Freyja không trả lời, làm thủ thế mời:
- Đợi Tần tiên sinh gặp chủ nhân của tôi, tất cả sẽ rõ.
Bên ngoài có đỗ một chiếc Mercesdes S600, lái xe sớm đã mở cửa, đợi Tần Xuyên đi vào.
Tần Xuyên nhíu mày:
- Nếu như tôi không đi?
- Vậy Tần tiên sinh cứ chuẩn bị cho tốt, tiếp nhận điều tra của cục An toàn.
Freyja nhìn qua quán Net:
- Tin rằng Tần tiên sinh nguyện ý ở một nơi nhỏ như này, làm một nhân viên trông Net không có tiếng tăm, nhất định là ưa thích cuộc sống an nhàn. Nếu như bị cục An toàn chú ý, e là thời gian trôi qua không quá thoải mái.
Tần Xuyên bĩu môi, cô gái này cho rằng bản thân có tí nhan sắc, lại có chút sức chiến đấu là có thể uy hiếp hắn? Thực không đáng yêu chút nào!
Chỉ có điều hắn chưa biết ‘chủ nhân’ trong lời cô ta là ai, nhịn chút rồi nói.
Sau khi nói chuyện với Khâu Húc, Tần Xuyên ngồi xe rời khỏi tiệm Net.
Khâu Húc không khỏi lắc đầu cảm khái, không hổ danh anh Restart, mỗi ngày đều có mỹ nữ tìm, lại còn ngồi xe sang, trông Net mà còn tiêu sái hơn ông chủ.
Xe chạy thẳng tới hội sở Vân Sơn ở bờ hồ Nam thành phố Đông Hoa.
Sau khi xuống xe, Freyja dẫn Tần Xuyên đi qua cửa chính, từ cửa sau tiến vào hội sở.
- Sao lại không đi cửa chính?
Tần Xuyên có chút buồn bực.
Freyja lạnh lùng trả lời:
- Đây là hội sở cao cấp, với cách ăn mặc của Tần tiên sinh nếu tiến vào từ cửa chính sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng.
Tần Xuyên buồn bực, đây không phải là thời đại nhìn mặt sao? Chỉ bằng khuôn mặt này của mình còn không che lấp được quần áo đơn giản tự nhiên?
Đi qua một hành lang được trang trí rất nhiều bức tranh phương Tây, tiến vào một gian phòng làm việc.
Freyja mở cửa phòng ra, ra hiệu Tần Xuyên có thể đi vào.
Tần Xuyên cũng không nói nhảm nhiều, đi vào văn phòng, nhìn trái nhìn phải.
Một mùi thơm như lan xông vào trong mũi, toàn bộ văn phòng được bố trí theo phong cách cổ kích, tràn ngập phong cách Hán.
Chiếc bàn gỗ trắc chạm trổ rồng phượng, sàn nhà được làm bằng gỗ sồi, thông qua bệ cửa sổ cách đó không xa, có thể nhìn thấy phong cảnh hồ Nam mê người.
- Không biết nên gọi anh là Chim bất tử công tử hay là Tần công tử đây?
Một giọng nói như chuông gió từ bàn trà cạnh đó truyền tới.
Tần Xuyên nhìn sang, cuối cùng cũng nhìn thấy ‘chủ nhân’ trong lời Freyja.
Đây là một cô gái xinh đẹp mặc trang phục Hán cổ màu xanh nhạt, thoạt nhìn chỉ 25-26, mắt sáng răng trắng, môi đỏ như son, da trắng như tuyết, mắt hượng mê người, rất có thần vận.
Mái tóc xanh như thác rủ xuống sau lưng, rơi xuống thảm bằng cỏ sạch sẽ, mềm mại như mực, khiến toàn thân cô ta toát lên vẻ thoát tục như tiên linh.
Tần Xuyên không nhịn được trừng mắt, sao cô gái trước mắt lại như từ cổ đại xuyên qua đến thời hiện đại vậy?!
Chỉ có điều nếu luận tướng mạo, so với Freyja ở ngoài cửa thì còn hơn một chút, lộ ra vẻ tinh xảo của con gái phương đông.
- Thật xin lỗi, hôm nay tâm tình phong cách Hán, cho nên nô gia mới ăn mặc như vậy, sẽ không khiến công tử sợ chứ?
Động tác của cô vô cùng ưu nhã ngâm một chén trà thơm, dùng cổ lễ, hai tay giơ chén trà lên, đưa cho Tần Xuyên.
Tần Xuyên cảm thấy cô gái này rất thú vị, phong cách mặc quần áo còn phụ thuộc vào tâm tình mỗi ngày?
Không chỉ mặc cổ trang, còn tự xưng là ‘nô gia’.
Hắn đi qua tiếp nhận chén trà, ngửi qua mùi trà, hương vị này… đúng là có chút đặc biệt.
Tần Xuyên cũng không phát hiện ra trong trà có vấn đề gì, đặt mông ngồi xuống, một ngụm uống cạn chén trà, sau đó trả cái chén không cho đối phương.
- Sợ thì không, chỉ có điều tôi có một vấn đề.
Tần Xuyên vẻ mặt nghiêm trang.
Cô gái ưu nhã tiếp tục rót nước trà cho Tần Xuyên:
- Xin cứ nói, đừng ngại.
- Cô nói phong cách Hán, là cách ăn mặc của con gái Hán sao?
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
Cô gái tươi cười xinh đẹp, mang vẻ hàm xúc như người con gái thời cổ.
Tần Xuyên không khỏi cúi đầu nhìn xuống phía dưới trường bào, cười xấu xa:
- Con gái thời Hán phía dưới đều mặc yếm, không phải là phía dưới của mỹ nữ cũng mặc yếm chứ?
- …
Mỹ nữ vừa lộ thần thái khoan thai lập tức như vừa nuốt phải con gián, biểu lộ khó chịu.
Cô sửng sốt một lúc, đột nhiên bật cười khanh khách:
- Tần công tử, anh đúng là một người thú vị. Chuyện này đúng là nô gia chưa cân nhắc tới, lần sau nhất định sẽ chú ý.
- Không phải quần yếm sao?
Tần Xuyên có chút tiếc nuối, chậc miệng nói:
- Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?
Cô gái cười hỏi:
- Chẳng lẽ Tần tiên sinh không nên hỏi tôi tên gì sao?
- Tôi hỏi cô, cô sẽ nói thật chứ?
- Sẽ.
- Cô tên gì?
- Nô gia không nói…
Sắc mặt Tần Xuyên tối sầm lại, cô gái này rõ ràng đang cố ý phản kích hắn một cái.
Cô gái lại cười khanh khách vài tiếng, dường như tâm tình rất không tệ, nói:
- Được rồi, chính thức làm quen. Nô gia gọi là Bạch Dạ, Bạch trong ban ngày, Dạ trong đêm khuya. Rất hân hạnh được quen anh, Tần Xuyên, hoặc là Phoenix.
Bạch Dạ duỗi bàn tay nhỏ bé non mềm như đậu hũ, nắm chặt tay Tần Xuyên. Cảm giác của bàn tay này thoải mái hơn so với ‘bàn tay vũ khí’ của Freyja nhiều lắm.
- Cô tìm tôi không phải là vì uống trà chứ?
Tần Xuyên lại một ngụm uống hết chén trà thơm, chén trà này quá nhỏ, căn bản không đủ uống.
- Đương nhiên không phải.
Bạch Dạ cười cười, đưa một tập tài liệu tới trước mặt Tần Xuyên:
- Nếu Tần công tử không ngại thì mời xem bản hợp đồng này, nếu không có vấn đề thì xin ký tên.
Tần Xuyên liếc mắt nhìn, lật qua vài tờ, đây lại là một bản hợp đồng lao động.
- Tập đoàn Vân Sơn… muốn thuê tôi?
- Nói chính xác thì là hi vọng Tần công tử có thể thi triển tài năng của mình.
Bạch Dạ cười nói:
- Hacker tài năng như Tần công tử, toàn bộ thế giới không cao hơn mười người. Anh ở trong quán Net làm nhân viên quả thực là lãng phí cuộc đời.
Tập đoàn Vân Sơn chúng tôi sẽ cung cấp điều kiện tốt nhất cho anh, chỉ cần anh hết lòng làm việc, muốn gì đều có.
Tần Xuyên híp mắt, cười tà:
- Nếu tôi muốn cô cũng được sao?
Bạch Dạ cũng không tức giận, chỉ cười nhạt nói:
- Nếu như thích phụ nữ, nô gia có thể sắp xếp cho công tử rất nhiều, đều xuất sắc hơn tôi.
- Phụ nữ xuất sắc hơn cô ở trên đời này cũng không có nhiều.
Tần Xuyên chớp mắt nói.
Bạch Dạ không muốn tiếp tục thêm trên đề tài này:
- Công tử, anh nên ký đi. Nếu như không ký, hậu quả rất nghiêm trọng… Anh cũng nên biết nhược điểm của anh nằm trong tay chúng tôi.
Một khi cục An ninh quốc gia tìm tới chỗ Tần công tử, vậy không phải là ký hợp đồng mà là trực tiếp bắt đi, biến thành nô lệ.
- Tôi xem qua phần tư liệu này, tập đoàn các cô chuyên về các hội sở và câu lạc bộ cấp cao, cần kỹ thuật Hacker của tôi làm gì?
Tần Xuyên hiếu kỳ.
- Đợi Tần công tử nhận chức, đương nhiên sẽ biết.
Bạch Dạ khẽ vuốt tóc mình.
Tần Xuyên lộ vẻ suy nghĩ, một lúc sau ngẩng đầu hỏi:
- Tôi có thể đề nghị một yêu cầu nhỏ không?
- Mời nói.
Bạch Dạ vẻ mặt tự tin, cô chỉ cho Tần Xuyên muốn thỏa hiệp, nhưng một câu của hắn ta khiến thiếu chút nữa là cô sung huyết não…
- Cô có thể mặc yếm cho tôi xem một chút được không?!