Toàn Chức Pháp Sư

Chương 186: Huyết Thú Ngoa lại cứu mạng




Dịch: Hoangforever

Mạc Phàm chạy thật nhanh về phòng bóng rổ. Cho nên hắn cũng không có nghe rõ câu cuối cùng Linh Linh nói là gì.

Lúc này hắn đã tới phòng Bóng rổ. Mạc Phàm đẩy cửa bước vào thì nghe thấy bên trong sân bóng rổ có tiếng nói.

” Hay thật! Có người chơi bóng rổ ở đây! Vừa khéo mình có thể nhờ bọn họ giúp đỡ cùng nhau tiêu diệt ba con xanh vàng nữa yêu kia.”

Mạc Phàm nhanh chóng bước xuống sân bóng rổ.

Cái sân bóng rổ này quả thật có cái sân vô cùng sạch sẽ. Nó sạch sẽ như một mặt gương vậy.  Mạc Phàm chạy xuống sân bóng rổ thì thấy có một nhóm người đang thi đấu khá là sôi nổi.

Mạc Phàm nhìn thấy vậy thì vui mừng lên. Hắn định hô lên thì đúng lúc nghe thấy ở nơi hắn vừa đi qua lúc trước có tiếng va chạm. Hắn nghĩ đây là âm thanh do 3 con nữ yêu xanh vàng đụng vào mấy thùng rác ở bên cạnh.

…………

” Các bạn, các bạn! Đừng đánh bóng rổ nữa, có ba con yêu ma đang tới. Chúng ta liên thủ giết chết bọn nó.”

Mạc Phàm chạy vào trong sân bóng rổ nói với mấy người đang chơi bóng rổ.

Nói xong câu đó, Mạc Phàm xoay người lại, mỉm cười nhìn ba con nữ yêu xanh vàng láo xược, càn rỡ kia.

Các người nghĩ rằng gọi nhiều huynh đệ tới là khiến lão tử ta sợ sao?? Hiện ta huynh đệ của ta nhiều hơn các người rồi đó! Ha ha ha….

Lúc này ba con nữ yêu xanh vàng cũng đã vào trong sân bóng rổ. Đôi mắt tam giác của bọn nó nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm đang đứng dương dương tự đắc ở dưới sân bóng rổ kia.

Bọn nó nhìn Mạc Phàm cười. Cũng không có xông lên phía hắn.

” Quác… Quác………”

” Quác… Quác………”

Bọn nó liền phát ra âm thanh kỳ quái về phía Mạc Phàm. Mạc Phàm cũng không biết bọn nó kêu thế này để làm cái quái gì???

Đột nhiên mấy người đang chơi bóng rổ kia chợt ngừng lại. Các nàng nhìn ba con nữ yêu xanh vàng kia mà ngạc nhiên. Dĩ nhiên là các nàng không thể tin được ở đây lại có thể xuất hiện yêu ma.

Thế nhưng các nàng còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng gì thì các nàng giống như bị trúng ma chú kỳ quái vậy. Các nàng ngã trên mặt đất thống khổ kêu gào ra những tiếng rất là kỳ quái.

” Phạm Mặc! Không phải ta đã nói trước với người rồi sao? Trong sân bóng rổ kia… tất cả đều là chấm đỏ!!”

Lúc này, giọng nói Linh Linh nhẹ nhàng truyền tới tai hắn rất là đúng lúc.

Cái gì???

Tất cả đều là chấm đỏ????

Nói như vậy…. nói như vậy…… tất cả mọi người đang ở đây đều là…..

Cái con mẹ nó chứ!

Mạc Phàm vội vàng xoay người lại. Gương mặt hắn lúc này không biết dùng từ ngữ gì để hình dung ra được.

Mọi người ở trong sân bóng rổ này đều đang nằm ngã trên mặt đất. Các nàng bị ba con nữ yêu xanh vàng kia kêu gọi bắt thống khổ, giãy dụa kêu gào trên mặt đất.

Móng tay các nàng dài ra. Rồi sau đó dùng móng tay dài ngoằng này xé rách lớp da mềm mại của mình.

Da bị bóc ra, ở trong đó liền hiện ra một lớp vảy cá màu xanh vàng!!

Mạc Phàm thấy vậy ngây người như phỗng!! Cái cảm giác của hắn lúc này không không thua kém gì cảm giác của 10 mấy cô nương đang lột da trước mặt hắn. Cảnh tượng này đâu thể dùng từ kinh khủng hình dung ra được!! Da đầu của hắn cũng bắt đầu tê dại lên!!!

Cái con mẹ nó chứ! Tất cả mọi người ở đây bị ký sinh hết rồi!!!

Lúc trước đang còn là kịch bản 10 mấy anh hùng hảo hán vây bắt 3 con yêu ma nho nhỏ. Thế mà trong nháy mắt đổi trắng thay đen, bị giết ngược lại. Mạc Phàm hắn là một chấm trắng lẻ loi cứ như vậy bị chấm đen bao vây lại!!!

Tốc độ lột da của đám yêu ma này rất là nhanh. Mạc Phàm còn không kịp đi cắt ngón tay cái của các nàng.

Các nàng chơi bóng rổ thì các nàng cũng là nữ nhân cơ mà!! Hắn lại quên mất điều này, quên mất nghĩ tới chuyện một trong số các nàng đã bị ký sinh… Các nàng không thể may mắn tránh khỏi bị ký sinh dễ dàng như vậy được.

Mới vừa rồi hắn còn định nhờ vả các nàng cùng nhau xông lên tiêu diệt yêu ma. Kết quả là toàn bộ các nàng biến thành đám yêu ma kia.

Nếu như hắn cùng các nàng xông lên đánh đám yêu ma kia thế thì hắn sẽ bị xé thành mảnh nhỏ thành cái chắc!

” Phạm Mặc! Người định đối phó như thế nào??”

Giọng nói Linh Linh truyền tới.

” Khó đối phó lắm!”

” Vậy làm thế nào bây giờ??”

” Chạy trước, nói sau!!”

Mạc Phàm cũng không phải là loại đậu óc bã đậu. Hắn cũng không thể ở đây chờ đợi tất cả các nàng lột yêu thành đám nữ yêu kia được!!

Hắn nhanh nhẹn kích hoạt Huyết Thú Ngoa. Một tầng huyết sắc liền bao trùm lên phía trên hai chân Mạc Phàm.

Tốc độ chạy của Mạc Phàm lúc này có thể dùng từ nhanh như chớp để hình dung ra được. Hắn phải nhanh chóng đào tẩu khỏi cái miệng hung ác của sân bóng rổ này ngay lập tức. Nếu không hắn sẽ gặp phiền toái lớn!!

Huyết Thú Ngoa lại cứu mạng Mạc Phàm lần nữa. Ánh sáng bên trong sân vận động quá mức sáng. Hắn muốn tìm một nơi có bóng tối đâu có dễ dàng tới như vậy được. Giông như chuyện vừa rồi hắn bị đám yêu ma kia vậy như vậy. Nếu như hắn không có Huyết Thú Ngoa thì cho dù hắn có là trung cấp Ma Pháp Sư thì cũng không cứu được hắn.

Huống hồ thời gian làm phép Trung cấp Ma Pháp Sư của hắn còn mất phải vài giây. Tới khi hắn phóng ra được kỹ năng ma pháp trung cấp thì hắn đã bị đám yêu ma kia xé xác, nuốt sống từ lâu rồi!!

……………..

Mạc Phàm chạy như điên tới một cửa ra khác. Cửa ra này hình như là lối đi dành cho tuyển thủ. Đi thông vào phòng nghỉ ngơi của cầu thủ. Lối đi này vừa dài vừa hẹp. Mạc Phàm vừa mới chạy vào trong thì các nàng đã lột da xong biến thành đám nữ yêu xanh vàng kia. Lúc này bọn họ không còn là tuyển thủ bóng rổ nữa mà giống như một đám cầu thủ bóng bầu dục vạm vỡ tầng tầng lớp lớp xông về phía hắn!!

Mạc Phàm chạy một mạch tới cuối lối đi. Khi hắn thấy toàn bộ đám nữ yêu xanh vàng kia đuổi theo tới phía sau mình. Khóe miệng hắn mở ra.

” Vừa khéo! Một mẻ bắt hết!”

Mạc Phàm cười ngông cuồng. Đôi mắt của hắn chăm chú nhìn vào cái đám nữ yêu xanh vàng tham lam nhưng có vẻ ngu ngốc kia.

“Hồng Viêm – Liệt Quyền – Oanh Thiên!!!”

Trong nháy mắt thân thể hắn bao trùm trong ngọn lửa đỏ rực, sóng nhiệt tỏa ra rừng rực.

Sau khi hắn hét lớn một tiếng xong. Tất cả ngọn lửa liền tập trung vào bàn tay phải của hắn biến thành một Hỏa quyền!!

“Một, hai, ba, bốn, năm...... Toàn bộ bọn mày đi chết đi!”

Mạc Phàm hung hăng đấm ra Liệt Quyền. Trong nháy mắt cái lối đi nhỏ hẹp này bị ngọn lửa đỏ rực nuốt chửng. Quả đấm khổng lồ ầm ầm xông tới. Cả lối đi này giống như muốn bị đấm vỡ, nát bấy ra vậy!!!

Hai con nữ yêu xanh vàng chạy đầu tiên liền bị ngọn lửa đỏ rực nuốt trọn. Bọn nó phát ra tiếng kêu sắc bén, thảm thiết. Bọn nó muốn tránh thoát khỏi ngọn lửa cũng không thể tránh được.

Mạc Phàm hơi khống chế uy lực của Liệt Quyền một chút. Cho nên mấy con nữ yêu xanh vàng này mới toàn thây được. Chứ không thì dưới nhiệt độ cao của đòn Liệt Quyền này, bọn nó liền bị đốt thành tro bụi ngay lập tức.

Quả đấm lửa bay thẳng ra ngoài, va đập lung tung vào sân bóng rổ. 5 con nữ yêu xanh vàng lúc này toàn bộ biến thành một đám cháy xém, nặng nề rơi trên sân bóng rổ.

Trong sân bóng rổ đang còn rực rỡ ánh đèn, bị dư chấn của Hỏa Quyền khiến cho không ít bóng đèn bị vỡ, rơi ” choang choang”, vang vọng trong phòng bóng rổ rộng rãi kia!!

” Lợi hại!!!”

Linh Linh nghe giọng nói truyền vào tai mình, nói.

” Người nói cái gì!!”

Lỗ tai Mạc Phàm đang còn ông ông, không nghe rõ Linh Linh nói gì. ( Lần trước không nghe một lần rồi, lần này khôn hơn hỏi lại ….hahaha)

Đòn Liệt Quyền này ngay lập tức giết chết 5 con nữ yêu xanh vàng kia. Lực hủy diệt của nó đương nhiên là số 1, số 2 trong trung cấp ma pháp rồi!!

Thật ra thì còn có hai con nữ yêu xanh vàng không có tiến vào trong lối đi nhỏ hẹp này. Thế nhưng uy lực của Liệt Quyền cũng quá mức bá đạo. Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Nó phá hủy cả lối đi còn chưa nói, đằng này ở ngoài lối vào con xuất hiện một trận sóng nhiệt  cuồn cuộn nổi lên. Cho nên hai con nữ yêu kia cũng bị liên lụy dính phải sóng nhiệt này khiến cho liệt nửa người.

” Nghe ta nói này. Thực lực của đám nữ yêu xanh này và sự thông minh của bọn nó không bằng hai con chúng ta gặp lúc trước ở Hoa Viên kia. Nhất là con nữ yêu nữ chủ nhân kia. Nó tốc độ vừa nhanh lại còn rất là giảo hoạt.”

Linh Linh nói to với Mạc Phàm.

” Cái đám này cũng lắm cũng chỉ thuộc cấp nô bộc mà thôi.  Thế nhưng số lượng bọn nó nếu như nhiều thêm nữa. Ta thật sự cũng không chịu nổi. Giống như tình huống vừa rồi, quả thật quá là nguy hiểm.”

Mạc Phàm nói.