Toàn Chức Pháp Sư

Chương 411: Tôn nghiêm cường giả!




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

“Mục tỷ tỷ, mau mau lại đây xem, tên Đại Ma đầu kia lại bắt đầu gây chuyện rồi. Hắn dĩ nhiên ở giảng đường chính của Hỏa viện công nhiên mắng rất nhiều người của Hỏa Viện đều là rác rưởi, lại còn mắng chủ nhiệm hệ Ngụy Vinh trình độ dạy học có vấn đề. Ha ha ha, tên Đại Ma đầu kia đi tới đâu thì nơi đó liền có chuyện vui để xem!” Trong giảng đường của Mộc Hệ, Ngải Đồ Đồ vui vẻ cầm điện thoại di động đưa qua cho Mục Nô Kiều đang ngồi niệm phép ở bên cạnh.

Tuyệt đại đa số người trong Chủ giáo khu của Minh Châu học phủ đều là những người rất quy quy củ củ, chỉ thi thoảng mới xuất hiện một vài tên tỏ vẻ trương cuồng gây chuyện trong trường học, nhưng theo Ngải Đồ Đồ nhận xét, đa số bọn chúng chỉ là những tên giả vờ trang bức mà thôi.

*trương cuồng: phô trương và ngông cuồng*

Nhưng Mạc Phàm liền không giống vậy, hắn chỉ cần đi tới đâu thì nơi đó liền không có ngày thái bình. Quả không hổ danh là Đại Ma đầu a, chỉ mới ngày đầu đi học lại liền nhấc lên phong ba lớn như vậy, tất cả bài post mới nhất trên trang diễn đàn toàn trường đều đang thảo luận về chuyện này đấy!

“Mấy tên con em thế gia kia lúc nào cũng nghĩ hết biện pháp để phô trương danh tiếng của mình bên trong Chủ giáo khu, không tiếc làm ra những sự tình người tốt việc tốt để khiến cho mọi người quan tâm. Còn hắn tuy rằng thân cô thế cô, nhưng lúc nào cũng làm ra mấy chuyện nhất minh kinh nhân như vậy a.” Mục Nô Kiều không nhịn được nở một nụ cười nói.

“Đúng đấy, đúng đấy, vào tháng trước tên Tiếu Gia Hà của Tiếu gia tự biên tự diễn ra cái Săn ma đại hội gì gì đó, còn có trước đây không lâu hai tên đại công tử ca của Chu gia cùng Lý gia tiến hành đỉnh phong quyết chiến trên đỉnh Nga My nữa. Nhưng nếu cùng Đại Ma đầu so ra thì quả thực là không cùng một đẳng cấp mà!” Ngả Đồ Đồ vui vẻ cười nói.

“Chỉ là lần này hắn nháo có chút lớn a.” Mục Nô Kiều sau khi vui cười một trận cũng không khỏi vì Mạc Phàm mà cảm thấy lo lắng.

Chủ giáo khu không phải là nơi mà Thanh giáo khu lúc trước có thể sánh được. Đại đa số sinh viên trong Thanh giáo khu đều là những sinh viên mới vào trường, mới từ những trường trung học phổ thông tấn thăng lên, thực lực phổ biến ở mức trên dưới trung cấp, cho dù là người có vốn liếng cũng sẽ không dễ dàng bạo lộ ra.

Còn ở nơi Chủ giáo khu này, tất cả mọi người đều là trung cấp pháp sư, trong xã hội cũng là những người nắm giữ địa vị, trình độ nhất định. Bọn họ cũng đại biểu cho những phe phái, thế lực khác nhau, thiên phú trác việt, bối cảnh hùng hậu, thực lực kinh nhân cũng có khối người.

Quy định của Chủ giáo khu cũng rất đơn giản, chỉ cần ngươi không có đột phá đến Cao cấp pháp sư, thì ngươi vẫn có thể ở lại trường học tiếp tục bồi dưỡng tu luyện.

Điều này cũng có ý nghĩa rằng, ở trong cái Chủ Giáo Khu này, tính từ Cao cấp trở xuống thì cái quái thai gì cũng có!

Lấy ví dụ như Mục Nô Kiều, nàng là sinh viên năm nhất tiến vào trong Chủ giáo khu, thế nhưng thực lực của nàng ở trong Thực Vật hệ cũng chỉ đứng hạng 145, ngay cả top 100 cũng không thể giết vào.

Đương nhiên, thành tích này nếu chỉ xét trong tân sinh thì cũng được xem là cực kỳ xuất chúng rồi.

...

Trở về tới căn hộ của mình, Mạc Phàm thoải mái nằm trên ghế sa lông uống nước hoa quả.

Phòng này cái gì cũng không nhiều, chỉ có đồ ăn vặt, hoa quả là đặc biệt nhiều, tất cả đều là do Mục Nô Kiều và Ngả Đồ Đồ mua về, Mạc Phàm xưa nay không hề khách khí với hai vị ái phi của mình một chút nào.

Mới vừa nghỉ ngơi chưa được bao lâu, điện thoại di động của hắn liền truyền tin nhắn do Linh Linh gửi tới, muốn mình tới đi Thanh Thiên Săn Sở một chuyến.

Mạc Phàm lúc này mới sực nhớ mình đã thật lâu rồi không có đến Săn Sở báo tin cho Bao lão đầu, nhưng chắc hẳn ông ấy cũng biết sự tình mình sống sót trở về Ma Đô.

Mạc Phàm đi ra khỏi cửa, bật điện thoại lên bắt một cuốc Grab .

“Lúc nào rảnh rỗi phải đi kiếm một ít giấy phép cho Tật Tinh Lang mới được, nếu không mỗi lần đi ra ngoài đều phải kiếm xe ôm như thế này, nhiều lúc thật không tiện a. Không biết triệu hoán thú có cần phải làm biển số không ta?” Mạc Phàm thầm nhủ.

...

Khi hắn đã đến Thanh Thiên Săn Sở, liền nhìn thấy Bao lão đầu vẫn một bộ dạng phờ phạc ngồi sau quầy bar kia như trước, có vẻ như chuyện làm ăn gần đây không phải là rất tốt, không có nhận được đơn hàng lớn, đến ngay cả trà cũng không dám uống loại đắt tiền.

“Bao lão đầu, ta trở về rồi đây!” Mạc Phàm cười xán lạn chạy tới bắt chuyện.

“Hừ, tiểu tử ngươi chết ở bên ngoài càng tốt, sau đó Thanh Thiên Săn Sở ta sẽ chiêu mộ một tên thợ săn càng có trình độ, lại không bỏ bê công việc như ngươi!” Bao lão đầu không vui nói

“Khà khà khà, đừng nói như vậy mà, ta vẫn luôn trông cậy ở nơi này của ngài để kiếm thêm một ít sinh hoạt phí đấy. Đúng rồi, Bao lão đầu, ta có một ít vật liệu chế tạo Khải ma cụ không tệ, ngài quan hệ rộng rãi, có thể giới thiệu cho ta một tên thợ rèn lợi hại được không, ta muốn làm cho mình một kiện Khải ma cụ, tránh để cho mạng nhỏ đều treo.” Mạc Phàm nói.

“Giá cả rèn đúc Khải ma cụ cũng không rẻ, ngươi có tiền sao?” Bao lão đầu nhướng mày hỏi lại một câu.

“Tiền vẫn là có một ít, ta mới vừa chọc vào một điểm phiền toái nhỏ, không có một ít sính tâm như ý ma cụ thì đúng là không dễ đối phó.”

Thi thể của Vũ Xác Cự Tích đã được Mạc Phàm đưa cho Cách Mạn xử lý, sau đó cô nàng này vô cùng thủ tín gửi lại cho Mạc Phàm 19 triệu vào tài khoản của hắn.

Không cần xuất hiện dị phẩm, cũng không cần xuất hiện tinh phách, chỉ cần là một bộ thi thể thôi đã có thể bán được 19 triệu, điều này khiến cho Mạc Phàm thật khó mà tin nổi.

Bất quá, sinh vật cấp Thống lĩnh quả thực không hề dễ giết một chút nào, không cẩn thận liền mất luôn mạng nhỏ!

“Ta sẽ liên hệ với một người bạn cũ của ta, ngươi mang theo tài liệu và tiền đi đến Đông Phương Minh Châu Hiệp Hội Ma Pháp tìm hắn là được rồi. Nếu như ngươi đã trở về, vừa vặn ở chỗ này của ta có một ít ủy thác chưa được xử lý còn tồn kho, ngươi cùng Linh Linh đến giải quyết đi.” Bao lão đầu một mạch xuất ra một chồng ủy thác nói.

“Không thành vấn đề!” Mạc Phàm vỗ vỗ lồng ngực, ra vẻ như tất cả những chuyện này cứ để ta lo hết.

Sau khi đọc sơ qua một mớ thư ủy thác này, sắc mặt của Mạc Phàm liền trở nên kỳ quái.

Cũng không phải là do những ủy thác này quá mức biến thái, mà trời ạ, đây cái gì ủy thác?

“Vào trong đường cống ngầm bắt một con Huyết Văn Cự Nhãn Tinh Thử, chuyện như vậy tùy tiện giao cho một tên thợ săn pháp sư làm là tốt rồi. Còn có cái này, tuần thú mới mua bỏ chạy mất, cần người đi bắt nó trở về. Lại còn cái quỷ này nữa, thu bảo vệ phí giùm công ty XXX. Bao lão đầu, ngài sắp chết đói rồi hay sao, loại ủy thác hỏng bét này mà cũng tiếp?” Mạc Phàm sắp ngạc nhiên tới mức rớt cả quai hàm luôn rồi.

“Khặc khặc, mấy ngày trước ta có việc đi ra ngoài, vì vậy có nhờ một người bạn đến làm chưởng quỹ hộ, ai biết hắn ta lung ta lung tung nhận về một đống lớn ủy thác, để đảm bảo cho tỷ suất hoàn thành của Thanh Thiên săn sở chúng ta, những thứ này chỉ có thể khổ cực ngươi rồi. Ai bảo ngươi là thợ săn yếu nhất của Thanh Thiên Săn Sở chúng ta đâu.” Bao lão đầu trêu chọc nói.

“Chỗ này toàn là mấy cái ủy thác mấy vạn đồng, đúng là lãng phí thời gian a!” Mạc Phàm khó chịu mắng.

Lấy thực lực bây giờ của hắn tùy tiện tiếp nhận một cái tờ ủy thác cũng phải ít nhất là mười vạn giá khởi điểm, tuy rằng Trung cấp pháp sư ở trong Chủ giáo khu của trường Đại học Minh Châu đúng là nhiều như chó thật, nhưng nếu đem so với biển người mênh mông trong xã hội, thì trung cấp pháp sư vẫn là rất cao quý đấy, lệ phí ra tay không hề ít hơn một đại minh tinh lên sân khấu một chút nào!

“Ngươi cũng đừng oán giận nữa, mau mau đi xử lý đi. Sau này nếu có ủy thác nào giá cao cao một chút thì ta sẽ để dành lại cho ngươi, thuận tiện nói cho ngươi biết, chi phí thuê tên bạn cũ kia của ta rèn đúc Khải ma cụ cũng không hề rẻ, chút tiền lẻ của ngươi không nhất định có thể mời được hắn.” Bao lão đầu một mặt lúng túng nói, trên thực tế hắn cũng cảm thấy những tờ ủy thác này có chút hãm hại người, lấy biển chữ vàng của hắn mà đi tiếp những tờ ủy thác này thì quả thực là tự hạ thân phận mà.

Mạc Phàm cảm giác thật đau khổ, sắp tới phải làm cu li cho người ta, số tiền kiếm được phỏng chừng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với tiền thuê nhà xa xỉ và chi tiêu thường ngày của hắn.

Hồi tưởng lại thời điểm mình ngược bạo Cự Tích Ngụy Long, trí giết Vũ Xác Cự Tích, cứu vớt Đồ Đằng Huyền Xà, đánh đuổi Ngân Sắc Khung Chủ mấy sự tích phong quang oanh liệt như thế nào, bây giờ lại phải đi làm thám tử bắt gian, giúp người tìm cẩu, treo dán quảng cáo lên cột điện, quả thực là làm nhục tôn nghiêm của một cường giả a!

* ———————————————————————————————————————————————————–*

Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.