Diệp Tu cùng Đường Nhu sau khi ăn trưa xong thì một người đi ngủ ngay, một người là sau khi xong ca 3 giờ mới ngủ, đến khi ăn cơm tối chẳng còn ai trong hai người nữa. Trần Quả tức giận ăn hết cơm tối với đám nhân viên, chẳng muốn chừa cơm lại cho đứa nào, nhưng ăn đến phân nửa thì mềm lòng, cuối cùng cũng thu xếp phần cơm cho cả hai.
8 giờ hơn, Diệp Tu ngủ đủ tám tiếng thì cứ như máy móc mà tỉnh dậy, sau khi hút một điếu thuốc thì rửa mặt ra khỏi phòng xuống lầu.
Lầu một của tiệm toàn bộ đều tối thui, giống như lần TV phát tin Diệp Thu giải nghệ. Diệp Tu ngẩn ra, nhớ tới việc tiệm net Hưng Hân thường hay phát sóng giải đấu Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang theo lệ, tính toán thời gian, ngày hôm nay chính là lượt đấu vòng tròn thứ 20.
Xuống tiếp đại sảnh ở lầu một nhìn thử, quả nhiên, tấm màn chiếu dùng để chiếu chương trình trước kia cũng đã mở ra rồi, lúc này đang bật kênh thi đấu thể thao điện tử. Trận đấu vẫn chưa chính thức bắt đầu, nhưng rất nhiều người cướp được vị trí tốt, vừa chơi máy vừa chờ trận đấu chính thức bắt đầu.
Diệp Tu đi tới quầy trước, hỏi em gái đang đứng quầy: “Vòng đấu tới đâu rồi?”
Em gái đương nhiên cũng thuộc dạng người không quan tâm đến Vinh Quang, lúc này vẫn ngồi xem phim Hàn, có điều ở lâu trong tiệm internet, mưa dầm thấm đất, cũng coi như biết những thứ cần biết: “Là Gia Thế!”
Diệp Tu gật đầu, cực kỳ hiểu rõ.
Liên minh Chuyên nghiệp của Vinh Quang có tổng cộng 20 câu lạc bộ, 20 chiến đội sẽ thay phiên đấu cặp, 10 trận đấu diễn ra đồng thời. Kênh trên TV cũng có hạn, thường sẽ lựa chọn tiếp sóng những trận đấu trọng điểm, nhưng đây là thi đấu game online, đương nhiên dựa vào mạng internet, cả 10 trận đấu sẽ đồng thời được phát sóng trên mạng, khán giả có thể lựa chọn trận mình quan tâm nhất để xem.
Tiệm Hưng Hân cùng thành phố với câu lạc bộ Gia Thế, những fan Vinh Quang ở đây sẽ tự nhiên mà ủng hộ chiến đội cùng thành phố, tiệm internet Hưng Hân chiếu hình chủ yếu đều phát sóng trận đấu của Gia Thế.
Hiện giờ Diệp Thu đã giải nghệ, mặc dù người ủng hộ có xót xa đi nữa, nhưng những người không biết nội tình như họ sẽ vẫn tiếp tục ủng hộ câu lạc bộ. Cao thủ mới được tiến cử – Tôn Tường khiến họ càng thêm mong chờ, hy vọng Gia Thế có thể đảo ngược tình thế suy tàn lúc trước. Bấy giờ vẫn đứng thứ hai từ dưới đếm lên trên bảng thành tích, nhưng dù sao vòng đấu loại chỉ mới diễn ra phân nửa, mọi người vẫn mong chờ kì tích xảy ra.
Giờ thi đấu thống nhất đều bắt đầu vào lúc 8 giờ 30, lúc này còn hơn mười phút. Sau khi Trần Quả sắp xếp tổ chức xong mọi thứ, bước qua chợt nhìn thấy Diệp Tu đang đứng cạnh quầy.
“Chị chủ.” Diệp Tu vội vã chào hỏi.
“Có chừa cơm cho cậu đấy.” Trần Quả nói một câu.
“Cảm ơn.” Diệp Tu vội vã đi tìm cơm ăn.
“Đến trận của Gia Thế rồi?” Diệp Tu vừa ăn vừa trò chuyện cùng Trần Quả.
“Ừ.” Trần Quả gật đầu.
“Đối thủ là đội nào?” Diệp Tu hỏi.
“301.” Trần Quả nói.
“Ừm.” Diệp Tu gật đầu, đối với các chiến đội lớn, hắn đương nhiên biết nhiều hơn Trần Quả. 301 là tên tắt của chiến đội Ba Lẻ Một Độ, thuộc câu lạc bộ Ba Lẻ Một Độ, cũng là một chiến đội lâu đời trong Vinh Quang, luôn duy trì hạng trung, thành tích ổn định. Đội hạng trung tuy rằng không có tài khoản nhân vật mạnh mẽ như Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu, nhưng thực lực của sáu tài khoản chính khá cân bằng. Một trong 6 nhân vật, đội trưởng Dương Thông điều khiển thích khách Phong Cảnh Sát, sở hữu vũ khí bạc song kiếm: Liễu Ảnh Loạn Vũ. Kỹ thuật cay độc, cũng là một đối thủ khá khó chơi.
Nửa trận đấu loại vòng tròn trước, Gia Thế cơ bản đã lưu lạc đến tình thế người gặp người khinh, nhưng hiện tại có cao thủ mới đến góp sức, tuyên bố rằng muốn vùng dậy lần nữa. Đây là trận đầu của Tôn Tường sau khi gia nhập, kênh truyền hình cũng lựa chọn phát trực tiếp.
8 giờ 30, trận đấu bắt đầu đúng giờ, Diệp Tu tiêu diệt cơm tối nhanh như gió. Không khí trong tiệm cũng sôi sục cả lên, mọi người hào hùng thảo luận cách nhìn về trận đấu, vênh váo mười phần mà chỉ điểm giang sơn. Diệp Tu nhìn Trần Quả bên cạnh, lúc này cũng đang thể hiện sự hưng phấn dị thường, không hổ là một trong những fan ruột của Vinh Quang.
Đấu loại vòng tròn lượt thứ 20 của giải đấu Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mùa thứ 7, Ba Lẻ Một Độ VS Gia Thế!
Trên màn hình tiếp sóng cũng oanh oanh liệt liệt nhảy ra phụ đề, MC gào thét kêu la nung cháy bầu không khí, lại lớn giọng giới thiệu khách mời ngày hôm nay: Lý Nghệ Bác.
Lý Nghệ Bác sao... Diệp Tu cần gì phải lời giới thiệu của MC, trong vòng luẩn quẩn này hiếm có người nào mà hắn không nhận ra. Lý Nghệ Bác đã từng tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng đã giải nghệ từ 4 năm trước. Trình độ kỹ thuật của người này cũng coi như loại thượng thừa trong giới chuyên nghiệp, hơn nữa làm người còn rất khôn khéo. Xây dựng quan hệ rất tốt với giới truyền thông, sau khi giải nghệ lập tức trở thành khách mời chuyên bình luận, làm nghề này cũng được 4 năm rồi.
Lúc này Lý Nghệ Bác đang ngồi trước màn ảnh, áo mũ chỉnh tề chân thành mà bình luận về hai chiến đội. Gia Thế – chiến đội sắp có một sự thay đổi trọng đại đương nhiên trở thành tiêu điểm của lời bình. Và tất nhiên không thiếu sự tưởng nhớ về Diệp Thu. Lý Nghệ Bác mang vẻ mặt trầm lặng nhớ về hồi ức xa xưa của gã và Diệp Thu, Diệp Tu nghe đến trợn mắt há hốc mồm: “Cái con em chú, anh với chú còn chưa nói được quá mười câu, chém! Toàn chém gió!”
Lý Nghệ Bác bình tĩnh chém tiếp thật, ắt hẳn chuẩn bị lời thoại cả rồi. Sau đó lại trêu đùa với MC vài câu, lúc này mới chính thức vào hình ảnh của trận đấu.
Ba Lẻ Một Độ VS Gia Thế, trận đầu tiên là thi đấu cá nhân, nhân viên xuất hiện trên sân khấu giới thiệu.
Ba Lẻ Một Độ, tuyển thủ ra trận là Cao Kiệt. Nhân vật: Tinh Thần Kiếm.
Trong tiệm net tiếng châm trọc tràn đầy, tiếng chửi bới cũng có. Với fan ruột mà nói, bất kể đối thủ nào cũng chính là kẻ địch, trực tiếp nghiền nát mới đã ghiền.
Tiếp đó là Gia Thế, tuyển thủ Tô Mộc Tranh ra trận. Nhân vật: Mộc Vũ Tranh Phong.
“AAAAAAA, Tô Mộc Tranh!!!!!”
Diệp Tu còn chưa biết gì, đã bị biển người kêu gào trong tiệm làm cho giật mình, sém chút té luôn khỏi ghế, nhất là tiếng thét chót tai của Trần Quả bên cạnh, quá khắc cốt ghi tâm luôn rồi.
“Phản ứng dữ dội thiệt há...” Diệp Tu cười ha ha, hắn chưa từng nghi ngờ độ nổi tiếng của Tô Mộc Tranh, nhưng cảnh này vẫn làm hắn bị sốc.
“Đương nhiên rồi!! Nữ cao thủ đứng đầu mà!” Trần Quả rất tự hào mà nói, đây chính là thần tượng số một của cô đấy.
” Nữ cao thủ đứng đầu? Ai nói vậy?” Diệp Tu kỳ quái.
“Ai cũng nói vậy.” Trần Quả nói.
“Chẳng qua là lăng xê mà thôi!” Diệp Tu nói.
“Bằng không đó là ai?” Trần Quả hỏi.
“Nếu nói về trình độ, nữ tuyển thủ mạnh nhất hẳn phải là Sở Vân Tú.” Diệp Tu nói.
“Sở Vân Tú của chiến đội Yên Vũ?” Trần Quả hỏi.
“Ừ.”
Trần Quả suy nghĩ, kết quả trận đấu bên kia đã bắt đầu, suy nghĩ lập tức bay luôn, lại gào lên “AAA, Tô Mộc Tranh”, cổ động tinh thần cho thần tượng, tựa như Tô Mộc Tranh có thể nghe thấy tiếng của cô.
Quả là fan não tàn a!!! Diệp Tu thán phục rồi, nếu bảo Tô Mộc Tranh đến tiệm chơi một chuyến, đại tiểu thư này hẳn sẽ không hưng phấn đến nỗi đốt luôn tiệm net để chúc mừng đâu nhỉ?