Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm

Chương 38




Phương Phương tuy rằng kích động đến rít gào, nhưng đáy lòng vẫn có chút không tin tưởng.

Phải biết rằng cơ hội giao lưu làn này thập phần khó mà có được, bên phía đoàn phim đã nói rất rõ ràng, chỉ có năm người thôi.

Còn phải đăng ký thông tin cá nhân trước khi gặp.

Phòng ngừa lần thứ hai đầu cơ trục lợi.

Đại lão nhà giàu coi như có tiền, cũng không mua được danh sách này đi?

Đang nghĩ ngợi, phía bên kia gửi liên tiếp mấy hình ảnh.

Phương Phương: "!!!"

Lão đại ơi, cô sai rồi!!

Sự thật chứng minh, lão đại vẫn là lão đại mà.

Lão đại nhà giàu không chỉ có ở hiện trường, mà còn chụp được rất nhiều ảnh, từng tấm từng tấm đều vô cùng tuyệt mỹ!

Nàng click mở vừa thấy, lập tức hít thở không thông.

Nhóc con Nghiên Nghiên mặc chiếc áo thun chỉ 19 đồng 9, không hề chuẩn bị trước ống kính, ánh mặt trời chiếu xuống, sợi tóc đen nhánh xõa tung liền nhiễm một tầng kim sắc mông lung.

Làn da thực trắng, gần như trong suốt.

Ngũ quan tinh xảo như từ trong thế giới truyện tranh bước ra, đuôi mắt lại có một nốt ruồi màu nâu, tăng thêm vài phần sinh động mê người.

Nhìn tròng mắt đen nhánh phía ống kính, hiện ra ánh sáng thấu triệt thuần túy.

Tấm hình tiếp theo, cùng một góc nhìn, cùng một góc độ.

Thiếu niên tuyệt mỹ trong hình, cong cong đôi mắt.

Trong lúc nhất thời, dường như tất cả ánh sáng sau lưng cậu đều ảm đạm phai mờ, như thể chư đến một phần vạn ánh sáng dưới mắt cậu ấy.

Phương Phương giờ phút này chỉ muốn đấm vào mặt đất mà thét chói tai!!

Kỹ năng chụp hình của vị lão đại này chưa bao giờ giảm, hơn nữ dù chỉ bằng một chiếc điện thoại, mỗi lần đều có thể bắt được những góc độ động lòng nhất của Nghiên Nghiên trong nháy mắt.

Thành thật mà nói, loại fans chụp ảnh có tâm thế này, phải có một trình độ u mê nhất định, nếu không thì tuyệt đối không có khả năng chụp được.

Đây mới là phương thức chính xác để mở phương thức Trạm tỷ (?) sao!!

Phương Phương ca ngợi đến hết lời, đem nhà giàu "Trạm tỷ" thổi phồng lên trên khắp mọi nẻo đường ngóc ngách của fan club, mới miễn cưỡng câm mồm.

Rồi sau đó bắt đầu chỉnh sửa ảnh chụp.

Nói là chỉnh sửa, kỳ thật chỉ là chỉnh màu sắc mà thôi.

Sau khi chỉnh sửa một vài thông số cơ bản, cô nhanh chóng đăng nó lên club và cùng với hội chị em nhà mình liếm màn hình.

Sau đó, lại gửi những bức hình đã chỉnh sửa cho nhà giàu Trạm tỷ.

......

Cảnh · Trạm tỷ · Dư háo sắc click mở hình ảnh, bắt đầu đắc ý chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bé con nhà mình.

Đang thưởng thức rất nên hương nên vị, bỗng dưng bên cạnh truyền tới một thanh âm: "Gửi cho ta."

Cảnh Dư liếc mắt: "Dựa vào cái gì phải gửi cho ngươi?"

Dụ Ứng Giản giơ giơ di động, mỉm cười: "Một củ cà rốt trong mười năm."

Cảnh Dư: "...... Thành giao."

Bên cạnh lại truyền tới một thanh âm: "Thêm một củ."

Cảnh Dư hoảng sợ, quay đầu lại, mỗ lão hổ vươn cái đầu thiệt bự, vẻ mặt trông ngóng nhìn chằm chằm bức hình trong di động.

Lôi Thắng Hổ đã móc di động ra: "Tới đây nào người anh em, ta thêm cái WeChat thôi."

Vì thế......

Ba yêu chẳng những thêm WeChat của nhau, còn cố ý xây dựng nên một group WeChat riêng.

Cái kia, chính là group liếm màn hình chuyên nghiệp.

Tuy là liếm màn hình, nhưng bọn họ đều là những nhân vật có danh dự và uy tính cao.

Cho nên mọi người trong group đều thập phần cao lãnh, chỉ một mình Cảnh Dư vèo vèo phát ra ảnh chụp, trừ lần đó ra, không ai nói nhiều hơn một câu.

Nhưng trên thực tế.

Tiểu Lý Tử dọn đạo cụ đi ngang qua, vừa ngẩng đầu liền nhìn ba vị lão đại mặc áo thun giống nhau ôm di động, lộ ra nụ cười rất chi là yêu thương.

Hắn theo bản năng lén nhìn vào màn hình di động, sau đó hắn bị sốc rồi: "......"

Từ từ, này mẹ nó không phải là Tống Nghiên sao!!

Thật là đẹp mắt nha.

Không đúng, trọng điểm không phải là đẹp!

Trọng điểm là ba lão đại đối với ảnh chụp của Tống Nghiên vô cùng u mê???

Ừ, ảo giác.

Nhất định là ảo giác!

-

Dụ Ứng Giản xem đến tấm hình cuối cùng, còn có chút chưa đã thèm, hắn bất mãn nhìn về phía Cảnh Dư: "Còn không?"

Lúc đó chụp bao nhiêu ảnh chứ.

Cái con thỏ ngu ngốc này, sẽ không giấu làm của riêng đi.

Hắn nghi ngờ nhìn sang, vừa vặn liếc thấy di động Cảnh Dư.

Trên màn hình bắn ra một tin tức thứ nhất: 【 lão đại, có muốn thêm fans hay không? Tụi này đã chụp một số bức hình ở nhà ga, tuy rằng không đẹp như lão đại đã chụp, nhưng góc độ khác nhau nha 】

Ngay sau đó, lại một cái: 【 có thể có được quy mô như hôm nay là đều nhờ vào mười vạn trước đây lão đại cậu đó 】

Dụ Ứng Giản nhìn cái ID kia, đôi mắt híp híp.

Phương Phương chân trước giới thiệu trạm tỷ đến fan club, chân sau liền nhận được một tin nhắn: 【 đưa tài khoản zhifubao* cho tôi. 】

(*) Zhifubao: là app chuyển tiền Alipay của TQ.

Phương Phương liếc mắt nhìn, là một tài khoản mới được tạo.

Vừa mở miệng đã hỏi tài khỏan zhifubao, không phải kẻ lừa đảo mới là lạ.

Cô lười đến phản ứng hắn, đang chuẩn bị kéo người này vào danh sách đen, liền thấy hắn lại gửi một tin nhắn: 【 không cần đưa, đã tìm được trên trang của bạn 】

Theo một tiếng ting ting thanh thúy vang lên, cô nhận được một tin nhắn —— tài khoản của bạn đã được thêm mười vạn nhân dân tệ.

Cô ngơ ngác nhìn tài khoản, không dám tin mà xoa xoa mắt.

Phương Phương:!!!!!

Này mẹ nó là cái tình huống gì thấy??

Một giây sau, bên kia lại nhắn thêm một tin: 【 fans club đâu, cho ta vào. 】

Phương Phương bùm một tiếng: 【...... Cho nên, ngài nhà giàu chuyển tiền cho tôi là vì fans club của Nghiên Nghiên?? 】

【 ừ. 】

Phương Phương nuốt nước miếng: 【 cái kia, để tôi chuyển lại cho, vào club không cần tiền, chỉ cần yêu thích, có kỹ năng là được. 】

【 không cần, cứ giữ lại đi, lúc đi ra ngoài, làm viện trợ, có cái nào mà không cần tiêu tiền? 】

Phương Phương hoàn toàn muốn quỳ.

Cho nên bé con Nghiên Nghiên nhà bọn họ rốt cục có sức hút gì mà hút tới toàn nhà giàu không vậy?

Một người chưa đủ, lúc này lại thêm một người nữa?

Thật có sức hút thần kỳ.

Mỗ ảnh đế được toại nguyện không thể chờ thêm được nữa mà vào album điện hạ, khóe miệng lộ ra nụ cười vui mừng.

Mãi đến khi trong group có người hỏi: 【 có ai bên cắt nối biên tập hay không? Ngồi xổm một hóng người nào đó có thể biên tập các đoạn video của Nghiên Nghiên trong trại tập trung idol thành video tổng hợp nha! 】

【 bàn tay tàn phế yên lặng cùng ngồi xổm 】

【 cùng ngồi xổm! 】

Video tổng hợp sao?

Dụ Ứng Giản mắt sáng rực lên, cũng rất chờ mong.

Bất quá, cầu người không bằng cầu mình, hắn chỉ trầm tư một lát, liền lập tức download mấy cái phần mềm cắt nối biên tập, bắt đầu nghiên cứu sử dụng phần mềm mới này.

Dụ Ứng Giản bên này bận rộn không ngừng, Cảnh Dư bên kia cũng không nhàn rỗi, đang bí mật cầm điện thoại lên tìm đủ các góc độ, chuẩn bị tiến hành làn sóng chụp hình thứ hai.

Vì thế những người hâm mộ Tống Nghiên bất thình lình thấy Cảnh thiên vương cao quý lãnh diễm, cầm cái di động lúc ẩn lúc hiện vây quanh Tống Nghiên.

Bộ dáng kia, cực kỳ giống các cô truy đuổi thần tượng.

Group mê Nghiên Nghiên: "............"

Thời điểm buổi gặp gỡ với fans kết thúc, đoàn phim sắp xếp fans cùng diễn viên trong đoàn chụp hình chung với nhau.

Thứ nhất là cho fans phúc lợi, thứ hai là tuyên bố ảnh đế cùng thiên vương gia nhập.

Quả nhiên, sau khi hình ảnh được tung ra, cư dân mạng lập tức sôi trào.

【 ha ha ha ha ha cười chết ta! Thì ra Lôi tổng cũng mặc cái áo này! Mấy vị lão đại cùng mặc mộ chiếc áo thun, cực kỳ giống doanh phục lúc tôi tham gia trại hè nha 】

【 ha ha ha nói tới trại hè, vv.v 】

【 không phải là đoàn du lịch của những lão trung niên chứ [ đầu chó ]】

【 các đoạn tương tự đã được nhận! Chất lượng là thật sự tốt nha, yêu quá, bất quá các lão đại cùng mặc một kiểu áo thun hướng về ống kính thật là mặc cười ha ha ha ha 】

(Mỗi lần tới những đoạn như vầy thật sự là đau đầu, mình chẳng hiểu ý tứ trong đó là gì, chỉ dựa vào mặt chữ cùng bản raw mà edit, mong mọi người thông cảm.)

Chờ tới lúc cười đã rồi, mọi người mới đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

Chờ đã, tấm hình này là bên đoàn phim 《 Linh Thạch Tình Duyên 》 tung ra, trên đó viết cái gì?

Diễn viên chủ đạo chụp ảnh chung, Dụ ảnh đế cùng Cảnh thiên vương tham gia làm khách mời!!!

Ngọa tào! Vậy cái tin nóng mấy ngày hôm trước kia là thật!

Cảnh thiên vương cùng Dụ ảnh đế thế nhưng thật sự làm khách mời cho một bộ phim nhỏ.

Cảnh thiên vương còn dễ tiếp thu một chút, dù sao chức nghiệp của hắn cũng không phải là diễn viên, nhưng Dụ ảnh đế thật khiến cho người ta không thể không rớt cằm.

Vị này chính là ngôi sao điện ảnh giàng được hai giải thưởng Kim vân và Emmy cho hạng mục nam diễn viên xuất sắc nhất à nha!

Mọi người đều biết, vị này ảnh đế này ra mắt với tư cách là nam chính của một bộ phim với doanh thu phòng vé 1,5 tỷ, càn quét tát cả cái giải thưởng tân binh và giải thưởng diễn viên năm đó, rồi sau đó mỗi một tác phẩm được trình chiếu nhất định là có giải thưởng, được khen ngợi lại rất ăn khách, trở thành nam diễn viên với doanh thu phòng vé tối cao của điện ảnh Hoa Quốc, không gì sánh nổi.

Không khoa trương khi nói rằng, Dụ Ứng Giản đã trở thành một thần thoại với thương hiệu của riêng mình.

Tất cả những người hâm mộ điện ảnh của Hoa Quốc đều chờ mong tác phẩm tiếp theo của hắn.

Mà hiện tại ——

Hắn lại lựa chọn một bộ phim nhỏ!

Khách mời! Làm vai phụ!!!

Các fan điện ảnh yên lặng tìm tòi nam chính của bộ phim này, càng thêm Sparta (?).

Cái gì? Vẫn còn là người mới? Ra mắt từ một chương trình thần tượng? Chưa từng đóng phim??

Gọi Tống Nghiên??

Từ từ, đây không phải là tiểu minh tinh đưa áo thun 19 đồng 9 cho Dụ ảnh đế sao!!

Cư dân mạng đều kinh ngạc không khép miệng được, động tác nhất trí:

【 OMG! Thiên vương Cảnh Dư vì người mới Tống Nghiên đóng vai phụ! 】

【 thật sốc! Hai lần đoạt cúp ảnh đế Dụ Ứng Giản thế nhưng vì người mới Tống Nghiên mà đóng vai phụ! 】

【 má ơi! Cả hai người thiên vương và ảnh đế vì người mới Tống Nghiên đóng vai phụ!! 】

Trong trận địa vô cùng hỗn loạn này, xen lẫn một ít thông tin:

【 bấm ngón tay tính toán, phát hiện sự việc cũng không đơn giản. Từ tháng chín, ảnh đế nhà mình có thái độ khác thường mà tham gia 《 Trại Tập Trung Idol 》, lúc đó nhớ rằng mọi người đều không hiểu vì sao, bây giờ quay lại xem thử, coi có phát hiện thông tin mới nào không [ mỉm cười ]】

【 sự khác thường quá nhiều! 《 Trại Tập Trung Idol 》, bộ phim nhỏ, áo thun 19 đồng 9, động thái Weibo...... Căn bản là không đếm hết 】

【 cho nên, có tình huống nào xảy ra giữa ảnh đế và Tống Nghiên sao? [ hít hà một hơi ]】

【 tình huống cái rắm a! Lại không chỉ có mỗi mình Dụ ảnh đế, Cảnh thiên vương càng khoa trương hơn! Cá 100 trái dưa leo, cái người tên Tống Nghiên này khẳng định có chỗ dựa không đơn giản! 】

【 là người xuất thân từ cô nhi viện thì có chỗ dựa gì? Chẳng lẽ không thể hiện rằng ảnh đế thiên vương đồng thời theo đuổi tiểu thịt tươi sao!! 】

【 a a a ta cảm thấy có thể! Nói thật, Tống Nghiên này bộ dạng cứ như trích tiên, ai có thể không động tâm cho được!! 】

Thấy rằng độ bổ não của cư dân mạng bắt đầu chuyển hướng lần nữa, sắc mặt các fan biến đổi, đòi ôm idol, đòi đánh nhau, tình cảnh một lần nữa vô cùng hỗn loạn.

Độ hot càng ngày càng cao.

Lý đặc trợ theo hot search thấy được tấm hình của đoàn phim, nhìn chằm chằm vào hình ảnh có một hai ba bốn cái áo thun giống như Lục, yên lặng nín thở.

Hắn không nhịn được, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục tổng một cái.

Người nọ là đang xụ mặt, nhìn chằm chằm di động, khí áp thấp đến kỳ cục.

Lý đặc trợ: "......"

Vậy mà cư dân mạng cũng không an phận, một cuộc thảo luận nổ ra xem Tống Nghiên là cùng một cp với ảnh đế hay là thiên vương......

Càng có chuyện hay thì càng quảng cáo nhiều hơn, còn tổ chức một cuộc bình chọn: Bạn cho rằng, Tống Nghiên đẹp đôi nhất với ai?

A. Dụ ảnh đế

B. Cảnh thiên vương

C. Lôi tổng

Cư dân mạng:

【 ha ha ha ha ha ngọa tào, Lôi tổng là cái quỷ gì ha ha ha ha ha 】

【 thực xin lỗi, cái cp này ta thực sự ăn không vô ha ha ha 】

Mí mắt của Lý đặc trợ càng ngày càng nhảy lên.

Ngay cả Lôi tổng cũng trúng cử, mà lại không có Lục tổng!!

Giờ phút này, hắn không cần ngẩng đầu, cũng cảm giác được một dòng nước siêu mạnh siêu lạnh đến từ Lục tổng.

Một lát, dòng nước lạnh Lục tổng mở miệng, thanh âm rất rất lạnh: "Mua vé máy bay ngày mai đi Hải Thành."

Lý đặc trợ rất khó xử, căng da đầu nói: "Lục tổng, chỉ sợ không được. Ngày mai là ngày Tuệ Viễn đại sư tiếp khách, nếu bỏ lỡ thì phải chờ tới một năm."

Sắc mặt Lục Trăn càng thêm âm trầm: "......"

Giờ phút này trên mặt Cảnh Dư cùng Dụ Ứng Giản, cũng có một chút đặc sắc.

Các kiểu hot search đa dạng là một chuyện, group mê Nghiên Nghiên đã bình tĩnh lại, nhưng ảnh đế thiên vương lại vì idol nhà mình mà diễn vai phụ, lại giống như một tiếng sét phá tan bình địa.

Group mê Nghiên Nghiên đều điên hết rồi!

Điên xong, mọi người lâm vào trầm tư: 【 Nhược Nhược hỏi một câu, mọi người nuốt được không? 】

Vì thế, sắc mặt của ảnh đế thiên vương bên đầu kia mạng đồng thời biến đổi, ghét bỏ gõ ra mấy chữ: 【 nuốt cái gì mà nuốt? A, bọn họ xứng sao! 】

Các fan: 【............】

Ảnh đế...... Thiên vương...... Không xứng với Nghiên Nghiên nhà cô sao?

emmmm, độ dày khuôn mặt của hai vị fans nhà giàu này thật sự lớn nha.

-

Lôi Thắng Hổ đem những hình ảnh mà Cảnh Dư gửi qua WeChat bảo vệ thật kỹ, sau đó bắt đầu liếm màn hình.

Đang liếm rất vui vẻ nha, lại bị một người ở bên cạnh chọc chọc.

Lôi Thắng Hổ đột nhiên quay đầu lại, đối diện là khuôn mặt khuếch đại của con trai nahf mình: "Sao vậy, con trai?"

Nói xong lại lần nữa nhìn về phía Lôi Nguyên Hạo, bỗng sửng sốt.

Thằng con trai ngốc nhà ông đang mặc trang phục diễn xuất, nhưng trên đầu lại có cái mũ lưỡi trai chả ăn nhập gì với nhau cả, vành nón ép rất thấp, hình như đang che giấu cái gì đó.

Trong ánh mắt của một cặp hổ, lóe lên sự hưng phấn.

Trong lòng Lôi Thắng Hổ nhảy dựng, thanh âm mang theo chút vui mừng: "Chẳng lẽ là......"

Còn chưa nói xong, đã bị thanh âm kích động của Lôi Nguyên Hạo đánh gãy: "Ba, con có lỗ tai rồi!"

Tuy rằng đã có chuẩn bị, nhưng nghe đến tin tức này, Lôi Thắng Hổ vẫn là vui mừng khôn xiết, nhanh chóng kéo con trai vào một căn phòng không có người.

Lôi Nguyên Hạo đem mũ bỏ ra, lộ ra hai cái lỗ tai nhỏ hình bán nguyệt: "Ba! Ba nhìn lỗ tai con này! Còn có cái đuôi, con còn có cái đuôi dài! Điều này có nghĩa là con đã thức tỉnh rồi phải không?"

Lôi Thắng Hổ cười ha ha: "Không sai, con trai, con thức tỉnh rồi. Đám đầu hổ chúng ta lại nhiều thêm một mãnh hổ nha!"

Lôi Nguyên Hạo kích động hơn nửa ngày, một lát, đột nhiên nhớ tới một vấn đề: "Đúng rồi ba, không phải ba nói con còn lâu mới thức tỉnh sao, sao con lại vượt thời gian thế này?"

Lôi Thắng Hổ trợ mắt: "Vô nghĩa, tiểu tử nhà ngươi có biết đã chiếm bao nhiêu tiện nghi rồi không? Nếu lúc này còn không thức tỉnh, ba còn đang hoài nghi con có phải là con trai ruột của ba không nữa!"

Lôi Nguyên Hạo: "......"

"Có ý gì?"

Con trai đã thức tỉnh, tự nhiên sẽ có chút không giấu giếm, Lôi Thắng Hổ nói: "Con mỗi ngày đều bên cạnh Tống Nghiên, có thể không thức tỉnh sao?"

Vừa nghe đến tên Tống Nghiên, Lôi Nguyên Hạo có chút biệt nữu.

Về phương diện nào đó hắn cảm thấy mình rất chán ghét cậu ta, nhưng về phương diện khác lại cảm thấy như thế nào cũng không ghét nổi.

Thậm chí không tự giác mà đem ánh mắt dính lên người Tống Nghiên.

Vì thế, Lôi tiểu thiếu gia càng thêm biệt nữu.

Hắn hung hăng mà quát: "Liên quan gì tới cậu ta!"

Thấy ba hắn lộ ra biểu tình nhìn hắn thật kém thông minh, Lôi Nguyên Hạo càng tức giận, hắn vung bàn tay lên, "Được rồi được rồi, cao hứng là được, nhắc tới cậu ta làm gì! Đúng rồi ba, cái này lỗ tai này thu vào như thế nào? Còn có, con khi nào mới có thể biến hình hoàn toàn?"

Lôi Thắng Hổ đem phương pháp khống chế giảng giải cho hắn, rồi sau đó nói: "Trong tình huống bình thường, hổ vùng Đông Bắc chúng ta biến hình ngắn thì bảy ngày, lâu là một tháng. Nhưng mà với con, nhiều nhất là ba ngày có thể thành công biến hình rồi."

Lôi Nguyên Hạo tức khắc có chút thất vọng: "Còn tới tận ba ngày hở!"

Một ngày thôi hắn cũng thấy lâu nữa!

Hazz, còn tận ba ngày nữa, nên trước tiên hắn sẽ kiếm thứ gì đó để kìm nén niềm vui.

Lôi Nguyên Hạo nghĩ như vậy, liền tùy tay móc hộp bánh ra, đang muốn lấy ra một cái bỏ vào miệng, lại thấy Lôi Thắng Hổ mở to mắt.

Lôi Thắng Hổ dũng mãnh bắt lấy tay con trai: "Đây là?"

Lôi Nguyên Hạo vỗ vỗ tim: "Ba làm con muốn rớt tim!"

Hắn liếc mắt một cái, "Bánh ngọt, không phải sao?"

Lôi Thắng Hổ đương nhiên biết đây là bánh ngọt, nhưng hộp bánh này rõ ràng có bám vào chi khí Yêu Vương mà hắn vô cùng tha thiết!

Chẳng lẽ là......

Lôi Nguyên Hạo: "Này lão Lôi, ánh mắt đó của ba là sao đó, không phải con trộm đâu à, đây là Tống Nghiên cho con!"

"Cái gì! Thật là Tống Nghiên cho con?" Lôi Thắng Hổ thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Hắn hao tổn tâm cơ, cùng hai con yêu kia đọ sức đã lâu, mới được vương ban thưởng quần áo, mà cái thằng con trai ngốc của hắn!

Cái gì cũng chưa làm, đã được vương ban cho đồ ăn......

Lôi Thắng Hổ đột nhiên cảm thấy chính mình có chút chua xót.

Thật lâu sau, hắn thở dài một hơi, ngữ khí vô cùng hâm mộ ghen tị, "Con, tiểu tử ngốc này, thật là một con hổ vừa ngốc vừa may mắn......"

Lôi Nguyên Hạo: "Ai ngốc? Có người ba nào nói con trai mình như vậy chứ!...... Cái biểu tình kia của ba là sao...... Này này lão Lôi, ba không phải là đang thèm khát bánh của con đó chứ!"

Nói xong, hắn nhanh chóng ăn hết bánh trong miệng, thỏa mãn nheo mắt lại.

Ăn quá ngon!

Vì cái gì mà bánh ngọt lại ăn ngon như vậy chứ!

Ăn ngon đến muốn thăng thiên luôn!

Nhưng mà giây tiếp theo, hắn chẳng những không có thăng thiên, ngược lại......

Lôi Nguyên Hạo đột nhiên nhìn sàn nhà ở trước mặt mình?

Nhưng mà hắn vừa mở miệng ra lại là một tiếng: "Ngao ô ~"

Hắn nâng móng vuốt nhỏ lông lông xù xù của mình, sửng sốt.

Biến hình??

Không phải nói còn ít nhất ba ngày sao?

Sao mới ăn một cái bánh liền biến hình rồi?

Lôi Nguyên Hạo căm giận gãi gãi ống quần ba hắn, huyên thuyên nói hơn nửa ngày, "Ngao ô ngao ô ngao ô!!"

Lôi Nguyên Hạo: "......"

Lôi Thắng Hổ càng thêm hâm mộ và ghen tị!

Nhớ tới thời điểm trước đây hắn biến hình, thật là gian nan!

Vậy mà cái tên tiểu tử ngốc này lại không trải qua đau khổ gì cả, ngốc ngốc ngây thơ mà ăn bánh Yêu Vương thưởng, liền biến hình?

Hổ so với hổ, tức chết hổ a!

Lôi Thắng Hổ chỉ phải an ủi chính mình: Là con trai mình mà, không thiệt!

Nhưng vẫn nhịn không được mà lẩm ba lẩm bẩm, "Con đang ăn thứ gì, con biết không? Đó là yêu ——"

Lời còn chưa nói xong, một thanh âm mở cửa kẽo kẹt vang lên.

Ngay sau đó, một cái đầu khả ái nho nhỏ thò vào.

Lôi Thắng Hổ đột nhiên im bặt.

Tống Nghiên nhìn Lôi Thắng Hổ, nghi hoặc sờ sờ đầu: "Di, Lôi tổng, sao có một mình ngài vậy?"

Lôi Thắng Hổ khụ khụ hai tiếng, móc di động ra: "A đúng đúng đúng, tôi ở...... Điện thoại đâu! Alo, alo...... A, 1 tỷ, đúng rồi!"

Tống Nghiên: "......"

Cậu rối rắm một lát, "Lôi tổng, ngài cầm ngược điện thoại rồi."

Lôi Thắng Hổ: "QAQ"

Giây tiếp theo, lại thấy tầm mắt của Tống Nghiên nhìn xuống.

Lôi Thắng Hổ theo tầm mắt của cậu, nhìn thấy con trai ngốc nhà mình không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thiếu niên.

...... Biểu tình như si như say.

Xong rồi, tiểu tử này trong tương lai không phải muốn đoạt vương cùng hắn đó chứ??

Lôi Thắng Hổ cảnh giác nheo mắt lại.

Ánh mắt Tống Nghiên sáng lên: "Wow, mèo con thật đáng yêu nha!"

Mèo con??

Lôi Thắng Hổ cúi đầu nhìn.

Con trai còn đang thời kỳ ấu niên, vừa nhỏ vừa gầy, tai còn nhọn, hoa văn sọc hổ cũng không quá rõ ràng, nhìn thật giống như một con mèo nhỏ!

Tống Nghiên đi tới, cười tủm tỉm bế hắn lên: "Là mèo con nhà ai thế? Đi lạc sao?"

Lôi Nguyên Hạo trầm mặc vài giây.

Rồi sau đó, vô cùng đẩy đà: "Meo ~"