*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Độc nhãn ma lang tiến giai
“ May quá, là một tiểu đội thợ săn tới.”
Chu Mẫn như nhặt được cọng rơm cứu mạng liền nói.
Mạc Phàm hắn cũng không có nói nhảm. Trong lúc Độc nhãn ma lang bị đông lại, hắn liền vội vàng chạy tới chỗ Chu Mẫn.
Trong lúc hắn chạy tới chỗ Chu Mẫn thì nghe thấy Quách Thải Đường dùng một chiếc điện thoại màu làm nói chuyện với những đội viên khác:
“ Báo cho Phạm Mặc biết ở đây có một con Độc nhãn ma lang tiến giai. Nếu như ta đoán không nhầm thì nó cũng giống như con Cự nhãn tinh chuột kia đều hút trộm được một ít từ Địa thánh tuyền. Con Cự nhãn tinh chuột kia chúng ta đối phó với nó không thành vấn đề, nhưng con Độc nhãn ma lang này nhận được lợi ích từ Địa Thánh tuyền cũng không nhỏ, cho nên lực chiến đấu của nó so với yêu ma bình thường mạnh hơn rất nhiều. Không có Lôi hệ, chúng ta rất khó khống chế được nó!”
“Thì ra là con súc sinh to gan lớn mật này. Phụ thân ta đã treo giải thưởng bắt nó cũng được một thời gian ngắn rồi. May mắn, hôm nay ở đây chúng ta lại bắt được nó.”
Một nam tử cao gầy đứng bên cạnh Quách Thải Đường nói giọng âm trầm,
“ Vừa hay, hôm nay Vũ Ngang ta cùng tiểu đội thợ săn các ngươi tiêu diệt con súc sinh này.”
“ Chúng ta đừng để bị tách nhau ra. Lúc trước ta đã dùng Băng mạn áp chế nó một lúc. Hình như nó vừa đụng trúng thứ gì đó cho nên đầu óc vẫn chưa được bình phục lại. Chứ không thì Băng mạn của ta cũng không thể nào đem nó đông cứng lại được. Có lẽ chúng ta nên chờ toàn bộ đội viên của ta chạy tới đây đã. Nhất là vị Lôi pháp sư kia. Đối phó với con Độc nhãn ma lang có lực lượng mạnh mẽ như thế này, Lôi hệ là sự lựa chọn tốt nhất!”
Quách Thải Đường nghiêm túc nói.
“ Uk, cứ theo lời người nói đi”
Vũ Ngang gật đầu. Hắn vẫn như cũ tạo ra Băng hệ Tinh quỹ đứng ở đằng xa tiến hành kéo dài thời gian đông cứng con Độc nhãn ma lang kia thêm liên tục. Tựa hồ chuyện này đối với hắn quá là dễ dàng, Vũ Ngang liền quay đầu nhìn lại cô nữ sinh chạy trốn cùng Mạc Phàm, rồi nói,
“ Cái ngươi mà ngươi gọi là “ Tiểu hỗn đãn” là ai vậy?? Ngươi biết hắn sao??”
“ Hắn chính là Mạc Phàm. Chính là người đã mắng cha cậu Mục Trác Vân là một người coi trời bằng vung.”
Quách Thải Đường cắn răng nói.
“ Hắn chính là Mạc Phàm à?? Ha ha ha.”
Vũ Ngang liền nở một nụ cười khinh miệt.
Hắn còn tưởng người này lợi hại như thế nào chứ, thì ra khi đối mặt với yêu ma cũng bị dọa cho sợ không khác gì con chó cụp đuôi cả. Nhìn thật là tức cười. Xem ra lời đồn lúc trước hắn giết được con U Lang Thú trong khi rèn luyện kia chỉ là không may chó ngáp táp phải ruồi mà thôi. Thậm chí hắn còn nghĩ ngay từ đầu, con U Lang Thú kia cũng không phải là do Mạc Phàm giết, mà là do đám người trong trạm dịch kia hồ ngôn loạn ngữ, tung tin bậy bạ.
Cái thứ cặn bã này có cần thiết xuất hiện trong buổi lễ trưởng thành của hắn hay không??
Ai, có lẽ hắn không nên suy nghĩ nhiều về cái nhân vật không tính tiền này.Chuyện bây giờ cần làm là hắn nên suy nghĩ xử lý con Độc nhãn ma lang tiến giai này như thế nào thì hơn.
…………….
“ Mạc Phàm, người chạy về chỗ cũ làm gì vậy??”
Chu Mẫn mang theo bà nội chạy ra quảng trường, nơi có nhiều người đang đứng.
“ Cái điện thoại của ta rơi ở đó.”
Mạc Phàm cũng không để ý Chu Mẫn hỏi, vội vội vàng vàng chạy về chỗ cũ tìm cái điện thoại đánh rơi.
Mạc Phàm vừa chạy vừa rút từ trong cặp ra một món đồ. Đó chính là áo chùm đầu có mũ rất là phong cách. Sau đó, hắn còn tiện tay dùng bút lông vẽ mặt mình đen xì lại. Để phòng ngừa thêm nữa, hắn còn đeo thêm một cái khẩu trang lên mặt nữa!
“ Hà hà, Anh hùng nước Mỹ cũng khoác lên một bộ trang phục rồi biến thân thành anh hùng trượng nghĩa ra tay cứu vớt mọi người đó thôi. Mình cải trang thành thế này cũng theo kịp thời đại quá đi mất.”
Thật ra thì, Mạc Phàm hắn cũng chỉ là chuyển từ Hỏa hệ thành Lôi hệ mà thôi. Cũng may khi đi học, hắn cũng không có quên thân phận thần thánh của mình. Đó chính là trở thành anh hùng ra tay cứu vớt mọi người, cho nên tất cả đạo cụ hắn đều mang theo.
Vừa mới đóng vai một nam sinh dũng cảm xong, bây giờ lại biến thành anh hùng của thành thị, cũng không biết có phải là do hiện thực tàn khốc hay là tạo hóa trêu đùa nữa.
Mà cái thằng đứng bên cạnh Quách Thải Đường kia chính là con nuôi của Mục Trác Vân – Vũ Ngang à. Nhìn thật là ẻo lả không khác gì con gái. Vừa nhìn cũng biết hắn là cái loại chẳng tốt đẹp gì rồi.
Con Độc nhãn ma lang hút trộm Địa Thánh Tuyền.
Địa Thánh Tuyền là cái gì vậy?? Tại sao nó có thể biến một con Độc nhãn ma lang bình thường thành một con kinh khủng tới như vậy.
Mạc Phàm hắn bây giờ đã khác xa lần đầu tiên rèn luyện rồi. Nếu như bây giờ đứng trước hắn là một con U Lang Thú thì hắn có thể đối phó với nó được một lúc, nhưng con Độc nhãn ma lang kia rõ ràng là mạnh hơn con U Lang Thú nhiều lắm…
Dạo gần đây có rất nhiều nơi bị Chấn, có lẽ còn có không ít con Cự nhãn tinh chuột phát cuồng cũng nên hay tất cả bọn chúng đều có quan hệ tới Địa Thánh Tuyền.
Thôi, mình không nên suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt. Mình nên chạy nhanh lấy đồ vật kia còn quay trở lại giữ gìn hòa bình cho thế giới nữa.
Nghe nói, những con yêu ma biến dị đều sẽ bạo phát ra thứ tốt.
………..
Sau khi tìm thấy, Mạc Phàm hắn vội vàng quay trở lại cây đa ở quảng trường. Các đội viên khác của liệp yêu tiểu đội đã có mặt đầy đủ.
Có thể nói bọn họ nhận mệnh lệnh 24/24h. Chỉ cần xuất hiện yêu ma trong thành thị thì bọn họ có lẽ là người đầu tiên tới hiện trường nhanh nhất. Tốc độ của bọn họ so với cảnh sát nhanh hơn rất là nhiều.
“ Lão đệ Phạm Mặc, ngươi chạy tới cũng nhanh quá!”
Phì Thạch nhìn Mạc Phàm chạy tới, liền nở một nụ cười thân thiện chào đón hắn.
“ Đừng có phân tâm, con Độc nhãn ma lang tiến giai này có thể trong vòng một giây giết chết chúng ta đấy.”
Đội trưởng Từ Đại Hoang nghiêm túc nói.
“ Ân, cũng may hôm nay chúng ta có thêm một người giúp đỡ nữa. Có hai Băng hệ ma pháp sư ở đây thì có thể hạn chế hành động của con Độc nhãn ma lang này trên diện rộng rồi.”
Lê Văn Kiệt nói.
Quách Thải Đường và Vũ Ngang đều là hai đệ tử thế gia xuất sắc về Băng hệ. Băng mạn của hai người bọn họ chồng lên nhau đã đem phạm vi 10m xung quanh con Độc nhãn ma lang này toàn bộ đóng băng lại. Tuy rằng con Độc nhãn ma lang không có hoàn toàn bị đông cứng, nhưng hành động của nó sẽ chậm chạp đi rất nhiều.
Những Băng Mạn này còn có hiệu quả thẩm thấu. Càng ở trong Băng mạn một thời gian dài thì cơ bắp cùng xương cốt sẽ trở nên cứng đờ. Đối phó với con Độc nhãn ma lang này chỉ biết dựa vào cơ bắp này thì Băng mạn là lựa chọn thích hợp nhất.
Nhưng mà, cũng có một vấn đề nhỏ tồn tại.
Băng hệ cùng Hỏa hệ. Hai thứ này bản thân nó tồn tại một ít xung đột. Mà toàn bộ năng lực tiêu diệt yêu ma của liệp yêu tiểu đội bọn họ lại nằm ở đội trưởng Từ Đại Hoang. Một khi Từ Đại Hoang sử dụng Hỏa Tư – Bạo liệt thì Băng mạn của hai người Vũ Ngang và Quách Thải Đường sẽ bị oanh cho nát bấy….
Vì vậy, ngoài trừ biện pháp khống chế con Độc nhãn ma lang này ra, thì tạm thời còn chưa có biện pháp để giết được nó.
“ Ta đã gọi thêm tiếp viện tới. Dương Tác Hà của hiệp hội Ma pháp sư đang trên đường tới đây. Trong lúc chờ hắn tới, tạm thời chúng ta sẽ khống chế con Độc nhãn ma lang này thật tốt. Chúng ta không nên vọng tưởng giết chết con Độc nhãn ma lang này.”
Từ Đại Hoang hiện ra là một người rất có kinh nghiệm nói.
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được update mỗi ngày tại đây.
Hỏa Tư – Bạo Liệt quả thật có thể đủ khả năng làm con Độc nhãn ma lang này bị thương. Nhưng như vậy cũng quá là mạo hiểm. Ngộ nhỡ con Độc nhãn ma lang này vẫn còn sức chiến đấu, thì muốn khống chế lại nó sẽ rất là khó khăn. Mà nhất là không thể để nó chạy tới khu vực đông dân cư.
“ Dương Tác Hà, có phải là vị trung cấp Thủy hệ ma pháp sư hay không?”
Ánh mắt Tiểu Khả chớp chớp, trên khuôn mặt tràn đầy sự sùng bái.
“ Đúng vậy. Một khi hắn tới, chúng ta có thể hoàn toàn giết chết con Độc nhãn ma lang này. Còn nếu như chúng ta để nó chạy thoát, thì nó sẽ tạo thành thương vong rất lớn đối với dân chúng.”
Từ Đại Hoang nói.
“ Đúng là như vậy. Nhưng mà Băng mạn của chúng ta cũng không thể duy trì lâu được. Con Độc nhãn ma lang này có sức mạnh rất lớn. Nếu như Băng mạn của chúng ta có thể tăng lên cấp 3, thì trong tình huống này con yêu ma này đừng có mà vọng tưởng chạy thoát được.”
Quách Thải Đường nói.
“ Không sao, không sao. Còn có chúng ta ở đây mà.”
Phì Phạch và Lê Văn Kiệt lên tiếng nói.
“ Ta có nên xuất thủ hay không?”
Mạc Phàm thấy mọi người đã lên kế hoạch đầy đủ, liền mở miệng dò hỏi.
“ Ngươi đứng ở một bên đợi lệnh. Ngươi chỉ có Cấp 1 Lôi Ấn nên Nó chưa chắc đã có thể tổn thương được con yêu ma kia. Nhưng hiệu quả tê liệt da thịt thì vào lúc quan trọng sẽ đưa đến nhiều tác dụng. Chỉ cần con Độc nhãn ma lang này có dấu hiệu muốn phá vỡ Băng sương…. A! Hình như có gì không đúng thì phải. Tại sao hơi thở của nó lại trở nên mạnh hơn vậy?”
Sắc mặt Từ Đại Hoang liền biến đổi.
Khu vực cây đa ở quảng trường tràn ngập một cỗ không khí lạnh buốt, nhưng mà nó chỉ tập trung xung quanh con Độc nhãn ma lang kia mà thôi. Hơi thở cuồng bạo của con Độc nhãn ma lang hóa thành một cơn bão cuồn cuộn cuốn phăng mọi thứ xung quanh quảng trường.