Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 368: Chị em




Tần Xuyên đang ngồi trong phòng nghỉ ở tầng một uống cà phê, xem tivi, ngay sau đó liền nhận điện thoại.

- Lão đại, ở chỗ này có chuyện rồi, chả là thế này, Đạo diễn Triệu muốn sửa kịch bản theo ý của ông ấy…

Kim Tiểu Khai ngắn gọn giải thích chuyện sửa đổi kịch bản.

Tần Xuyên nghe xong thì bĩu môi, nói:

- Không được, cái đó không phải là những quảng cáo phổ thông hằng ngày hay sao? Quảng cáo mà chúng ta muốn làm chính là cái mà để mọi người xem không muốn đổi kênh kìa! Cậu nói với gã, phải quay theo yêu cầu của tôi, chúng ta là người bỏ tiền, thua lỗ chúng ta cũng sẽ chịu trách nhiệm! Cái này không có gì để mà thương lượng nữa!

Kim Tiểu Khai cũng không còn gì để do dự nữa bởi với anh ta mà nói thì lời nói của Tần Xuyên chính là luật thép.

Sau khi ngắt điện thoại, Kim Tiểu Khai nói nhỏ với Triệu Vân Siêu:

- Đạo diễn Triệu, thật ngại quá, Tổng giám đốc của chúng tôi nói phải quay theo kịch bản của anh ấy, thua lỗ sẽ do chúng tôi tự chịu!

Ai ngờ Triệu Vân Siêu lại không chịu nhượng bộ, cười ha ha nói:

- Là cái thằng nhóc vừa nãy sao? Lại còn là Tổng giám đốc gì nữa chứ… Chẳng qua cũng chỉ là con ông cháu cha thôi, nếu như các người đã nói như vầy thì quảng cáo này tôi sẽ không quay nữa! Dù sao thì trên hợp đồng cũng đã nói viết rất rõ ràng là tôi là người có quyền bỏ không quay quảng cáo, không quay gì nữa, đi thôi!

Nhân viên công tác trong tổ quay phim nhao nhao nhưng lại không dám nói gì, đạo diễn nói phải đi vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể lại từ từ thu dọn dụng cụ thôi.

Kim Tiểu Khai cùng Diệp Tiểu Nhu có chút sửng sốt, sao Triệu Vân Siêu lại có thể nói đi là đi luôn chứ!

Phải biết là bọn họ đã đặt một khoản tiền đặt cọc vô cùng lớn, hơn nữa tiền thuê studio cũng tốn cả một đống tiền, cộng thêm các khoản phí chi tiêu lặt vặt nữa, con số không hề nhỏ chút nào.

Quan trọng nhất là, bọn họ lại còn phải tìm một đạo diễn khác để quay quảng cáo, lại phải bàn chuyện hợp tác với đài truyền hình một lần nữa, cứ phải thường xuyên đi đi lại lại như vậy, thời gian tuyền truyền sẽ bị chậm trễ ít nhất là nửa tháng!

Mà hiện nay công ty của bọn họ lại mới bắt đầu hoạt động không lâu, nếu bị chậm trễ sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn tới hoạt động của công ty.

Tần Xuyên cũng không phải thiếu tiền, nhưng để có thể thành lập được khối cơ nghiệp này cũng đã phải trả một cái giá rất lớn, nếu như quảng cáo lần này bị chậm trễ có nghĩa là ngay từ bước đi đầu tiên đã vấp ngã rồi.

Kim Tiểu Khai đành phải tiếp tục thương lượng với Triệu Vân Siêu nhưng gã lại bày ra bộ dạng “Ngựa tốt không ăn cỏ quay đầu”, nhất định không chịu quay nữa.

Diệp Tiểu Nhu liền bị stylist đưa đến phòng hóa trang để tháo trang sức và thay quần áo.

Sau khi quay lại phòng hóa trang, Trương Hàn đang ngồi trên một chiếc ghế sô pha, còn có trợ lý đang đứng masage cho anh ta. Thấy Diệp Tiểu Nhu nhanh như vậy đã bị người ta đưa quay lại thì có chút bất ngờ.

- Cô Diệp à, sao nhanh như vậy mà đã quay xong rồi à?

Diệp Tiểu Nhu lắc đầu, đơn giản nói:

- Không quay nữa.

Trương Hàn muốn hỏi xem là đã xảy ra chuyện gì, nhưng Diệp Tiểu Nhu lại không muốn thêm gì, chỉ có điều là stylist đứng bên cạnh thao thao bất tuyệt nói hết tất cả từ đầu đến cuối mọi chuyện cho anh ta biết.

Trương Hàn nghe xong liền nói:

- Thật ra thì cá nhân tôi cùng cả công ty của tôi cũng có chút giao tình với vị đạo diễn Triệu đó, nếu như tôi ra mặt nói chuyện với ông ấy, chắc có lẽ ông ấy sẽ tiếp tục quay đấy.

Diệp Tiểu Nhu nghe xong, cuối cùng thì cũng có chút tinh thần, hỏi lại:

- Thật sao?

Trương Hàn tà mị cười cười:

- Đương nhiên là tôi sẽ không lừa cô.

- Vậy… vậy anh Trương có thể giúp chúng tôi khuyên nhủ đạo diễn Triệu được chứ?

Diệp Tiểu Nhu không hy vọng Tần Xuyên vừa mới bắt đầu sự nghiệp đã gặp phải khó khăn, giúp được tí nào thì hay tí ấy.

Trương Hàn nhàn nhạt cười nói:

- Khuyên nhủ cũng được thôi nhưng cô Diệp phải đồng ý lát nữa sẽ cùng tôi ra ngoài đi ăn cơm tối mới được.

- Hả?

Diệp Tiểu Nhu nghe xong liền cảnh giác không nói gì.

Trương Hàn khoát tay cười nói:

- Cô Diệp đừng hiểu lầm, là thế này, sắp tới tôi có một ca khúc mới cần phải quay MV, đang cần tìm một nữ chính giống như cô Diệp đây nên tôi muốn kết bạn với cô Diệp, rồi nói chuyện cùng hợp tác.

Những người trong phòng hóa trang đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Diệp Tiểu Nhu, tất cả mọi người đều hiểu đây là loại “Hợp tác” như thế nào, nhưng đổi lại là Diệp Tiểu Nhu sẽ được nổi tiếng.

Nhưng Diệp Tiểu Nhu lại không hề vui vẻ chút nào, bởi trước đây lúc tìm việc cũng suýt từng bị người ta lừa nên cô vô cùng cảnh giác.

- Rất cảm ơn ý tốt của anh Trương nhưng tôi không hề có ý định sẽ bước chân vào giới giải trí.

Trương Hàn cau mày, chỉ là một cô nhóc mà lại có thể từ chối lời mời của anh ta lại càng khiến anh ta nổi lên tính chinh phục của đàn ông.

- Chi bằng cô Diệp hãy cứ suy nghĩ một lát, đợi tôi ghi hình xong sẽ đưa cô về, trên đường về chúng ta có thể bàn bạc lại sau.

Diệp Tiểu Nhu lắc đầu.

- Không được, bạn trai tôi vẫn đang đợi tôi ở bên ngoài.

Nói xong câu đó, Diệp Tiểu Nhu cũng không muốn nói thêm câu nào với Trương Hàn nữa.

Đợi sau khi Diệp Tiểu Nhu đi vào phòng thay đồ, Trương Hàn trầm mặt xuống, gọi hai người vệ sĩ áo đen đến, phân phó vài câu vao tai hai người họ.

Hai người vệ sĩ gật đầu tỏ ý đã hiểu rồi sau đó rời khỏi phòng hóa trang.

Còn bên kia, Kim Tiểu Khai chạy xuống tầng một, tìm thấy Tần Xuyên đang ngồi trong khu vui trơi giải trí.

- Lão đại, phải làm thế nào bây giờ? Cái lão Triệu Vân Siêu đó thật sự muốn đi rồi. Nếu như trong ngày hôm nay mà chúng ta không tìm được đạo diễn cùng tổ quay phim khác để quay quảng cáo thì chúng ta sẽ phải làm lại tất cả từ đầu đấy!

Tần Xuyên cũng thật sự không ngờ cái lão họ Triệu đó lại có thể làm vậy, khó tránh khỏi cảm thấy kì quái hỏi:

- Nếu như gã đã không muốn làm vụ làm ăn này thì lần trước sao lại đồng ý ký kết hợp đồng? Hơn thế nữa ngay từ đầu chúng ta đã bàn bạc xong phần yêu cầu rồi mà, tại sao khi không gã lại không chịu làm theo yêu cầu đã thỏa thuận trước đó? Chẳng lẽ gã không biết tiếc thời gian sao?

- Thế mới nói! Lão đại, anh nói xem có phải là người này đầu óc có vấn đề không?

Kim Tiểu Khai cũng không thể chịu đựng được nữa mà bắt đầu văng lời chửi tục.

Tần Xuyên suy nghĩ một lát, nói:

- Kim Tiểu Khai, cậu có mang theo latop đến đây không?

Kim Tiểu Khai gật đầu.

- Đương nhiên là phải mang theo rồi, ngày nào em cũng chạy qua chạy lại ở bên ngoài, không mang theo thì làm việc kiểu gì?

Nói xong Kim Tiểu Khai mở cặp công văn của mình rồi lôi ra một chiếc laptop.

Bởi vì nếu như Triệu Vân Siêu cùng cả đoàn quay phim muốn rời đi thì cũng cần phải mất một khoảng thời gian cho nên Tần Xuyên cũng không cần phải gấp lắm.

Việc hắn cần làm cũng rất đơn giản, chỉ cần tra xem tên chết tiệt này có phải là người như hắn nghĩ hay không, có quan hệ với những người như thế nào…

Kim Tiểu Khai nhìn Tần Xuyên gõ lên máy tính một đống những kí tự cổ quái, nhìn thấy hoa cả mắt, phải mất một lúc lâu sau anh ta mới hiểu được, thì ra Tần Xuyên là một Hacker!

Kim Tiểu Khai không thể không sùng bái nhìn Tần Xuyên, một người phải “Trâu bò” lắm thì mới có thể nhét cả một đống kiến thức vào trong đầu như vậy được chứ!

Nam Tỉnh, bên bờ biển có một tòa nhà ba mươi sáu tầng sừng sững được đặt ở đây, đó là một trong Top 10 tập đoàn đầu tư lớn nhất Trung Quốc, là tổng bộ của tập đoàn Mỹ Nghệ.

Người sáng lập ra nó chính là Đệ nhất thiên tài thương nghiệp Cơ Mỹ Nghệ của Cơ gia.

Với tư cách là con gái cả của người đứng đầu Cơ gia Cơ Vạn Lý, bởi vì lý do căn cốt nên từ nhỏ Cơ Mỹ Nghệ đã không học võ nhưng lại tinh thông thương nghiệp, hai mươi tuổi đã đứng lên sáng lập ra tập đoàn đầu tư, sau hơn mười năm đã trở thành trụ cột thương nghiệp trẻ tuổi nhất của Cơ gia.

Lúc này, trong phòng Chủ tịch của tòa nhà Mỹ Nghệ, Cơ Mỹ Nghệ mặc một bộ sướn xám đỏ rực gợi cảm, mái tóc búi cao, toát lên vẻ phong tình của một người phụ nữ thành thục đang ngồi trên chiếc ghế da lớn, tiếp đãi hai người đàn ông trẻ tuổi đến thăm.

Người thanh niên mặc âu phục cười nói vui vẻ rõ ràng là em họ của Tần Xuyên, Tần Uy!

Mặc dù năm nay trong cuộc thi đấu võ của gia tộc đã thu Tần Khải nhưng Tần Uy không hề chán nản chút nào mà lại bắt đầu lên một kế hoạch khác.

Cậu ta biết nếu như cứ tiếp tục như vậy, Tần Xuyên sớm hay muộn cũng sẽ đứng ra kế thừa gia tộc, nhất là khi nghe được tin thực lực của Tần Xuyên có thể đánh bại được cả Cơ Vô Song, nên càng khiến cho cậu ta ăn không ngon ngủ không yên.

Trên thực tế, chuyện Tần Xuyên có thể một mình đánh bại sáu võ sư của Tiên Thiên đã được đại bộ phận những người trong Bộ an toàn Quốc gia cùng Quân đội giữ bí mật.

Bởi dù sao thì sức ảnh hưởng của tin tức này quá lớn, chính vì vậy khi rơi vào tai các đại gia tộc thì đều là chuyện Tần Xuyên đánh bại Cơ Vô Song, rồi dẫn theo hai binh đoàn đi cứu Liễu Hàn Yên.

Còn tin tức về tổ chức đồng minh Tulip cũng không một ai biết.

Trên thực tế, độ bí mât của tổ chức đồng minh Tulip, ngay cả Bộ an toàn Quốc gia cũng không hiểu rõ hết được, bọn họ cũng không thể biết được, võ sư thượng cấp rốt cuộc phải có tiêu chuẩn gì mới có thể làm?

Tất cả mọi người đều ôm nghi vấn có thật là Tần Xuyên có thể đánh bại được sáu võ sư của Tiên Thiên hay không?

-…Có Chủ tịch Cơ thần cơ diệu toán ở đây thì công ty SB mà Tần Xuyên thành lập chắc chắn sẽ ra trận chưa thắng người đã chết rồi, ha ha!

Tần Uy cười nói.

Cơ Mỹ Nghệ nhẹ nhàng vuốt ve chiếc chén Thanh Hoa trong tay, hé miệng cười nói:

- Tôi cũng giống như hai vị Tần thiếu gia, đều không muốn nhìn thấy một người luôn làm xằng làm bậy, làm nhiễu loạn các quy tắc của một gia tộc có nền tảng võ học lâu đời như vậy lên tiếp nhận chức Gia chủ Tần gia. Việc này gây bất lợi cho cả hai nhà chúng ta, chính vì vậy nếu như có thể giúp cho Tần Hàng thiếu gia vượt qua được Tần Xuyên trong cuộc thi Văn, tôi nhất định sẽ không từ chối.

- Nếu như chỉ dựa vào việc đánh lén vào giai đoạn tuyên truyền mà muốn cho công ty của Tần Xuyên phải đóng cửa thì vẫn chưa đủ. Tiếp theo chúng ta còn phải thổi phồng tin tức tiêu cực về hàng hóa mà bọn họ cung cấp ra thị trường.

Người thanh niên có sắc mặt lạnh lùng chính là Tần Hàng, người đã đánh cược so tài trong cuộc thi Văn với Tần Xuyên.

Biết tu vi của Tần Xuyên kinh người như vậy, Tần Hàng cũng vô cùng lo lắng, bởi vì nếu cứ như vậy Tần Xuyên chắc chắn sẽ có thể thuận lợi tiếp nhận chức Gia chủ Tần gia. Anh ta lại là người xảy ra xung đột, mâu thuẫn với Tần Xuyên, như vậy chắc chắn tương lai sẽ không có ngày nào được yên thân!

Cho nên lúc Tần Uy tìm đến anh ta đã đồng ý ngay lập tức, cùng nhau đối phó với Tần Xuyên.

Cơ Mỹ Nghệ cười khanh khách, nói:

- Thiếu gia Tần Hàng nói không sai, đợi sau đợt tuyên truyền của bọn họ bị đả kích tôi sẽ tìm người tặng thêm cho họ “Niềm vui bất ngờ”, nói tóm lại thì Thiếu gia Tần Hàng có thể yên tâm tập trung làm công việc kinh doanh cổ phiếu của cậu đi, có tôi đứng sau hỗ trợ, dù cậu mua cổ phiếu của công ty nào thì cũng nhất định sẽ có lợi nhuận.

- Vậy tôi phải cảm ơn Chủ tịch Cơ nhiều rồi.

Tần Hàng cũng cười cười đáp lại.

- Ha ha… Không cần phải cảm ơn, so về tuổi tác thì tôi cũng không lớn hơn các cậu là bao nhiêu, cứ gọi một tiếng chị là được rồi.

Cơ Mỹ Nghê vuốt tóc mái, vô cùng phong tình nói.

Người phụ nữ bề ngoài cũng không được tính là rất đẹp nhưng lại rất biết cách bày ra sự mê hoặc quyến rũ khiến cho đàn ông huyết mạch sục sôi.

Tần Uy cùng Tần Hàng đều là người lão luyện trong những người lão luyện, đương nhiên có thể nhìn ra được Cơ Mỹ Nghệ chắc chắn là muốn gì đó.

- Vậy… chúng em cung kính không bằng tuân lệnh, chị Cơ.

Tần Uy tủm tỉm cười nói.

- Em trai thật là ngoan, thật ra thì… chị có chuyện muốn nhờ vả các em một chút.

Cơ Mỹ Ngệ nói xong liền đứng lên lắc mông đi đến trước sô pha hai người đang ngồi rồi đặt mông ngồi xuống vị trí bên cạnh Tần Uy.

Ngay lập tức một loại mùi hương giống như mùi hoa lan nhưng cũng giống xạ hương bay vào mũi Tần Uy.

Sau đó, Cơ Mỹ Nghệ đặt bàn tay đeo vòng ngọc của mình lên đùi Tần Uy, nhẹ nhàng vân vê.

- Em trai Tần Uy, chị muốn hỏi một chút… Nếu như có cách có thể khiến cho Tần Xuyên biến mất, cậu có muốn nghe không?

Ánh mắt Cơ Mỹ Nghệ lóe lên hỏi.

- Biến mất?

Tần Uy cùng Tần Hàng hít vào một ngụm khí lạnh, không khí trong phòng làm việc ngay lập tức trở nên quỷ dị…