Toàn Chức Cao Thủ

Chương 863: Thống kê sát thương




Edit: Tam | Beta: Kha

Hội trưởng công hội các câu lạc bộ lớn lại tụ họp lại, nhưng bây giờ ngoài than thở chửi trời trách đất, chẳng có biện pháp khả thi nào. Đội Hưng Hân đang trong phó bản, trừ hệ thống còn ai cản được họ phá đảo bản này nữa? Một giờ mấy BOSS thứ nhất đã nằm, hai giờ thì sao? Rồi ba giờ? Bốn giờ... Nếu cứ tới tới như vậy, đêm nay Hưng Hân sáng nhất vùng cmn luôn. Còn canh ngay thời điểm người chơi online đông nhất mà phá bản nữa, bao nhiêu người sẽ chú ý đến cái tên Hưng Hân này đây?

GATO vãi!

Cả đám hội trưởng nghiến răng. Theo tình báo mới nhất, tin Hưng Hân chiếm đầu vừa ra, đám này liền nhân cơ hội quảng cáo tuyển mem, thu hút quần chúng nhân dân ùn ùn gửi đơn xin gia nhập công hội mẹ lẫn chi nhánh Vô Cực dưới quyền.

Thật lòng mà nói, bóc tem phó bản có sức hút mãnh liệt hơn thành tích chiến đội nhiều.

Chiến đội chuyên nghiệp có thành tích tốt, fan chỉ sướng suông thế thôi. Nhưng công hội chiếm đầu bảng, trừ cảm giác tự hào còn chứng tỏ được thực lực vượt trội của công hội. Như vậy nếu là thành viên công hội, biết đâu có ngày mình cũng VIP như vậy. Dù không vào được đội chủ lực, nhưng trang bị họ đánh bản rớt, bình thường nếu không dùng, có khả năng sẽ được gửi vào nhà kho công hội.

Người chơi thường muốn vào pt 10 người phải cần cày cuốc một khoảng thời gian, nào luyện cấp, nào spam phó bản 75 cho 5 người, vân vân. Nhưng bây giờ có điều kiện, họ có thể trực tiếp đổi đồ xịn rớt trong bản 75 từ nhà kho. Đây là một sự cám dỗ khó cưỡng với rất nhiều người chơi.

Phía Hưng Hân, cả team chủ lực đều đang trong phó bản. Quảng cáo xong vẫn chưa thể lập tức duyệt đơn xin gia nhập được. Vừa giết một BOSS, hệ thống đã thông báo làm họ cũng hết hồn. Đơ người một lúc mới nhớ chuyện nhặt trang bị.

Chất lượng trang bị rớt từ phó bản 10 người xịn hơn bản 5 người nhiều. Dù là đồ tím, xanh giống nhau, thuộc tính trang bị rơi từ phó bản lớn cũng trội một bậc. Hơn nữa, phó bản nhỏ đa số rớt trang bị xanh, tỷ lệ rớt trang bị tím ở phó bản lớn thì cao hơn. Mà bởi phó bản lớn cần nhiều người tham gia pt, trang bị rớt quá ít sẽ dẫn đến tình trạng phân chia không đồng đều, nên xét mặt số lượng cũng nhiều hơn từ phó bản nhỏ.

Phó bản 10 người, một BOSS rớt được hai món trang bị là chuyện thường ở huyện, mà bản 20 người thì ba hay bốn cũng có. Đến phó bản 50 người, mỗi BOSS sẽ rớt tầm sáu, tám món. Bản 100 người thì khỏi bàn, nếu mỗi BOSS không nhả mười hai mười sáu cái, cả bọn còn vất vả cày cấy chi nữa?

Sơn Trại Ấn Sơn là phó bản 10 người. Tỷ lệ mỗi BOSS rơi hai trang bị khá cao.

Sau khi bớt high vụ chiếm đầu, cả bọn mới nhớ chuyện nhặt đồ. Nhặt đồ là một thú vui tao nhã, nên Trần Quả không hỏi “Ai lên ai lên” nữa, tựa như chỉ cần có người bảo một câu “Chị tới đi” là cô sẽ tiến lên khui hàng lập tức.

Không ngờ, lúc này bỗng thấy Diệp Tu paste một danh sách vào kênh chat.

Mọi người nhìn: là danh sách thống kê sát thương nãy giờ.  Lúc trước danh sách này chỉ sau khi qua bản mới có thể xem. Nhưng xem ra bản cập nhật phó bản 75 có khá nhiều thay đổi, không chỉ thông báo kỷ lục sau khi giết BOSS, thống kê sát thương cũng xem được liền tay.

“Mỗi lần qua hiệp mới được mở bảng thống kê damage!” Diệp Tu nhắc. Ra là không phải lúc nào cũng xem được, phải giết BOSS mỗi chặng mới có thể mở.

“Mọi người coi thử.” Diệp Tu nói, “Bình thường tui sẽ kêu gọi mọi người lấy top 1 làm gương, nhưng bữa nay tui không nói nhiều.”

Trong danh sách thống kê, top 1 tất nhiên là Quân Mạc Tiếu. Hắn kéo thù hận quái bằng sát thương, damage không cao làm sao kéo? Chỉ số Ô Thiên Cơ cấp 55 hiện tại của Quân Mạc Tiếu xấp xỉ vũ khí cam cấp 60, kém người ta hẳn 10 cấp. Hơn nữa trong hoàn cảnh tán nhân không hề có đại chiêu gây sát thương cao, Quân Mạc Tiếu vẫn đứng đầu bảng, có thể chứng minh được: đây hoàn toàn là vấn đề kỹ thuật cá nhân.

Sau Diệp Tu, là Hiểu Thương của Ngũ Thần, thứ ba là Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm.

Nếu bàn về trang bị, thực ra hàng của Nghênh Phong Bố Trận mới là ngon nhất team. Vũ khí bạc cấp 70, còn cả ba món trang bị bạc mua từ Vô Cực. Vào thi đấu khiêu chiến chính là đứa trâu tró cân team. Nhưng thuật sĩ không phải DPS, nên sát thương không cao bằng bậc thầy pháo súng chuyên về tấn công như Hiểu Thương là vậy.

Sau đó, lần lượt là Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn.

Damage của hai người cách hạng ba một khoảng. Bởi phải xáp lá cà đánh BOSS, mấy nghề cận chiến cần lo chú ý tránh né công kích BOSS để đỡ đần healer, không tập trung đánh đấm như đám núp đằng xa phóng phép được. Diệp Tu có thể vừa né tránh vừa đập BOSS như con, nhưng Đường Nhu và Bánh Bao còn phải tu luyện dài.

Tiếp theo là Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm. Cũng không lạc bọn Hàn Yên Nhu và Bánh Bao xa quá, cầm trận quỷ đánh được thế này xem như đã rất khá.

Ba người trên thuộc top giữa, sau cùng là đám lót bảng, đám này coi như là đi theo tham quan mịa nó rồi. Nhưng Muội Quang và Trục Yên Hà tham quan du lịch là vì đội ngũ yêu cầu. La Tập nghe Diệp Tu, cả trận chỉ triệu hồi bốn con pet, pro tới đâu cũng kéo damage không nổi; còn Trục Yên Hà là vì Trần Quả sợ mình trượt tay khiến cả đội cùng nằm, mới thỉnh thoảng đánh lơi tay, thành ra damage tụt dưới đây.

Bất ngờ nhất chính là Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm. Mạc Phàm kỹ thuật OK, trang bị OK, vậy mà lại thê lương chịu cảnh lót bảng chung với Muội Quang và Trục Yên Hà. Mọi người tròn mắt tò mò, không biết bây giờ cái tên lạnh te kia đang có biểu cảm gì.

Nhất là lúc này Diệp Tu lại phát biểu: “Ừm, damage hơi yếu, không có nguyên nhân đặc biệt gì, cần cố gắng thêm nha!”

Câu này tất nhiên là dành cho Mạc Phàm. La Tập và Trần Quả thuộc diện “có nguyên nhân đặc biệt”, nhưng Mạc Phàm thì khác, với thực lực và sự năng nổ của hắn, tại sao Hại Người Không Mệt có thể thành ra nông nỗi này chứ?

Mọi người ngó Mạc Phàm lom lom. Quả nhiên lúc này mặt hắn sa sầm xuống, lại vẫn không nói tiếng nào. Chỉ là trong mắt đầy vẻ hoang mang, không hiểu vì sao sát thương mình đánh được lại chênh lệch đến thế.

Mạc Phàm ngồi mình ên trong góc, không ai quan sát được thao tác của hắn. Diệp Tu nói xong, cũng không nhắc nữa, chuyển đề tài: “Ai nhặt trang bị?”

“Đây đây!” Trần Quả sốt sắng, Trục Yên Hà bước lên trước, trong lòng tràn đầy mong đợi, dù chính cô cũng không biết chất lượng vật phẩm phó bản này thế nào.

“Hai món!” Trục Yên Hà ngồi xổm xuống nhặt trang bị, nhặt xong, Trần Quả báo số lượng.

“Một xanh lam một tím!” Rồi chất lượng.

Phó bản 10 người đông thật, nhưng đồ cam cũng không phải dễ rớt.

“Món nào?” Đã có người không kiên nhẫn lao nhao hỏi.

“Ặc, nhọ quá...” Trần Quả xem xong, chán nản than một câu, sau đó gửi thông tin trang bị vào kênh chat cho mọi người xem.

Trang bị tất nhiên là cấp 75, dù có một món tím nhưng chưa thơm mấy. Trần Quả nói nhọ, vì hai món này không phải trang bị cho mấy nghề trong đội chuyên nghiệp của họ.

“Không sao, tí về bỏ vào nhà kho!” Diệp Tu lại không nghĩ vậy. Nhân vật của đội họ, trang bị bét nhất cũng đã là đồ cam. Trang bị cấp 75, tuy level cao hơn thật, nhưng phải nhìn chất lượng. Đồ tím 75 cũng xoàng xoàng cỡ cam 70 thôi. Nếu muốn đổi sang dùng trang bị cấp 75, ít nhất phải chữ cam mới mạnh thêm được, đồ tím cần soi thuộc tính cụ thể, còn xanh thì vứt đi! Trang bị xanh với người chơi thường chỉ là hàng vừa đủ xài, chiến đội chuyên nghiệp nào thèm.

“OK, tiếp tục! Mọi người đánh đấm hăng hái lên nào!” Diệp Tu hét to, cả đám nghe xong đều nghĩ, câu này là hét cho Mạc Phàm nghe chăng? Dù sao trừ Mạc Phàm, thành tích của cả bọn đều khá ổn. Cả “hoàn cảnh đặc biệt” như Trần Quả và La Tập cũng ăn đứt Hại Người Không Mệt kia kìa.

Nghĩ vậy, lại không kiềm được liếc về phía Mạc Phàm. Cái tên im lìm lạnh tanh này, bây giờ vẻ mặt trông như sắp bùng cháy, có vẻ đang cố kiềm nén lắm đây.

Mười người tiếp tục tiến sâu vào Sơn Trại Ấn Sơn. Ải quái thứ hai chắn ngay giữa đường, toàn mấy con sơn tặc chưa gặp bao giờ. Nhưng với trình bọn Diệp Tu, chỉ đánh một chốc đã được bí quyết qua ải. Giết quái càng lúc càng thạo, chẳng có chút trở ngại nào. Riêng mình An Văn Dật vẫn căng thẳng như cũ. Cậu chưa từng phải chăm một MT như anh Quân Mạc Tiếu đây đâu! Tuy Quân Mạc Tiếu vụt qua vụt lại tránh được gần hết công kích của bầy quái nhỏ, nhưng An Văn Dật vẫn phải căng mắt dõi theo, lỡ anh ta sảy tay một phát sấp mặt thì ai đền cho?

Quái đoạn này quét nhanh hơn ban nãy. Chừng ba mươi phút sau, cả đoàn tụ tập trước mặt BOSS thứ hai.

Thống Lĩnh Hộ Trại Sa Báo.

Gặp BOSS mới, cả đội xào lại chiến thuật cũ. Đầu tiên Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lên trước thăm dò, nghiên cứu skill BOSS, sau đó cả bọn mới nối đuôi lên sau.

Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm xông pha tuyến đầu. Hắn còn tích cực hơn khi nãy, có lẽ muốn kiểm chứng vụ sát thương. Ban nãy quét quái nhỏ cũng rất hăng, nhưng mọi người đều biết, trong phó bản thì tinh hoa dồn hết vào mấy con BOSS, damage ra sao phải xem đánh BOSS thế nào. Có chăm gặt quái nhỏ cũng chả thấm tháp bao nhiêu, càng không thể vọt lên làm chủ lực đội.

Mạc Phàm tuy thường đánh lẻ, nhưng không phải chưa từng đi phó bản, đạo lý này tất nhiên có hiểu.