Toàn Chức Pháp Sư

Chương 326: Xé nát lục niên




Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

Biên: Tiếu Diện Tà Thần

Từ thân thể của Ác Ma Mạc Phàm bắt đầu tràn ra lôi điện chập chờn kịch liệt. Những đoàn lôi điện màu tím đen này nhanh chóng hóa thành một cây trường mâu lập lòe tia chớp hồ quang trước mặt Mạc Phàm!

Hắn xòe bàn tay ra, nắm chặt lấy trường mâu do lôi điện biến thành. Tốc độ của hắn trong nháy mắt bùng nổ, cả người cùng lôi điện hoàn toàn hòa làm một thể.

Lôi điện trường mâu hung hăng đâm về phía lồng ngực ma quỷ Lục Niên. Lôi điện vốn đã có lực xuyên thấu rất mạnh, kết hợp với lực lượng từ linh cấp lôi chủng Thiên Quân quả thực đã trở thành một món lợi khí vô cùng chết chóc.

Giống như con Cự Vong Tích Dịch tiến giai kỳ tử vong lúc trước, chính là bị một đạo tia sét như thế này tạc nổ đầu!!!

Lôi điện tím đen vặn vẹo trong không khí, khiến tất cả mọi thứ dường như đều ngưng đọng lại. Lục Niên chết đứng ở nơi đó. Hắn đã có thể cảm nhận được lôi điện chi lực ập tới trước mắt.

Những thứ lôi điện này không kèm theo bất kỳ hiệu quả tê dại nào, toàn bộ đều là lực lượng phá hủy bá đạo nhất, trực tiếp nhất. Khi chúng nó tập hợp lại thành trạng thái trường mâu, lực xuyên thấu càng là không gì sánh bằng.

Kim sắc nhuyễn giáp là thứ đầu tiên va chạm cùng với lôi điện trường mâu đụng nhau. Thế nhưng cái khải ma cụ đắt tiền này lại không có cách nào hoàn toàn ngăn cản được những tia sét xuyên qua.

Kim sắc nhuyễn giáp nhìn như chắc chắn kia trong khoảnh khắc bị đốt ra một cái hố đen. Lôi điện xuyên qua phòng ngự của nhuyễn giáp, trực tiếp đánh lên lồng ngực Lục Niên!!

“Xì xì xì ~~~ xì xì xì ~~~~~~~~~~~ ”

Lôi điện trường mâu phát ra thanh âm chói tai, khó chịu cực kỳ. Nó sinh sinh đâm xuyên qua da thịt, xương ngực cùng nội tạng của Lục Niên. Mặc dù gặp phải một ít trở ngại, nó rốt cuộc nó vẫn có thể một đường xuyên thấu qua tất cả.

Từ trong lỗ máu ở phía sau lưng của Lục Niên, lôi điện điên cuồng tràn ra. Lôi điện trường mâu sau khi đâm xuyên qua, vẫn duy trì một dòng điện cực lớn liên tục chạy qua chạy lại trong cơ thể hắn.

Thỉnh thoảng có một ít lôi điện chạy ra bên ngoài không khí tạo thành những âm thanh đùng đoàng vang dội.

Thân thể của Lục Niên cứng ngắc ở nơi đó, đôi mắt không ngừng trợn to ra. Hắn dùng tay sờ lên lỗ thủng trên ngực, trong nháy mắt liền bị điện giật nám đen.

Hắn không còn cảm giác được sự đau đớn, đó mới là điều đáng sợ nhất! Bởi vì như thế có ý nghĩa là giờ chết của hắn đã rất cận kề rồi.

“Ngươi... Ngươi làm sao... Làm sao có thể?” Lục Niên nhìn chòng chọc vào Mạc Phàm, khuôn mặt thống khổ vặn vẹo nói.

Ác Ma Mạc Phàm đứng trước mặt của Lục Niên, trên người vẫn còn Lôi Điện bay nhảy tán loạn. Cả người hắn tựa như một vị lôi thần từ trên trời hạ xuống. Hắn tà ác lẫm nhiên nhếch nhếch miệng, sung sướng tràn ngập cười phá lên.

Nụ cười cuồng ngạo của Mạc Phàm cùng với vẻ mặt không thể tin nổi của Lục Niên tạo thành hai mặt đối lập vô cùng rõ ràng. Có lẽ mới vừa rồi, Lục Niên như thế nào cũng không nghĩ được chính mình lại để thua trên tay tiểu tử này…

“Lực lượng cường đại như vậy chính là ta ban cho hắn sử dụng. Tại sao... tại sao mục tiêu to lớn nhất của hắn, lại là giết chết bằng được chính mình?”

Ác Ma hệ… Lục Niên hao hết tâm tư, thiên tân vạn khổ mới tìm được một người chân chính phù hợp.

Ai mà ngờ được, kẻ đó lại là cơn ác mộng khủng khiếp nhất của cuộc đời hắn, trực tiếp dùng lôi điện đánh xuyên thân thể của hắn.

Thân thể của Lục Niên bị nướng cháy khét, không lưu lại dù chỉ là một giọt máu. Trên ngực hắn xuất hiện một lỗ hổng đen kịt nhìn qua mà thấy giật mình, thân thể cũng chậm rãi ngã về phía sau.

Trong một khắc ấy, Lục Niên nhìn thấy được bầu trời thuần một màu lam xinh đẹp như một tấm bảo thạch to lớn.

Trên khoảng trời đó dĩ nhiên còn có một khuôn mặt tràn đầy Huyết Văn tà khí lẫm nhiên in hằn lên. Khuôn mặt này là của một thanh niên nhân loại, cũng là người sở hữu tân hệ hoàn mỹ nhất.

Chẳng qua… hắn thật sự không cam lòng a!

Rõ ràng mình đã có thể vững vàng nắm giữ Ác Ma hoàn mỹ này ở trong tay, có thể sử dụng cổ lực lượng này để muốn làm gì thì làm...

“A a a a a!!!!!!!”

Ngay tại thời khắc cuối cùng của hắn trên cõi đời này, từng đoàn từng đoàn bóng đen hình sói nhiều vô số kể bất chợt bay lượn khắp người của hắn.

Lục Niên đã cho rằng sinh mệnh của mình đến nơi này là kết thúc. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới được, tại thời khắc cuối cùng này mà mình còn bị lăng trì đau đớn như vậy. Loại thống khổ này đã vượt qua đau đớn thể xác bình thường mà đâm sâu vào tới tận linh hồn!!

Kỹ năng Trảo Ảnh tự thân đã có hiệu quả đả kích linh hồn. Hơn nữa, Ác Ma Mạc Phàm tựa hồ cố ý dùng móng vuốt sắc như lợi nhận kia đem linh hồn của Lục Niên xé thành từng mảnh từng mảnh nhỏ, để cho tên đại quân thống này ngay cả cơ hội hóa thành vong hồn cũng không có...

Linh hồn mãi mãi là điểm yếu ớt nhất của con người. Cái cảm giác linh hồn bị hành hạ giống như cái chết được lặp lại lặp lại không có hồi kết.

Cảm giác này khiến người trải nghiệm qua chỉ hận chưa từng được sinh ra trên cõi đời này. Địa ngục sở dĩ đáng sợ chính là bởi vì thứ mà nó hành hạ chính là linh hồn của con người!

Lục Niên hiện tại hối hận cũng không còn kịp nữa. Hắn bị Trảo Ảnh của Ác Ma Mạc Phàm xé thành từng mảnh nhỏ.

Thậm chí sau khi bị biến thành một đống mảnh vụn, linh hồn của hắn cũng không theo gió phiêu tán mà bị thu nạp đến chính giữa một con sông kỳ quái.

Nước sông phát ra từng đợt từng đợt u quang, phía trên trôi giạt vô số vong hồn yêu ma ác quỷ khiến cho linh hồn tàn phá của Lục Niên cảm giác vô cùng sợ hãi.

“Chẳng lẽ nơi này chính là Địa ngục, chính mình thật sự đã rơi vào Địa ngục rồi sao????”

Tiểu Nê Thu Trụy run lên nhè nhẹ. Thậm chí, Mạc Phàm còn có thể nghe được tiếng gào thét vô cùng thống khổ của linh hồn Lục Niên.

Không biết tại sao linh hồn của hắn lại bị đánh vào bên trong Tiểu Nê Thu Trụy, sau đó còn bị luyện hóa. Cũng không biết cái luyện hóa này có phải một dạng tương tự như chế tạo Hắc Súc Yêu hay không?

Tóm lại, nó tuyệt đối không phải là một trải nghiệm dễ chịu. Những thứ có liên quan đến Vong Linh hệ luôn luôn kèm theo đó là sự hành hạ, thống khổ cùng tử vong.

… … …

Sau khi tự tay giết chết ma quỷ Lục Niên, bất chợt trong đầu Mạc Phàm chỉ còn một lại mảnh trống không, một mảnh cuồng bạo.

Trảm Không đang đứng cách đó không xa, lặng yên chăm chú quan sát Mạc Phàm. Chỉ là hắn cũng không dám bất cẩn tiến lại gần.

Theo hiểu biết của Trảm Không, người bình thường trải qua Ác Ma hóa còn lâu mới làm được như Mạc Phàm hiện giờ, hắn quả thật là một tên quái thai mà!

Trảm Không từ nãy đến giờ vẫn luôn suy nghĩ cách để giúp Mạc Phàm từ trong trạng thái Ác Ma dị biến khôi phục trở về như cũ. Thế nhưng hắn lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

Tính đến hiện tại, số người có thể từ trong thí nghiệm Ác Ma hóa sống sót đi ra vẻn vẹn chỉ có mấy người. Bản thân Trảm Không cũng không phụ trách loại nghiên cứu vô nhân tính này, bởi vậy hắn có chút cảm giác bó tay toàn tập.

Hắn trước tiên thử câu thông cùng Mạc Phàm. Nguyên nhân vì nếu đem Mạc Phàm so sánh với những tên Ác Ma Pháp Sư trước đây thì dường như điểm khác biệt chính là hắn vẫn còn giữ được ý thức của bản thân.

“Mạc Phàm...” Trảm Không ngưng mắt nhìn Ác Ma Mạc Phàm.

Ác Ma Mạc Phàm xoay đầu lại, trong đôi mắt vẫn hiện lên vẻ điên cuồng khó mà che giấu được. Hắn không có trực tiếp tấn công Trảm Không. Đó là bởi vì Mạc Phàm nhận ra vị tổng huấn luyện viên của Bác Thành này.

Thế nhưng một loại cảm giác đầu óc như sắp nứt ra bất chợt chiếm cứ toàn bộ tâm trí của Mạc Phàm, khiến cho hắn muốn nổi điên lên, muốn đem đầu óc của mình ngay lập tức xé thành hai nửa.

Một cỗ lực lượng vô cùng mãnh liệt và dữ dội điên cuồng đánh vào trong óc của Mạc Phàm. Tinh thần cắn trả chính là tác dụng phụ do Huyết Lợi Tử sinh ra.

Sự thống khổ của nó đủ để đem một người bình thường bức thành một người điên, cũng có thể khiến cho linh hồn của người đó hoàn toàn vỡ nát!

“Rống ~~~~~~~~~”

Mạc Phàm giống như dã thú gầm rống lên, liệt diễm cùng lôi điện không bị khống chế bắt đầu điên cuồng hủy diệt khu vực xung quanh.

“Nghe lời ta nói, Mạc Phàm... Ác Ma hệ từ trước đến này không có cách nào biến thành ma pháp hệ chân chính nguyên nhân là bởi vì tác dụng phụ sau khi sử dụng nó vô cùng to lớn…”

“Ác Ma hệ vay mượn năng lượng vô tận ẩn giấu trong linh hồn, để cho người sử dụng nắm giữ sức chiến đấu không gì sánh kịp trong một khoảng thời gian ngắn ngủi…”

“ Thế nhưng linh hồn của ngươi không thể nào gánh chịu được cỗ sức mạnh này… vì vậy rất có thể sẽ bị nó nghiền nát!”

Trảm Không nhìn thấy Mạc Phàm đang cắn răng chịu đựng tinh thần cắn trả liền vội vàng nói với Mạc Phàm.

“Huấn luyện viên… Trảm… Không. Nói cho ta biết... hiện tại ta... ha phải làm sao...” Mạc Phàm níu lấy một ít lý trí còn sót lại phun ra những lời này.

———————————————————————————————————————————————————–

*Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha!