Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 992: Sinh mệnh tuổi thọ




...............

Một đoạn lá khô lơ lửng theo gió sắp xếp thành chữ viết: “Ngươi đã đến được đây rồi, gặp được ta cũng coi như cùng ta có duyên kỳ ngộ. Chỉ cần ngươi làm được việc mình hứa, đối với ta mà nói chỗ tốt là cực kỳ lớn, lại không cùng ta và Cổ Nguyệt Tru Đế đủ để tạo thành ân oán gì. Vì thế cho nên, ta cũng sẽ cho các ngươi một chút món quà ân huệ”.

Đang dự định quay người rời đi, Mạc Phàm, Asha Corea nhìn thấy một màn này, thế là chậm rãi đình chỉ động tác.

Không đợi Mạc Phàm đi hỏi, lá cây xào lại, sắp xếp thành câu văn tròn trịa chữ nghĩa: “Làm sinh mệnh thụ, ta có thể thông qua nhãn quan nhìn được tuổi thọ, bệnh tật của ngươi. Các ngươi có muốn hay không nghe một chút?”

“Sinh mệnh tuổi thọ?” Mạc Phàm giật mình suy nghĩ trong lòng.

Không có gì bất ngờ, đối phương đọc được suy nghĩ của hắn.

Hàng lá cây trên trời lại xào lại, viết: “Phải”

Asha Corea lắc đầu nói: “Ta không hứng thú”.

Mạc Phàm thì lại lưỡng lự, hắn là bán ma, một nửa nhân loại, một nửa ác ma, càng có được Tà Thần mệnh cách, thực sự không hiểu được, rốt cuộc mình có hay không phá được nhân loại hữu hạn tuổi thọ.

Đương nhiên, biết ở đây chỉ là biết cho có, nếu một ngày nào đó các lão bà hắn già chết đi, hắn nhất định thà rằng mình chết chứ không muốn sống thêm làm gì.

Mạc Phàm gật đầu.

Ong Ong Ong Ong ~~~~~~~~~~!

Đột nhiên, con mắt Mộc Thụ Nhãn của thế giới chi thụ mở ra một đạo chú ngữ, nhìn thấy trên con mắt có xuất hiện một chữ ‘Mệnh’ khắc lên. Con mắt khổng lồ nhìn chằm chằm vào Mạc Phàm và Asha Corea hai người.

Tại trong tầm nhìn của Mộc Thụ Thánh Quân lúc này, thế giới toàn bộ là mảnh hồ nước tuổi thọ, chiếu vào mi mắt nó chính là một mảnh mỹ lệ hồ nước, có cặp đôi nam nữ chính diện đứng ở giữa dòng nước, phía sau lưng bên dưới có một con hươu con uống nước, một con chim nhỏ từ nhánh cây đáp xuống trên sừng hươu nhỏ kêu to, dương quang theo lá cây khe hở rơi đầy đất, mặt hồ sóng nước lấp loáng, một mảnh mười phần hài hòa mỹ hảo cảnh tượng.



Đột nhiên lóe một cái, trên sừng hưu lần lượt xuất hiện một dòng chữ màu đỏ [41 năm] và [33 năm], trên đầu con chim thì có số [7 năm]. Mỗi một chiếc lá vàng rớt xuống, tuổi thọ tính trên từng ngày, từng giờ.

Khi Mộc Nhãn lia đến trên người Asha Corea [42 năm], Ma Thụ Thánh Quân có chút do dự, rốt cuộc hiểu được lời nói của nàng lúc nãy.

Chơi đùa với hắc ám cội nguồn, thu thập các di tích truyền thừa, nhưng một mực lại không muốn bị đồng hóa, không muốn trở thành Hắc Ám sinh vật tay sai, như vậy chính là phải trả giá bằng linh hồn tuổi thọ.

Hơn 10 năm nữa, nàng sẽ hết mệnh mà chết...

Nếu như vậy, một trận chiến kia...!?

Ma Thụ Thánh Quân nhìn tới Mạc Phàm, lại rất nhanh quay đi, đúng như dự đoán từ trước của hắn.

Tà Thần Mạc Phàm, ác ma độc huyết cải tạo, có trùng minh hỏa tâm, thần hồn Tà Thần, có Hắc Ám Vương thần quyền, có Thập Uyên Chúa Tể thần quyền, siêu nhiên lực ma pháp thánh linh bảo hộ, huyết mạch nhân loại sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến việc linh hồn hắn thăng hoa. Mạc Phàm linh hồn --- tuổi thọ phảng phất 10 vạn năm tuổi thọ theo thời gian ma pháp vị diện.

Ma Thụ Thánh Quân lần này không có viết gì xuống, nó chỉ truyền tới một đạo tâm linh, tường tận đem tuổi thọ của Mạc Phàm nhắn lại, cũng không tốt tiết lộ thứ gì liên quan đến Asha Corea.

Chỉ là, còn tốt may mắn, Ma Thụ Thánh Quân có thể dùng sinh mệnh hạch tâm thái nghén ra sinh mệnh quả, dạng này đối với nó sẽ không hao tổn gì, có chăng chỉ đánh đổi chậm chạp mất một năm tu vi. Một năm tu vi phía sau, nếu cái kia kế hoạch của Mạc Phàm thành công, Ma Thụ Thánh Quân tuyệt đối không cần phải so sánh nặng nhẹ.

Không nửa điểm do dự, một cành khô màu vàng dài ngàn km mọc từ phương Đông Amazon kéo qua, Ma Thụ Thánh Quân đưa cho Mạc Phàm một quả thụ sinh mệnh, nhắn với hắn tặng cho Asha Corea, dạng này có thể để bồi bổ sinh mệnh tuổi thọ của nàng, đem nàng tuổi thọ cộng thêm 100 năm tuổi.

Một đạo chữ viết lá khô: “Đạo quả của ta là sinh mệnh thọ nguyên, ta xưa nay chưa từng ban cho nhân loại, mà lại, mỗi người chỉ dùng được một lần trong đời”.

Không đợi Asha Corea phản ứng, Mạc Phàm khuôn mặt bất tri bất giác nở một nụ cười vui mừng.


Nhân loại tuổi thọ rất ngắn, ngắn ngủi đến muốn tu luyện tới phần cuối đều khó có khả năng, tuyệt đại bộ phận người tiếp xúc đến cấm chú cảnh giới sau, đã già sáu bảy mươi tuổi, không có cách nào lại thăm dò cấm chú đỉnh phong.

Bây giờ Asha Corea có cơ hội trực tiếp gia tăng tuổi thọ lên tới 100 tuổi, đã là một loại không gì sánh được ngoài mong đợi.

Đương nhiên, hắn là nhất định cũng nghĩ tới hai lão bà còn lại, con mắt lóe ra giảo hoạt chi quang nhìn chằm chằm Ma Thụ Thánh Quân.

Ma Thụ Thánh Quân thở dài một hơi, bấm bấm ngón tay suy nghĩ...

Không sao, dạng này kéo dài mệnh nguyên tuổi thọ chỉ ba người, cũng không tính là làm trái thiên đạo pháp tắc, không gây thù với thế lực nào. Tổn huyết 3 năm, bù lại được, bù lại được. Hắn thành công, chính mình bù 1 vạn năm đạo quả đều được.

Hơn nữa... 100 năm tuổi, loại này đối với Ma Thụ Thánh Quân mà nói, chẳng qua là một kỳ ngủ đông thường niên.

Đối với Đế Vương sinh vật sống được quá lâu, trăm năm đối với chúng nó tới nói chính là không để vào mắt.

Nắm giữ kéo dài tuổi thọ Ma Thụ Thánh Quân không có khả năng minh bạch, bọn chúng yêu ma căn bản không có thấy được hạnh phúc khi thọ nguyên kéo dài 100 năm như nhân loại.

Cuối cùng, không có gì bất ngờ xảy ra, Mạc Phàm nắm lấy thêm hai đạo quả mệnh nguyên đi về, một cái cho Tâm Hạ, một cái cho Tuyết Tuyết.

Về phần các nàng già đi, Mạc Phàm trái lại không sợ lắm.

Asha Corea tu luyện ám ảnh ma pháp, tu luyện độc hệ có hắc ám cội nguồn, nàng một thân tà tính có thể để cho cơ thể sắc đẹp gần như trường tồn cùng thời gian. Mà Mục Ninh Tuyết thì lại có hỗn độn tu vi, có băng chi dị sương hai loại, sắc vóc khẳng định làm chậm lão hóa đến cực hạn.

Diệp Tâm Hạ --- không có gì đặc biệt, nàng là thần nữ, có thần hồn!

Hôm nay là một ngày tuyệt vời...


Tuyệt vời đến nỗi, trên đường đi về, lại lần nữa bị người ta cho chặn lại.

Một dòng lá vàng rơi viết xuống: “Trừ Thanh Long không chứa nổi ra, ngươi để tất cả sủng thú của mình lại, ta cho ngươi một món quà xã giao cuối cùng, trong thời gian ngắn, nơi đây là sinh mệnh thụ, đối với tuyệt đại yêu ma tinh linh đến nói, bọn nó có thể tốt phục hồi trạng thái, ổn định căn nguyên”.

Mặc dù Ma Thụ Thánh Quân cũng nhấn mạnh là không có khả năng gia tăng tu vi gì cả, nhưng để cho sủng thú của mình toàn bộ khôi phục toàn thịnh, cái này tới nói đã là phi thường đắt giá rồi. Phải biết muốn bổ khuyết cho một đầu Đế Vương hao hụt cạn kiệt cần thời gian dài lắm, tính bằng đơn vị hàng năm, chục năm cũng xem như bình thường.

Từ hải yêu chi chiến tới bây giờ, nhất là lão lang, viêm cơ, cả hai tuyệt đối bị vắt kiệt, vừa khôi phục lại chút điểm liền bị mang đi đánh tiếp, Mạc Phàm còn đang không biết phải để hai đứa bế quan khôi phục ra sao. Dạng này có gia chủ tiếp đãi nồng hậu, hắn tự nhiên là trăm ngàn lần cảm ơn rối rít!

Lại nói, bạch ngân Lonna cũng muốn ở lại nơi này để được bồi dưỡng. Mạc Phàm bây giờ thần thức bao phủ đã rất cao, hồn cách hắn đặt ở ma pháp vị diện bên trong, xem như bất cứ chỗ nào cũng không gọi là xa, vĩnh viễn sẽ không thể bị hạn chế.

Cho nên, toàn bộ hồn cách trừ Vũ Ngang, Tô Lộc đều ở lại.

Về phần Asha Corea, Mạc Phàm tạm thời tách ra với nàng, Asha Corea bảo rằng nàng có một chút việc cần chuẩn bị, sau khi giải quyết ổn thỏa, nàng mới có thể lên đường đi Siêu Duy Vị Diện.

Asha Corea cho Mạc Phàm một cái gợi ý, bảo hắn trực tiếp tới Parthenon Thần Miếu.

Hắn muốn khôi phục ma năng, thể lực, hồn lực, tinh thần lực nhanh nhất, trên thế giới này tuyệt đối không có nơi nào so với Parthenon Thần Miếu tốt hơn.

Thần Nữ Diệp Tâm Hạ nhất định sẽ vì hắn, coi như có lấy toàn bộ Hy Lạp nguyện lực cũng sẽ không phàn nàn đem ma năng tinh huyết bổ tu trong thời gian một ngày.

............................