Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1086: Bạch Đế Thánh Cung




...............

Đi qua mờ mịt khói lửa sương trắng, đào bộ sống sót rời đi mê vụ rừng già, mọi người lúc này mới phát hiện được, tòa màu trắng cung điện kia so với khung cảnh nhìn thấy bên ngoài hoàn toàn khác nhau một trời một vực.

Diệp Tâm Hạ ở Parthenon Thần Miếu chăm chỉ đọc sách cổ, thường xuyên nghe nói Bạch Đế Thánh Cung tráng lệ ngoài sức tưởng tượng, chiếm diện tích rộng lớn hơn cả lãnh thổ Hy Lạp. Chỉ đến khi tận mắt quan sát thì mới hiểu được, ừm thì ra trí tưởng tượng của mình là như vậy nhỏ bé.

Nếu nhìn từ trên cao xuống sẽ thấy từng tòa kiến trúc liên miên bất tuyệt kéo dài hàng vạn dặm, tất cả những hoa lệ tổ hợp kiến trúc đó gom lại trở thành chân chính một dãy sơn mạch cung điện nguy nga, hùng vĩ, khí thế bàng bạc mang đến cho người ta áp lực cực lớn, giống như là trong cổ tích cái kia Điệp Thiên Vạn Tượng Mê giới vậy.

Lửa lớn hừng hực thiêu đốt cả trong lẫn ngoài tòa thành hàng triệu năm trôi qua, nhưng chỉ riêng phần cung điện nguy nga tráng lệ này vẫn một mực kiên cố không có thất thủ, phảng phất giống như cái kia ngọn lửa chỉ là một tấm áo khoác đỏ tô điểm nhấn nhá vậy, hoàn toàn không có tác dụng phá hoại thuộc tính.

Thị giác của mọi người khắc sâu rung động, rất khó hình dung nổi người nào lại có năng lực định hình nên dãy kiến trúc nghệ thuật khổng lồ này.

“Công trình thế này, nếu đặt ở trong thế giới ma pháp, phỏng chừng đã là siêu việt thời đại pháp môn thiết kế xây dựng, thậm chí coi là lăng tuyệt kỳ quan”. Thiên sứ trưởng Saga nhịn không được nói một câu.

Một bên thì Hải Long, Normand cùng các vị phong hào thánh kỵ sĩ khác đều là gật đầu tán đồng, chẳng có gì để bàn cãi.

Vô luận Thiên Quốc, Parthenon Thần Miếu, Thánh Điện Thánh Thành các loại tình huống bên dưới đều như cũ không thể so sánh kiến trúc với Bạch Đế Thánh Cung này được.

Dõi mắt nhìn tới trung tâm tòa Đế Thánh Cung sẽ thấy một tòa tế đàn sừng sững, đỉnh tế đàn cao ngất xuyên thẳng vào trong mây. Nơi đó là có điêu khắc công phu một bức tượng Thần Nữ Athena màu trắng treo ở chính giữa tế đàn, tay phải xòe ra, bên trong lơ lửng một cái giếng cổ thần màu xanh rêu, khỏi phải nói cũng biết chính là khắc họa lại siêu thần khí hệ thực vật Thần Mộc Tỉnh. Ở nàng tay trái thì cầm Miện Hạ Quyền Trượng, tương tự với Giáo Hoàng Quyền Trượng của Diệp Tâm Hạ bây giờ, tượng trưng cho quyền uy tối thượng trong thế giới này.

Bên cạnh nối dài xuống sau lưng Đế Thánh Cung liền xuất hiện mười một tòa Đế Tượng Tháp trùng điệp nối đuôi nhau, nghe nói đây là tượng trưng cho tổng đàn của mười hai vị Thánh tinh linh hộ pháp.

Sau nữa thì có tận mấy trăm tòa Tháp cao, mà tất cả những người có một tòa tháp ở nơi đây đồng dạng đều là cường giả đỉnh cấp, thực lực và địa vị được thế gian sùng bái và kính trọng, nó là một nơi thể hiện đẳng cấp thực lực tôn nghiêm. Quan trọng nhất là nó đại biểu cho một quần thể cường giả mạnh nhất thế giới tộc yêu tinh tinh linh.



Quy mô hùng vĩ kia quả thật làm cho Saga cùng mọi người nhiệt huyết sôi trào, bất kỳ ai đứng trước nó cũng cảm thấy chính mình mình vô cùng nhỏ bé.

Lãnh Linh Linh cũng khó giấu nổi hứng thú với Bạch Đế Thánh Cung, bình sinh nàng thích nhất khám phá thế giới còn không phải chính là những chuyện như này hay sao.

Bất quá, tâm cảnh Linh Linh không giống với Saga đám người, mặc dù đều là lần đầu tiên thấy được tòa thần điện này, hiếu kỳ về hiếu kỳ, nhưng Linh Linh minh bạch, thời gian sắp tới không còn dài, nếu có chỗ lề mề, có khi cả bọn đều sẽ vẫn lạc, vĩnh viễn lấy tẩm cung hoa lệ kia làm lăng mộ cho mình chôn vùi.

Nàng tuyệt đối không cho phép cảm xúc lấn át lý trí thêm nữa, mau chóng thúc giục mọi người tiến vào bên trong.

Trái ngược với mọi người nhất là Tiểu Mei, ngày hôm nay nàng trở về nơi này, nhìn tòa Bạch Đế Thánh Cung đẹp đẽ trong ký ức hết thu hết vào tầm mắt mình nhưng nội tâm nàng lại tỏ ra vô cùng lạnh lẽo.

Đã từng nơi đó chính là nhà của nàng và Nina, nhưng bởi vì địch nhân quá mạnh, đánh cho toàn tộc đều diệt vong, đến nỗi tất cả mọi người còn sống sót chỉ có thể ôm nỗi nhục mà rời đi tòa tẩm cung này, rời đi cái vị diện vốn dĩ phồn thịnh đẹp đẽ này.

Hiện tại trở về, Tiểu Mei ngoại trừ oán khí cùng lửa giận ra, không còn một chút điểm gì khác.

Ở khu vực trung tâm trong nội bộ Cung Điện là một tòa thánh đàn bằng bạc tinh khiết. Đám người đứng ở vị trí chính giữa có thể bao quát trọn vẹn toàn bộ thánh đàn vào trong tầm mắt.

Nhìn ra được, muốn tiến vào tòa Thánh Cung trung ương, lên tế đàn phải leo không ít bậc thang, có vô số bậc thang kéo dài từ dưới đất lên trên đỉnh cao nhất, mỗi một bậc thang đều được điêu khắc các loại đồ án cổ xưa, lực lượng thần bí bao quanh chứng tỏ tòa thánh đàn này đã trải qua thời kỳ lịch sử dài đăng đẳng.

“Bên đó là Hoàng Đế Vô Tận Lãnh Hải Poseidon phong điện, bên mặt phía Đông Nam lần lượt là Miện Hạ Zeus tẩm cung, Hắc Vương Hades tẩm cung, Artemis tẩm cung. Thánh đàn hộ pháp tổng cộng có mười hai tòa, mỗi một tòa đều có ma trận bảo vệ vô cùng sâm nghiêm, nhưng chỉ cần các ngươi niệm chú một câu khẩu ngữ này, sau đó truyền ma năng vào, tự động sẽ có được Thánh Linh tộc nhận biết, có thể tiến vào”. Tiểu Mei rõ ràng là quen thuộc nhất tòa cung điện, dù sao cũng là địa bàn của mình, nàng mở miệng nói và dặn dò đám phong hào kỵ sĩ.

Không có bao nhiêu thời gian, mọi người đến đây ngoại trừ điều tra tin tức manh mối về Athena ra, càng cần hơn phải tìm kiếm cơ duyên cùng truyền thừa, chỉ có càng mạnh điên cuồng hơn nữa thì mới có năng lực chống lại Cổ Nguyệt Tru Đế.



Diệp Tâm Hạ đồng ý gật đầu, cho phép các phong hào kị sĩ rời đi.

Thế này này vốn là còn rất ít sinh linh sót sống sót, không có lính canh gác, không có địch nhân cản trở, mà thậm chí cứ coi như trong mỗi tòa hay vẫn còn thủ pháp nào đó có người sống, vậy cũng đã bị hạch tâm vị diện bào rút vắt kiệt sinh mệnh, không có năng lực làm khó dễ mọi người.

Về phần mình, Diệp Tâm Hạ, Lãnh Linh Linh, Saga đi theo Tiểu Mei trực tiếp giậm thang đi thẳng đến nguyện đàn Athena tẩm cung.

Có Đế Vương cấp, Thần Nữ, Thiên Sứ Trưởng 16 cánh ở đây, cứ việc gánh thêm một nha đầu cao giai pháp sư, tốc độ di chuyển lên bậc thang là rất nhanh, nhiệt độ không khí cực nóng bởi vì lửa đốt ngoài cung điện cũng không thể ảnh hưởng được đám người bọn họ, có chăng là đôi chút bậc thang bị ảnh hưởng bị dư chấn, kết cấu cơ sở hạ tầng sụp đổ nhiều phần khiến đại đạo vấp phải sự khó khăn di chuyển nhất định.

Nhưng nhiêu đó cũng không tính cái gì cản trở, chỉ ngắn ngủi chưa được tròn mười phút trôi qua, các nàng vẫn là nhẹ như bay đã xuất hiện ở tẩm cung Athena.

Ở trong tầm mắt mọi người lúc này là điện Athens hoa lệ chân chính, không khí thoáng đãng trong lành, miễn nhiễm khí đốt lửa thiêu bên ngoài. Ở vị trí trung tâm là một tòa thư viện khổng lồ trang nghiêm, cổ kính. Kế bên thư viện chính là khu vực làm việc, các đạo cụ, ma cụ của Athena vẫn còn lộn xộn bừa bãi bày ra khắp nơi, các ngăn tủ, hốc kéo đồng dạng bị ngã đổ xuống mặt đất.

Nhưng chung quy vẫn là để cho người ta cảm thụ lấy một loại không gì sánh được thần linh khí tức.

Cả gian tẩm cung được xây dựng bằng một loại băng thạch trong suốt, dùng mắt thường cũng có thể thấy được kết cấu ở trong bức tường tinh xảo có thừa.

Vị trí trên mái trần là một một bức tranh động, không biết làm sao nó lại có thể động được, nhưng nhìn sơ qua, đại khái có thể tưởng tượng đến một khung hình y hết đồ họa Tinh Huy Vũ Trụ đang xoay, thần bí mà cổ lão.

Tám bên vách tường tròn xung quanh càng có vô số điêu khắc chú ngữ cổ xưa, bên trong tường ẩn chứa lực lượng thần bí màu vàng khiến cho lòng người dao động.

Đương nhiên, tâm tình Diệp Tâm Hạ, Lãnh Linh Linh, Saga thoáng cái lập tức rung động kịch liệt.



Nói thật ra, ngoại trừ đống lộn xộn của bàn làm việc, toàn bộ gian phòng này kì thật càng giống một cái tẩm phòng thiên văn, một nơi cất chứa thế giới thần thoại bị lãng quên.

“Linh Linh, ngươi xem hiểu?”

Nhìn thấy Lãnh Linh Linh thất thần nhìn vào điêu khắc, Diệp Tâm Hạ nghi ngờ hỏi.

Linh Linh chậm rãi lắc đầu, phương diện này hoàn toàn không có cơ sở gì để suy luận nổi.

Diệp Tâm Hạ hỏi một câu này đã chứng minh nàng xem không hiểu. Saga bên kia chắc có lẽ cũng không, nhưng mà bọn hắn hao phí thời gian mấy tháng trời mới đi đến nơi này, nếu như xem không hiểu chẳng phải là tốn công vô ích?

Cuối cùng, ánh mắt bọn nàng không hẹn mà gặp, ngưng tụ ở trên người Tiểu Mei.

Tiểu Mei là cao thủ trên phương diện này, hơn nữa, nàng tinh thông tất cả ngôn ngữ yêu tinh, yêu tộc, ma tộc, quỷ tộc, nhân loại, vân vân... Trên đời này, không có ngôn ngữ nàng không biết.

......................