Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1124: Thú Hồn Sư của Nhật Minh Giáo




.............

Mạc Phàm muốn trực tiếp dẫn đội của mình đi nghênh chiến Yêu Chủ, xác thực là có tâm tư bên trong, hắn dẫn đầu kênh, cũng là tùy hắn thao túng.

Nếu hắn đến nơi nhưng không tuân thủ giao ước, không đánh trống thổi kèn, không quấy nhiễu dụ Lãnh Hà Yêu Chủ đuổi theo mình, vậy thì phe Nhật Minh Giáo chết chắc rồi, chỉ cần Nhật Minh Giáo lên sườn núi tiến vào Nham Quật khai thác quặng thời điểm, phát hiện Yêu Chủ chưa có bỏ đi, vậy thì đám người bọn hắn sẽ không còn mạng chạy.

Đây chính là Mạc Phàm nguyên bản kế hoạch, cho nên hắn mới chọn đi nghênh chiến.

Mặc dù hắn làm vậy, Nhật Minh Giáo có thể sẽ nổi điên, Phong Thanh Dương và Thu Ly mạng sống khó giữ.

Bất quá, thực tế thì cũng chẳng liên quan đến Mạc Phàm. Mạc Phàm không phải là Thánh Nhân, hắn không tới thế giới này để đóng vai bụt, gặp là thiện lành đi cứu chữa, dĩ nhiên càng không có ý định cứu Phong Thanh Dương ra. Phong Thanh Dương nợ hắn một kiếm trí mạng, hắn may mắn sống sót, bây giờ cũng đến phiên trả lễ.

Phong Thanh Dương sống chết như thế nào cũng không ảnh hưởng gì đến hắn, mà thậm chí, Phong Thanh Dương chết mới là Mạc Phàm có một điểm ích lợi.

Người như Phong Thanh Dương nhiệt huyết ngay thẳng quá mức cần thiết, đầu óc tốt dùng, nhưng lại quá chính thiện, chính thiện sẽ làm nhiều việc cứng nhắc, vậy cũng sớm muộn ảnh hưởng đến Mạc Phàm.

Mạc Phàm đang mang nhiệm vụ của thiên đạo pháp tắc, hắn phải sớm thanh toán đám sử thi... ân, và phía trên đó là thần thoại cấp bước tới thế giới này. Vạn nhất Phong Thanh Dương là người của thế giới khác giống hắn đâu?

Lại nói, vạn nhất hắn đang đi giết người, Phong Thanh Dương lại ở đâu lòi ra xuất hiện, mang danh Kiếm Quân chính nhân quân tử thay trời hành đạo, vậy thì thật phiền phức.

Bây giờ có cơ hội tốt mượn Nhật Minh Giáo giải quyết luôn chướng ngại này, Mạc Phàm thế nhưng không phải không nói đạo lý, hắn để mạng của Phong Thanh Dương do trời đất quyết định, hắn chỉ là không can thiệp, nếu Phong Thanh Dương có thể tự tìm được đường sống trước cửa tử, vậy thì chúc mừng hắn.

Nào ngờ đâu, Chu Điên không biết do vô tình hay cố ý, vừa vặn thay đổi chiến lược, chia người phe phái đi với nhau. Bây giờ Mạc Phàm mà ám toán để Yêu Chủ giết đám người Nhật Minh Giáo, Ngô Hiền nhất định sẽ đại nạn ngập đầu.

Dạng này để Mạc Phàm phân vân lắm, phân vân có hay không nên giữ lại Ngô Hiền...


Dù sao, nàng đối với Mạc Phàm thực xem hắn là ca ca, có chút để cho hắn tâm động, không quá nỡ lòng.

Mạc Phàm tâm tư giấu kín, ừ một tiếng rồi không nói thêm gì nữa, cố ý ngẩng đầu lên quan sát thế núi ở trên cao.

“Có phải là vì ở trên đỉnh Thải Khung Dạ Sơn có thứ gì đặc biệt không? Ta có cảm giác như giống như có thứ gì đang nhìn chằm chằm mình vậy”. Tuân Đỗ âm thầm nói ra suy nghĩ của mình.

“Khó nói lắm, hừ, trời đêm như vậy, chúng ta vốn là bất tiện hơn Lãnh Hà Yêu Chủ, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước, cẩn thận một chút là tốt rồi”. Lộc Vũ gàn giọng nói, ánh mắt của hắn có phần u oán nhìn về phía Mạc Phàm.

Không phải tại Mạc Phàm, bọn hắn đã không rơi vào đường này.

Dọc đường này vừa dốc cao cheo leo, lại gập ghềnh khó đi, dài khoảng chừng 700 dặm, nhưng ở đây đều là Đế Vương trình độ trở lên, tốc độ dưới một giờ liền đã đến điểm đánh dấu.

Trên đại đạo thung lũng xuất hiện vô số hoang dại yêu thú đều do đám người Nhật Minh Giáo giải quyết.

Mạc Phàm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Nhật Minh Giáo xuất thủ. Quả nhiên Thú Hồn Sư rất giống với thế giới ma pháp cái gọi là Triệu Hoán pháp sư, ba người bọn hắn triệu hoán từ trong không gian triệu hoán ra gần 50 đầu Quân Chủ sinh vật. Ngoài ra, cấp cao phép thuật còn có thể khống chế hai con Mãnh Mã Quỷ Vương và một con Ban Lan Quang Hổ Đại Đế cấp, thực lực và thuộc tính cực mạnh, một đường chiến tới vô cùng thuận lợi.

Mạc Phàm tạm thời không nhớ Triệu Hoán ma pháp phép thuật là như thế nào, hắn quên mất cốt lõi của phép thuật triệu hoán là phải đến từ cánh cổng triệu hoán ở Triệu Hoán Vị Diện, cho nên hắn chỉ đại khái làm ra so sánh sơ bộ.

Tỷ như Triệu Hoán Pháp Sư chỉ có hai khế ước, điểm này là Mạc Phàm nhỡ kĩ nhất, một triệu hoán thú sơ khai ký kết với linh hồn là nguyên hồn của túc chủ ở Triệu Hoán Vị Diện.

Còn đối chiếu với Siêu Duy Vị Diện, tên kia Tuân Lộc không ngại vừa đánh vừa khoe mẽ, giảng thuật cho Mạc Phàm rất nhiều thứ về Thú Hồn Sư nơi đây.

Thú Hồn Sư ở đây tu luyện một cái gọi là Duy Tâm hồn lực. Hồn lực càng lớn mạnh, có thể kết giao, dùng diệu ấn phép thuật cấp cao để ký kết với càng nhiều Yêu Ma, Ma Thú.


Giống như Tuân Đỗ dạng này tu luyện được 2.200.000 điểm hồn lực, hắn nuôi dưỡng Ban Lan Quang Hổ từ Quân Chủ lên đến Đại Đế cấp, hiện tại Ban Lan Quang Hổ hạ vị Đại Đế tốn 1.850.000 điểm hồn lực tích trữ của hắn. Mà 350.000 điểm dư thừa còn lại, Tuân Đỗ đang nuôi 5 đầu Tiểu Quân Chủ, 4 đầu Trung Đẳng Quân Chủ, một đầu Đại Quân Chủ, và một đầu Chí Tôn Quân Chủ khác. Nếu hắn Hồn Lực không gia tăng, vậy thì vĩnh viễn cả đời cũng không thể ký kết thêm, càng không thể có một đầu sủng thú nào đột phá được nữa, bởi vì đây đã là hạn ngạch giới hạn.

Một điểm khác biệt đáng kể nữa đó là, Thú Hồn Sư có thể dựa vào sủng thú mạnh nhất của mình để đạt được khí tức tương xứng, cùng với gia tăng tuổi thọ bằng gần một nửa so với nó.

Mặc dù nhục thể rất yếu cực yếu, so với các hệ pháp tu khác, đây là nhục thể yếu nhất bên trong, thậm chí ngay cả Đế cấp cường giả như Tuân Đỗ cũng chỉ so được với Quân Chủ cấp thông thường. Nhưng hắn có thể thông qua rất nhiều mật tịch pháp môn, luyện được một chút kỹ xảo đặc thù để tự bảo hộ mình.

Nhật Minh Giáo có đặc thù trấn phái Thú Hồn Ảnh bí tịch. Làm cho người thi triển có thể thu được Thú Hồn của sủng thú phụ thể trên người, giống như khải giáp vậy, tăng cường cường độ thân thể lên bằng một nửa so với sủng thú được chọn. Tính mệnh thân chủ sẽ càng lớn hơn.

Phải biết, nói gì thì nói, cùng một cấp độ, Yêu Ma, Ma Thú so với nhân loại vẫn là nhục thể cường hãn cứng cáp, mạng dai hơn gấp chục lần.

Đoán chừng Chu Điên có nằm mơ cũng không thể nghĩ tới, Mạc Phàm nơi này nhờ ơn đám ba người Nhật Minh Giáo mà hắn bố trí trước đó kể lể tự mãn, thu được rất nhiều kiến thức cùng tình báo bổ ích.

Nhật Minh Giáo quả nhiên đáng sợ khôn lường.

Bọn hắn có cả mật tịch chúc phúc, chế tạo chiêu số cho sủng thú, giúp sủng thú trong chiến đấu càng mạnh hơn so với lực lượng chính, càng là có đủ loại công pháp tà ác quỷ dị để giúp sủng thú đột phá sớm hơn bình thường ...v..v... Chẳng trách Hàn Hải Điện và triều đình Thanh Vũ lại kiêng dè Nhật Minh Giáo như vậy.

Cái kia giáo chủ Trương Hoàng Tuấn, hắn là thần thoại cấp.

Này đồng nghĩa hắn nắm giữ Kinh Thế Đế Hoàng sủng thú a.

Mẹ nó, Đế Hoàng làm sủng thú !! Rất có ý tứ !!!

Tuy rằng phải leo lên sườn núi rất cao, gặp vô số yêu ma mạnh mẽ cản lại, nhưng địa thế tương đối bằng phẳng quá trình di chuyển cũng không khó khăn lắm. Thời gian dần dần trôi qua, Mạc Phàm đều không cần động thủ, ba tên Nhật Minh Giáo và Nhàn Nhàn đã dọn dẹp sạch sẽ, kéo mọi người đến gần địa bàn của Lãnh Hà Yêu Chủ.

Nhìn từ ngoài sẽ thấy cửa động vô cùng rộng rãi, giống như là một cái hang thật lớn đâm thẳng vào trong lòng núi. Đúng như lời Tuân Đỗ đã nói trước đó, hang động hoàn toàn là do nham thạch Hỏa thuộc tính tạo thành, khi bọn hắn men theo vách núi tới gần động quật rõ ràng cảm giác có một trận sóng nhiệt nóng rực ập vào mặt.



Trên dưới động quật có rất nhiều thạch nhũ trồi ra giống như những hàm răng sắc bén tỏa ra ánh sáng lạnh người, còn bản thân động quật tu biến thành cổ họng của một con quái vật chờ đợi người ta đâm đầu vào trong miệng nó.

“Cẩn thận, có lẽ là nó tới đây, chúng ta mau bố trí sẵn”. Tuân Đỗ nhỏ giọng nói.

Sau khi nói xong chính hắn cũng tự mình niệm chú ngữ, trên người hắn lập tức hiện ra một luồng quang mang lượn lờ từ từ khuếch tán ra bốn phía tạo thành một cái đồ án mờ ảo.

Đem Ban Lan Quang Hổ Đại Đế cấp cùng những đầu quân chủ cấp cho ra ngoài.

“Vị này Hàn Hải Thẩm Tước, ngươi rốt cuộc có chịu xuất thủ hay không, ngươi là tu hệ phái gì?” Lộc Vũ thấy Mạc Phàm nãy giờ chỉ đi sau đoàn hỏi thăm với vẻ ngưỡng mộ, cũng không chịu giúp sức một tay, lập tức chán ghét hỏi.

“À, xin lỗi, tại ta chỉ là một Thú Hồn Sư mới vào nghề giống các ngươi, nên muốn học tập một chút”. Mạc Phàm gãi đầu, lúng túng nói.

“Tử Lộc, ra đây!"

...................