Edit: Na | Beta: Kha
Lý Duệ lại thua!
Cả phòng im phăng phắc, mọi người ai cũng tỏ vẻ đang chăm chú nhìn màn hình của mình, thi thoảng lén nhìn trộm sang Lý Duệ.
Lý Duệ sa sầm mặt mày, trông khó coi hơn ở lần thua trước. Gã dù nản nhưng cũng không thể không thừa nhận, đối thủ này không đơn giản như mình tưởng. Điều này ai có trình độ cũng nhìn ra được, người không hiểu biết thì có thể ngộ ra từ thanh máu nhân vật ở phút chót.
Khi Tĩnh Dạ Tư của Lý Duệ ngã xuống, máu Hàn Yên Nhu chỉ còn dưới một phần mười.
Trình độ hai bên có thể nói là ngang nhau. Trận này tính ra không có gì bất ngờ, quan trọng là xem ai phát huy tốt hơn.
Lý Duệ vốn đang đánh tốt, nhưng rồi khúc sau gã được fan cổ vũ hăng quá, thành thử đầu óc cứ lởn vởn đâu đâu. Mà phân tâm thì làm sao đấu lại đối thủ có trình độ ngang tầm?! Lý Duệ cũng biết mình mắc lỗi ở đâu, cho nên bây giờ mới thấy hối hận không gì tả được. Gã đột nhiên bật dậy, vọt tới trước mặt Trần Dạ Huy, xấu hổ nói: “Cho tôi con pháp sư chiến đấu khác đi.”
Xấu hổ là phải. Thua liền hai trận, thay liền hai acc, giờ lại còn muốn đổi sang acc thứ ba. Gã biết ý đồ của mình quá lộ liễu, nhưng vì chứng minh mình, vì muốn nắm bắt được cơ hội này, Lý Duệ cao ngạo cũng chịu bỏ đi sĩ diện. Ban nãy khi đang đánh tốt, gã thấy các fan đều trông chờ và cổ vũ mình, gã tin chỉ cần mình thắng Hàn Yên Nhu, mình sẽ thắng được sự chú ý từ một bộ phận nhỏ trong fan.
Trần Dạ Huy khinh bỉ “ra lòng” nhưng không ra mặt, đang tính cười huề với Lý Duệ, đột nhiên khựng lại cười bảo: “Đợi chút đã, Khưu Phi lên rồi.”
Lý Duệ hết hồn, nhìn xuống màn hình, Khưu Phi đang dẫn con Đấu Ma Sư gã mới xài xong bước lên vị trí ứng chiến.
“Sao lại là tên này?” Khán giả sao biết người điều khiển tài khoản đã đổi, thấy tên Đấu Ma Sư mới thua xiểng niểng xong lại nhảy ra đấu tiếp liền khinh bỉ ngay. Ai cũng nghĩ Đấu Ma Sư này thật không biết tự lượng sức mình.
Tại sao Đấu Ma Sư bị khinh bỉ? Còn không phải do ban nãy Lý Duệ đánh quá tệ lậu sao? Đọc những lời nhận xét thẳng thừng trên màn hình, Lý Duệ nóng hết cả mặt. Đây toàn nhắm vào mình chứ đâu, nhưng Khưu Phi cầm Đấu Ma Sư lại trở thành kẻ chịu trận. Lý Duệ quay đầu nhìn, Khưu Phi vẫn bình thản như trong giờ huấn luyện, lưng thẳng tắp, mắt chăm chú nhìn màn hình, tay trái đặt trên bàn phím, tay phải nắm chắc chuột, giống như mãi mãi sẽ không buông ra.
“Xem Khưu Phi rồi tính.” Trần Dạ Huy từ tốn nói, không để ý tới Lý Duệ. Tuy hắn không thích Khưu Phi, nhưng hắn cũng không ưa nổi cái tính nghênh ngang của Lý Duệ, phải để Khưu Phi cho Lý Duệ ăn quả đắng một phen. Trần Dạ Huy vui sướng nghĩ.
Đường Nhu không để ý ai lên, cô còn chẳng chú ý gã Đấu Ma Sư lại lên đấu nữa, nhưng Trần Quả thì sắp phát khùng lên, không phải đã quyết là đấu theo tiêu chuẩn thi đấu hả? Không để bên tụi này đổi người thì thôi, đâu ra cái kiểu thua xong lên đấu tiếp thế này?
Trần Quả chê đối phương không giữ lời nhưng cũng không đứng ra tranh luận phải trái với người ta. Hưng Hân bày ra trận này, vốn cũng không quan tâm có đấu theo đúng chuẩn không.
Hai pháp sư chiến đấu được dịch chuyển vào sân thi đấu, sau ba giây đếm ngược, trận đấu lại bắt đầu.
Đường Nhu chưa hết mệt sau trận thắng Lý Duệ. Đấu với người ngang tầm đâu giống như đấu với người chơi thường, tinh thần và sức lực bị hao mòn cực kỳ. Mặc dù thế, người đầu tiên lao lên sau khi hết đếm ngược vẫn là Đường Nhu.
Cũng như trận đầu tiên, vừa tiến vào phạm vi, cô bắt đầu bằng Long Nha.
Nhưng lần này Đấu Ma Sư không đứng trơ ra chờ trúng chiêu nữa, cơ thể nhân vật hơi nghiêng né hiểm Long Nha, chiến mâu trong tay nhân đó đâm ngược lại, cũng là một chiêu Long Nha.
Hàn Yên Nhu chuyển mình tránh, đồng thời biến chiêu, chiến mâu quét ngang theo chuyển động của cơ thể, Bá Toái.
Nhưng Đấu Ma Sư không đổi kỹ năng, Long Nha như khăng khăng muốn đâm tới, thân thể trái lại di động thuận theo đường quét của Bá Toái.
Tốc độ di động của nhân vật không thể đánh đồng với tốc độ công kích, Đấu Ma Sư chắc chắn sẽ bị Bá Toái quét trúng, song cách di chuyển này đã giúp cậu ta giành được vài giây thi triển xong được chiêu Long Nha.
Thời gian chênh lệch cực kỳ nhỏ, người xem không cẩn thận sẽ có thể không để ý tới hướng di chuyển của Đấu Ma Sư. Chỉ có cao thủ đích thực mới biết, nếu không có nó, Đấu Ma Sư tuyệt đối không thể đạt được hiệu quả công kích.
Long Nha, trúng!
Trạng thái đóng băng ngắn ngủi lập tức cắt đứt Bá Toái đang thi triển của Hàn Yên Nhu. Cấp bậc kỹ năng Long Nha tuy thấp, nhưng nó có tác dụng không nhỏ. Biết lợi dụng đóng băng của Long Nha chứng tỏ Khưu Phi không hề chểnh mảng tập luyện. Con chuột giật mạnh quăng tiếp Bá Toái, sau đó là Thiên Kích, Lạc Hoa Chưởng, Huyễn Văn đủ màu, kỹ năng cấp thấp nối tiếp nhau, kỹ năng cấp cao thì chờ cơ hội bộc phát, bộ combo skill vô cùng chuẩn mực ào ào phóng ra, Hàn Yên Nhu bị khống chế trong nháy mắt.
Khán giả há hốc mồm. Sao thoắt cái khống chế được Hàn Yên Nhu rồi? Tĩnh Dạ Tư ban nãy cân tài ngang sức với Hàn Yên Nhu đâu có đánh áp đảo được thế này.
Không, không chỉ mỗi Tĩnh Dạ Tư, mọi người đến phòng này xem pk lâu rồi còn chưa từng thấy Hàn Yên Nhu yếu thế bao giờ. Đấu Ma Sư kỳ này đã tạo nên truyền thuyết. Vấn đề là, tên Đấu Ma Sư ngớ ngẩn vừa nãy vẫn còn chưa phai trong ký ức của mọi người đâu, sao chớp mắt cái trở nên lợi hại rồi?
Kênh quan sát im phăng phắc, người chơi hoàn toàn không biết nói gì.
Có điều Đường Nhu không chập mạch, ăn trọn bộ combo như Lý Duệ trận trước. Trong lúc chịu liên kích, cô nhanh chóng tìm cơ hội cắt đứt chuỗi công kích liền kề của đối thủ, kéo trận đấu về lại điểm ban đầu. Chỉ khó là thanh máu của cô đang ở trong tình thế xấu. Đối với người xem đây cũng là lần đầu tiên. Sau khi ngờ người hồi lâu, rốt cuộc có người lên tiếng: “Đổi người rồi?”
Tương phản quá lớn khiến quần chúng lập tức nghĩ tới khả năng này, trực tiếp nhận ra chân tướng. Mà, muốn nói tới chân tướng thật sự, hẳn phải nói Đấu Ma Sư của Lý Duệ đúng ra không cần phải chịu cảnh ê chề thế này, bởi lẽ gã cũng có khả năng giáng đòn phủ đầu áp chế Hàn Yên Nhu, nhưng gã đánh vụng quá, thậm chí còn muốn đổi tài khoản giả vờ làm đối thủ mới.
Khưu Phi thì tỉnh bơ, cầm nhân vật bị người khác xem là ngu xuẩn, xuất thủ khiến ai ai cũng bất ngờ. Ấn tượng vụng về mà Lý Duệ mang lại không hề gây ảnh hưởng tới cậu, cậu là cao thủ trong suy nghĩ người chơi, còn kẻ ngu thì vẫn là Lý Duệ, không hề có việc nhận nhầm ở đây.
Sĩ diện Lý Duệ tất nhiên rơi sạch sành sanh. Gã trơ trơ ngồi tại chỗ, mặt lúc đỏ lúc trắng. Cơ hội gã coi trọng có vẻ như sẽ bị Khưu Phi bắt được? Hội vây xem sau khi hoàn hồn bắt đầu hoan hô hò hét cổ vũ Khưu Phi. Đấu Ma Sư của Khưu Phi hiện đang chiếm ưu thế, sự hưng phấn của người chơi còn mãnh liệt hơn trận ngang tay giữa Tĩnh Dạ Tư của Lý Duệ với Hàn Yên Nhu ban trước.
Lý Duệ siết chặt nắm đấm, móng tay báu hết vào trong thịt cũng không thấy đau. Gã hối hận, gã đố kị. Vì sao cơ hội tốt như vậy mà gã không nắm được, mà Khưu Phi hết lần này tới lần khác lại nắm được?
Lý Duệ hiểu, nếu Khưu Phi phá được kỷ lục bất bại của Hưng Hân, trận đấu này sẽ thu hút được biết bao sự chú ý, chứ không thì gã cũng không buồn cướp lượt ra sân trận đầu. Đáng tiếc, kết cục gã hằng mơ dường như đang dần cách xa gã!
Thua đi! Sao mày không thua đi? Mày thua thì tao mới còn cơ hội!
Lý Duệ bất thình lình hóa thân thành fan Hưng Hân, không ai mong Hưng Hân thắng trận này mãnh liệt bằng gã. Gã mong Hàn Yên Nhu lật ngược thế cờ, mong Khưu Phi sơ xuất.
Nhưng cuộc đời đâu luôn thuận theo lòng người.
Khưu Phi đánh rất ổn định, không vì ưu thế hiện giờ mà thả lỏng, càng không có chút lơ là vì đối thủ chỉ là thành viên một chiến đội quèn, cậu cũng không mơ mộng về tương lai như Lý Duệ. Trong mắt cậu, đây là trận đấu mang mục đích so tài, mình phải đánh bại đối thủ, đạt được thắng lợi. Thế thôi.
Nộ Long Xuyên Tim!
Nộ Long Xuyên Tim!
Hai pháp sư chiến đấu cùng chọn một kỹ năng ngay thời điểm thời cơ xuất hiện. Hai cây chiến mâu xoẹt ngang không khí, rít gào đâm tới, hoàn toàn không biết ai ra chiêu trước.
Nhưng chỉ là đối với người chơi bình thường thôi, còn người chơi hơi có trình độ đều nhận thấy được, Hàn Yên Nhu xuất chiêu nhanh hơn! Mà xuất chiêu nhanh chậm là đang so về tốc độ tay.
Lý Duệ mừng như điên. Hàn Yên Nhu này quá cứng, nếu kích này thành công, cục diện sẽ trở nên khó đoán, cô ta rất có thể sẽ hăng máu lên, chiếm thượng phong trở lại.
“Tuyệt!” Lý Duệ không kìm được hô ra tiếng, do gã quá chờ mong giây phút này. Sau đó gã mới ý thức được tiếng hô này không ổn chỗ nào. Phải, gã không thích Khưu Phi, nhưng đây không phải thời điểm thích hợp để biểu hiện, hoàn toàn là do gã diễn chưa đủ sâu!
Ai ngờ vừa lúc gã hô lên, người bị Nộ Long Xuyên Tim đâm trúng lại là Hàn Yên Nhu. Cùng một cơ hội, cùng lúc giương tay, người thành công nắm được lại là Khưu Phi.
Lý Duệ lỡ miệng hô “tuyệt” ngớ người. Lúc này ai ai cũng quay đầu lại nhìn gã đầy bội phục làm Lý Duệ vô cùng xấu hổ. Gã biết mọi người đã hiểu lầm, họ đại khái cũng nghĩ giống gã, cho rằng Hàn Yên Nhu thắng lần giao phong này, cuối cùng hớ ra lại thành Khưu Phi. Tiếng “tuyệt” làm gã có vẻ như là kẻ thông thái nhất ở đây.
“Đối thủ hôm nay hình như hơi nặng đô ha?” Phía Hưng Hân, Ngụy Sâm cảm khái với Diệp Tu một câu. Mãi không thấy phản ứng gì, gã quay đầu lại, thấy Diệp Tu đang bàng hoàng nhìn màn hình!