Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1451: Dùng nhân phẩm huynh đệ ăn bánh




............

Phục Pháp hết thảy Duy Tâ m đạo quả, Mạc Phàm thừa nhận chính mình thiếu khuyết nhất chính là Thú Hồn Sư pháp môn loại này trọng điển. Hắn phần nhiều là để mấy cái hồn ước của mình tự xử tự tu tự tập trận đánh đấm, thực sự chính mình giống với cái chủ trọ cho thuê nhà nhiều hơn là Thú Hồn Sư biết khai thác và tận dụng lực lượng.

Một tên Thú Hồn Sư đúng nghĩa, bọn hắn chẳng những chăn nuôi tốc độ phi thường nhanh, biết cách cưỡng ép bắt hồn ước, mà còn có vô thượng thủ đoạn gia tăng lực chiến cho chính mình.

Trên thực tế, Thú Hồn duy tâm của Mạc Phàm còn chẳng bằng Nông Thực duy tâm, Nông Thực bí tịch ở trong Minh Nguyệt Cung và Thanh Vũ Quốc liền có không ít pháp môn cấp độ cao, nhồi nhét cho Lonna học giảng cứu lại liền ổn thỏa.

Ân, không có gì bất ngờ, bạch hệ ma pháp thực vật của Mạc Phàm chính là bị Phù Thủy đạo quả gột rửa đi ra Nông Thực Duy Tâm. Hơn nữa, bản thân Mạc Phàm phục pháp Nông Thực Sư vốn là học cực kỳ nhanh, Thần Tỉnh Bỉ Ngạn đúng ‘vua chúa’ hệ mộc một trong. Chẳng cần cái gì tự thân cảm ngộ, trực tiếp cắm rễ vào tinh thần tự thôi diễn, tự học tập.

Thương Kim Giả cũng tốt, Thương Kim Giả Mạc Phàm chấp nhận mình ngu muội không biết gì. Nhưng không quan trọng, hắc ám ma pháp của hắn Thương Kim Giả chính là giao phó toàn bộ cho Vĩnh Dạ Ma Kiếm, Tiểu Dạ kiếm cảnh cao liền được.

Về phần Quỷ Bí, Cơ Quan, Phù Thủy, Mạc Phàm tự tin nhất mạnh nhất đương nhiên là Phù Thủy và Cơ Quan rồi. Dù sao thế giới ma pháp pháp sư bản năng chính là công kích viễn trình cùng vạn biến pháp thuật.

Mà lại, nói như thế, cũng không có nghĩa là Quỷ Bí của hắn không mạnh, ngược lại là đằng khác. Trong giới pháp sư, ai mà không biết hắn nổi tiếng nhất là pháp sư bạo lực ưa thích đánh cận chiến đâu?

Mạc Phàm Quỷ Bí pháp môn đến từ Hàn Hải Điện chính là do thiếu chủ Lê Nam Phước giao phó, Lê Nam Phước công pháp từ trong tay chúa công Lê Minh tàng trân các, phóng nhãn toàn bộ Siêu Duy Vị Diện thời điểm này, tối cường Quỷ Bí lĩnh vực, hắn tuyệt đối là thiên hạ duy ngã độc tôn.

48 năm thì không thể so với 27 vạn năm, nhưng 48 năm qua, Mạc Phàm thành tựu không nhỏ, nếu không muốn nói là rất lớn, phảng phất lớn đến không thể dùng kiến thức thông thường để hình dung. Hắn không có cảm ngộ cảnh giới tối cao ma pháp nữa, 27 vạn năm đã làm điều đó rồi, công đoạn khó nhằn nhất đã xong. Trái lại trong 48 năm ngắn ngủi vừa rồi, hắn chỉ có học tập tiếp thu pháp môn tối cao nhất của Siêu Duy Vị Diện, phát triển ma pháp, phát triển toàn bộ Duy Tâ m đạo quả của mình.

Phải biết, đúng vậy, Mạc Phàm toàn chức pháp sư, đặt ở trong Siêu Duy Vị Diện, tự nhiên cũng diễn sinh đi ra toàn chức duy tâm.

Cứ việc toàn chức duy tâm nhiều hơn Thần Mẫu hai loại không có nghĩa là Mạc Phàm thiên phú mạnh hơn Thần Mẫu, nhưng tính đa dạng, hắn vượt trội.

Bây giờ còn mỗi Thú hồn sư lĩnh vực hơi bạc nhược yếu hơn một điểm, Mạc Phàm dự định đi ra ngoài hít thở một đoạn thời gian, sẽ tiếp tục trở về bế quan nốt lần cuối cùng.

Hắn lần này có cái cảm giác thành tựu rất lớn, đối với chính mình bản thân tự tin đã tăng vọt rất nhiều, cũng không phải cái kia vĩnh viễn không thể nhìn thấy gót chân kẻ địch. Có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, 100% đánh không lại kia nay đã phần nào giảm xuống còn 95% nếu biết hội đồng đúng cách, ân, có thể khô máu một lần.

Lucifer, Vĩ Linh Hoàng khẳng định cũng sẽ đạt thành tựu không nhỏ. Mấy ngày nay đi lại trong Minh Nguyệt Cung, Mạc Phàm nghe nói gã Lucifer kia cũng đã bế quan tiếp nhận Quỷ Cốc Tông truyền thừa, mãi chưa thấy đi ra.

So với Thiên Cơ kia, Mạc Phàm mạnh hơn rất nhiều.

Đúng là không thể đi tới Chí Tôn Đế Hoàng được, nhưng tối thiểu, hắn siêu việt Bất Hủ.

Mạc Phàm đã nhìn thấy đại đạo đường biên, nhìn thấy Chí Tôn Đế Hoàng vô thượng hải triều bên kia bờ vực.

Bước một mình không qua... không sao, có thể bọn hắn bước cùng nhau.



Sau lưng mình, Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ, Asha Corea, Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Trương Tiểu Hầu, nhiều như vậy sát cánh đồng đội, bắt buộc phải có niềm tin cho mình.

Bởi vì bây giờ ngoại trừ niềm tin ra.

Bọn hắn cũng chẳng còn cái gì khác cao hơn vốn liếng...

[...]

Mạc Phàm tiếp tục bước đi xuống quảng trường lớn.

Ra đường rất nhiều rất nhiều người, trên thực tế rất nhiều dân chúng chính mình cũng không biết đang ăn mừng cái gì, tóm lại chính là vui vẻ, chính là ăn, chính là đi dạo, chính là muốn náo nhiệt.

Mạc Phàm có thể trong biển người một chút liền bắt ra những cái kia giấu ở dân gian thành viên Hàn Hải Điện, Nhật Minh Giáo, Thanh Vũ Quốc, Điền gia, các tông môn lớn nhỏ ngày trước đã từng có cùng hắn va chạm, nhưng hắn cũng đều không có đi đâm thủng cùng quấy rầy.

Không có lấy bề ngoài hình tượng xuất hiện, Mạc Phàm hóa thân cải trang diện mạo chính mình, hắn biết hiện tại dân gian Triều Ca đều tại tôn sùng hắn, không trách được, hắn là cứu tinh, hắn chống lại Thần Mẫu Gaia, cứu vớt thương linh lên đến ức vạn con số.

Triều Ca Chính Dương bây giờ có năm pho tượng nổi tiếng nhất.

Đọa Lạc Viêm Quân Lucifer phía Tây Bắc, cũng là tông chủ Quỷ Cốc Tông, đại diện cho Quỷ Cốc Tông.

Triệu Bồ Tát Triệu Mãn Duyên ở phía Đông Bắc, Triệu Mãn Duyên lần trước thảm họa cũng che chở kịp lúc cứu được cho một phần không nhỏ người, miễn cưỡng tạc tượng xây Miếu Thờ.

Minh Nguyệt Cung Nam Thành, vị trí này xưa nay không đổi là thuộc về Minh Nguyệt Thần Cơ.

Trong Thiên Vực Triều Ca, trung ương Chính Dương, pho tượng nổi bật nhất, lớn nhất, vĩ đại nhất, cao hơn trăm vạn trượng chót vót chọc trời, không có gì bất ngờ, đó là Thiên Hạ Thánh Minh, Hạo Nhiên Sở Giang.

Bốn pho tượng trong thành Triều Ca kết giới.

Mà ở phía ngoài thành, ngoài kết giới, đứng sừng sững uy nghiêm giữa bụi phù cùng giông bão sa mạc tận thế chết chóc, đó là pho tượng thứ năm, thẳng tắp mà vững chãi huy hoàng.

Xích Miện Pháp Thần.

Trong mắt thương sinh Siêu Duy Vị Diện, Sở Giang là người gồng gánh sáng tạo ra mầm mống sinh mệnh trong tuyệt vọng tận thế. Nhưng Mạc Phàm mới là người dẫn đường đi khắp nơi để cứu vớt mọi ngóc ngách hạt giống rải rác đang khô héo dần sinh mệnh.

Mạc Phàm không cứu người, Triều Ca bất quá cũng chỉ có Triều Ca.



Mạc Phàm cứu người, Triều Ca liền là Siêu Duy thần lục thu nhỏ.

Hắn cái này ân tình, chỉ nói thì không sao diễn tả cho bằng hết được.

Mạc Phàm biết rõ mọi người ưa thích mình, cho nên hắn mới thay cái diện mạo đi đi lại lại cho thuận tiện, hắn càng hay là ưa thích loại này cần tự tại thời điểm liền có thể tự tại, để chính mình cũng có thể tự nhiên ở nhân gian sơn thủy xuyên thẳng qua, thậm chí bên đường bán kẹo hồ lô, hủ tiếu rồng... đều dễ dàng yên ổn đặt mông xuống ngồi ăn ngon miệng.

Tìm một gian phong cảnh cùng tầm mắt đều là cực phẩm lầu các, Mạc Phàm trên đường đi thỉnh thoảng có bị một chút nữ tử để ý dung nhan mà tấp lại, hắn cũng hài hước hóm hỉnh, chính mình tới chơi, đùa vui một chút trêu hoa ghẹo nguyệt, dù sao đã lâu không hưởng thụ hoạt khoái thuần xuy kỹ viện này. Hắn tại bị mời chào đi theo một vị cổ vận mười phần nữ tử cùng đi đến lầu mười ba, nơi này huyện Phúc Lộc phồn hoa cùng mỹ lệ đều toàn thu vào đáy mắt.

Nghe nói Mộng A Viện này là trong vòng 5 năm nay làm ăn khá khẩm nhất nổi tiếng nhất toàn bộ Triều Ca, quả nhiên đắt khách là có lý do.

Trong phòng VIP nhất cho người có tiền, suối nước nóng trong phòng xối chảy, nhạc cổ, đèn hoa, hơi sương phun đầy mặt, sau lưng càng có các nữ tiếp viên khác đấm bóp hầu hạ, Mạc Phàm ngồi chờ đợi bên cạnh nữ chủ quán rót thêm rượu, uống một hơi cạn sạch, miệng lại ăn cá hấp, thượng đẳng hưởng thụ.

Nữ chủ quán đẹp.

Công nhận đẹp.

Không tính dạng mỹ nhân tuyệt phẩm như điện tôn Lạc Nhạn, nữ chủ quán thậm chí có thể xếp vào hàng quý hiếm cần được bảo tồn của Triều Ca.

Hai nàng cộng lại, cộng thêm tất cả các nàng ở đây trong quán, miễn cưỡng so được với nhan sắc Asha Corea đi.

“Cần phái tiểu nữ tử ở chỗ này bồi tiếp, tiểu ca, chỉ là ta nhưng so sánh thịt rượu này cùng phong cảnh càng phí phạm khí chất của ngươi nha”. Nữ chủ quán nũng nịu mà hỏi.

“Có người hơn cả ngươi sao?” Mạc Phàm ngạc nhiên hỏi.

“Đương nhiên”. Nữ chủ quán nói.

Nàng cười lộ ra lúm đồng tiền, xinh xắn mà cởi mở dễ gần.

“Có thể giúp ngươi bày hai cái chén, trang bị một chút k1ch thích đạo cụ, ngươi muốn kiểu nào càng bạo sao?” Nàng giảo hoạt hỏi.

Chỉ gặp Mạc Phàm lắc đầu nói: “Không cần”.

“Làm sao ta lại có cảm giác ngươi rất vội đi, ngươi hôm nay đi tiếp khách đặc biệt sao?”

Nhìn thấy Mạc Phàm dạng này hóa trang thành một cái tiểu ca hoa mai tươi xán lạn, nữ chủ quán đúng là có một chút thiện cảm cùng sáp lại gần, nàng chân thành nói: “Có a, suốt hai năm qua, một quý một lần có một vị công tử đẹp đến vi diệu, hơn nữa, nghe nhiều nữ tử tiếp khách nói người này khỏe... khỏe như trâu húc như quỷ chúa, lại tiền nhiều vô kể, lời nói phóng khoáng, rất biết cách ăn chơi, rất biết làm các nàng... Ngạch, tiểu ca, xin lỗi, ta lại mắc bệnh nghề nghiệp, ta hôm nay, là có cái hẹn lần đầu rót rượu phục vụ cho người ta”.



Mạc Phàm lông mi chớp hai, ba lần.

Ghê ghê.

Lợi hại như vậy.

Vị Đế Dâm nào mới xuất quan đã hủy hoại kỹ viện người ta mở ra rồi???

Bất quá, Mạc Phàm là có dư vị quen thuộc.

Hắn hỏi lại : “Xin cái cao danh quý tánh có được không?”

Nữ chủ quán lắc đầu: “Chỗ ta bảo hộ danh tính, thật xin lỗi”.

Chỉ gặp Mạc Phàm lấy từ trong không gian cất chứa ra 20 kim nguyên bảo, nhẹ nhàng nhét vào trong tay nàng.

“Trương Tiểu Hầu”.

Mạc Phàm cười.

“Trương Tiểu Hầu sao?”

Quả nhiên...

Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Đi qua tận Siêu Duy Vị Diện rồi, vẫn là thói quen dùng nhân phẩm huynh đệ đi ăn bánh.

............



Thông Báo: metruyenchu.com sẽ chuyển qua sử dụng tên miền mới