Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công

Chương 141: Ba lời tiên đoán




Editor: Aminta.

Yên tĩnh.

Vô cùng yên tĩnh.

Lan mở to hai mắt, cố gắng truyền đạt sự nghiêm túc và đáng tin của mình cho Sigourney và Ash.

Nhưng mà truyền không được.

Sigourney khẽ xì một tiếng: "Cần yêu đương mới có thể cứu vớt thế giới? Thế thì cứ để thế giới này tiêu đời cho rồi." Anh hoàn toàn không tin lời Lan nói, liếc nhìn Ash: "Hơn nữa... Ilov vẫn chưa đến mức cần cậu ta cứu đâu nhỉ?"

Ash sửa lời anh: "Là "chúng ta"." Cậu đâu thể yêu đương một mình được.

Sigourney giả vờ không nghe thấy, anh dò hỏi nhìn Lan.

Lan thành khẩn nhìn lại: "Làm thế nào hai người mới tin đây? Dylan là nhà chiêm tinh xuất sắc nhất thời đại ấy, vì lời tiên đoán này Dylan đã tách một nửa hồn mình để tạo ra ta, để ta chờ hai người ở đây. Đúng rồi, cánh cửa phản chiếu và con đường nhân chứng được cố ý chuẩn bị vì hai người đấy."

Cô không hề chú ý tới sắc mặt lập tức thay đổi của Sigourney và nói tiếp: "Cánh cửa phản chiếu có thể lựa chọn cặp tình nhân có trái tim hòa chung một nhịp. Con đường nhân chứng có thể xúc tác tình cảm của hai người sâu đậm hơn. Dylan hi vọng khi hai người có mâu thuẫn thì sẽ nhớ lại mọi điều chân thành trên con đường nhân chứng và quay về bên nhau, không gây trở ngại việc cứu vớt thế giới."

Ash và Sigourney: "..."

Đúng là cạn lời, chẳng lẽ bọn họ cãi nhau là thế giới sẽ bị hủy diệt chắc?

Ngay cả nụ cười của Ash cũng cứng đờ trên môi, vậy mà cũng trở ngại việc cứu rỗi thế giới sao?

Ash vừa lặng lẽ đưa tay nắm một ngón tay của Sigourney và lắc lắc, an ủi quỷ hút máu đang mất kiên nhẫn, vừa nhìn về phía Lan, hỏi rõ ràng: "Ý Sigourney lúc nãy là Ilov đang rất ổn, vì sao lại cần "cứu rỗi"?"

Tạm thời không nói đến cái chuyện yêu nhau là có thể cứu vớt thế giới, điểm mấu chốt bây giờ là thế giới không có vấn đề gì cả, chẳng thấy manh mối hay dấu hiệu hủy diệt, vậy sao cứu?

Lan nghiêm nghị nói: "Dylan tiên đoán rằng Ilov sẽ hủy diệt."

Ash kiên nhẫn hỏi: "Tại sao lại hủy diệt? Sẽ có tai họa gì trong tương lai sao?" Là các linh hồn xâm lược, hay là sinh vật ma pháp và phù thủy sẽ nổ ra một cuộc chiến tranh phá hủy tất cả?

Lan lắc đầu: "Không biết. Cho dù là Dylan cũng không thể nào "thấy" những thứ liên quan đến cái chết của thế giới."

Ash như có điều suy nghĩ: "Cô có biết trước đó có một phù thủy đến đây lấy đi bút ký của Dylan không?"

Lan: "Ta nhớ. Ông ta là điểm khởi đầu của lời tiên đoán, khi ông ta đi vào khu vực bên ngoài di tích thì đó chính là ngày ta tỉnh lại. Ông ta vốn không có tư cách vào di tích, không thể đi qua cánh cửa phản chiếu, là ta âm thầm mở cửa cho ông ta."

Ash mở to hai mắt.

Rachel tiến vào di tích Dylan, nhờ vào "Hòn đá tiên tri" lão mới phát hiện sự tồn tại của cậu, tìm được tung tích của cậu. Sau đó lão mới một mình đi đến bình nguyên Đoạn Hà, tới thôn Dogo để tìm cậu. Dẫn theo Sigourney với mong muốn trả thù và Nance cũng đến đó, thúc đẩy họ gặp nhau lần đầu. Chuyện này khiến cậu và Sigourney vô tình kết khế ước, từ đó về sau vận mệnh hai người nối liền với nhau.

Thì ra điểm bắt đầu mọi thứ đều từ cái di tích này.

Từ khi có lời tiên đoán của Dylan ở thời cổ đại, bánh răng vận mệnh đã chuyển động nhịp nhàng.

Lan nói: "Ông ta hỏi "Hòn đá tiên tri" và lấy đi bút ký và khế ước của Dylan."

Ash mẫn cảm nhìn Lan: "Khế ước?"

Lan vui mừng nhìn cậu và Sigourney: "Đúng vậy. Chính là khế ước giữa hai người đó."

Ash: "!"

Sigourney: "!"

Ngay cả khế ước cũng liên quan đến Dylan ư?

Lúc trước, họ đã tìm thấy manh mối trong tháp của Rachel, chỉ biết khế ước là khế ước thời cổ đại Rachel sưu tầm được, nhưng không biết lão lấy đâu ra.

Bây giờ xem ra, khế ước này được lấy từ trong di tích Dylan cũng chẳng có gì lạ.

Ash vội hỏi: "Đây là khế ước gì?"

Không ngờ đáp án chính xác không thể tìm được trong tháp của Rachel, vậy mà có thể tìm được ở đây.

Lan mỉm cười: "Là khế ước Dylan và Mercator tạo ra vì hai người họ."

Mercator là... Ash nhớ lại lịch sử bí ẩn mà Mon phổ cập cho cậu, cậu không khỏi kinh ngạc, Mercator chính Vương Tọa Dylan đời thứ nhất và cũng là chồng của Dylan.

"Đúng vậy. Mặc dù chỉ là khế ước giữa hai người họ, nhưng vì quan hệ giữa hai người đó nên cũng có thể gọi nó là khế ước bạn đời nhỉ?" Lan nhìn hai người đối diện một cách trêu ghẹo.

Khế, khế ước bạn đời?

A a a?

Cậu và Sigourney...

Ash lập tức mặt đỏ tới mang tai.

Không ngờ vào lần đầu gặp nhau, cậu và Sigourney đã... rồi ư?

Đúng, đúng là món quà sinh nhật tuổi mười sau đẹp nhất.

Sigourney: "..." Vì quá kinh ngạc dẫn đến suy nghĩ của anh lệch sang một hướng kỳ quái. Mercator và Dylan cũng sẽ trao đổi cơ thể khi gặp nguy hiểm như anh và Ash sao? Anh và Ash còn ổn, đều là nam hết, nhưng Mercator và Dylan lại là một nam một nữ mà đúng không? Làm thế nào để Mercator đối mặt với cơ thể sau khi chuyển đổi nhỉ?

Bời vì nghĩ lệch sang chuyện khác, sự kinh ngạc của Sigourney không thể tiếp tục quá lâu thì đã bị suy nghĩ bất chợt của mình làm hết hồn, anh giật giật khóe môi một cách quái lạ, lập tức lấy lại tinh thần như chưa có gì xảy ra, khiến người ta không nhìn ra lúc nãy anh đã suy nghĩ chuyện kỳ quái gì.

"Khế ước này có tác dụng gì?" Anh tỉnh táo hỏi.

Lan nở nụ cười: "Chẳng phải hai người đã biết lâu rồi sao?"

Sigourney nhíu mày, không hỏi tiếp nữa.

Chỉ cần biết rằng bản chất khế ước là vô hại thì không cần thiết tiếp tục hỏi tận gốc.

"Hãy nói về bút ký của Dylan đi." Ash đỏ mặt hắng giọng một cái, cố gắng tìm về đề tài đã xa vạn dặm: "Trong bút ký của Dylan có một câu nói thế này: "Sinh vật ma pháp không hề bại trận, thế giới rơi vào tay họ". Câu nói này nghĩa là sao? Có liên quan gì đến lời tiên đoán Ilov sẽ bị hủy diệt không?"

Chính là vì câu nói đó nên họ mới quyết định đến di tích tìm kiếm chân tướng.

Lan gật đầu rồi lại lắc đầu: "Chắc có liên quan, nhưng không thể nào xác nhận. Giống như ta đã nói trước đó, dù là ai cũng không thể tiên đoán chân tướng liên quan đến cái chết của một thế giới." Cô hồi tưởng, dùng dăm ba câu kể cho hai người những chuyện trước đây ở thời cổ đại.

Bối cảnh ở thời cổ đại cũng không hề khác với những gì Ash biết.

Sinh vật ma pháp nô dịch con người, mà sau đó con người có được sức mạnh pháp thuật, họ phản kháng mạnh mẽ, chiến tranh bắt đầu nổ ra trên Ilov.

Trời ban cho sinh vật ma pháp sức mạnh khủng khiếp, mà con người thì có khả năng học tập đáng sợ, tiềm năng vô tận, số lượng vượt xa sinh vật ma pháp.

Cuối cùng, sinh vật ma pháp dần có vẻ thua, rút lui vào một bình nguyên. Đội quân của con người tập kết bên ngoài bình nguyên, cuộc chiến cuối cùng quyết định thắng bại giữa hai chủng tộc sắp nổ ra.

Vào lúc này, Dylan đã tiến hành chiêm tinh.

Dylan đã có vài lời tiên đoán.

Lời tiên đoán đầu tiên là cho đội quân loài người: "Sinh vật ma pháp không bại trận, thế giới đã rơi vào tay họ".

Lời tiên đoán thứ hai là cho chính Dylan: "Mấy ngàn năm sau, Ilov sẽ đối mặt rất nhiều nguy hiểm. Đến lúc đó sẽ có một cặp tình nhân tiến vào di tích của ta, họ là hi vọng cứu rỗi Ilov."

Bởi vậy trước khi cuộc đại chiến diễn ra, Dylan đã đi tới Vực Thẳm xây dựng một di tích, để lại một nửa linh hồn của mình.

"Sau đó thì sao? Cuộc chiến đó ra sao?" Ash hỏi: "Rốt cuộc sinh vật ma pháp đã làm gì?"

Lan lắc đầu: "Ta chỉ có ký ức tới đây. Lời tiên đoán thứ nhất cụ thể ám chỉ cái gì, ta và Dylan lúc ấy cũng không thể nào biết được."

Nói cách khác, thắc mắc của Ash và Sigourney vẫn không được giải đáp.

Không chỉ không được giải đáp, hình như bí ẩn càng ngày càng nhiều.

Thật ra nói đến đây, Sigourney và Ash đã hơi tin tưởng lời Lan rồi.

Dù lời tiên đoán của Dylan quả thật kỳ lạ.

Nếu như lời tiên đoán kỳ lạ này là thật... Ash khựng lại, suy nghĩ theo một hướng khác và hỏi: "Được rồi. Coi như Ilov sẽ bị hủy diệt..."

Lan không đồng ý cắt ngang lời cậu: "Không phải coi như, là tất nhiên."

Ash tốt tính gật đầu: "Được rồi, Ilov sắp bị hủy diệt. Như vậy, tôi và Sigourney nên làm như thế nào mới cứu được nó?" Cậu nhìn thấy khẩu hình của Lan sắp nói là "yêu nhau", thế là tranh thủ bổ sung: "Ý tôi là cụ thể chúng tôi nên làm gì?"

Chắc không phải cứ vùi trong tháp thứ ba để yêu đương là Ilov được cứu đâu nhỉ?

Nếu thật sự là thế, cậu cũng tán thành với câu nói lúc nãy của Sigourney, yêu đương mà có thể cứu vớt thế giới, thôi thì cứ để thế giới này tiêu đời đi.

Nhưng Lan vẫn lắc đầu: "Không biết." Dường như nhận ra câu trả lời của mình quá cụt lủn, cô nói thêm, "Thuận theo tự nhiên, tóm lại vận mệnh sẽ đi theo quỹ tích vốn có của nó."

Sigourney: "..." Cho nên anh mới chán ghét nhà chiêm tinh, cứ lải nhải mấy thứ khó hiểu y chang Nance.

Nhà chiêm tinh Ash lạnh gáy, yên lặng run rẩy một cái.

Sigourney hờ hững nhìn cậu, được rồi, ngoại trừ nhà chiêm tinh này.

"Nếu như hai người muốn có gợi ý..." Lan mỉm cười: "Lúc ấy Dylan vẫn còn một lời tiên đoán thứ ba dành cho người chồng Mercator của mình."

""Hãy ngủ một giấc đi, khi có người đánh thức chàng từ trong giấc mộng, chúng ta sẽ có thể gặp nhau lần nữa"."

Gặp nhau lần nữa?

Ash kinh ngạc: "Dylan và Mercator còn sống?"

Lan vẫn nói không biết. Cô nói: "Ta đã không còn cảm nhận được một nửa linh hồn khác của Dylan."

Ash trầm ngâm một lát, nhìn sang Sigourney đã hiểu rõ: "Vậy chúng ta đi tìm Mercator hả?"

"Có người đánh thức chàng từ trong giấc mộng." Vì sao họ không thể làm "người" này?

Hay nói cách khác, "người" trong lời tiên đoán này vốn chỉ bọn họ?

Sigourney cong khóe môi, gật đầu.