Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy

Chương 42




Nhiếp Thiên Thu cũng không biết tại sao mình lại nói những lời mang tính khiêu khích như thế này.

Hình tượng của cậu trước màn ảnh vẫn luôn được duy trì rất tốt, dù trong lòng đã kiêu ngạo đến trời cao, nhưng trước màn ảnh vẫn luôn duy trì vẻ khách khí, đúng mực.

Nhưng mà khi nhìn thấy Trì Thái Hành, không hiểu sao trong lòng cậu lại xuất hiện một cảm giác buồn bực. Đặc biệt là giây phút hắn đả thương Hạ Tinh Hàng kia, Nhiếp Thiên Thu thiếu chút nữa đã trực tiếp ra tay.

Đúng, là bởi vì hắn dám đả thương đồ đệ chưa qua cửa của mình!

Cũng may trước đó người dẫn chương trình đã trải không ít chăn, fans hai bên cũng đã chiến đấu đến trời đất u ám, những lời này của Nhiếp Thiên Thu cũng không ai cảm thấy không ổn, ngược lại mọi việc diễn ra một cách vô cùng tự nhiên.

Nhưng đồng dạng, nhưng lời này giống như đổ thêm dầu vào trận chiến đã đầy mùi thuốc súng của fans, phòng phát sóng trực tiếp như đám lửa rơi vào thùng thuốc nổ, lập tức nổ mạnh.

Nhóm Thu Quỳ rất ít khi thấy thần tượng của mình buông lời tàn nhẫn như vậy ở trước màn ảnh, lập tức đều bị khơi dậy tâm huyết, bắt đầu xoát khẩu hiệu theo đoàn.

Fans của Trì Thái Hành tức đến biến hình, các loại hỏi thăm đồng loạt ra trận, phần bình luận đều là 口口口口口口 do bị che chắn.

Vui mừng nhất chính là quần chúng ăn dưa, đủ loại phương pháp cọ nhiệt độ. Phần bình luận thỉnh thoảng lại xem kẽ những mẩu quảng cáo nhỏ, lời mời thêm bạn wechat, thông báo tuyển dụng trên mạng, nội dung vô cùng phong phú.

Hiện trường cực kỳ hỗn loạn.

Người dẫn chương trình thấy không khí trong phòng phát sóng trực tiếp đã sắp không thể khống chế được, cũng không dám tiếp tục đùa giỡn người xem nữa, nhanh sóng nhường sân lại cho hai người.

Vì thế ở trên sân khấu, hai nhân vật lớn số một số hai giới giải trí đứng đối diện nhau, một người mặt mày như họa, khí chất không tầm thường, dáng người cao thẳng. Một người dung mạo đoan chính, ngũ quan như khắc, thân hình cao lớn phong phạm mười phần.

Hai người cứ như thế đứng trên sân khấu mặt đối mặt, ẩn ẩn có cảm giác giống như cao thủ quyết đấu.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, có quần chúng ăn dưa kích động lên:

【 Hình ảnh rất đẹp, quyết chiến đỉnh Tử Cấm!!! 】

【 Cái gì mà đỉnh Tử Cấm, nhiều nhất cũng chỉ là quyết chiến trên sân khấu khách sạn nhỏ thôi 】

【 Mẹ nó, bỗng nhiên tui lại có cảm giác như đang xem phần kết của phim võ hiệp, k1ch thích!!! 】

【 Không khí giữa hai người này, ai cũng không thua ai nha, đột nhiên chờ mong 《 Hoa Hạ Tam Thiên 》công chiếu 】

【 Đúng là cách thức mở màn của phim hai nam chính……】

……

Suy nghĩ của quần chúng cũng không thể truyền đạt được đến sân khấu.

Nhiếp Thiên Thu cũng không có kiên nhẫn kéo dài màn mở đầu, trực tiếp lắc mình đi qua, hai tay lập tức tụ khí, hướng thẳng vể phía mặt của Trì Thái Hành.

Thật ra người xem đã từng mấy lần thấy được thân pháp của Nhiếp Thiên Thu, trên mạng còn có người đặc biệt cắt nối biên tập khinh công của cậu, cùng bình luận dưới nhiều góc độ khác nhau.

Nhưng dù như vậy, khi nhìn thấy cậu lap người về phía trước vẫn khiến cho mọi người kinh hô không thôi.

Thân pháp của cậu không chỉ nhanh mà còn nhẹ nhàng phiêu dật, trên mạng còn có dân mạng đặt tên là “Lăng Ba Vi Bộ của thế kỷ 21”, nhưng mà bởi vì tên dài quá nên cũng không phổ biến. Ngược lại còn có người gọi là “Khinh công của Nhiếp thị”, dựa vào việc đơn giản dễ nhớ mà dần lưu truyền trong quần chúng nhân dân.

Chỉ trong giây lát, tay phải của Nhiếp Thiên Thu đã đến trước mặt Trì Thái Hành.

Trì Thái Hành nghiêng người muốn tránh, khủy tay trái hướng về phía sau, đánh úp về phía nguc của của Nhiếp Thiên Thu.

Phản ứng của Nhiếp Thiên Thu vô cùng nhanh chóng, cậu lập tức lui về phía sau. Không ngờ đấy chỉ là chiêu giả của Trì Thái Hành, tay phải của hắn nhanh chóng theo sát phía sau, năm ngón tay tạo thành trảo, trực tiếp chặn lại đường lui của cậu, giống như là đã dự đoán từ trước.

Nhiếp Thiên Thu không chút hoang mang, ngay lúc trảo tay của hắn buông xuống, cậu lắc mình nghiêng đi, đồng thời tay phải thu chưởng, hai ngón tay giơ ra hướng về phía dưới bụng nhỏ của Trì Thái Hành.

Hai ngón tay này của Nhiếp Thiên Thu vừa nhanh lại mạng, giống như sắt thép, mang sức lực của ngàn quân.

Trì Thái Hành lắp bắp kinh hãi, liên tục lui về phía sau nhưng vẫn không thể tránh được. Hắn không thể làm gì khác đành vận khí vào cả hai tay đỡ lấy, cường ngạnh tiế được hai ngón tay của Nhiếp Thiên Thu.

Người xem chỉ thấy thân hình của hai người vô cùng nhanh nhẹn, một bên tấn công một bên phòng thủ, động tác vô cùng xinh đẹp, khiến người mở rộng tầm mắt nhưng lại không ý thức được chỗ hung hiểm ẩn giấu trong từng chiêu thức của hai người. Chủ yếu là, cũng xem không hiểu.

Nhìn thấy Nhiếp Thiên Thu muốn chọc chỗ dưới bụng của Trì Thái Hành, sau đó vẻ mặt Trì Thái Hành đầy kinh hoảng mà chắp tay trước nguc, khó khăn lắm mới ngăn trở được, dưới phần bình luận nhanh chóng thảo luận về tư thế này:

【 Tui fu ck, Nhiếp Thiên Thu chơi lưu manh nha! 】

【 Nhiếp Thiên Thu: Làm bộ đánh nhau, nhân cơ hội phi lễ, kiếm lời!!! 】

【 Chủ bá đang làm gì, report 】

【 Biểu tình trên mặt của ảnh đế là thẹn thùng hả? Đúng không đúng không đúng không? 】

【Thiếu chút nữa Trì Thái Hành đã bị 口口 trước mặt người xem……ừmmmm】

【 Mẹ tui hỏi tui tại sao vừa nhìn điện thoại vừa cười hiền từ như vậy 】

……

Người ngoài nghề xem không hiểu được huyền cơ đằng sau những động tác bí ẩn đấy, tự nhiên cũng không hiểu biểu tình trên mặt của Trì Thái Hành căn bản không phải là thẹn thùng, mà là kinh ngạc đến đỏ mặt.

Hai ngón tay kia của Nhiếp Thiên Thu chính là hướng tới “Huyệt quan nguyên” của hắn. Huyệt quan nguyên nằm dưới rốn ba tấc, là một huyệt quan trọng, nếu như bị Nhiếp Thiên Thu đánh trúng, công lực của bản thân mình sẽ tiêu tán, không chừng còn quỳ ngay tại chỗ này.

Hai ngón tay vừa rồi đáng sợ ở chỗ, tần suất giao chiến của hai người rất cao, thân thể hai người không ngừng biến hóa, trong tình huống như vậy mà Nhiếp Thiên Thu vẫn có thể hành động chính xác như vậy. Hai ngón tay của hắn vừa nhanh vừa mạnh, khiến cho hắn không thể thoát được, chỉ có thể dùng hai tay đón đỡ.

Trì Thái Hành càng kinh ngạc ở chỗ, hai ngón tay kia của Nhiếp Thiên Thu không phải là toàn bộ công lực của cậu ta. Ngay lúc hắn ngăn lại hai ngón tay của cậu, một cái tay khác của Nhiếp Thiên Thu lại giơ hai ngón tay ra, hướng thẳng về phía giữa trán của hắn.

Hai ngón tay kia mang theo lực đạo khiến cho hắn không thể bỏ qua, ẩn ẩn có thể nghe được tiếng xé gió.

Trì Thái Hành gần như là dùng hết sức lực toàn thân lui về phía sau, một màn này vừa nhanh vừa vội, ngưng tụ nội lực cũng trở nên hỗn loạn, bước chân cũng không thể bảo trì được thân pháp xinh đẹp lúc trước, thoạt nhìn vừa hấp tấp vừa chật vật.

Nhưng mà hai ngón tay của Nhiếp Thiên Thu lại như bóng với hình, gần như là theo sát không bỏ. Thân hình cậu ta nhanh như điện, Trì Thái Hành căn bản không thể tránh được. Nháy mắt hai người đã đến cạnh sân khấu, Trì Thái Hành không thể tiếp tục lui lại được nữa. Hai ngón tay kia đã như bóng đè đã tiến sát mặt hắn.

Dưới tình thế cấp bách, Trì Thái Hành vội ngửa ra đằng sau, tư thế thật không đẹp mà dán xuống sàn sân khấu, hai ngón tay của Nhiếp Thiên Thu khó khăn sượt qua trán của hắn.

Sau khi Trì Thái Hành ngã xuống đất liền thuận thế trượt hướng trung tâm sân khấu, tư thế giống như cá trạch, nhưng cuối cùng cũng đã có thể tránh được đòn trí mạng của Nhiếp Thiên Thu.

Trì Thái Hành lăn một vòng ngay tại chỗ, xoay người một cái đứng lên, chỉ là sắc mặt vẫn còn hơi trắng bệch. Mặc dù kỹ thuật diễn của hắn rất tốt nhưng cũng không thể hoàn toán che giấu sự kinh ngạc trên mặt.

Tu vi của Nhiếp Thiên Thu càng cao hơn nhiều so với biểu hiện trong sự kiện phát sóng trực tiếp ở Cái Bang Quảng Thành.

Hai chiêu liên tiếp của Nhiếp Thiên Thu đều bị Trì Thái Hành tránh thoát khiến cho bản thân cậu cũng có chút ngoài ý muốn. Lúc này cậu thu tay lại, xoay người, nhìn về phía Trì Thái Hành đang đứng ở trung tâm lôi đài, khẽ cười.

Nụ cười này không mang theo bất kỳ độ ấm, tựa hồ chỉ là một hành động vô thức.

Phòng phát sóng trực tiếp mới vừa rồi bởi vì mấy động tác kích động lòng người mà số lượng bình luận cũng giảm đi, lúc này lực lượng hai bên đều tạm ngừng. Người xem nghẹn nửa ngày bắt đầu điên cuồng ph4t tiết cảm xúc của mình:

【 Quá quá quá quá quá xuất sắc 】

【 Còn không phải là muốn đầu gối của tui sao? Cầm đi, cầm luôn hai cái đi, đem xe lăn đến đây cho tui 】

【 Đờ mờ, vừa mới thật sự quỳ xuống, mẹ tui đang đỡ tui lên 】

【 Động tác lúc nãy là gì vậy? Có ai hiểu biết về võ thuật mau ra giải thích một chút 】

【 Cái này rõ ràng là Nhiếp Thiên Thu chiếm thượng phong đúng không? Bộ dáng của ảnh đế thật chật vật 】

【 Trì Thái Hành trốn dưới háng người ta……ừmmmmm, Thiên Thu real trâu bò 】

【 Mẹ nó, nụ cười này của Nhiếp Thiên Thu quá cuồng 】

【 Nhiếp Thiên Thu tà mị điên cuồng, tui che nguc 】

……

Fans Trì Thái Hành gấp đến độ không nhịn được, mấy fans đại gia bắt đầu điên cuồn đập quà tặng trong phòng phát sóng trực tiếp, muốn cổ vũ Trì Thái Hành.

Đối lập chính là Thu Quỳ vô cùng bình tĩnh vì thần tượng của mình đang chiếm thượng phong. Mọi người chào hỏi lẫn nhau trong phần bình luận, kêu gọi Thu Quỳ đừng tặng quà, dù sao thần tượng của bọn họ cũng không kiếm được tiền.

Thật là fans biết tiết kiệm vì thần tượng của mình.

Hai người đứng ở trung tâm màn ảnh nào có tâm tình để ý đến sự hỗn loạn trong vòng fans.

Hai chiêu liên tiếp của Nhiếp Thiên Thu khiến cho Trì Thái Hành chật vật cực điểm, một chút suy nghĩ khinh địch trong lòng cũng đã hoàn toàn biến mất. Hai mắt hắn hơi hơi nheo lại, hoàn toàn khác với lúc nãy hoàn toàn là sử dụng sức mạnh, nếu như lúc này có người tiến gần nhất định có thể phát hiện hai tay của hắn tỏa ra khí lạnh âm u.

Hắn thở ra một hơi, dưới chân ldùng lực, hai tay thành trảo chụp vào người Nhiếp Thiên Thu, giống như mãnh hổ lao đến, vô cùng sắc bén.

Nhiếp Thiên Thu hơi hơi có chút kinh ngạc, không ngờ Trì Thái Hành vẫn còn ẩn giấu một tay.

Cậu không giống như những người xem ở dưới đài, ngũ quan nhạy bén khiến từ xa cậu đa cảm nhận được khí lạnh trên tay Trì Thái Hành. Cậu khẽ nhíu mày, cũng không chống lại trực tiếp mà vận dụng khinh công được coi là ‘Lăng Ba Vi Bộ của thế kỷ 21’ kia, lướt khắp khán đài.

Phong thái khi công của cậu vô cùng phiêu dật, Trì Thái Hành tung một trảo, rồi lại thêm một trảo, thế tới vô cùng sắc bén, không để lại chút kẽ hở nào nhưng lần nào cũng bị cậu dùng góc độ xảo quyệt mà tránh đi. Thậm chí cậu còn trực tiếp đạp chân vào tường, dùng tư thế song song với mặt đất đứng đó.

Khu bình luận:……………………………………………………

【 Newton nhìn mà muốn đánh người 】

【 Lực hút của trái đất? Không tồn tại 】

【 Nếu sau này điểm vật lý của tui không đạt tiêu chuẩn, Nhiếp Thiên Thu nhất định phải đứng ra đội nồi 】

【 Xin chảo mọi người, tôi học chuyên ngành vật lý, tôi chuẩn bị nộp đơn thôi học 】

【 Đi bộ ngoài không gian…… Có thể nói Thu Thu chính là phi hành gia được trời lựa chọn 】

【 Kiến thức vật lý của tui đã vỡ, nát 】

……

Tâm tình của Trì Thái Hành không nhẹ nhàng giống như dân mạng còn có thể nói đùa, sau khi liên tiếp công kích Nhiếp Thiên Thu nhưng vẫn không trúng, ánh mắt của hắn lập tức lộ ra vẻ hung ác nham hiểm.

Hai trảo của hắn càng mở rộng, miệng hét lớn một tiếng, đột nhiên nhảy lên cao, lại không biết làm thế nào mà thân hình uốn éo, dùng một tư thế không bình thường vượt qua đỉnh đầu của Nhiếp Thiên Thu, ngăn lại đường thoát của cậu.

Khu bình luận:…………………………………………

【 Trái với khoa học hiện đại, report 】

【 Cái động tác này mẹ nó con người có thể làm được sao? Tui không tin 】

【 Hoan ngênh mọi người càng xem càng cách xa khoa học 】

……

Trì Thái Hành chặn lại trước mặt Nhiếp Thiên Thu, hai tay thành trảo đồng thời hướng về phía trước, ngăn lại đường thoát của Nhiếp Thiên Thu. Mười ngón tay của hắn cực kỳ sắc bén, bộ dáng như muốn phanh thây đối thủ thành từng mảnh vụn.

Ánh mắt Nhiếp Thiên Thu hơi đổi. Thân pháp của Trì Thái Hành này quỷ dị đúng như dự đoán của cậu. Lúc này lại lui đã chậm, cánh tay cậu đột nhiên ngưng khí, tránh khỏi trảo tay của Trì Thái Hành. bên kia chung quy vẫn chậm một bước, một trảo của Trì Thái Hành xẹt qua cánh tay cậu, đánh thẳng vào chỗ cổ cậu.

Năng lực phản ứng kinh người của Nhiếp Thiên Thu đúng vào lúc này đã bộc phát. Mọi người chỉ thấy ngay lúc cánh tay cậu không thể ngăn lại một trảo kia, đầu của cậu cũng nháy mắt nghiên về một phía, bả vai hơi hơi giơ lên, trảo kia xẹt ngang qua bờ vai của cậu.

Chỉ thấy một âm thanh xé rách vang lên, quần áo ở vai trái của Nhiếp Thiên Thu trực tiếp bị Trì Thái Hành xé rách, ẩn ẩn còn có thể nhìn thấy vết máu nhè nhẹ.

Nhiếp Thiên Thu cũng thừa dịp này, thân hình lui lại, né qua một chiêu nguy hiểm này.

Trì Thái Hành trăm triệu lần không thể tưởng tượng được một chiêu dồn hết toàn bộ sức lực của mình lại có thể bị Nhiếp Thiên Thu tránh được. Hắn xoay người nhìn lại, ánh mắt đối diện với Nhiếp Thiên Thu, trong mắt đều là vẻ không thể tin được.

Trong lòng hai người ở đây đều sóng gió mãnh liệt, không khí trong phòng phát sóng trực tiếp lại là một cảnh tượng khác. Người qua đường lại một lần nữa xem nhẹ fans hai bên mắng giết lẫn nhau, mọi người lại một lần nữa nghiên cứu tư thế của hai người:

【 Trì Thái Hành: Cậu chọc cơ bụng của tôi ( thuần khiết), tôi xé quần áo của cậu, huề nhau 】

【 Hóa ra không chỉ Nhiếp Thiên Thu muốn chơi lưu manh, Trì Thái Hành cũng nhịn không được nha 】

【 Đây là chơi lưu manh lẫn nhau sao? 】

【 Trì Thái Hành thật phế vật, xé áo chỗ bả vai có tác dụng gì sao, xé quần đi!!! 】

……

Càng có nhiều người nghiêm túc thảo luận hướng đi của cốt truyện:

【 Tui fu ck, Trì Thái Hành thật là lợi hại, cảm giác như sắp thắng Nhiếp Thiên Thu 】

【 Trì Thái Hành chuẩn bị quật khởi sao? 】

【 Không thể đi, nhiều nhất cũng chỉ tính mỗi người thắng một chiêu, đánh ngang đi 】

【 Hôm nay, tui lại nhớ đến cảm giác hồi hộp đầy kịch tính khi còn nhỏ xem phim võ hiệp 】

【 Này này này là Cửu m Bạch Cốt Trảo? 】

【 Cửu âm bạch cốt chân gà mới đúng 】

……

Trên sân khấu, Nhiếp Thiên Thu nhìn Trì Thái Hành, lại chậm rãi nở một nụ cười.

Nhưng khác với lúc trước, nụ cười này, vừa lạnh lùng lại đẫm máu.

Bộ dáng của Nhiếp Thiên Thu quá mức thanh tú, trước màn ảnh vẫn luôn duy trì phong thái tỏa sáng như ánh mặt trời khiến cho ấn tượng của mọi người với cậu đều là tươi mới, non nớt, người không thích thì còn trực tiếp gọi là tiểu bạch kiểm, ẻo lả.

Cho dù cậu ở trước màn ảnh đã từng bày ra giá trị vũ lực cường đại, nhưng trên mặt vĩnh viễn đều là bộ dáng mỉm cười khiến cho người khác không thể nào tách rời với hình tượng ban đầu.

Mà lúc trận chiến này đang đến thời điểm kịch liệt, Nhiếp Thiên Thu bỗng nhiên lộ ra một nụ cười đẫm máu.

Màn ảnh vừa lúc chuyển đến gương mặt cậu, biểu tình lãnh khốc lại mang theo lệ khí kia lập tức khiến cho khán giả chấn động không thôi.

Đây là một Nhiếp Thiên Thu mà bọn họ chưa từng gặp qua. Trong nháy mắt đó, ngũ quan của cậu tựa hồ càng thêm sắc bén, mặt mày sắc bén như kiếm, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lùng của kim loại, khóe miệng cậu gợi lên một độ cung tà mị, rõ ràng là cười nhưng không hiểu sao trong lòng mọi người bỗng dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.

Hình tượng ôn nhuận vẫn luôn được duy trì trước màn ảnh nháy mắt vỡ vụn, thay vào đó là một Nhiếp Thiên Thu sắc sảo khiến người khác sợ hãi.

Khu bình luận của phòng phát sóng trực tiếp im lặng vài giây, ngay sau đó, chính là “A a a a a a a a a a a a a……” không ngừng chen chúc nhau xuất hiện.

Tuy rằng chỉ là một ký tự, nhưng người ở trước màn hình dường như có thể nghe được tiếng hò hét từ sâu trong linh hồn của những người đó:

【 Đờ mờ đờ mờ đờ mờ đờ mờ, Nhiếp Thiên Thu thật ngầu thật lạnh, tui hít thở không thông!!!! 】

【 Tui bị đánh trúng, ánh mắt vừa nãy, nụ cười vừa nãy, tui tui tui, tui nói không ra lời】

【 Trời ơi, khí tràng của Nhiếp Thiên Thu quá mạnh mẽ, có loại cảm giác như muốn treo cả thế giới lên đánh 】

【 Tui hoàn toàn phục có được không? Lúc cậu ta phát sóng trực tiếp đánh nhau ở Cái Bang Quảng Thành tui thấy cũng bình thường. Nhưng mà chính biểu tình ban nãy, tui thật sự…Tui thực sự muốn quỳ 】

【 Bỗng dưng muốn hát cho Trì Thái Hành nghe bài “Lạnh lẽo” 】

【 Vừa nãy chính là khí chất bá vương trong truyền thuyết đúng không? 】

【 Vừa này tui không cẩn thận đã kêu quá lớn, bị mẹ đánh một trận TUT】

【 Những người nào nói Nhiếp Thiên Thu ẻo lả đều mở to hai mắt mà nhìn cho kĩ đi 】

【 Nhiếp Thiên Thu tổng tiến công vào vũ trụ 】

……

Nụ cười đẫm máu của Nhiếp Thiên Thu vẫn còn chưa rút đi, cậu đột nhiên thả người về phía trước. Tốc độ lúc này càng nhanh hơn trước kia, gần như chỉ còn lại dư ảnh trước màn hình.

Theo động tác của cậu, phần bình luận trong phòng phát sóng cùng đồng thời dừng lại. Thời khăc khiến lòng người xúc động như vậy, mỗi người chỉ sợ chớp mắt một cái liền bỏ lỡ, làm gì có thời gian phân tâm bình luận nữa.

Chỉ thấy Nhiếp Thiên Thu lao tahwngr về phía Trì Thái Hành.

Trì Thái Hành chỉ cảm thấy khí thế bức người nghênh diện mà đến, trong lòng hoảng hốt, liên tiếp xoay người, khó khăn tránh thoát.

Nhưng hắn vừa mới thoát được một lần, đối phương lại như hình với bóng tiếp tục đuổi theo bên người hắn. Cùng lúc đó, tay phải của Nhiếp Thiên Thu giơ ra, giống như một món vũ khí, mang theo dòng khí “sắc bén” mà người khác như có thể cảm nhận được, mỗi khi xoẹt ngang qua Trì Thái Hành đều khiến cho đối phương có cảm giác như mình bị đao kiếm lướt qua.

Mặc dù chiêu thức dồn dập kinh người như vậy, thân hình của Nhiếp Thiên Thu lại vẫn phiêu dật nhẹ nhàng, thanh tao lịch sự tiêu sái.

Chiêu thức của cậu, giống như sông sâu biển rộng, bên trong sóng ngầm mãnh liệt, khí thế hào hùng nhưng bên ngoài vẫn như gió thổi mây bay, chỉ có chiêu thức liên tục, lưu luyến không rời, bộ dáng vô cùng thu hút.

Trì Thái Hành căn bản không thể chống đỡ được, thậm chí còn không thể ra chiêu hoàn chỉnh, chỉ có thể chật vật chống đỡ.

Hiện trường một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người như nín thở mà quan sát trận chiến trên lôi đài. Thân pháp của Nhiếp Thiên Thu càn thêm huyền diệu hơn quá khứ, ra chiêu thức rõ ràng vô cùng sắc bén, nhưng cũng lại khiến cho người khác có cảm giác như thần tiên hạ phàm.

Thậm chí màn ảnh cũng không có cách nào đuổi theo được thân ảnh của cậu, cuối cùng chỉ có thể kéo ra xa quay toàn cảnh. Có không ít khán giả theo dõi trong phòng phát sóng đều nhìn màn hình mà thở dài không thôi. Bọn họ vô cùng hy vọng có thể được xem càng rõ ràng hơn, nhưng chính bọn họ cũng không thể không thừa nhận, chỉ có toàn cảnh mới có thể hoàn toàn ghi lại trận chiến này.

Hạ Tinh Hàng nhìn thân ảnh người thanh niên khiến người khác quên cả hô hấp ở trên lôi đài, biểu tình của anh ấy thị huyết mà lãnh khốc, mang theo khí thế bễ nghễ chúng sinh, đem tất cả ánh mắt ở chỗ này, ở bên ngoài màn hình, toàn bộ đều tập trung đến trên người anh ấy, bao gồm cả chính mình.

Đây không phải là vị minh tinh lớn thích nói đùa, vô cùng kiêu ngạo nhưng lại hiền hòa mà hắn đã quen thuộc kia. Anh ấy vào lúc này lại có vẻ xa xôi mờ mịt như thế, khiến cho người khác có cảm giác như không thể đến gần được.

Trong lòng Hạ Tinh Hàng bỗng dưng nhói lên, trái tim giống như bị ai nắm lấy hung hăng nhéo một cái.

Trì Thái Hành thua chỉ là vấn đề thời gian, nhưng mọi người không nghĩ tới chính là, thắng lợi của Nhiếp Thiên Thu còn kinh người hơn dự đoán của bọn họ.

Trì Thái Hành đã không còn đường lui, cũng không có cách nào chống cự được, trên mặt hắn đều là mồ hôi chảy ra. Từng giọt mồ hôi theo gương mặt của hắn chảy xuống dưới cằm, mái tóc vốn đã được cố định sơ qua bằng keo xịt tóc lúc này cũng đã ướt đẫm, dán sát vào trán.

Toàn bộ tạo hình đều huỷ hoại.

Trong lòng hắn từ hoảng sợ đến mờ mịt, thậm chí còn hoài nghi tại sao bản thân mình lại chủ động ước chiến cùng Nhiếp Thiên Thu.

Vốn hắn còn tưởng, võ công mà Nhiếp Thiên Thu triển lãm ở sự kiện phát sóng ở Cái Bang Quảng Thành đã là toàn bộ thực lực của cậu ta, cho dù có lợi hại thì cũng có hạn. Trong chốn võ lâm cũng chưa từng nghe thấy tên người này, tại sao giới giải trí lại bỗng nhiên xuất hiện một cao thủ như vậy được chứ?

Mấy chiêu thức khinh công không bình thường trong mắt người xem kia, ở trong mắt cao thủ chân chính cũng chỉ là võ học cơ sở thôi.

Hắn cùng đoàn đội đã tính toán một hồi lâu, thận trọng từng bước, chính là để cho bản thân mình đánh bại Nhiếp Thiên Thu trước mặt tất cả mọi người, hoàn toàn hủy diệt hình tượng cao thủ của cậu ta, làm thanh danh của cậu ta hoàn toàn ngã xuống đáy cốc.

Thế nhưng tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

Hắn đã chật vật đến như vậy, Nhiếp Thiên Thu thoạt nhìn lại vẫn thoải mái như cũ. Cậu ta lạnh lạnh nhìn hắn, trong mắt viết rõ vẻ trào phúng: “Ngẩn người làm gì thế?”

Trì Thái Hành bừng tỉnh, đối diện với ánh mắt khinh thường kia, đột nhiên chấn động.

Cuối cùng hắn cũng nhớ tại sao mình lại phải dùng mọi thủ đoạn để đánh một trận với Nhiếp Thiên Thu…

Chỉ có thể thắng, không thể bại.

Hắn hét lớn một tiếng, trong lòng khẽ niệm khẩu quyết, một tay nhanh chóng điểm mấy huyệt ở trên người mình.

Nhiếp Thiên Thu thấy thế hai mắt lạnh lùng: “Thực quyết tâm nha.”

Mấy huyệt mà Trì Thái Hành điểm trên người mình đều là những vị trí quan trọng, có thể ngay lập tức tawg mạnh khí huyết của mình, khiến cho nội lực tăng lên nhanh chóng. Nhưng đồng dạng, chiêu thức này cũng để lại hậu quả nghiêm trọng.

Vì trận luận võ này mà có thể nói Trì Thái Hành đã dùng hết mọi thủ đoạn, không tiếc đánh cược kiếp sống võ học sau này của bản thân mình.

Sau khi Trì Thái Hành điểm xong huyệt đạo, trên người bắt đầu nóng lên, trên mặt cũng chậm rãi ửng hồng.

Hắn giơ hai tay lên, dùng tư thế quỷ dị, hai tay tạo thành trảo, mơ hồ có thể thấy được giữa các khớp xương mười ngón tay hơi đổi thành màu xanh lá, hàn ý đập vào mặt, hướng thẳng về phía xương quai xanh của Nhiếp Thiên Thu.

Nhiếp Thiên Thu không tránh không né, lại là trực tiếp giơ chưởng ngênh đón.

Ngay lúc tay hai người chạm vào nhau, Trì Thái Hành cảm thấy một cỗ nội lực to lớn như sông cuộn biển gầm xông thẳng tới, mạnh mẽ bao phủ lấy bản thân mình. Hai trảo vô cùng sắc bén kia của hắn giống như rơi vào sông sâu, bị làn nước vô tận bao vây lấy, đình trệ khó có thể chuyển động được.

Trong lòng Trì Thái Hành dâng lên cảm giác sợ hãi chưa từng có, hai mắt hắn mở tròn, gần như có thể nhìn thấy tơ máu trong đó. Đồng tử của hắn phản chiếu hình ảnh của người trước mắt. Người nọ bay lên trời, giống như một thanh trường kiếm không thể chống đỡ, lăng không phá ngày, rồi sau đó xoay tròn trong không trung, hai tay giống như cơn gió, phá vỡ sóng gió động trời, nhắm thẳng giữa hai lông mày của Trì Thái Hành.

Trong đầu Trì Thái Hành trống rỗng.

Trong tay người kia như có sức lực vạn quân, chưa cần đến trước mặt hắn đã có thể khiến cho khóe mắt của hắn như muốn nứt ra.

Không thể trốn tránh được.

Hắn gần như có thể nhìn thấy đầu óc của mình sẽ vỡ nát.

Nhưng ngay lúc một chưởng sắt bén kia đến giữa lông mày của hắn, sức mạnh kinh người kia bỗng nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Chỉ thấy ngón tay kia nhẹ nhành điểm vào trán của hắn một chút.

Trì Thái Hành trực tiếp đặt mông ngồi xuống dưới đất, cả người xụi lơ.

Giờ khắc này, sợ hãi trong lòng hắn đã đạt đến đỉnh điểm.

Một chưởng kia của Nhiếp Thiên Thu mang theo khí thế bức người mà đến, thế nhưng… Thế nhưng có thể ở thời khắc cuối cùng bỗng nhiên triệt tiêu.

Sức mạnh hùng hồn như thế, vậy mà cậu ta có thể thu phóng tự nhiên được.

Trì Thái Hành ngồi liệt dưới đất, cả người đều trở nên lạnh lẽo, thật lâu sau cũng không thể trấn định được.

Nhiếp Thiên Thu hạ xuống mặt đất, bộ dáng tuấn tú, vững vàng như tùng.

Biểu tình lãnh khốc trên mặt cậu đã hoàn toàn biến mất, lại lộ ra nụ cười ôn nhuận như thường ngày, chớp chớp mắt với camera, đắc ý nói, “Tôi thắng rồi.”

Lại là hoàng tử ấm áp như ánh mặt trời kia.

Hiện trường im lặng một lúc rồi sau đó mới bộc phát ra âm thanh reo hò kịch liệt. Có không ít người không thể kiếm chế được tâm tình kích động của mình, bắt đầu hò hét tên của cậu.

Phòng phát sóng trực tiếp cũng như vậy. Sau khi khu bình luận yên tĩnh một hồi mới điên cuồng bình luận, nhưng mà trừ bỏ “A a a a a a” một đoạn dài, trong thời gian ngắn mọi người đều không tìm được từ nào thích hợp để hình dung ra tâm tình của mình.

……

Nổ tung cùng lúc với phòng phát sóng trực, còn có nhóm wechat của chưởng môn các phái trong võ lâm.

Dưới an lợi của Hà Điếu Yên cùng Hạ Thù, mấy chưởng môn đều có hứng thú vô cùng lớn với Nhiếp Thiên Thu. Cuộc họp báo lần này của Nhiếp Thiên Thu đều có rất nhiều fans trung thành của cậu ở phái Côn Luân cùng Cái Bang muốn xem, đến khi biết được Nhiếp Thiên Thu muốn luận võ với Trì Thái Hành, Hạ Thù liền tích cực triệu hoán chưởng môn những môn phái khác gia nhập vào hàng ngũ người xem.

Lúc này, trong nhóm wechat Hội tuổi già không nơi nương tựa đều là: ………………

Không khí trong nhóm cực kỳ trầm trọng.

Phái Võ Đang – Trương Do: Các vị chưởng môn, võ công của Nhiếp Thiên Thu, mọi người đều đã nhìn ra sao?

Cái Bang – Hạ Thù: Tôi muốn làm bộ không nhìn ra

Đường Môn – Đường Phi Linh: +1

Thích Nhạc: Hầy

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Không nghĩ tới a không nghĩ tới

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Tai họa để lại ngàn năm

Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Lời này của Gia Cát có chút bất công, dù thế nào thì Thiên Thu cũng không tính là tai họa

Cái Bang – Hạ Thù: Đúng vậy, lại nói, chính cậu ta đã giải cứu rất nhiều người khỏi Cái Bang Quảng Thành

Cái Bang – Hạ Thù: Tuyệt đối không phải tai họa

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Hai người nói chuyện đừng có chủ quan như vậy, hai người không thấy cậu ta dùng võ công gì sao?

Côn Luân phái – Hà Điếu Yên:……

Cái Bang – Hạ Thù:……

Phái Võ Đang – Trương Do: Các vị chưởng môn, Nhiếp Thiên Thu rốt cuộc có dùng kiếm hay không, hay là do chúng ta nhìn nhầm?

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Đánh rắm, không có khả năng

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Tôi vĩnh viễn sẽ không quên, sự sợ hãi khi bị Đại Hà Kiếm chi phối

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Nhiếp Thiên Thu

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Nhiếp Thiên Thu

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Cái họ rõ ràng như vậy, tại sao chúng ta không hề nghĩ đến

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Mẹ nó chính là truyền nhân của Nhiếp Thải

Cái Bang – Hạ Thù: Oa, cậu đừng có nói đến Nhiếp Thải được không, hù chết ông rồi

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Còn có tên này, Thiên Thu Thiên Thu, dã tâm rõ ràng như vậy, mẹ nó, đêm nay tôi không ngủ được

Đường Môn – Đường Phi Linh: = = này, nấy người đều là chưởng môn mấy môn phái lớn, có chút chí khí đi

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Còn môn phái lớn gì chứ, Thần Toán Môn bọn tôi cũng chỉ còn lại mười mấy người, truyền nhân của Nhiếp Thải tái xuất giang hồ, mệt lòng, tháng sau giải tán Thần Toán Môn về quê

Cái Bang – Hạ Thù: Đã nói đừng nhắc đến Nhiếp Thải!!!

Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Mọi người cũng không cần thần hồn nát thần tính như vậy, tôi cảm thấy Thiên Thu không giống với Nhiếp Thải

Cái Bang – Hạ Thù: Đồng ý

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Mau tỉnh lại, hai người đều bị tẩy não rồi

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Hai người đã quên năm đó Nhiếp Thải nói thế nào sao?

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: “Truyền nhân của ta, sẽ kế thừa ý chí của ta, hoàn thành sự nghiệp chưa xong”

Cái Bang – Hạ Thù: Oa

Cái Bang – Hạ Thù: Cậu là fan của Nhiếp Thải sao? Nhớ như vậy rõ ràng làm gì

Cái Bang – Hạ Thù: Lại còn nói ra

Cái Bang – Hạ Thù: Tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Cái võ lâm nát này không thể cứu được nữa

Phái Võ Đang – Trương Do: Không phải cậu đã tính, sao Tử Vi giáng thế, võ lâm sẽ có thay đổi lớn sao?

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Nhất định là khói bụi quá lớn nên nhìn lầm rồi, sao Tử Vi cái quỷ gì, cái này căn bản chính là sao Thiên Lang!!!!

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Hơn nữa mấy người thấy Nhiếp Thiên Thu ngay cả kiếm cũng không dùng, chưởng tức là kiếm, thân tức là vỏ, chỉ sợ đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Đại Hà Kiếm

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Tôi muốn shi

Thích Nhạc: Tôi từng gặp mặt cậu ta một lần, tôi nghĩ, cậu ta cũng không giống như Nhiếp Thải đâu

Côn Luân phái – Hà Điếu Yên: Ừm

Cái Bang – Hạ Thù: Vẫn là đại sư có trí tuệ

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ:

Đường Môn – Đường Phi Linh: Mọi người chỉ lo Đại Hà Kiếm, hình như đã quên hai người khác

Đường Môn – Đường Phi Linh: Trì Thái Hành kia có vấn đề

Đường Môn – Đường Phi Linh: Còn có Tinh Hàng

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ:……

Côn Luân phái – Hà Điếu Yên:……

Cái Bang – Hạ Thù:……

Phái Võ Đang – Trương Do:……

Thích Nhạc: Hầy

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng vẫn không thể phòng được

Thần Toán Môn – Cát Vong Cơ: Nhiếp Thải thật mẹ nó chính là tai họa ngàn năm của võ lâm mà

~ Hết chương 42~