Thượng tá Bychkov của KGB nhìn thấy màn này, bật dậy khỏi chỗ ngồi, cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
- Đồng minh Tulip các người sắp thay đổi rồi.
Bychkov lẩm bẩm nói.
Đám thành viên gia tộc Romanov ở bên cạnh nghe thấy vậy càng không dám lên tiếng.
Trên bờ biển, Tần Xuyên không hề cứ thế thu tay.
Chém giết Ulysses xong, vẫn còn một chiếc du thuyền có hơn trăm thần phạt giả của gia tộc Habsburg.
Hai gã vệ sĩ trưởng trên thuyền nhìn thấy Ulysses bị giết, vốn rất luống cuống nhưng rất nhanh liền ý thức được, chúng không phải đối thủ của Tần Xuyên.
- Nhanh! Mau quay đầu thuyền! Chúng ta mau rút thôi!
Một gã vệ sĩ trưởng nói.
Một gã vệ sĩ trưởng khác thì nghĩ cẩn thận hơn, lớn tiếng kêu gọi:
- Tất cả mọi người cầm lấy súng máy, một khi Kiếm Ma dùng khinh công định tiến gần thì hãy bắn phá cho tôi!
Cùng với việc chiếc du thuyền bắt đầu chậm rãi chuyển hướng, Tần Xuyên đứng trên bờ biển lại không hề có ý định phi thân dùng khinh công đuổi theo.
Hắn yên lặng, hai tay nắm chặt kiếm Thanh Đế, kiếm khí bắt đầu không ngừng ngưng tụ ở mũi kiếm. Cùng với việc kiếm khí Thanh Liên nhanh chóng tích lũy, chẳng bao lâu sau kiếm khí đã hình thành một khối không khí sôi trào.
Mikhail cùng Ivan đứng ở đằng xa đều giật mình nhìn Tần Xuyên, không biết Tần Xuyên muốn làm gì, chỉ cảm thấy thanh kiếm Thanh Đế đó đang bành trướng với tốc độ cực nhanh.
Thời gian dần trôi qua, thanh kiếm Thanh Đế trên tay Tần Xuyên đã hào quang vạn trượng, cả bóng người đều chìm trong luồng sáng.
- Đại sư, hắn muốn làm gì thế?
Ivan nhịn không được hỏi.
Mikhail đầu đầy mồ hôi thở hổn hển, thấp giọng nói:
- Hắn muốn đánh lén con thuyền kia.
- Sao có thể? Từ đây đến con thuyền kia phải hơn 100m, kiếm khí của anh ta có thể đến khoảng cách xa thế sao?
Ivan không thể tin được.
Thật ra đám thần phạt giả trên thuyền cũng không chắc chắn lắm, nhìn thấy Tần Xuyên yên lặng ở trên bờ biển, như là đang chuẩn bị ra chiêu thức gì, tất cả đều thấy bất an.
- Chết tiệt, hắn sẽ không cứ thế này dùng kiếm khí đối phó với chúng ta đấy chứ? Hắn coi kiếm khí của mình là laser xạ tuyến ư?
- Mau rút thôi, đề phòng vạn nhất! Đại sư Ulysses đã khinh thường thực lực của người này!
Hai gã vệ sĩ trưởng thúc giục thuyền viên, vội vàng lái du thuyền đi.
Nhưng vào lúc này, Tần Xuyên ở trên bờ biển phát ra một tiếng rống rung trời!
- Thanh Long ra biển!!
Kiếm Thanh Đế đã mạnh lên mấy chục lần như biến thành một con rồng khổng lồ đang giương nanh múa vuốt, gào thét bước ra từ tay Tần Xuyên, trong nháy mắt liền tung hoành biển cả, theo gió vượt sóng!
Kiếm khí hóa thành mũi kiếm, sức bạo phát trong nháy mắt khiến con Thanh Long này như muốn chặt đứt cả vịnh vậy.
Trong thời gian nháy mắt, kiếm khí Thanh Long đã tấn công vào phần bụng thuyền chiếc du thuyền kia!
"Bùm!!!"
Dù sao đây cũng là du thuyền, không phải tàu chiến, thân thuyền bị trọng thương, tấm thép bị đánh xuyên qua, một lượng lớn nước biển chảy vào.
Tấm thép bị kiếm khí của Tần Xuyên phá hoại, mỏng manh như một tờ giấy trắng, không chịu nổi một kích!
Kiếm thuật biến hóa của kiếm Thanh Đế, chiêu Thanh Long ra biển này giống với chiêu Thanh Long tám hướng dùng trước đó, là “chị em”, đều từ kiếm ý kiếm Thanh Đế mà ra.
Một chiêu là khuếch tán kiếm khí trên phạm vi lớn, một chiêu là ngưng tụ kiếm khí, bộc phát theo từng điểm đơn hướng.
Chiêu Thanh Long ra biển này, cực hạn mà Tần Xuyên từng thử qua là có thể đục xuyên qua núi đá hơn 150m, đây chỉ cách nhau có hơn trăm mét, chẳng là gì hết!
Sau khi thần phạt giả và thuyền viên trên thuyền phát hiện thuyền bị đánh xuyên qua, bắt đầu chìm xuống đều chẳng hiểu gì cả!
Cả đám sợ đến mức phát điên, nếu kiếm này không nhằm vào thuyền mà nhằm vào người trên thuyền thì chẳng phải là một chiêu đập phát chết luôn một mảng lớn?
Cách hơn trăm mét lấy đầu người khác, uy lực một kiếm, bá đạo cỡ nào?
Mikhail cùng Ivan cũng vô cùng chấn kinh, kiếm thuật của Tần Xuyên có thể nói là tinh diệu hết chỗ chê, biến đổi không ngừng, thật không dám tin một người mới có hơn 20 tuổi đã đạt được trình độ kiếm đạo đáng nể như vậy.
- Này, thuyền sắp chìm rồi, chúng mày muốn bơi về Đức à?
Tần Xuyên cười ha ha, ngay từ đầu hắn đã không định dùng chiêu này để giết người, mà đánh chìm thuyền xem đám người kia làm thế nào ở trên biển.
Dù trên du thuyền có thuyền cứu hộ nhưng chỉ chứa được vài người.
Hai gã vệ sĩ trưởng nghiến răng nghiến lợi, biết rõ không thể lùi lại, rút bội kiếm hét lớn:
- Cố gắng lái thuyền về phía bờ! Tất cả mọi người đều lên bờ! Vì vinh quang của Tulip! Vì đại sư Ulysses báo thù!
Một đám thần phạt giả dù không muốn chút nào nhưng cũng biết hết cách rồi, đành cắn răng lướt sóng phóng tới bờ biển.
Tần Xuyên vẻ mặt hờ hững nhìn hơn chục thần phạt giả lao về phía mình, chân khí tiên thiên tràn ngập, đạn xuyên thẳng qua đều như là mây bay.
Đợi khi những tên này lên bờ, Tần Xuyên chỉ dùng hai chiêu một bước giết mười, lại đơn giản múa hai kiếm, kết quả hai gã vệ sĩ trưởng đã kết thúc cuộc đấu.
Trên bờ biển, tinh phong từng cơn, huyết thủy bị sóng biển mang đi.
Sau khi xử lý xong hết đám người của Habsburg, Tần Xuyên mới chạy đến trước mặt Mikhail, nghiêm mặt nói với Ivan:
- Đưa đại sư đến tiệm may, độc của ông ấy tôi có thể nghĩ cách điều trị.
Ivan sững sờ, có chút hồ nghi nhìn Tần Xuyên:
- Anh… anh muốn giúp đại sư giải độc?
Mikhail thở dài:
- Ivan, con đừng hỏi nhiều nữa, nếu hắn muốn giết chết ta thì ta sớm đã chết rồi.
Lúc này Ivan mới phát hiện mình hỏi quá ngốc nghếch, vội cõng Mikhail chạy về cửa tiệm.
Tần Xuyên cũng theo sát, đương nhiên hắn cũng không quên mang theo trang trị thăm dò của mình, còn một tên người trong suốt, không biết lúc nào sẽ xuất hiện.
Sau khi về tiệm may, Mikhail đã hôn mê rồi, dù ông ta kịp thời cắt bỏ lượng lớn phần thịt có độc tố nhưng độc tố còn lại vẫn có thể chậm rãi lấy đi tính mạng của ông ta. Nếu không phải tu vi của Mikhail thâm hậu thì không thể nào sống được đến bây giờ.
Tạm thời trên tay Tần Xuyên cũng không có kim châm cứu nhưng may mà đây là tiệm may, có không ít kim thêu hoa nhỏ như lông trâu.
Đầu tiên Tần Xuyên dùng rượu khử độc những chiếc kim này trước rồi dùng kỹ xảo trị liệu loại bỏ độc tố của thần châm Liên Hoa vận công trị thương cho Mikhail.
Mãi cho đến chiều, việc trị liệu mới kết thúc, cũng không ai dám làm phiền, dường như người của gia tộc Romanov cũng không có thời gian và lá gan đến thăm hỏi.
Khi trời dần trở nên tối, đại sư Mikhail nằm trên giường chậm rãi tỉnh lại. Ông ta vừa mở mắt liền nhìn thấy Ivan ở cạnh giường vẻ mặt kích động và Tần Xuyên vẻ mặt tươi cười liền biết đã xảy ra chuyện gì.
- Cảm ơn cậu, người trẻ tuổi.
Ông già nói từ tận đáy lòng.
Tần Xuyên lắc đầu:
- Tôi chỉ làm điều mình nên làm.
Mikhail than thở:
- Cậu khiến tôi cảm thấy xấu hổ, cũng cảm thấy mờ mịt, đây chính là kế hoạch của cậu à… Khiến tín ngưỡng của tôi bị dao động.
Tần Xuyên cúi đầu cười khẽ:
- Đại sư cơ trí, vẫn không thể gạt được ông.
Quả thực Tần Xuyên muốn Mikhail nhìn rõ gia tộc mà ông ta muốn bảo vệ sớm đã không đáng để ông ta bảo vệ. Dù tình hình cuối cùng có chút đột ngột nhưng về đại thể vẫn không khác lắm với những gì hắn nghĩ.
Nếu Mikhail mãi không thể đánh bại hắn thì người của gia tộc Romanov sẽ bắt đầu đứng ngồi không yên, làm trò hề.
Sự sụp đổ của bất cứ vương triều nào cũng đều là nội bộ xảy ra vấn đề trước, gia tộc bị diệt cũng như vậy.
Từ chỗ Nataliya, hắn biết được nội bộ đồng minh Tulip sớm đã mục nát không chịu nổi, giữa các thành viên trong gia tộc đều làm theo ý mình. Hơn nữa người nào người nấy đều như đám sâu mọt, cho dù là thành viên trẻ tuổi có năng lực cũng bị trưởng bối áp bách, vô lực xoay chuyển trời đất.
Một gia tộc rời rạc mà nhu nhược như vậy, chỉ cần bắt đầu sợ hãi thì sẽ không tin tưởng vào thần thủ hộ, kỵ sĩ thần phù hộ nữa, mà ly gián kỵ sĩ thần thủ hộ và gia tộc chính là mục đích Tần Xuyên muốn đạt được.
Quả nhiên, người của gia tộc Romanov bắt đầu mời sát thủ, bắt đầu nghi ngờ Mikhail, càng khác người là buông lòng tự tôn và cảnh giác mời người của gia tộc Habsburg đến giúp đỡ.
Dù Ulysses thực lực rất mạnh khiến Tần Xuyên thắng hơi mạo hiểm nhưng kết quả càng khiến hắn thỏa mãn hơn.
Qua chiến dịch này, trong tứ đại gia tộc của đồng minh Tulip, thần phạt giả của hai gia tộc đều sụp đổ, thực lực giảm cực nhiều, chắc rằng hai nhà Capet và Hohenzollern cũng sẽ cân nhắc được mất, không có quá nhiều ý kiến với Tần Xuyên, khả năng lựa chọn dàn xếp ổn thỏa, bảo toàn thực lực càng lớn.
Dù sao thì người đề xuất tranh đoạt thần vật là gia tộc Habsburg, ba gia tộc kia đều bị lôi vào.
Mikhail ở trên giường nghe thấy Tần Xuyên trả lời thẳng thắn như vậy, cũng lộ ra một nụ cười khổ.
- Bắt đầu từ năm 13 tuổi tôi đã theo ân sư đại sư Bauer Sow tu luyện, từ lúc đó tôi đã lập chí nhận y bát, trở thành kỵ sĩ thần phù hộ của gia tộc Romanov.
Bảo vệ huyết thống Romanov là sứ mạng vinh quang cả đời này của tôi. Dù tôi biết gia chủ Phil không được coi là rất anh minh nhưng cũng chưa từng hối hận với lựa chọn của mình.
Mikhail khẽ thở dài, con ngươi lộ ra một tia cầu khẩn:
- Người trẻ tuổi, giờ tôi không cách nào ngăn cản cậu nữa, hơn nữa tính mạng của tôi là do cậu cứu, tôi càng không có tư cách yêu cầu cậu điều gì.
Tôi chỉ muốn biết có chỗ nào để thương lượng, để cậu đừng tàn sát gia tộc Romanov? Cho dù phải đổi bằng tính mạng của tôi tôi cũng không có nửa câu oán hận.
Lão kỵ sĩ vẫn đang dùng chút tự tôn cuối cùng, hy vọng có thể cứu vãn vận mệnh của gia tộc.
Tần Xuyên làm bộ bày ra vẻ mặt nghĩ sâu tính kỹ, sau đó vẻ mặt bội phục và cảm khái nhìn Mikhail.
- Đại sư, người của đồng minh Tulip định giết chết người thân nhất của tôi, vốn dĩ tôi không định để bọn chúng sống, ông cũng nhìn thấy quyết tâm giết thần phạt giả của tôi rồi.
Nhưng tôi kính trọng cách làm người của ông, vì thế nếu ông có thể làm theo lời thỉnh cầu của tôi, đồng ý đổi người cầm quyền của gia tộc Romanov, đổi thành người tôi tin tưởng được. Sau đó trừ bỏ những tộc nhân định hại tôi thì tôi sẽ tha cho các thành viên khác trong gia tộc.
Tần Xuyên vẻ mặt nghiêm túc nói những lời mình đã chuẩn bị từ lâu.