*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người dịch: Hoangforever
Chỉnh sửa: Le Hoang
Mạc Phàm vẫn dốc lòng tu luyện, không dám buông lỏng một chút nào.
Để cho hắn mừng rỡ vô cùng chính là Lôi Hệ và Hỏa hệ đã bước vào tới cấp bậc thứ 2 Trung cấp.
Khoảng cách chênh lệnh giữa người có cấp bậc thứ 1 Tinh Vân và người có cấp bậc thứ 2 Tinh Vân khá là lớn. Chỉ riêng trên phương diện ma năng thì cũng đã tăng hơn không chỉ gấp 2 lần. Diện tích bao phủ của Tinh Vân trong thế giới tinh thần càng lúc càng được mở rộng ra. Ma năng lưu chuyển tích trữ bên trong đó tỏa ra ánh sáng rực rỡ vô cùng.
Lôi và Hỏa lại một lần nữa tăng lên khiến cho lòng tin của Mạc Phàm cũng tăng lên nhiều hơn.
Tu luyện ở trong Tam Bộ Tháp này cũng có giới hạn. Mạc Phàm nhẩm tính một chút, có lẽ hắn còn dư lại chừng một ngày tu luyện nữa.
Thật ra tốc độ tu luyện mấy ngày hôm trước của hắn quả thật phóng nhanh như tên lửa. Nhanh tới mức khiến cho Mạc Phàm không dám tin vào mắt mình nữa. Nhưng cái loại tẩm bổ này không khác uống thuốc là mấy. Uống thuốc càng nhiều càng dễ sinh ra kháng tính nhất định.
Sau khi Mạc Phàm vượt qua tầng thứ 2 của Tam Bộ Tháp, nơi có nồng độ nguyên tố tăng lên gấp 40 lần so với bình thường. Sau một thời gian tu luyện, tốc độ tu luyện đang từ 100 giảm xuống còn 80, đến ngày thứ 5 chỉ còn lại có 50.
Ngày thứ 6, giảm xuống còn mạnh hơn chỉ còn lại 30.
Tình huống như thế này cũng là điều bình thường. Nó cũng giống như Địa Thánh Tuyền. Cái loại tài nguyên may mắn mới có một lần trong đời như Tam Bộ Tháp này cũng chỉ có hiệu quả lần đầu tiên. Sau này tiếp tục ở đây tu luyện mà nói, hiệu quả liền suy giảm xuống một mảng lớn.
Sau khi giảm xuống tới 30 lần. Mạc Phàm còn dư lại một ngày cuối cùng. Thật ra nếu như so sánh thời gian bên ngoài thì 1 ngày này cũng bằng hắn tu luyện nửa tháng mà thôi. Đối với Mạc Phàm mà nói, nó cũng không có ý nghĩa to lớn gì lắm.
“Nếu vậy, nhân cơ hội còn ngày cuối cùng này, thử xông lên tầng thứ 3 xem sao???”
Mạc Phàm liền có suy nghĩ này trong đầu.
Càng đi lên tầng cao hơn, nguyên tố lại càng nồng đậm hơn, đương nhiên hiệu quả nhận được càng thêm gấp bội.
Giống như cái Tam Bộ Tháp này, có thể tới đây tu luyện quả thật cũng không có nhiều lắm. Mạc Phàm nghĩ tới chuyện hắn nắm giữ 4 hệ ma năng, cho nên mới thử đi lên tầng thứ 3 một chút xem sao!!
Hiện tại Mạc Phàm cũng biết được, trong cái Tam Bộ Tháp này có tồn tại một cái trọng lực tinh thần. Tầng càng cao, trọng lực tinh thần càng mạnh. Có lẽ nguyên nhân là do Tam Bộ Tháp này có thiết kế đặc biệt, đặc biệt chính là nguyên tố được áp súc tới nồng độ cao kia. Bởi vậy, khi Ma pháp sư càng lên cao hơn. Chắc chắn họ sẽ nhận được áp chế về trọng lực tinh thần càng cao hơn.
Dấu hiệu lớn nhất chính là ma năng tiêu hao. Cho nên Ma năng càng cao thì mới có thể khiêu chiến được không gian ở tầng cao hơn.
Mạc Phàm là một kẻ nắm giữ 4 hệ trong tay. Ma năng của hắn tuyệt đối mạnh mẽ hơn rất là nhiều so với các Ma pháp sư khác. Hơn nữa trong khoảng thời gian này hắn còn đột phá. Vì vậy thử lên tầng 3 một chút chắc cũng không quá khó!
Việt Nam nói… nhầm… China không nói cũng làm…
Mạc Phàm liền bước lên bậc thang giữa không gian tầng 2 và tầng thứ 3.
Cứ mỗi bậc mà hắn bước lên thêm được. Trong đầu hắn giống như nặng thêm một quả tạ nữa vậy. Cái loại cảm giác nặng nề này khiến cho sự đau đớn về tinh thần được tăng lên.
Mạc Phàm cắn răng, tiếp tục xông lên phía trước.
Khi đi được nửa quãng đường thì hắn đau đớn không khác gì Ngộ Không bị Đường Tăng niệm thần chú Kim Cô vậy. Đầu của hắn càng lúc càng nặng, càng ngày càng đau, hoàn toàn bị đè nén.
Không được, không chịu nổi nữa rồi.
Nếu như cứ tiếp tục tiến lên nữa, đầu của hắn sẽ nổ tung mất!
Rốt cuộc Mạc Phàm lựa chọn từ bỏ. Cái loại thống khổ về tinh thần này so với ngày trước lần đầu tiên hắn đột phá Trung cấp Ma pháp sư càng đau đớn hơn.
A! Đây không phải là ta đã tới rồi sao??
Mạc Phàm vừa định từ bỏ. Ai mà ngờ được không gian tầng thứ 3 đã ở trước mặt!
Chuyện này quả thật không uổng công sức của hắn từ nãy tới giờ….Không uổng cái cứt, thiếu chút nữa thì mất mạng.
Hắn bò lên được tầng thứ 3 mà không khác gì lão đầu sắp gần đất xa trời vậy. Sau khi bước vào được tầng thứ 3, trong nháy mắt tất cả áp lực về tinh thần đều biến mất ngay lập tức. Thay vào đó là cảm giác được ngâm mình trong một biển đại dương nguyên tố có nồng độ đậm đặc lên tới 80 lần. Hắn có thể tham lam hấp thụ để mở rộng Tinh Vân của mình.
Gần 200 lần tốc độ tu luyện, sướng hơn tiên!!!
Mạc Phàm cũng sắp điên rồi. Sau khi hắn tới được tầng thứ 3, tốc độ tu luyện liền giống như hỏa tiễn. Lúc ban đầu ở tầng thứ 2, tốc độ tu luyện Tinh Vân của hắn cũng chỉ có 100 lần. Thế mà sau khi lên tới tầng thứ 3, con số này liền gấp đôi.
Một ngày tương đương với 200 ngày bên ngoài. Đây không khác nào nửa năm minh tu ở bên ngoài sao.
Mọi người đều nói con đường tu luyện rất là dài. Chuyện này quả thật rất đúng. Nếu như không có bất kỳ tài nguyên và phụ trợ gì để tu luyện. Người bình thường e rằng dùng hết cả đời để tu luyện cũng chỉ tới Trung cấp Ma pháp Sư là nhiều nhất. Không có cách nào có thể tăng lên được nữa. Mà nhờ có những thiên tài địa bảo này, những tư chất được trời ưu ái này, mới khiến cho những ma pháp sư có thiên phú hơn người khác nâng cao thêm một bước.
Lần này tới Tam Bộ Tháp. Mặc dù chỉ có vẻn vẹn 7 ngày, thế nhưng nếu tính ra thì bằng nhiều năm hắn khổ tu ở bên ngoài!
Lần này, Mạc Phàm tu luyện Hỏa hệ là chủ yếu.
Nếu như hắn chia đều cho 4 hệ, để cho một hệ trong đó có thể tăng lên 1 cái cảnh giới quả thật là không thể được. Nhưng lúc này hắn chỉ tập trung vào mỗi Hỏa hệ. Như vậy, rất có thể Hỏa hệ sẽ đột phá lên được 1 tầng!
Liệt Quyền – Cửu Cung!
Rất nhanh hắn có thể đứng cùng cấp bậc với lão sư Đường Nguyệt rồi. Mặc dù không biết lúc này nàng đã đột phá lên cảnh giới cao hơn chưa. Nhưng dù sao thì hắn cũng tiến gần nàng thêm một bước.
……………….
Thời gian một ngày quả thật rất ngắn. Mạc Phàm hận sao không để cho hắn trồng cây si luôn trong này đi cho rồi.
Đáng tiếc, nhà trường đã ra qui định thời gian là 7 ngày. Cho dù nhiều thêm một chút nữa cũng không được. Mỗi một lần Tam Bộ Tháp mở ra đều phải hao phí năng lượng rất là khổng lồ. Vì vậy nhà trường phải khống chế nó thật cẩn thận.
Mạc Phàm từ trong Tam Bộ Tháp bước ra, cả người hắn lúc này thần thanh khí sảng.
Hình như ở tầng thứ 3 vẫn còn bậc thang hướng lên trên nữa. Vẫn còn khu vực cao hơn nữa. Nếu như hắn có cơ hội lần sau nữa. Chắc chắn hắn phải khiêu chiến không gian tầng cao hơn kia. Tốc độ tu luyện mà hắn nhận được trong đó quả thực khiến cho hắn phải điên cuồng!
Đi ra khỏi Chủ giáo khu, Mạc Phàm đang còn đi trên đường, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Mạc Phàm, cậu nhanh chóng tới đây đi.”
Ở đầu bên kia điện thoại là giọng nói của Ngải Đồ Đồ.
“Có chuyện gì vậy?”
Mạc Phàm mơ hồ hỏi.
“Chuyện này…. là như thế này. Tôi uống Cafe ở Starbucks, còn gọi đồ ăn rất nhiều, đồ ăn thì cũng đã ăn xong rồi. Kết quả là tôi lại quên mang theo tiền. Cậu nhanh chóng tới đây giúp tôi trả tiền với. Cũng không xa lắm đâu. Tôi đang ở Nam Vu Nhai.”
Ngải Đồ Đồ lo lắng nói.
“Mặc dù tôi không phải là người ở đây. Nhưng tôi cũng biết ở Starbucks thì trả tiền trước, sau đó mới có đồ ăn.”
Mạc Phàm rất là chân thành trả lời.
“A a a, sao cậu kỳ lạ tới như vậy. Tôi cũng không có biện pháp. Tóm lại cậu nhanh tới đây hộ cái!”
Ngải Đồ Đồ hổn hển nói.
Mạc Phàm cũng cảm thấy đói bụng. Vừa khéo hắn cũng đi qua tòa Thương Nghiệp Nhai này. Cho nên đành phải nghe theo lời Ngải Đồ Đồ chạy tới chỗ đó vậy.
Sau khi đi vào phòng trọ mà nàng bảo kia. Mạc Phàm liếc mắt liền thấy Ngải Đồ Đồ đang một bộ quần áo chữ T có hình phim hoạt hình khá là đáng yêu. Ngải Đồ Đồ nằm dưới một chiếc ô che nắng màu xanh biếc. Lúc này nàng đang nhìn xung quanh, giống như đang tìm cứu tinh tới vậy.
Vừa nhìn thấy Mạc Phàm, Ngải Đồ Đồ liền mừng rỡ. Ngay lập tức liền chạy tới. Sau đó khoác lấy cánh tay Mạc Phàm rất là thân mật….
Trời ạ! Mạc Phàm vẫn có thói quen gọi Ngải Đồ Đồ là thỏ ngực to. Nguyên nhân là vì nàng có bộ ngực vô cùng khoa trương. Mà nàng lúc này, không khác gì đem cánh tay của hắn nhét vào trong bộ ngực to đùng kia vậy!!
Vừa mới bế quan tu luyện xong, ra ngoài liền được hưởng phúc tề thiên như thế này. Mạc Phàm cảm thấy mũi mình nóng lên, có thứ gì đó muốn chảy ra.
Chẳng qua là, hắn còn chưa có hưởng thụ được bao lâu liền cảm thấy có mấy ánh mắt tức giận, lạnh như băng phóng về phía mình.
Quả nhiên bỗng dưng khác thường như thế này tất có biến. Cô nàng Ngải Đồ Đồ này chắc chắn tính mượn hắn làm bia đỡ đạn để thoát thân đây mà!