu nho nhỏ liền biểu đạt hoàn mỹ thời đại linh khí khô kiệt của Yêu tộc đã chấm dứt, đối với thời đại triển vọng của tân Yêu Vương càng làm sâu sắc và nổi bật giấc mộng nhiều năm của điện hạ đối với tất cả chúng yêu. Dấu chấm câu, biểu thị sự đoàn kết, viên mãn, kiên định, đại diện cho sự hành quyết mạnh mẽ của Yêu Vương điện hạ, Yêu tộc chúng ta sẽ bước vào thời đại huy hoàn dưới sự lãnh đạo sáng suốt của yêu vương! 】

Tống Nghiên: "............"

Cho nên, mọi người là đang não bổ cái gì đó?

Lục Trăn thấy cậu đỏ mặt, khiếp sợ trợn tròn đôi mắt nhìn màn hình, liền dịch qua xem thử: "Làm sao vậy?"

Tống Nghiên cấp tốc hoảng loạn cất điện thoại đi: "Không sao hết á!"

Cái này, quá xấu hổ rồi!

Ngàn vạn lần không thể để cho Lục Trăn nhìn thấy!

...... Nếu không cậu sẽ không nhịn được rồi đi tìm một cái máy khoan đất rồi chui xuống.

Cậu giấu đi sự xấu hổ, khuôn mặt nhỏ hồng hồng tiếp tục lướt xuống nhìn xem, rốt cuộc qua vài trang tiếp thao, phong cách dần dần biến thành như vậy:

【 đại biểu cho tộc sói có mặt 】

【 đại diện trùng tộc tiến lên nào 】

【 a a a nhóm đồng bào cá ơi đang ở nơi nào!! Theo tôi để vương nhìn thấy nào! 】

【 tiểu yêu hệ thực vật có đó không? Giơ đôi tay của các bạn lên nào! 】

【 hàng trước! Nhóm linh dương tới đây tập hợp đi! 】

【 điện hạ ơi chỗ này này! Meo meo meo! 】

【......】

Có lẽ vì muốn hấp dẫn sự chú ý của Tống Nghiên, mọi người sôi nổi đem hình đại diện đổi thành bản thể của mình:

Chó sói cao to uy mãnh, bọ cánh cứng với lớp vỏ cứng cáp, mèo hoa phát ra đôi mắt sáng trong đem tối......

Cái gì cũng có.

Tống Nghiên rũ mắt lướt lướt, khóe miệng vô thức cong cong lên, trong ánh mắt không biết khi nào nhiễm thêm một chút ánh sao.

Hóa ra cậu không phải là quái vật.

Hóa ra trên thế giới, giống cậu còn có rất nhiều người, không,...... Còn có rất nhiều yêu nha.

Bọn họ cũng giống như cậu, bôn ba khắp nơi ở xã hội loài người.

Sau lưng bọn họ có bộ tộc, bọn họ cũng không cô đơn.

......

Tống Nghiên có chút cảm khái, một cảm giác thân thuộc được dâng lên hơn bao giờ hết, giống như một hạt giống, nhanh chóng nảy mầm trong tim, từ từ sinh trưởng với muôn vàn ấm áp.

Cậu ngẩng đầu lên nhìn nam nhân bên cạnh với giọng điệu phấn khích: "Lục Trăn!"

Cánh tay Lục Trăn ôm lấy cậu hơi thả lỏng: "Hửm?"

Tống Nghiên vui sướng: "Em thật vui vẻ nha!"

Nói xong, ngẩng khuôn mặt nhỏ, ở bên môi hắn hôn một cái.

Hô hấp Lục Trăn đình trệ, quay người đem người nọ đè xuống sô pha, triền miên mà hôn một lúc lâu, thanh âm trầm thấp mang theo ý cười hơi khan: "Tôi cũng vậy."

Hai người triền miên quanh có một hồi lâu, mãi đến khi Lục Trăn đứng dậy vào bếp nấu cơm tối, Tống Nghiên mới có thời gian để tiếp tục lướt diễn đàn.

Cậu giống như là đang khám phá lục địa mới, cậu đắm chìm trong từng mục một, trầm mê vô cùng.

Lục Trăn làm một bữa tối ngon miệng xong, vừa quay đầu lại thì thấy thiếu niên bé nhỏ của hắn còn đang ôm đầu, ánh mắt dại ra nhìn chằm chằm điện thoại, lỗ tai càng ngày càng hồng.

Hắn đi qua, buồn cười vỗ vỗ đầu Tống Nghiên: "Xem cái gì đó, nhìn biểu tình kìa?"

Tống Nghiên ấp úng nửa ngày cũng không nói ra bất cứ nguyên nhân nào.

Lục Trăn cúi đầu nhìn vào, mặt tức khắc đen xì.

[ Tình yêu thế thân của Yêu Vương bá đạo, chương 3.

"Khôngggg, điện hạ!"

Yêu Vương điện hạ lãnh khốc nhìn nàng: "Cút!" ]

Tống Nghiên, Lục Trăn: "......"

-

Đêm mùa đông đến đặc biệt sớm, chưa đến 7 giờ ngoài trời đã được một tấm màn đen bao phủ, trên đó điểm đầy những ngôi sao lấp lánh.

Ăn xong cơm tối, Tống Nghiên ngoan ngoãn đứng bên cửa, chờ Lục Trăn mang khăn quàng cổ và bao tay cho mình, nắm lấy tay cậu bước xuống lầu, dọc theo hoa viên của tiểu khu chậm rì rì bước đi.

Tuyết đọng trên cách cành cây không biết đã tan khi nào, những nụ hoa mận run rẩy ở trên nhánh cây, hai bóng lưng một cao một thấp được ánh sáng mờ nhạt kéo đến thật dài, năm tháng một mảnh yên tĩnh.

Bất quá, trên Weibo lại đang tương phản.

Cư dân mạng nhìn chằm chằm bức ảnh mới mới ra lò, đồng thời lâm vào trầm mặc.

Trong hình, Tống Nghiên đang đứng cạnh chiếc ô tô.

Mà Hùng Lâm lão tiên sinh, cái người vừa độc lĩnh hot search đang nghiêm túc sửa đội hình tượng, một khuôn mặt già nua cười đến xán lạn, xuân...... Xuân phong đắc ý đứng phía sau Tống Nghiên, tha thiết mà muốn cầm dù che cho cậu.

Cư dân mạng: 【............】

Nói là một thiếu niên bất hạnh vì công ty đắc tội với đại nhân vật mà lâm vào thảm cảnh mà!!!