Weber hiểu rộng biết nhiều, ông gần như hiểu được phần nào tính cách của Tần Xuyên, bèn gật đầu mỉm cười:
- Vậy gọi cậu là cậu Tần nhé, tôi là Weber Aishel, trước mắt là Chủ tịch của tập đoàn ngân hàng Thụy Sĩ, hôm nay rất hân hạnh được gặp cậu.
Tần Xuyên cũng thoải mái, hắn xua tay rồi nói:
- Đừng khách sáo! Đến đây thì là bạn, mọi người ngồi, ngồi đi! Tiểu Vi Vi, đem trà cho mọi người… À không, đem cà phê lên!
- Ha ha, không cần phiền đến cậu, chúng tôi đã uống đủ cà phê rồi, vẫn mong có thể nhanh chóng bàn chuyện chính với cậu Tần.
Weber mỉm cười.
Hai người họ ngồi trên sô pha gần nhau, còn người của mỗi bên thì ngồi ở những vị trí khác.
Các vị cấp cao của ngân hàng bên Weber đều tò mò nhìn Tần Xuyên với ánh mắt kỳ quái, hình như người thanh niên Hoa Hạ trẻ tuổi này khiến họ cảm thấy khó mà tưởng tượng.
- Ông We, chuyện gì vậy?
Sau khi ung dung ngồi xuống, Tần Xuyên liền hỏi.
Ông… ông We? Đây là cái giống gì thế! Hắn ta nghĩ ra được cũng hay thật! Mọi người đều cười bất đắc dĩ trong bụng.
May mà Weber không để ý việc này, ông bèn thẳng thắn:
- Cậu Tần, tôi muốn hỏi làm thế nào cậu có thể vượt qua hệ thống an ninh của chúng tôi, rồi chuyển mấy trăm khoản tiền vào tài khoản của cậu? Kỹ sư máy tính của chúng tôi không hề phát hiện ra vấn đề gì, nếu chẳng phải số tiền trong tài khoản của cậu tăng nhiều đến mức khác thường, thậm chí đến nay chúng tôi cũng không phát hiện ra được.
Quả nhiên là thế! Tần Xuyên và Đường Vi đều quay sang nhìn nhau.
Hình như sợ Tần Xuyên hiểu lầm, Weber vội cười, chêm thêm một câu:
- Yên tâm đi, cậu Tần, hôm nay chúng tôi đến tìm cậu không phải để đòi lại số tiền đó. Trên thực tế, kỹ thuật của cậu quá cao siêu, mọi khoản tiền đều chuyển vào tài khoản của cậu theo cách thức phù hợp với quy luật và trình tự, cho nên về mặt pháp luật chúng tôi ko có quyền đòi tiền lại… Có điều chúng tôi rất muốn biết rốt cuộc hệ thống có vấn đề ở đâu, đây mới là nguyên nhân chúng tôi vội vàng tới đây gặp cậu.
Weber cũng hết cách, giống như biết rõ tiền trong nhà mình bị trộm mất, nhưng ông chỉ có thể trơ mắt nhìn tên trộm này mót tiền. Báo cảnh sát cũng được, dùng súng bắn hắn cũng được, tên trộm này không hề có phản ứng gì, vẫn cứ thế mà trộm! Giống như hắn có một tầng hào quang vô hạn vậy!
Từ khi làm Chủ tịch đến giờ, đây là lần đầu ông đụng phải một hacker biến thái như thế, không thể gọi hắn là hacker nữa, mà phải gọi là “thánh hack” mới đúng!
Hết lần này tới lần khác, họ làm ngân hàng nên phải luôn duy trì công việc mà không thể đóng hệ thống, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Tần Xuyên lấy tiền.
Nghĩ đi nghĩ lại, sau cùng Weber bàn bạc với cấp cao trong công ty quyết định đến tìm Tần Xuyên.
May mà Tần Xuyên không giở trò gì với địa chỉ và thân phận của hắn, có thể nói là hắn không sợ gì hết, họ vừa tìm liền thấy mục tiêu.
Mấy ngày nay, khi biết Tần Xuyên chính là Kiếm Ma phong quang vô hạn ở thế giới ngầm, Chủ tịch ngân hàng Thụy Sĩ càng không dám dây vào. Với kiểu người này, họ tốt nhất là nên lôi kéo giao hảo, dù gì người có tiền đều sợ chết.
Nghe họ nói không phải đến đòi tiền, Tần Xuyên liền cười tít mắt. Xem ra ông già này cũng biết nói lý lẽ, dù gì khoản tiền đó cũng được lấy bằng “đường lối chính quy” mà!
- Hệ thống an ninh của các người rác rưởi như thế vốn rất dễ lấy tiền, còn cần giải thích sao?
Tần Xuyên cười hì hì nói.
Mấy người Thụy Sĩ đều tỏ vẻ sượng sùng. Hệ thống của họ là hệ thống an ninh ngân hàng lớn mạnh nhất toàn thế giới, vậy mà Tần Xuyên lại nói là rác rưởi!
Khó nói nhất là họ không tài nào phản bác, bởi vì Tần Xuyên đúng là tới lui như không! Công phá hệ thống của họ thoải mái như về nhà vậy!
- Cậu Tần, mong cậu chỉ ra sai sót! Rốt cuộc hệ thống của chúng tôi có vấn đề ở đâu?
Một người đàn ông da trắng đeo kính, dáng người khá gầy lên tiếng.
Weber bèn giới thiệu:
- Anh ta là York, quản lý an ninh của chúng tôi, từng là hacker nổi tiếng trên thế giới, sau này gia nhập vào ban ngành an ninh của ngân hàng lo về vấn đề kỹ thuật, mong cậu chỉ rõ cho anh ta biết.
Tần Xuyên cầm ly cà phê lên hớp một ngụm, chắc lưỡi nói:
- Hệ thống của các người dùng ngôn ngữ lập trình C để viết phải không?
- Đúng vậy.
York gật đầu.
- Vậy chẳng phải toi rồi sao? Dùng ngôn ngữ C để viết hệ thống ngân hàng, nhiều lỗ hổng là phải rồi!
Tần Xuyên nhún vai nói.
- Xin cậu giải thích cụ thể lỗ hổng nằm ở đâu?
York vặn hỏi.
Tần Xuyên khó xử đáp:
- Việc này phải nói đến ba ngày ba đêm, quá nhiều lỗ hổng, tuy ngôn ngữ này không tệ, nhưng đặt trong ngân hàng các người thì hơi yếu đấy!
York vẫn thấy mù mờ:
- Nhưng… Hệ thống ngân hàng toàn thế giới hầu như đều viết bằng ngôn ngữ C, lẽ nào có ngôn ngữ khác thích hợp hơn à?
Tần Xuyên gật đầu:
- Tôi dùng ngôn ngữ “QC” an toàn hơn nhiều… À, đương nhiên rồi, chỉ là người khác khó tấn công, còn tôi vẫn có thể tấn công, dù gì cũng là ngôn ngữ của tôi mà.
York bàng hoàng, bèn khiêm tốn hỏi:
- Thứ cho tôi nói thẳng, trước giờ chưa từng nghe nói có ngôn ngữ QC gì đó.
Tần Xuyên bật cười:
- Đương nhiên là chưa từng rồi, bởi vì nó là một loại ngôn ngữ máy tính do tôi sáng tạo. Trình tự mà tôi viết đều dùng ngôn ngữ QC, bao gồm cả hệ thống an ninh máy tính của tôi cũng dùng nó.
Ngay tức thì mặt của York liền biến sắc, y nuốt nước miếng rồi nói:
- Cậu tự sáng tạo một ngôn ngữ lập trình sao?
Tần Xuyên gật đầu, buồn bực nói:
- Anh làm gì mà như thấy quỷ vậy, ê, chẳng phải anh cũng là hacker à? Lẽ nào máy tính của anh lại dùng ngôn ngữ của kẻ khác để lập trình sao?
York nuốt nước miếng, trên mặt nóng ran… Y xem như là một trong những hacker đỉnh nhất thế giới rồi, nhưng cũng chưa giỏi đến mức tự sáng tạo một ngôn ngữ lập trình mới.
Weber cùng những người bên cạnh đều nhìn York, họ không hiểu về các vấn đề kỹ thuật, nhưng nghe Tần Xuyên nói quản lý an ninh cao nhất của họ hình như rất yếu…
York phát hiện ánh mắt của Chủ tịch nhìn mình có vẻ nghi ngờ nên rất khó chịu. Y lấy lại bình tĩnh, bèn ngờ vực hỏi:
- Cậu Tần, có thể cho chúng tôi xem thử ngôn ngữ QC mà cậu viết không?
- Thế nào, anh cũng muốn thử hack máy tính của tôi?
Tần Xuyên cười hỏi.
York lắc đầu:
- Kỹ thuật của cậu cực kỳ xuất sắc, tôi cảm thấy chỉ dựa vào một mình tôi thì không được, nhưng tôi có quen biết mấy hacker trong mười người đứng đầu trên thế giới, tôi có thể xin họ cùng giúp để tấn công máy tính của cậu. Nếu ngôn ngữ QC của cậu thật sự khó tấn công thì chúng tôi không thể nói gì nữa, có lẽ đúng như cậu nói, ngôn ngữ C có quá nhiều lỗ hổng.
Nhóm người Weber đứng cạnh cũng gật đầu, cảm thấy đề nghị này không tệ, họ cũng muốn xem thử Tần Xuyên có phải đang nổ hay không.
Tần Xuyên thấy không hề gì, hắn cũng muốn xem thử các hacker khác trên thế giới rốt cuộc có trình độ thế nào.
Không lâu sau, sau khi York nói chuyện với các hacker khác, nhóm này cực kỳ hứng thú muốn thử xem ngôn ngữ QC như thế nào.
Tần Xuyên bảo người đem laptop của mình đến, sau khi mở lên liền chơi trò gỡ mìn.
Sau khi chuẩn bị đâu ra đó, York gật đầu với Weber rồi nói:
- Cậu Tần, trong nửa tiếng sau, tôi và năm hacker khác sẽ tấn công máy tính của cậu, mong cậu chuẩn bị sẵn sàng.
Tần Xuyên ngáp sái quai hàm:
- Không còn sớm nữa, các người làm mau đi.
York nhíu mày, bị xem thường như thế dĩ nhiên càng nghiêm túc hơn, ngón tay của y lướt như bay trên bàn phím.
Mấy người xem tò mò đến sau lưng York nhìn những dòng ký tự nhảy liên tục trên màn hình đều hoa mắt.
Rồi họ quay qua nhìn Tần Xuyên, hắn vẫn tiếp tục chơi trò gỡ mìn, màn hình vẫn là hệ thống cửa sổ bình thường, hoàn toàn không thấy bóng dáng ngôn ngữ đặc thù nào hết.
Đường Vi cực kỳ tràn đầy tự tin với Tần Xuyên, cô dựa vào vai hắn nhìn hắn chơi mà không chút lo lắng.
Trải qua vài chuyện gần đây, với bất cứ chuyện động trời nào mà Tần Xuyên làm, Đường Vi đều cảm thấy đều là lẽ đương nhiên.
Hơn 20 phút trôi qua, thời hạn càng lúc càng gần, York ngồi trước máy tính mà mồ hôi đã túa ra đầy trán.
Y quay sang nhìn Tần Xuyên, phát hiện hắn vẫn đang chơi gỡ mìn, còn chơi rất tập trung nên tức muốn ngứa răng.
Tần Xuyên không hề viết lệnh phòng ngự nào, cứ để họ thoải mái tấn công.
Ngay lúc này, Tần Xuyên đã qua vòng thứ mười của trò gỡ mìn cấp cao, hắn không muốn chơi tiếp nữa, bèn lớn tiếng nói:
- Đồng chí hacker kia, mấy người xong chưa? Tôi sắp đóng trò gỡ mìn đấy!
- Cậu cứ tự nhiên!
York đang cố gắng tìm lỗ hổng, hơi đâu quan tâm đến hắn.
Tần Xuyên bĩu môi, bèn đóng cửa sổ trò chơi lại.
Bất thình lình, trên màn hình của York đột ngột trắng toát, sau đó liền xuất hiện một hình trái bom!
Trái bom liền phát nổ “bùm” một tiếng.
Sau đó máy tính của York đã hoàn toàn chết ngắc!
Trong phòng khách, mọi người đều im phăng phắc. Toàn thân York đều toát mồ hôi lạnh, y cứng nhắc quay đầu nhìn Tần Xuyên.
- Đã nói rồi mà, tôi sắp đóng trò gỡ mìn. Hệ thống ngôn ngữ QC của tôi sẽ tự động lên chế độ phản kích khi đóng bất cứ chương trình nào, mọi máy tính đang tìm cách hack đều bị “nổ”.
Tần Xuyên cười vô tội.
- Không! Không thể nào!
York cực kỳ hoảng sợ, vội dùng điện thoại liên hệ với các hacker khác. Y cũng nhanh chóng nhận được tin nhắn trả lời, ai cũng bị như thế, máy tính của họ đều bị “nổ” hết!