Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 877: Ta cũng là đáy biển Vong Đế, ta mới là đáy biển Nhân Vương




..........................

Vậy còn chưa xong!

Tam thần đồng tử kích hoạt phía dưới, Mạc Phàm đạt đến siêu gia tốc suy nghĩ trạng thái, thậm chí tạm thời hóa đá không gian, thời gian. Thanh Minh Long động tác so với hắn không khỏi có chút chậm hơn nửa nhịp.

Tại phương diện thứ nguyên ma pháp tạo nghệ bên trên, thêm vào Hỗn Độn Chiêm Tinh, Mạc Phàm chính mình cũng cảm thấy thế giới này đã là hắn từng thấy qua cường đại nhất, nói không chừng muốn so với Chaos được rồi.

Đột nhiên, thời gian giống như là đình chỉ, Mạc Phàm nháy mắt xuất hiện tại trước mặt Thanh Minh Long, đây tuyệt đối không phải thuấn gian di động, Thanh Minh Long căn bản không có cảm nhận được bất luận cái gì không gian ba động.

“Austin, mượn trảo!” Mạc Phàm hô lên.

Đông~~!!

Mạc Phàm bỗng nhiên mở ra lòng bàn tay, bên trong là Ám Tinh Xạ Tuyến Trảo của Hắc Long Đại Đế, bên ngoài quang hệ siêu nhiên lực hình thành một cái Kim Long Vương Thánh Trảo, song trảo tụ tập mà thành hình long Kim Ám Xạ Thánh Trảo, trảo cũng không phải quang năng, mà là tập hợp lôi điện, lôi điện xuyên thấu đến móng vuốt kia bên trong, sấm sét lít nhít chiếu rọi mà kinh hoàng.

“Thanh Long, ta Mạc Phàm có thể thua bất cứ ai cũng được, ngoại trừ ngươi".

Mạc Phàm thét dài tạo ra huyền âm gây chấn động, song trảo vạch ra vân thiên, trảo màu đỏ xé rách chín tầng mây, như long đằng hổ vồ, chụp vào phía dưới, trong nháy mắt này Mạc Phàm càng so với Thanh Long càng giống một đầu Thần Long hơn, như là hóa thành trong truyền thuyết Tà Long Yểm Nguyệt Đao vậy, cự trảo kia làm bầu trời biến dạng, hồng khí giằng xé, một trảo xuống giống như là bầu trời tẻ ra chín nhánh thác nước rủ xuống nhân gian, chung quanh có theo lít nhít hồng giao lăng thiểm.

Người không biết nhìn vào còn tưởng đây là một cái giữa thiên địa cường đại nhất bá đạo nhất Cửu Kiếm giáng lâm, có thể nghịch thiên trảm thần đồng dạng.

Rầm ! ! ! ! !

Hỗn độn cực tốc để cho Mạc Phàm vượt trước một đoạn thời gian, một trảo này trực tiếp đã đâm Thanh Minh Long cái trán vị trí, chính giữa đầu đâm xuống.

Giữa trán Thanh Minh Long là một cái giống như lồng đen u hồn, đây chính là vong đế chúa tể quyền năng thôn phệ vong linh, hiện tại nó bị sung huyết phồng lên, bị Mạc Phàm một trảo đâm rách đằng sau vậy mà đột nhiên bạo liệt ra.

Ma long tiên huyết thoa khắp Thanh Minh Long gương mặt!

Mạc Phàm mỉm cười, trên thân thánh lôi nở rộ tựa như thần sấm buông xuống nhân gian, một cái bàn tay đỏ tím che khuất bầu trời nắm chặt lấy đầu Thanh Minh Long cho thô bạo nhấn.

Vù vù!!

Thanh Minh Long long đầu bị Mạc Phàm một trảo này nhấn xuống, kim ám đánh ầm một cái, tựa như cả bầu trời đều chống lại chấp pháp giả Thanh Long, đem nó đầu lâu ép xuống, có chút liên tưởng tới lưu tinh ầm ầm ngã sập về đại dương, cực lớn tiếng nổ oanh tạc sụp đổ.

Thanh Minh Long cũng là cường, tại bị choáng váng áp đảo xuống thế hạ phong như vậy, tại khổng lồ lôi trảo nắm đầu đẩy xuống, nó thế nhưng không khuất phục, liên tiếp hùng hổ mấy lần thử nghiệm ngẩng lên bay vào trong mây.

Bất quá, Mạc Phàm đánh với Thanh Long, chỉ có hai chữ để miêu tả rõ ràng nhất ----- “BẮT BÀI”.

Một đạo hỗn độn hắc động vòng xoáy xuất hiện tại Mạc Phàm sau lưng, từ hỗn độn trong nước xoáy một đầu hỗn độn Long Lôi vọt ra.



Hỗn độn hệ pháp tắc, Hỗn độn sao chép trật tự!

Tại Hỗn Độn lĩnh vực bên trong, tăng thêm Hỗn Độn Chiêm Tinh tác dụng, Mạc Phàm ma pháp thậm chí làm vặn vẹo thời gian và thực tế, hướng về kết quả mình mong muốn phát triển.

Thanh Minh Long dù cố gắng thay đổi thực tế, nhưng vẫn sẽ như cũ có một cái bàn tay to hơn nhấn xuống đầu rồng, ép nó vào biển.

“Ùng ục ùng ục ùng ục ~~~~~~~~~~~”

Lôi điện cào xé khắp người, Thanh Minh Long bị nhấn chìm, cũng bị sóng biển, bầu trời chi lôi kịch liệt bao phủ, chỉ có cái đầu là còn ngẩng lên được trên mặt biển một chút.

“Gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~”

Không hiểu tại sao Mạc Phàm lại đánh nó về biển, Thanh Minh Long gầm lên, như thể nói rằng: “Ngươi không biết ta là đáy biển chúa tể sao? Ta chính là Mariana Thập Uyên, thả ta về biển, biển cả liền chính là lợi khí của, ngươi muốn chết?”

Gầm ra ý tứ, có thể nhìn thấy Thanh Minh Long đang kích động gọi toàn bộ vong linh Hải Dương đáy biển đi lên cứu nó một mạng.

Phạm vi đuôi Thanh Long đong đưa trở nên kịch liệt hơn, nó lợi dụng long giác không gì không thể xuyên thủng, trực tiếp phá tan những kia khe lớn dưới đáy biển, bốc ra hàng ngàn vạn vong linh đi lên.

Mạc Phàm lúc này một tay nhấn Thanh Minh Long đầu lâu xuống, một tay lấp lóe ma pháp màu xám nhạt cực kỳ đặc trưng.

Tại thời điểm nhìn kỹ khối màu đen nhạt này, Thanh Minh Long nhìn thấy sau lưng Mạc Phàm xuất hiện một cái thế giới tinh vũ bỉ ngạn trong nháy mắt nở ra. 10 vạn chấm nhỏ bo tròn xoay quanh, vẽ thành một cái tinh hệ màu xám tro.

Đen là ám ảnh, đỏ mực là độc hệ, tím là lôi hệ, xám tro --- vong linh hệ.

Thanh Long cảm ứng được, đây không phải là cấm chú vong linh diễn sinh, mà nó thực tế chính là thuần túy nhất vong linh hệ... không, này so với ma pháp nhân loại vong linh hệ còn đáng sợ hơn nhiều lắm, nó vậy mà cũng nhận được thần quyền, có đáy biển lực lượng chúc phúc, rõ ràng cùng đáy biển Minh Hải vong linh hệ kết nối liên quan.

“Vừa khéo phải cám ơn Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế và ngươi. Thanh Long, quên giới thiệu cho ngươi biết, ngươi không phải Thập Uyên Chúa Tể, mà là ta, ta thế nhưng chính là chân chính đáy biển Vong Đế”.

Dứt lời nói, trên trán Mạc Phàm hiện ra ấn ký hào quang của Thanh Minh Long, cái ấn ký này, chính là Thủ hộ giả Đồ Đằng lúc xưa, tại Ma Đô Thanh Long đã cấp đến cho Mạc Phàm.

Mạc Phàm chưa từng xóa nó, Mạc Phàm phá hủy Đồ Đằng, cũng không có phá hủy liên hệ của mình với Thanh Long. Đồ Đằng ấn ký vi phạm ma pháp vị diện pháp tắc, chứ Thanh Long cùng thủ hộ giả ở giữa, cái này vốn dĩ là không vi phạm.

Chẳng qua là, tà ác Thanh Long thì không thể nào hiểu được.

Nghe những lời này, không biết vì cái gì, tà ác Thanh Minh Long kinh hãi không gì sánh được, trong thâm tâm bỗng chốc bừng tỉnh đại ngộ.

Thủ hộ giả...


Thanh Long có tới hai thủ hộ giả ! ! !

Mang theo thanh âm lạnh lẽo vô cùng, Mạc Phàm nói: “Còn không hiểu sao? Thời điểm ngươi bị phong ấn ở dưới đáy biển, đừng quên Bạch Ngân Lonna của ta đang bó xôi ngươi. Phải, là bạch ngân".

Bạch ngân là thế giới này thần vật hấp thụ chất dinh dưỡng, giây phút cả thân thể Thanh Long tắm trong Vong Đế Chúa Tể thần quyền, Bạch Ngân như cũ vẫn đang bó xôi Thanh Long, tự nhiên cũng ăn cắp được không ít, thậm chí là không kém một chút nào Thanh Long.

Này mới để cho Mạc Phàm đầy đủ năng lượng xông phá hàng rào, thẳng tới đạp tan Tinh Kiều, đạt tới vô cùng cường đại cấm chú vong linh hệ. Thậm chí, hắn cũng là đoạt quyền thành công thành Chúa Tể Đáy Biển nhờ vào Lonna cùng ấn ký Thanh Long trên người.

Mà lại, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế nhờ vào ấn ký thủ hộ giả tà ác Thanh Minh Long để truyền thừa xuống Thần Quyền đáy biển chúa tể, Mạc Phàm cũng là dựa vào ấn ký thủ hộ giả đứng ở giữa đoạt lại.

Kì thật Thần Quyền đáy biển là từ trên thân một cái nhân loại, mà Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế vốn từng là nhân loại, nó dĩ nhiên sẽ ưa thích Mạc Phàm hơn là Thanh Long, huống chi, Thanh Long vốn là bầu trời chấp pháp giả, bốc ra khí tức khiến nó chán ghét vô cùng.

Thanh Minh Long không biết, sở dĩ nó cảm thấy mình chính là đáy biển Thập Uyên Chúa Tể, này tuyệt đối là bởi vì Mạc Phàm tạm thời sắc phong cho nó, đánh lừa nó. Mạc Phàm là thủ hộ giả Thanh Minh Long, hắn có cái quyền tạm thời sắc phong dự khuyết giả chúa tể đáy biển ! ! !

Mà giờ khắc này đây, chân chính truyền thừa Thập Uyên Chúa Tể trở lại, đòi lại thần quyền từ dự khuyết giả, thật giống như nếu Nhật Ánh còn sống quay về, Bee liền bị mất chức vậy, quân bài chỉ tính một cái.

Thanh Long cùng Mạc Phàm, Mạc Phàm mới chính là Thập Uyên Chúa Tể ! ! !

Nói vắn tắt... Lại bị hố.

Tất cả là kế hoạch của hắn, bao quát cái kia phong ấn Thanh Long, này cũng là kế hoạch.

Mạc Phàm biết, tà ác Thanh Long bị oán ngưng che mờ lý trí, mà Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế cũng là bị hận thù để cho cố chấp đi tới một đường này, cho nên sớm hay muộn, Thanh Long cũng sẽ trở thành đồ truyền thừa.

Cho nên ban đầu hắn mới dàn xếp đả kích cực lớn Thanh Long, diễu võ giương oai phô trương thanh thế, cố ý để Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế mau chóng truyền thừa cho Thanh Long rồi mới hạ kiếm. Tất cả như cũ là có tính toán, là kế hoạch cả đấy!

Đây chính là điểm Thanh Long chán ghét nhất ở nhân loại, cũng là chán ghét nhất ở Mạc Phàm.

Xảo trá, bỉ ổi, toan tính, quá tham lam ! ! !

Còn có, hắn quá nhiều bài, quá nhiều hệ, quá nhiều thủ pháp. Coi như nó hiểu Mạc Phàm hơn nữa, vậy cũng không có khả năng bắt bài được Mạc Phàm, bởi vì bản thân Mạc Phàm là quá thiên kỳ bách quái, vô cùng đa dạng.

Này không thể so sánh với trường hợp Lãnh Nguyên Thánh Hùng được. Lãnh Nguyên Thánh Hùng đánh với Mạc Phàm không bị tâm lý đè ép, nó không bị tâm ma che mờ con mắt, không bị ‘khắc chế bắt bài’, cũng không có bài học để đắn đo suy nghĩ. Còn Thanh Long ngược lại, cho dù nó mạnh hơn Mạc Phàm rất nhiều, nhưng từ đầu chí cuối vẫn bị oán niệm làm cho mất bình tĩnh, thật giống như một cái người điên đánh với nhất đại tông sư đồng dạng, càng đánh càng lộ khuyết điểm ra.

Thanh Long muốn học theo Mạc Phàm, đọc thuật bắt bài đối phương, nhưng đây vốn dĩ là không thể nào, là ‘tâm ma’, tâm lý chiến mà Mạc Phàm bẫy nó. Kì thật nó không biết, chỉ cần nó đánh bình thường, thoải mái tự nhiên nhất, Mạc Phàm triệt để không có nổi một cơ hội.

Ong một tiếng, trên lòng bàn tay của Mạc Phàm có một tia vân tay màu xám, cái này tựa hồ có thể để cho lôi điện của hắn biến thành ánh chớp màu xám càng thêm đáng sợ, cũng không biết là Thần Phú hay là siêu nhiên lực của hắn, Thanh Minh Long trong lúc nhất thời không cách nào làm phán đoán.

Nhưng khi vân tay màu xám sáng lên, Thanh Long có thể rõ ràng cảm giác vong hồn trong cơ thể mình có cái gì đó rung chuyển cực kỳ mạnh, một loại giống như xuất hồn cảm giác.


Quá sợ hãi, toàn bộ thân thể lôi điện của Thanh Long bất tri bất giác phóng thích ra ngoài, điên cuồng xông về phía Mạc Phàm cắn xé.

Ngày xưa, Mạc Phàm ở Hawaii từng một lần dự cảm nhìn thấy tương lai siêu nhiên lực của vong linh hệ.

Đó là vong hồn, triệu hoán là linh hồn, còn vong linh hệ dĩ nhiên là vong hồn.

Mà thần phú vong linh của Mạc Phàm...

“Nhớ cho kĩ, ta mới là đáy biển Vong Đế, ta mới là đáy biển Nhân Vương”.

..................
..................

“Hồng Ma Bổ Thiên ! ! !”

Thanh Minh Long hoàn toàn cứng đờ như pho tượng, Mạc Phàm giương tay rút kiếm, mang theo cả bầu trời lôi điện đánh xuống, càng hấp thụ vô số thanh thiểm lôi của Thanh Long tụ tập lại, thật giống như mạnh càng thêm mạnh, nhận thêm uy lực của địch để kết liễu.

Trên đại đảo, Nhật Ánh cuối cùng nhịn không được nữa bật cười, hắn cười to thành tiếng, để cho khuôn mặt của cả Minh Nhạn cùng Lãnh Nguyên Thánh Hùng không sao hiểu được.

Chỉ thấy Nhật Ánh lật bàn tay xuống, mở ra một cái truyền tống trận khổng lồ, chụp về phía Mạc Phàm trước khi hắn bổ kiếm về phía Thanh Long, đồng thời Hỗn Độn Chiêm Tinh của Mạc Phàm cũng trong nháy mắt lóe lên, cả người cùng ma pháp biến mất.

“Hải Yêu, diệt vong”. Nhật Ánh hô lên.

Thoắt một tiếng.

Bầu trời ở Thái Bình Dương đột nhiên có một cái lỗ thiên khuyết rộng lớn vô cùng.

Tại một cái chớp mắt này ở giữa, Mạc Phàm bất thanh động sắc xuất hiện chui ra, phảng phất chính là một cái to lớn vô cùng trung tâm biển sấm sét, phảng phất chính là trong truyền thuyết Lôi Điện chi thần. Hồng Ma Hữu Kiếm cực hạn thiểm điện, còn có hấp thu cả Thanh Long lôi thiểm một dạng, chế tạo cái này mạnh nhất toàn cầu hải lôi to lớn, có thể đủ nổ lật gần phân nửa Thái Bình Dương hết thảy, đem tất cả mọi thứ chôn vùi.

Mà một chém, không hề nghi ngờ là nhắm vào Hải Thần Tiên Tri Kraken.

Nhắm vào Xích Vĩ Chương Ngư Đế Kraken, nhắm vào Hải Tâm, cùng một chỗ cho vẫn diệt.

“Hồng Ma Bổ Thiên – Kết thúc!”

..........................................

Truyện của ta không có gì cả, chỉ có main bá và nhiều hố thôi !!! Mời mọi người đón đọc