Editor: Lăng
Trước nửa đêm, Quý Thiển Ngưng chia tay Mạc Hạm, cùng Cố Tâm Mỹ cùng nhau bước lên máy bay bay đến thành phố X.
Lễ trao giải phim truyền hình lần này không liên quan gì đến Quý Thiển Ngưng, nhưng bởi vì 《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 vẫn đang phát sóng rất hot trên truyền hình, hơn nữa thể chất "hót hòn họt" đã giúp cô lên hot search bằng tạo hình choáng ngợp, fans còn liên tục thổi phồng cô là thịnh thế mỹ nhan, khen đến mức làm Quý Thiển Ngưng ngượng ngùng.
Qua một đêm, không biết từ đâu xuất hiện rất nhiều anti fan, bôi nhọ cô dưới bài đăng đi thảm đỏ trên Weibo cô, nói cô chiếm spotlight của thảm đỏ, không biết xấu hổ.
Còn có người tự xưng là fans Chương Triều chạy tới mắng cô, cảnh cáo cô tránh xa Chương Triều.
Quý Thiển Ngưng không thể hiểu được.
.
Lương Ninh nói cho cô: "Rất nhiều tài khoản nhấp vào đều là tài khoản ảo, có lẽ có người mua seeder."
Quý Thiển Ngưng không nhớ rõ bản thân đã đắc tội người nào, có lẽ là có người nhìn cô không vừa mắt, cảm thấy cô chắn đường nên nhân cơ hội mua seeder bôi nhọ cô cũng không chừng.
Là ai mua seeder, Quý Thiển Ngưng cũng lười đoán già đoán non.
Cô không giỏi việc quản lý fans, tài khoản Weibo chính cơ bản đều giao cho Lương Ninh, chỉ cần yên tâm đóng phim là được.
Vào ngày đầu năm mời, nhà đầu tư Trương Đạt đột nhiên bay tới đây, nói là thăm đoàn làm phim.
Trương Đạt vẫn tính là khiêm tốn, chỉ dẫn theo một thư ký đến.
Quý Thiển Ngưng trong lúc vô tình nhìn lướt qua thì phát hiện thư ký này không phải là người cô từng thấy được đây.
Cô chưa kịp xác định kỹ càng thì đã chạm phải ánh mắt đáng khinh của Trương Đạt, trong lòng khó chịu nên quay đầu đi.
Trương Đạt không lộ chút xấu hổ nào, đi qua nói chuyện với Lưu Thành.
Theo sau Lưu Thành tuyên bố: "Hôm nay không quay cảnh đêm, nhà đầu tư Trương mọi mời người cùng nhau đón năm mới"
Mọi người hoan hô.
Buổi tối, toàn bộ diễn viên và ê kíp của diễn viên tập trung liên hoan tại một khách sạn nào đó.
Những diễn viên chính được xếp ngồi chung một bàn với nhà đầu tư và đạo diễn.
Trên bàn cơm Trương Đạt rất lịch sự với Quý Thiển Ngưng, tươi cười nịnh nọt, câu nào cũng là "cô Quý", gọi đến mức làm Quý Thiển Ngưng khó chịu cả người.
Trương Tân Viễn ngồi bên tay trái Quý Thiển Ngưng, thì thầm hỏi cô: "Sao tôi cảm giác Trương tổng này sợ cô lắm thì phải, cô làm gì gã rồi à?"
Hôm đó Trương Đạt đùa bỡn Quý Thiển Ngưng, sau đó uy hiếp cô thì Trương Tân Viễn cũng biết được.
Chỉ là anh ta không biết sau đó Trương Đạt đã bị ba Mạc Hạm cảnh cáo, cho nên nhìn thấy thái độ Trương Đạt đối với Quý Thiển Ngưng thay đổi 180° thì nghĩ mãi cũng không ra.
Quý Thiển Ngưng không tiện nói "nội tình" cho anh ta, cô uống một hớp nước để giấu giếm, nói lấp liếp: "Sao tôi biết được chứ."
Trương Tân Viễn hỏi không được gì nên cũng không hỏi nữa.
Rượu quá ba tuần, Quý Thiển Ngưng có chút buồn ngủ, muốn về khách sạn nghỉ ngơi trước.
"Cô Quý, cô chờ một chút." Trương Đạt đuổi theo.
Quý Thiển Ngưng cũng không lo lắng lần này Trương Đạt lại dám làm gì cô, chỉ là mỗi lần nhìn thấy gương mặt này thì lại không kiềm lòng nghĩ tới chuyện này đó, trong lòng phiền chán, nhưng trên mặt cô lại bình tĩnh, nói: "Có chuyện gì vậy Trương tổng?"
Trương Đạt xoa xoa đôi tay phát phì, chân thành hỏi: "Cô Quý phải đi rồi, hay để tôi gọi thư ký đưa cô về khách sạn?"
"Không cần đâu ạ." Quý Thiển Ngưng lịch sự từ chối: "Chúng tôi tự về được."
"Vậy......" Trương Đạt muốn nói lại thôi.
Quý Thiển Ngưng không đủ kiên nhẫn dây dưa với gã, nói: "Trương tổng có chuyện cứ nói thẳng."
Trương Đạt vuốt vuốt cái đầu hói, nhìn xung quanh thấy không có ai, hạ giọng nói: "Gần đây công ty chúng tôi có đấu thầu một hạng mục thuộc tập đoàn Mạc thị, tôi biết cô Quý đây rất thân thiết với Mạc đổng, tôi muốn nhờ cô......"
Quý Thiển Ngưng cau mày, lạnh lùng ngắt lời gã: "Trương tổng, tôi và Mạc đổng không có bất kỳ quan hệ mờ ám nào, mong ngài sau này nói năng cẩn thận giùm."
Trương Đạt cười ha ha, nói: "Tôi hiểu, tôi hiểu mà, tôi tuyệt đối sẽ không nói bậy khắp nơi.
Tôi chỉ nhờ cô nói tốt vài câu trước mặt Mạc đổng, để ông ấy suy nghĩ đến việc hợp tác với chúng tôi thôi."
Người này ngoài miệng nói là hiểu rõ, nhưng lời nói lại ẩn ý thâm sâu.
Quý Thiển Ngưng khó chịu trong lòng khi người khác nghĩ cô và Mạc Húc Khôn quan hệ dơ bẩn, nhưng cũng biết là không thể giải thích không, thậm chí còn bị bỏ qua hời hợt, thế là cô bỏ đi cùng Cố Tâm Mỹ mà không nói gì thêm.
《 Em là đẹp nhất 》 là một bộ phim đô thị, có rất nhiều cảnh ngoài trời cần phải quay ở công cộng, mỗi lần quay đều sẽ hấp dẫn không ít người qua đường vây xem, trong đó có một ít là fan cứng của Quý Thiển Ngưng.
Bọn họ theo sát từng bước chân của đoàn phim, mỗi lần nhìn thấy Quý Thiển Ngưng xuất hiện sẽ bắt đầu điên cuồng thét chói tai.
"Thiển Ngưng, I love you chu cà mo!"
"Thiển Ngưng cố lên!"
"Hôm nay Thiển Ngưng đẹp quá đi."
"Thời tiết trở lạnh rồi, Thiển Ngưng phải tự chăm sóc bản thân cho tốt đó!"
Người qua đường không dễ kiểm soát, ồn ào nhốn nháo sẽ ảnh hưởng đến việc quay phim.
Quý Thiển Ngưng vô cùng đau đầu vì chuyện này, mỗi lần đều tốn thời gian trấn an những fan cuồng nhiệt này.
Mỗi lần đều phải đến xin lỗi đạo diễn: "Xin lỗi đạo diễn Lưu, bọn họ không nghe tôi, không chịu đi."
Lưu Thành vung tay lên, cười ha hả nói: "Không có việc gì, để cho bọn họ tới mỗi ngày chụp lại đăng Weibo, coi như là tuyên truyền miễn phí cho chúng ta trước."
Tuy fans rất cuồng nhiệt nhưng cũng may là không gây chuyện, sau khi bắt đầu chính thức quay phim thì bọn họ rất ngoan ngoãn đứng một bên nhìn.
Quý Thiển Ngưng đột nhiên nổi tiếng nên những người hâm mộ này đề là những gương mặt mới lạ, không biết sẽ thích thích cô bao lâu nhưng cô vẫn rất biết ơn.
Có một fans hét đến khàn cả cổ, Quý Thiển Ngưng rất cảm động, lúc được nghỉ giải lao cô tự bỏ tiền túi mời fans và đoàn phim uống trà sữa.
Quý Thiển Ngưng có nhân duyên tốt, luôn luôn khiêm tốn, có thể hòa đồng với mọi người trong đoàn phim.
Chỉ là người nổi tiếng tiếng thì thị phi cũng nhiều.
Quý Thiển Ngưng mới vừa phát trà sữa xong, chuẩn bị đi vào phòng hóa trang tạm thời của diễn viên thì bỗng vô tình nghe được hai nữ diễn viên phụ kề tai nói nhỏ.
"Cô ấy nổi tiếng thật đấy, đi đến chỗ nào cũng có fans đi theo, hâm mộ ghê."
"Có gì mà hâm mộ chứ, mấy bộ như《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 ai diễn mà chẳng hot chứ, cô ta chỉ là may mắn mà thôi."
"Có may mắn thì cũng là số của cô ấy.
Cô ấy mới ra mắt một năm mà đã có thể diễn nữ chính, lần này cũng lại là nữ chính, sao tôi không có vận khí như cô ấy nhỉ."
"Hừ, ai biết được nữ chính của cô ta là từ đâu mà ra chứ."
"Là sao?"
"Hôm liên hoan Tết Dương lịch cô cũng thấy rồi, Trương tổng vẫn luôn nhìn cô ta đầy háo sắc, lúc cô ta đi về còn đuổi theo.
Còn nữa, vì sao đạo diễn lần nào cũng nói chuyện khách sáo với cô ta chứ?"
"Vì sao?"
"Tôi nghe nói, ban đầu nữ chính trong bộ phim này của chúng ta không phải là cô ta đâu, sau này không hiểu sao lại đổi thành cô ta."
"Ý của cô là......!Cô ta và Trương tổng có mờ ám sao?"
"Người sáng suốt đều nhìn ra được mà.
Cho nên mới nói, cái loại dựa vào **** để có vai chính thì có gì mà hâm mộ.
Ở ngoài thì giả vờ ngây ngô thuần khiết, ở trong thì không biết đã bò lên giường bao nhà đầu tư hay đạo diễn rồi.
Gớm, nhìn thấy cô ta làm bộ làm tịch thì tôi ghê tởm."
"Ghê tởm mà cô còn uống trà sữa được à?" Quý Thiển Ngưng đẩy cửa phòng hóa trang ra, nhìn nữ diễn viên vừa bôi nhọ cô không chút gợn sóng.
Nữ diễn viên kia không ngờ cô sẽ sẽ xuất hiện, đột nhiên biến sắc, vội ném trà sữa trong tay như là bị phỏng, nói: "Ai hiếm lạ trà sữa của cô chứ!"
Quý Thiển Ngưng liếc nhìn cốc trà sữa còn chừng nửa cốc, cười khinh miệt, nói: "Nếu cô có cốt khí như thế thì hẳn nên nhổ nửa cốc còn lại trong bụng luôn chứ."
Cô ta lập tức nghẹn họng.
"Không nhổ được sao? Tôi có thể dạy cô mà, móc họng là được." Quý Thiển Ngưng bình tĩnh từ tốn nói.
Đương nhiên nữ diễn viên kia sẽ không chịu làm, mặt cô ta lúc đỏ lúc trắng, lắp bắp nói: "Cô...!cô chỉ ý vào có quan hệ với Trương tổng, có gì mà đắc ý chứ!"
Đáy mắt Quý Thiển Ngưng hiện lên tia lạnh, lạnh lùng nói: "Nếu tôi và Trương Tổng thật sự có quan hệ không thể lộ ra khỏi ánh sáng thì ngày mai cô cũng đừng ở trong đoàn phim nữa."
Ánh mắt của nữ diễn kia co rút lại, cắn chặt răng không dám hé nửa lời.
"Hẳn là phải để cô ta xin lỗi mới phải!" Cố Tâm Mỹ giận dữ nói sau khi rời khỏi phòng hóa trang.
Quý Thiển Ngưng hút trà sữa đang lạnh dần, bình phục tâm tình, nói: "Không cần thiết."
Bị người chửi bới cô cũng không có khả năng không giận, chỉ là người như vậy không đáng để cô hao tổn trí lực.
Sau này những lời đồn đãi vớ vẩn sẽ càng nhiều hơn, chẳng lẽ cô phải lần lượt giải thích hết? Giải thích thì người khác cũng sẽ không nghe, hà tất lại lãng phí thời gian? Làm tốt bổn phận của mình mới là chuyện cô nên làm.
Sau đó mỗi lần nữ diễn viên đó thấy cô thì đều đi đường khác, bước chân vội vàng, giống như chậm một bước thì sẽ bị đá khỏi đoàn phim vậy.
Lương Ninh tổng cộng tới thăm cô hai lần, lần đầu tiên là tới bàn bạc về bộ phim tiếp theo của cô, lần thứ hai là về tài nguyên quảng cáo.
Diện mạo Quý Thiển Ngưng nhu hòa, khí chất sạch sẽ, thuộc về loại diễn viên chuyên đóng vai nữ chính xán lạn, từ sau khi cô nổi tiếng thì người tìm cô đóng phim nhiều không kể xiết.
Sau khi trưng cầu ý kiến của Mạc Hạm thì Quý Thiển Ngưng cuối cùng cũng chọn một bộ phim đô thị công sở, nữ chính từ một nhân viên nhỏ bé dốc sức làm việc trở thành trụ cột của công ty, kiểu hình tượng nhân vật này là phổ biến nhất.
Cô đã đọc qua kịch bản, không ngu ngốc không não tàn, nội dung rất thu hút, cô rất hài lòng.
Thành phố X nằm trong vùng nhiệt đới, khi phương Bắc đang rét lạnh tuyết rơi thì bên này vẫn là cỏ xanh mơn mởn ấm áp như xuân, bởi vậy rất nhiều người từ phương Bắc tới đây ăn tết.
Đêm giao thừa, đoàn phim nghỉ một ngày, mọi diễn viên và ê kíp tập trung để làm sủi cảo mừng năm mới.
Quý Thiển Ngưng lấy cớ hơi mệt để một mình về khách sạn trước, khi cô vừa mở cửa ra thì đã ngửi thấy mùi cơm thơm phức, cô nhịn không được nuốt nước bọt một chút.
Trong phòng, Mạc Hạm ăn mặc đơn giản bất ngờ xuất hiện, cột tóc đuôi ngựa không biết đang nghịch cái gì.
Quý Thiển Ngưng chạy hai ba bước đã tới, ôm chầm lấy chị, vui vẻ nói: "Chị mang đồ ngon gì tới vậy?"
Hay tay Mạc Hạm ôm mông cô, nở nụ cười thiện lành: "Mang chị nè, muốn ăn không?"
Quý Thiển Ngưng đỏ tai, phỉ nhổ: "Đồ lưu manh, không ăn."
Mạc Hạm tặc lưỡi một tiếng, đẩy cô lên sofa mạnh mẽ"dạy dỗ", nghe cô không ngừng van xin mới bằng lòng tha cho.
Quý Thiển Ngưng liếm liếm đôi môi bị hôn tê rần, đáng thương nói: "Em diễn cả ngày, chưa được ăn gì hết đó."
Mạc Hạm sờ xuống cái bụng xẹp lép của cô, không khỏi bật cười, giúp cô mang lại áo ngực, sửa sang lại quần áo rồi kéo cô dậy..