Edit: Mì | Beta: Kha
Vì một nguyên nhân lãng xẹt hết sức, trận đấu đơn đầu tiên Bánh Bao thua với kết quả cực kỳ mất mặt. Cả trận cậu không hề lại gần được đối thủ, cuối cùng bị đối thủ quất một trận thua trắng. Kết quả này nhanh chóng châm lên nhiệt tình của đám khán giả, bọn họ đã đợi ngày này lâu lắm rồi.
Cảm xúc bùng nổ ấy làm đám fan Vô Cực có mặt đều ngây dại.
Đội trưởng của họ thắng đẹp trận đầu, thường lúc này fan sẽ hò reo ca ngợi, tự dưng đâu lòi ra một đám người spam dạo chỉ nhằm vào đối thủ của chiến đội Vô Cực, đủ câu móc xỉa châm chọc nháy mắt choán hết kênh bình luận. Rầm rộ đến mức người không biết nhìn vào lại tưởng Vô Cực và Hưng Hân là kẻ thù truyền kiếp gì. Hiếm khi bên ta chiếm ưu thế mà fan lại đoàn kết công kích đối thủ như vậy, đa số người hâm mộ đều rất lý trí rất phong độ, rất có tinh thần thể thao.
Đám khán giả nhằm vào Hưng Hân cũng không phải mất khống chế bỏ quên phong độ, chẳng qua là vì họ đã ghim Hưng Hân từ lâu lắm rồi…
“Lũ gà Hưng Hân, nhìn thấy chưa, đây mới gọi là chiến đội chuyên nghiệp, đây mới gọi là tuyển thủ chuyên nghiệp này, a ha ha ha”
“Thua trắng cmnl, trình của Hưng Hân chỉ có vậy thôi.”
“Đã thấy sự đáng sợ của tuyển thủ chuyên nghiệp chưa hả?”
Tính ra, lý do Bánh Bao thua trận nói ra rất mất mặt, nhưng với người chơi bình thường thì nó lại thể hiện ý nghĩa sâu xa hơn. Người chơi thường không hề phát hiện Bánh Bao Xâm Lấn bị lạc đường. Cách chiến đấu của bậc thầy pháo súng thường là dùng lửa đạn áp chế không cho đối thủ lại gần, kiến thức cơ bản của Ngũ Thần lại vững chắc, tấn công khá thuần thục, trong mắt người thường thì Bánh Bao bị chặn triệt để chứ không nghĩ đến vấn đề cá nhân khác.
“Chiến đội chuyên nghiệp lợi hại thật…” Ngay cả Bánh Bao thua xong tháo tai nghe xuống cũng hơi ảo não, “Chọn bản đồ phức tạp quá, lợi hại thật.”
“Ừm…” Diệp Tu cũng không nói thêm gì. Bản đồ Hành Lang Trên Nước có hơi rắc rối, Bánh Bao vốn mù đường, lại gặp Ngũ Thần tấn công thành thạo áp chế, cậu thể hiện kém cũng không phải chuyện bất ngờ. Chuyện xuống nước hay không cũng không phải nhân tố quan trọng, Bánh Bao không thạo thủy chiến, rất dễ bị Ngũ Thần áp chế dưới nước. Chiến đội Vô Cực vốn đã chuẩn bị bản đồ này rất tỉ mỉ.
Mọi người lại an ủi Bánh Bao đang ủ rũ vì thua trận, ngay cả Mạc Phàm cũng hơi nhếch miệng như muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại thôi.
Trận đấu đơn thứ hai nhanh chóng bắt đầu, bên Hưng Hân là Kiều Nhất Phàm và Một Tấc Tro của cậu xuất chiến, bên chiến đội Vô Cực lại là thiện xạ, nhân vật tên Bắn Đây Này.
Thiện xạ không phải một trong sáu nhân vật đấu đoàn đội của Vô Cực, nhưng nghề trị liệu như mục sư lại hiếm khi ra trận trong phần đấu đơn hay lôi đài, trong đội buộc phải có những thành viên thay thế sáu chủ lực lên sân lúc này. Người thứ bảy thay thế át chủ bài được hình thành như vậy đấy.
Bắn Đây Này chính là một nhân vật như vậy.
Trận đấu bắt đầu, bản đồ dùng trong trận thứ hai Vô Cực vẫn chọn Hành Lang Trên Nước. Bắn Đây Này đã chủ động lao về phía Một Tấc Tro, trông tích cực hơn Ngũ Thần trước đó.
Người chơi và fan hâm mộ không biết tình trạng lúc nãy của Bánh Bao, nhưng đối thủ Hà An của Bánh Bao lại nhìn ra, quay lại nói với đội viên nhà mình, cả hội đều ngu người.
Dù đây không phải giải đấu chuyên nghiệp, nhưng nếu là chiến đội có chí trở về Liên minh thì thái độ trong vòng này chỉ sợ còn thận trọng hơn khi đấu giải chuyên nghiệp. Trong Liên minh, một lần thất bại có lẽ không gây ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Còn trong vòng khiêu chiến, thua một lần có thể khiến cả đội ngũ hoang phí một năm trời.
Lúc này mà lại phái một tân binh ngay cả bản đồ cũng không biết lên…
Chúng coi khinh đối thủ hay Hưng Hân thật sự hết lính để phái?
Lại nói, Vô Cực chọn bản đồ này hòng ức hiếp dân nghiệp dư. Ai ngờ chuyện lạc đường này lại nghiệp dư quá, tác dụng của bản đồ vượt quá sức tưởng tượng, thành ra họ lại lái theo con đường âm mưu đồ.
Tuyển thủ thứ hai lên sân ngại lãng phí thời gian với chiến đội kì quặc này, thế nên ngay từ đầu đã chủ động xông lên. Kiều Nhất Phàm cũng rất dứt khoát, Một Tấc Tro xoay người chủ động nhảy tùm xuống nước.
Lòng nước của bản đồ này không sâu. Nhưng sau khi Một Tấc Tro nhảy xuống gợi ra gợn sóng, thì trên mặt nước lại phẳng lặng như tờ.
Hoặc là Một Tấc Tro không chuyển động, bằng không, vậy chỉ có thể chứng tỏ tên này là dân chuyên nghiệp
Hiếm có dân nghiệp dư nào lại biết cách di chuyển không gây gợn sóng lắm, cách di chuyển âm thầm dưới nước này chỉ nằm trong nội dung mà tuyển thủ cần tập luyện thôi.
Một Tấc Tro chính là Kiều Nhất Phàm.
Thông tin này sợ chỉ có Gia Thế nhờ Đào Hiên mang Tiêu Thời Khâm và Tôn Tường đến thăm mới ngẫu nhiên biết được. Ngay cả đội ngũ ban đầu Vi Thảo cũng không biết cậu thiếu niên không được kí tiếp hợp đồng này sẽ đi đâu sau khi rời khỏi chiến đội.
Vi Thảo không biết, chiến đội Vô Cực làm sao biết được bên phe địch có một thiếu niên xuất thân từ đội quán quân? Mặc dù là người vô hình, nhưng ít nhất Kiều Nhất Phàm từng được tập huấn khắc nghiệt ở đội quán quân. Nghề nghiệp cậu thay đổi, nhưng thao tác ngầm di chuyển dưới nước có đổi nghề hay không cũng không gây ảnh hưởng nhiều, Kiều Nhất Phàm chăm chỉ, tất nhiên là nắm vững.
Một Tấc Tro hiện đang chậm rãi đi dưới nước, định bất ngờ tiếp cận mục tiêu.
Tuyển thủ Vô Cực phát hiện đối thủ biết cách ngầm di chuyển dưới nước, cảm thấy đối thủ lần này không đơn giản, không dám khinh thường nữa. Hắn cũng chậm rãi ngừng bước, cẩn thận nhìn chằm chằm vào vùng nước Một Tấc Tro biến mất kia.
Mặt nước không gợn sóng, nhưng lòng nước của bản đồ thật sự hơi nông, nhân vật di chuyển dưới nước không thể giấu được bóng của mình.
Nhưng không thể nhìn thấy bóng người ở cự ly xa, tuyển thủ Vô Cực vừa chú ý mặt nước vừa điều khiển nhân vật Bắn Đây Này của mình tới gần. Song giờ hắn đã rút lại thái độ vội vã lúc đầu, bước chầm chậm.
Hắn vừa nhìn chăm chú vào mặt nước, vừa nhẩm tính thời gian. Bởi vì nhân vật cũng cần ngoi lên thở, không thể lặn vô thời hạn dưới nước. Chẳng qua với địa hình này, lại thêm đây là tuyển thủ chuyên nghiệp, chỉ sợ có ngoi lên thở cũng không bị hắn phát hiện. Dưới những hành lang quanh co này có chỗ để nhân vật ngoi đầu lên thở mà không bị phát hiện.
Quả nhiên, gần tới giờ rồi mà tuyển thủ Vô Cực vẫn không phát hiện Một Tấc Tro chui khỏi mặt nước.
Tên này đang trốn ở đâu?
Tuyển thủ Vô Cực nôn nóng. Bản đồ này vốn được chọn để ức hiếp đối thủ, nhưng bây giờ lại bị người ta lợi dụng, đẩy hắn vào thế bị động. Tình thế xoay chuyển khiến hắn không kịp trở tay.
Nên xuống nước hay không?
Tuyển thủ nọ từng nghĩ đến việc này, nhưng thật ra trình độ thuỷ chiến của hắn cũng không xuất sắc lắm. Hắn không phải một tuyển thủ chân chính từng được vào Liên minh Chuyên nghiệp, mà chỉ là kẻ bổ sung vào những vị trí bỏ trống sau khi chiến đội Vô Cực bị loại. Những người như hắn thường không đủ tự tin, giờ nhìn thấy Một Tấc Tro thành thạo di chuyển dưới nước, hắn càng không dám xuống nước.
Hay cứ dò xét thêm chút nữa.
Tuyển thủ Vô Cực thoáng đắn đo rồi quyết định dò xét trước. Bắn Đây Này nâng hai súng, lập tức nả đạn khắp mặt nước.
Tấn công thường không hao phí mana, tất nhiên là bắn hả hê vô cùng. Mặt nước thoáng chốc không còn phẳng lặng nữa, bọt nước văng khắp nơi, không ít đoạn hành lang đều bị nước hắt lên ướt nhẹp. Nhưng tuyển thủ Vô Cực cũng không để tâm đến cảnh hoang tàn này, ánh mắt hắn vẫn dính chặt vào nơi đạn bắn xuống. Bất kể là đạn bắn trúng hay nhân vật tránh đạn đều gây nên động tĩnh rất lớn.
Bên kia.
Trong từng đợt sóng, tuyển thủ Vô Cực đột nhiên phát hiện một chỗ dao động khác thường, hắn bất chấp xả hết kỹ năng có thể về phía khu vực đó, đồng thời nhân vật cũng nhanh chóng áp sát. Hắn cần một góc nhìn có thể thấy rõ bóng người dưới nước, sau đó lại tiến hành bước khống chế tiếp theo. Thiện xạ cũng có ưu thế về tấn công cự ly, chuyện áp chế một mục tiêu dưới nước còn dễ hơn áp chế trên đất bằng.
Bắn Đây Này đi nhẹ nhàng, sải bước thành thạo trên hành lang quanh co, góc nhìn cũng khóa chặt phạm vi của mục tiêu khó xác định kia. Dường như các đòn tấn công không gây ảnh hưởng lớn đến đối thủ, song lần xác nhận này đã khiến tuyển thủ Vô Cực có thể bao quát phạm vi của mục tiêu. Chỉ cần lại gần thêm chút nữa, hắn tin mình sẽ dễ dàng nhìn thấy bóng của đối thủ.
Rắc.
Đột nhiên một tiếng động khẽ vang, Bắn Đây Này bị khựng lại, một vầng sáng xanh trắng chợt lóe lên. Tuyển thủ Vô Cực như nhận ra điều gì, ngạc nhiên nghía sang bên cạnh. Rồi hắn nhìn thấy bên dưới mặt nước, Băng Hồn bị cắt thành mấy khúc bởi phản xạ, vẫn đang bị gãy khúc theo dao động của mặt nước.
Băng Trận.
Là Băng Trận của quỷ kiếm sĩ đang phóng trong nước, khống chế không gian của hành lang gấp khúc. Tuyển thủ Vô Cực chỉ dán mắt vào mục tiêu mình phát hiện, lại không ngờ nơi mình đi qua có ẩn giấu cạm bẫy.
Sát thương và hạn chế của Băng Trận chỉ mới bắt đầu mà thôi. Tuyển thủ Vô Cực nhanh chóng nhìn thấy ánh đao trong tay bóng người dưới nước không ngừng chớp lóe.
Đao Hồn, Ôn Hồn, Huyết Hồn…
Quỷ thần lần lượt được triệu hồi, trong thoáng chốc vô số Quỷ Trận chồng chất lên nhau. Sức mạnh của quỷ thần bám hết vào người Bắn Đây Này, y như một nổi lầu debuff thập cẩm.
Mặt nước lúc này chợt tách ra, Một Tấc Tro nhảy lên, lưỡi dao gây họa trong tay lóe ánh tím u ám, ngưng tụ sức lực quỷ thần thành luồng kiếm khí đặc biệt, chém thẳng về phía Bắn Đây Này.
Một chiêu, định thắng thua.