Toàn Chức Cao Thủ

Chương 891: Không ngừng gây rắc rối




Edit: Tiếu | Beta: Kha

Trong phòng huấn luyện Gia Thế, nhóm tuyển thủ đều đưa mắt ngó nhau. Bọn họ đều thấy được thông báo mới nhất của hệ thống, kỷ lục mới của Hưng Hân vượt qua bọn hắn cả khúc, khiến lần cày phó bản này của họ trở nên vô nghĩa.

“Sao lại vậy được?” Nhất Diệp Chi Thu của Tôn Tường bị Oanh Phi đánh cho lăn, sau khi đứng lên cũng không xông tới nữa. Thằng này còn đang đứng một chỗ lẩm bẩm.

Nhưng tuyển thủ chuyên nghiệp dù sao cũng không phải chỉ có cái tên, Tiêu Thời Khâm sau khi ngẩn ra thì phân tích sơ qua, cảm thấy bọn họ đánh nãy giờ không có gì sai sót cả. Có lẽ do Hưng Hân bên kia xuất sắc hơn, chắc do trang bị của chúng mạnh hơn trang bị hiện giờ của Gia Thế. Nhưng mà, có thể vượt cả khúc như vậy, không thể chỉ có mỗi lý do này được.

Tiêu Thời Khâm vừa ngẫm lại, đã nghĩ ra được vấn đề.

BOSS thứ nhất.

Hưng Hân chắc chắn đã phá hủy đạn tín hiệu phóng trước khi chết của  BOSS, do đó giảm bớt độ khó của phó bản, thế nên mới có thể cày ra một kỷ lục biến thái như vậy.

“Đạn tín hiệu của BOSS số một? Đúng rồi, chắc là ở chỗ này rồi.” Tôn Tường vừa nghe Tiêu Thời Khâm nói, cũng hiểu liền.

“Giờ chắc không cần cày tiếp nữa nhỉ? Mau kêu bên công hội đưa vài thẻ tài khoản qua, chúng ta cẩn thận nghiên cứu lại BOSS đầu một chút.” Tôn Tường hô.

Tiêu Thời Khâm nghe xong, đây không phải là chuyện hắn lo lắng nhất hả? Hắn chỉ sợ chiến đội vì cạnh tranh với Diệp Thu mà chúi mũi vào nghiên cứu phó bản.

Phó bản là PVE, còn tuyển thủ chuyên nghiệp xưa giờ phải dồn hết sức lực lẫn tinh thần cho PVP. Đám Diệp Thu cày những phó bản này nhưng mục địch cuối cùng cũng chỉ là để nâng cao thực lực PVP mà thôi. Nhưng đám tuyển thủ Gia Thế hiện giờ lại muốn dồn vào nghiên cứu mấy cái này, không phải là làm chuyện ngược đời hả.

“Không cần vội!” Tiêu Thời Khâm vội vàng khuyên nhủ. “Lần này cũng không tệ, cứ cày tiếp đi, phó bản 10 người còn có Chợ Ngầm bên Khôi Giác nữa, chúng ta cày cái này trước đi. Bọn Diệp Thu chắc cũng sẽ qua phá kỷ lục bên đó.”

Tôn Tường nôn nóng muốn vãn hồi cục diện, nhưng phó bản này đánh cũng ổn, giờ mà đưa nhân vật khác qua cũng mất thêm một lượt. Còn mà muốn nghiên cứu, cũng chẳng khác gì đi khai hoang cả, đố mà cày ra thành tích ngon lành ngay được. Mà phải mấy lượt mới có thể nghiên cứu xong đây? Tôn Tường không yên lòng, cũng hiểu muốn phản kích cũng cần thời gian. Vì thế vừa nghe Tiêu Thời Khâm kêu mau cày xong rồi đổi phó bản,  tiếp tục đua với Hưng Hân, bèn thấy vô cùng hợp ý, quay lại giục giã mọi người: “Mau, mau lên”.

Bọn Diệp Tu sau khi cày xong Sơn Trại Ấn Sơn, đúng là bừng bừng khí thế tiến thẳng qua Khôi Giác. Dự định phá kỷ lục giống bên Sơn Trại Ấn Sơn, khiến người Gia Thế phải làm không công.

Tạm thời còn chưa phát hiện ra cách thức thay đổi lộ trình phó bản Chợ Ngầm của Khôi Giác giống bên Sơn Trại Ấn Sơn, nhưng bọn Diệp Tu vẫn tràn đầy tự tin.

Đoàn đội của bọn họ có thể vẫn kém chiến đội Gia Thế về sự ăn ý và chiến thuật, nhưng nếu chỉ xét riêng đội này thôi thì Hưng Hân ăn đứt Gia Thế rồi.

Bởi vì đội bọn hắn mỗi ngày chỉ dùng cái này để huấn luyện đoàn đội, nên so ra đây giống như là sân nhà của mình vậy. Mỗi ngày hai lượt, tới giờ cũng cả đống ngày rồi, Gia Thế có phi ngựa cũng không thành thạo bằng họ nổi.

“Cứ giống lúc huấn luyện bình thường thôi, đừng hồi hộp quá.” Trước lúc vào bản Chợ Ngầm, Diệp Tu nói. Tuy rằng kỷ lục của Sơn Trại Ấn Sơn đã hù chết Gia Thế, nhưng Diệp Tu biết rõ bọn họ đánh vẫn chưa được hoàn hảo lắm. Có thể là bởi vì cạnh tranh trực tiếp, nên mọi người mới hồi hộp hơn. Nên Diệp Tu mới cố ý nói câu này. Nhưng hắn cũng chỉ nói vậy thôi, làm thế nào còn phải xem mỗi người.

Vào phó bản vẫn cày với tốc độ thần tốc như cũ. Mạc Phàm chưa bao giờ huấn luyện cùng với mọi người, từ sau khi nâng được điểm sát thương, lập tức ngày nào cũng đi theo mọi người luyện tập. Chỉ là hiện giờ mọi người đều cày phó bản mới cả, chỉ sợ tên nhóc này còn chưa thích ứng kịp. Nhưng kỳ thật, đây chính là cách huấn luyện của Hưng Hân lúc trước.

Có thêm Mạc Phàm gia nhập, sức chiến đấu của đội tất nhiên mạnh hơn nhiều. Đừng thấy Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm hiện tại cũng chỉ đánh mạnh hơn Trục Yên Hà của Trần Quả và Muội Quang của La Tập thôi. Sự gia nhập của hắn ít ra cũng thôi kéo chân mọi người, mà nhờ đặc điểm nghề của hắn còn có thể phối hợp tạo ra cách đánh làm tăng điểm sát thương nữa.

41 phút 37 giây 11.

Hưng Hân phá kỷ lục trước một bước, cao hơn kỷ lục bọn họ cố ý đánh chơi chơi trước đó kha khá. Gia Thế tới sau, vẫn còn đang cày cục trong phó bản, kỷ lục của Hưng Hân vừa ra lò khiến bọn họ có một mục tiêu rõ ràng để phấn đấu.

“Nhanh, nhanh nào. Nhanh lên chút nữa!”

Đây chính là mệnh lệnh từ Tôn Tường đội trưởng Gia Thế, nhưng cũng chỉ là hối không vậy thôi. Người chỉ huy đoàn đội tác chiến và phối hợp trên cơ bản là Tiêu Thời Khâm.

Lúc thấy kỷ lục của Hưng Hân, nhóm Gia Thế lập tức coi lại thời gian bọn họ vào phó bản, cũng hơi thở phào được tí. Lần này bên đó hao thời gian cũng không ít hơn bọn họ bây giờ lắm, còn có hy vọng.

Nhưng hy vọng này chỉ nhỏ nhoi thôi…

Đám tuyển thủ vừa đánh vừa tính toán, cuối cùng đều thấy chẳng nên hy vọng mọe gì. Tiêu Thời Khâm giỏi tính nhất, nên đương nhiên cũng rõ ràng nhất. Ở giai đoạn hiện tại mà nói, chỉ bằng cách đánh ổn định như này, Gia Thế cầm chắc là không vượt qua nổi kỷ lục 41 phút 37 giây 11 của Hưng Hân rồi. Nhưng mà không dùng đấu pháp này, Tiêu Thời Khâm cũng không biết có cách nào tốt hơn. Mặc dù là tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng chuyện này cũng cần chút thời gian nghiên cứu. Hiện giờ Tiêu Thời Khâm chỉ hy vọng dù thua thêm một cú, mọi người vẫn có thể bình tĩnh, không nên sửng cồ lên quyết ăn thua đủ.

Nhưng đời không được như Tiêu Thời Khâm đã mơ. Còn chưa đánh xong nhưng thấy sắp ăn hành tới nơi rồi, Tôn Tường bèn nổi bão, hận không thể để tất cả phe mình mọc ra ba đầu sáu tay, lấy một địch trăm, chỉ dùng một ngón tay thôi cũng có thể hủy thiên diệt phó bản.

Kết quả cuối cùng, lúc bọn họ đụng BOSS cuối thì đã quá thời gian của Hưng Hân rồi. Kỷ lục lập ra trễ hơn Hưng Hân tới hai phút rưỡi.

Hai phút rưỡi nghe qua thì ít, nhưng mà hai phút rưỡi của kỷ lục chính là một cái hố bự. Muốn lấp hố á, cái giá phải trả e cũng chẳng ít hơn công sức đi nghiên cứu đạn tín hiệu của BOSS đầu bên Sơn Trại Ấn Sơn đâu. Lòng Tiêu Thời Khâm lại có thêm một bóng ma, Diệp Thu này, thật đúng là không ngừng gây rắc rối mà. Càng sợ cái gì thì hắn càng làm cái đó.