Toàn Chức Cao Thủ

Chương 864: Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo




Edit: Khỉ | Beta: Tiếu

BOSS số hai Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo không dắt ba thanh vũ khí đầy người khiến dân tình hết hồn như Quý Lang. Sa Báo một tay kiếm một tay khiên, đúng chuẩn trang bị điển hình của kỵ sĩ trong Vinh Quang.

Đây cũng chính là một trong những nghề của NPC khiến đám người chơi khóc hận vô cùng.

Nghề kỵ sĩ thủ cao, máu dày, thuộc tính tinh thần cũng không yếu, có khả năng phòng thủ vô cùng toàn diện. Cộng thêm trong hệ kỹ năng của kỵ sĩ còn có những chiêu cưỡng chế thù hận như Khiêu Khích, Gầm Rú cực kỳ gây loạn chiến trường. Khiến  người chơi khó mà di chuyển hay công kích một cách thoải mái được, rất dễ dẫn tới mất khống chế trong phối hợp đoàn đội. Đã vậy, BOSS lại còn thường kiêm nhiều nghề. Mà cùng hệ nghề với kỵ sĩ lại chính là mục sư và sứ giả thủ hộ, toàn là trị liệu. Thằng BOSS mà có thêm kỹ năng loại này nữa thì mọi người nghỉ chơi luôn cho xong.

Lại còn trong hoàn cảnh phó bản vừa trình làng, khác mọe gì thách đố DPS đâu. Kiểu BOSS này chẳng khác nào tăng thêm một tầng yêu cầu về damage cả.

Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu vừa lên thăm dò một chút đã phát hiện thằng Sa Báo này đúng là kỵ sĩ rồi, đách phải nghi nghiếc gì nữa. Nhất là khi nó dùng khiên chắn đòn, công kích cỡ trình của Quân Mạc Tiếu mà cũng gần như bằng không. Này ắt sẽ khiến công kích càng thêm khó khăn. Cần phải tìm cách né khiên chắn mới có thể giữ được chỉ số damage. Nhưng trong tình huống đối đầu thẳng mặt với quái, Quân Mạc Tiếu lại không kéo được tí thù hận nào, thật đúng khó càng thêm khó.

“Kiểu này chúng ta đánh từ từ thôi.” Dù khó nhằn, nhưng với trình độ của Diệp Tu, đương nhiên là tìm ra phương án đối phó rất nhanh. “So với việc phóng ào ào, chúng ta cần phải chú trọng chất lượng và hiệu quả của damage, đừng lơ là.”

“Trách nhiệm của Một Tấc Tro lần này rất lớn, phải buff cường hóa cho đúng lúc, cố gắng đạt được hiệu quả tốt nhất, không được lãng phí”. Diệp Tu hú thẳng mặt.

“Em hiểu.” Kiều Nhất Phàm đáp.

“Hàn Yên Nhu và Bánh Bao cũng lo chú ý và phối hợp tốt với quỷ trận.”

“Trục Yên Hà cần mạnh bạo hơn một chút, Muội Quang nữa nhớ chọn mấy con có khả năng chiến đấu mạnh mà triệu hồi, cũng phải để ý tới mana và hiệu suất damage. Gọi tối đa 5 con thôi, nhiều hơn lại lãng phí.”

“Chậm chút không sao, nhưng phải đạt hiệu quả mới được.” Diệp Tu nhấn mạnh.

“Nếu nó dùng kỹ năng trị liệu thì sao? Lúc đó cần phải dập damage liên tục mới được. Chậm chút chỉ e không thịt nổi.” Ngụy Sâm nói.

“Trước cứ thử cắt ngang xem đã. Không được lại tính tiếp.” Hiển nhiên Diệp Tu không phải chưa tính điều này, chỉ là đang nghĩ tới một khả năng khác. Nếu khả năng này tồn tại, đương nhiên sẽ ưu tiên cắt ngang phép trị liệu trước.

“Mày đi cắt hả?” Ngụy Sâm hỏi.

“Tui đi.” Diệp Tu nói luôn.

Tiếp đó cả đám chính thức lên đường chiến đấu. Lúc Diệp Tu đưa Quân Mạc Tiếu lên thăm dò trước đó, Sa Báo chỉ mới bộc lộ khả năng phòng thủ vô cùng mạnh mẽ. Còn các kỹ năng thù hận và trị liệu này nọ chỉ e vì đấu một chọi một mà nó còn không xi nhê gì nên chưa thèm dùng tới. Hiện tại cả đám cùng xông lên, tình huống có thể khác trước.

Nhưng để kháng lại được mấy kỹ năng thù hận chỉ có thể bằng thuộc tính tinh thần hoặc các kỹ năng tương ứng, ngoài ra không còn cách nào khác. Mà kỹ năng kiểu này, cơ cấu chiến đội hiện tại của Hưng Hân hoàn toàn không có, nên khỏi cần nói nhiều. Nước đến cổ rồi, giờ cứ tới đâu dâng tới đó thôi.

Hên cái mọi chuyện diễn ra tốt hơn một chút so với tính toán của Diệp Tu. Không hề xuất hiện kỹ năng thù hận, kỹ năng trị liệu vừa ra thì lại cắt ngang được. Với trình khống chế của Diệp Tu, kỹ năng trị liệu như thế coi như không tồn tại luôn cũng được. Phiền phức lớn nhất hiện giờ của Diệp Tu là làm sao để trong tình huống đối thẳng mặt với tấm khiên của BOSS mà vẫn có thể xuất damage kéo thù hận được.

Cách hút thu hận bằng damage này của hắn một khi OT thì chôn luôn. Bởi vì không có nghề chuyên kéo thù hận nào nên nếu muốn kéo lại chỉ có thể tạo OT tiếp. Thế nhưng để OT kiểu này dựa theo tiêu chuẩn nhất định. Không phải cứ thù hận của thằng này cao hơn thằng kia thì lập tức OT. Nếu được vậy, mọi người chỉ cần xếp hàng xả damage khống chế cừu hận, sau đó cho hai nghề đánh xa anh một cú tui một cú, luân phiên công kích để cú sau tổng damage cao hơn cú trước, chẳng phải sẽ dắt BOSS đi chơi rồi hả?

Thế nên thông thường muốn tạo ra OT thì ít nhất cũng phải vượt qua giá trị thù hận ở một mức phần trăm nhất định mới xảy ra được. Thế nên muốn dùng OT để kéo OT về, kể cả là với mục tiêu công kích đứng yên thôi cũng tốn không ít thời gian. Diệp Tu cực kỳ cẩn thận, tất nhiên không hề muốn phát sinh tình huống này. Nếu không trong lúc sửa chữa lỗi lầm ai biết sẽ phát sinh cái quỷ gì.

Mỗi người một nhiệm vụ, y theo dặn dò của Diệp Tu mà quất. Diệp Tu cũng khống chế tốt, kéo chắc thù hận của boss. So độ tụt máu của Sa Báo với mức tiêu hao mana của mọi người, Diệp Tu toát mồ hôi. Có hơi sát sao quá.

“Chú ý thời gian dùng thuốc hồi mana cho hợp lý.” Diệp Tu nói. Điểm ngon ăn của đánh phụ bản so với đấu trường chính là được cắn thuốc, chỉ phải chờ CD. Biết phân bổ thời gian cắn thuốc hợp lí thì có thể kéo dài thời gian chiến đấu. Biết thừa việc vượt cấp khai hoang cực khó, nên bọn Diệp Tu chuẩn bị mấy thứ này rất cẩn thận, nhân vật nào cũng được trang bị đầy đủ thuốc hồi phục. Lúc này, ai nấy chỉ hận không thể nốc thuốc liên tùng tục, thế nhưng cắn thuốc thôi cũng phải chú ý hiệu suất.

Từng giây từng phút qua đi, máu Sa Báo bị mài mỏng từ từ, chiến đấu quả thật thử thách cả tính ổn định và sức tập trung của mỗi người chơi. Công kích liên tục suốt bốn mươi phút không chút lơ là, máu của Sa Báo cuối cùng cũng sắp tụt đến mốc 10%.

“Như cũ, sắp tới lúc thì mọi người lùi lại, Hiểu Thương đánh cú áp chót.” Cùng không biết đỏ máu thì BOSS sẽ cuồng bạo kiểu nào, vậy cứ dùng cách cũ thôi.

Trong khoảnh khắc máu BOSS hóa đỏ, mọi người lùi lại. Ngay lúc Hiểu Thương của Ngũ Thần tung đòn cuối, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu cũng né lẹ.

Vẫn là một chiêu Vệ Tinh Xạ Tuyến. Đòn vừa ra, Sa Báo giơ cao khiên chắn, nhưng chiêu phòng thủ này cũng nằm trong dự tính. Một chiêu Vệ Tinh Xạ Tuyến này dù có bị khiên chắn làm giảm tổn thương, cũng thừa đủ tróc cho máu Sa Báo xuống còn 10%.

Rốp!

Một tiếng vỡ vang lên.

Vệ Tinh Xạ Tuyến đánh thẳng vào khiên của Sa Báo, ai ngờ lại đập cho nó tan thành từng mảnh. Anh em trợn mắt há mồm, bỗng nhớ lại con BOSS Tiên Phong Quý Lang lúc bị đập đến đỏ máu, chiến mâu trong tay cũng lìa đời. Có phải trong phụ bản này, đại khái đây là tín hiệu chung để nhắc nhở người chơi là BOSS sắp cuồng bạo không vậy?

Sa Báo cuồng bạo thì sẽ ra sao?

Tất cả mọi người đều căng mắt lên nhìn, chỉ thấy Sa Báo gầm lên, tay trái không còn khiên cùng nắm  chuôi kiếm song song với tay phải, hai mắt đỏ máu, cả người đỏ sậm. Mái tóc giống như phát ra ánh sáng đỏ lóe lóe.

“Cuồng kiếm sĩ?” Kinh nghiệm của Ngụy Sâm không ít, vừa nhìn thấy hình dạng này đã đoán ra ngay. Trạng thái này cực giống với cuồng kiếm sĩ dưới sự bổ trợ của kĩ năng bị động “Khí Huyết Thức Tỉnh” lúc sắp cạn máu, sau đó tiến vào trạng thái cuồng bạo.

“Tui lên trước thử xem.” Diệp Tu không có kinh nghiệm không có phương án, vẫn dùng sách lược tìm hiểu trước. Quân Mạc Tiếu xông lên, đối mặt với Sa Báo lúc này quả nhiên đã được cường hóa cả sức mạnh và tốc độ, điên cuồng chém đến loạn xạ. Ngay cả Diệp Tu cũng phải chật vật điều khiển Quân Mạc Tiếu lăn lộn dưới đất, vô cùng bị động.

Diệp Tu lặng lẽ kiên trì thăm dò từng chút một, thấy Sa Báo không có chiêu gì khác lập tức cất tiếng: “Là cuồng kiếm sĩ, mọi người đừng ngại, toàn lực chiêu đãi đi!”

Trong trạng thái này, sức chiến đấu của cuồng chiến sĩ tất nhiên tăng lên vượt bậc, nhưng sức phòng thủ lại giảm xuống đáng kể. BOSS số hai trước và sau chính là hai thái cực hoàn toàn khác biệt, trước thì sức phòng ngự siêu cường, sau khi đỏ máu cuồng bạo lại bùng phát lực tấn công.

Đừng thấy trong suốt cả quá trình, dường như khi chưa đối đầu, chiêu cuối Một Đao Nghênh Gió của Quý Lang có vẻ nguy hiểm, độ khó của boss số hai tuổi gì sánh vai. Nhưng mà vì bao nhiêu khó khăn đều do Quân Mạc Tiếu gánh team, những người còn lại trở nên nhàn rỗi hơn nhiều. Nếu như đổi sang MT khác, độ khó chơi của Sa Báo chắc chắn sẽ khiến cả đám ăn hành.

Dưới hoàn cảnh lực phòng ngự giảm mạnh, sức tấn công khủng khiếp của Sa Báo cũng chỉ cầm cự được trong một thời gian ngắn. Trong làn mưa bom bão đạn tấn công ồ ạt của tất cả mọi người, máu Sa Báo tụt nhanh xuống đáy.

“Chú ý dừng tay!” Diệp Tu vội vàng kêu lên, mọi người cực kỳ thống nhất, đồng loạt dừng tấn công. Kết quả Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm không kịp hãm đà, cùng lúc Diệp Tu lên tiếng đã tung ra hai kĩ năng liên tiếp đánh vào Sa Báo, trở thành đòn sát thủ cuối cùng.

Máu của Sa Báo đã bị đánh về 0, mọi người nhẹ nhàng thở phào một hơn. May là trước khi chết BOSS không có giãy chết mà ra đòn hiểm. Mặc dù thế, sự liều lĩnh của Mạc Phàm khiến cho không ít người tỏ vẻ coi thường. Vốn là không ai có ấn tượng tốt đẹp gì với hắn, trong lúc này hiển nhiên người đồng tình thì ít mà người khinh ghét thì nhiều.

Trong lòng Mạc Phàm hiểu rõ điều này, lúc mọi người tỏ ra coi thường, dù không nhìn thấy nhưng cậu vẫn phát hiện ra được. Bất giác cậu cúi thấp đầu, khuôn mặt cũng thoáng nét xấu hổ.

Kênh hệ thống lại thông báo, BOSS số hai Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo đã bị tiêu diệt, kênh thế giới đương nhiên lại ồ lên, nhóm đầu não của các công hội câu lạc bộ lại được dịp nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa đủ kiểu mà không làm được gì.

Lúc này, Trần Quả báo trước một tiếng rồi tự giác chạy đến lục trang bị. Vẫn như cũ, rơi ra hai trang bị một lam một tím, nhưng lần này chiến đội có thể dùng được. Thế nhưng sau khi nhìn lại thuộc tính, mọi người đều thấy yếu hơn trang bị cam mà nhân vật đang dùng, có cũng như không.

“Ai, tại sao không ra trang bị cam nè!” Trần Quả thở dài, cũng hiểu rõ những trang bị kia không giúp ích gì cho việc nâng cao thực lực của bọn họ.

“Sẽ có trang bị cam thôi.” Diệp Tu cười.

“Đâu ra mà dễ như thế”. Trần Quả trợn trắng mắt.

“Hai lần bóc tem nha! Phần thưởng kiểu này có cơ hội lớn nhận được đồ cam hoặc vật liệu hiếm đó.” Diệp Tu cười nói.

Trần Quả lập tức bừng tỉnh. Đồ rơi ra từ BOSS hoang dã đều cao cấp hơn đồ từ BOSS phó bản hay BOSS ẩn phó bản. Nhưng phần thưởng từ kỷ lục phó bản lại tương đương với BOSS hoang dã. Hiện tại, mỗi BOSS đều có kỷ lục chiếm đầu, phần thưởng hậu hĩnh đang chờ đợi phía sau chính là lúc hoàn thành phó bản.

Trần Quả kích động, Diệp Tu cũng không tiếp tục tán gẫu với cô mà bắt đầu đăng tiếp bảng thống kê, bình tĩnh cất lời: “Chúng ta cùng xem xét thống kê giai đoạn hai.”