Edit: Cớt | Beta: Pi
Kiếm Ảnh Bước, tám ảnh ảo.
Trong trận chung kết, Kiếm Ảnh Bước của Hoàng Thiếu Thiên tạo ra bảy ảnh cũng đủ khiến quần chúng kinh sợ. Trong Liên minh ngoại trừ Hoàng Thiếu Thiên, người có khả năng khiến Kiếm Ảnh Bước vượt qua bảy ảnh e rằng chỉ có tuyển thủ kiếm khách Lưu Tiểu Biệt của Vi Thảo. Song, mặc dù tốc độ tay của người này rất nhanh nhưng không thể khống chế tốt. Tốc độ tay và thao tác không đồng đều chính là vấn đề kềm hãm tuyển thủ này phát triển. Tạo được nhiều ảnh nhưng thao tác không tốt, người ngoài nhìn vào liền phân biệt được thật giả, vậy sự tồn tại của Kiếm Ảnh Bước cũng không còn giá trị gì.
Kiếm Ảnh Bước mà Lư Hãn Văn sử dụng lên đến tám ảnh, với con số này cũng đủ hù toàn bộ người chơi chết đứng, bởi lẽ trong lịch sử Vinh Quang, chưa có người nào khiến Kiếm Ảnh Bước đạt tối đa tám ảnh.
Còn Diệp Tu, sau phút ngớ người ban đầu thì lập tức nhìn thấu. Tuy Lư Hãn Văn thao tác ra tám ảnh nhưng khả năng khống chế lại không hoàn hảo. Diệp Tu vừa nhìn đã phát hiện 4/8 cái là giả. Trên thực tế, tám ảnh của Lư Hãn Văn vẫn còn non lắm, thà là bảy ảnh nhưng khó phân biệt của Hoàng Thiếu Thiên còn hơn.
Nhưng đó là với tuyển thủ lão làng dày dặn kinh nghiệm như Diệp Tu thôi. Đừng nói là người chơi thường, kể cả tuyển thủ chuyên nghiệp nếu không am hiểu việc phán đoán kỹ năng Kiếm Ảnh Bước, chỉ e không ai chịu được tám ảnh này của Lư Hãn Văn. Quan trọng hơn, Lư Hãn Văn còn rất trẻ, giọng còn chưa bể, nhiều lắm là 13 hay 14 tuổi? Đợi vài năm nữa nó lớn hơn, thao tác ổn định hơn, rất khó nói tám ảnh này có biến thành “tám em giống quá nhìn không ra” hay không còn chưa biết.
Trình Kiếm Ảnh Bước hiện tại đã hù đám người chơi trong game hú hồn, nhưng với Diệp Tu thì vẫn còn non và xanh lắm. Trong tám cái, vừa nhìn đã phát hiện bốn giả, thà là thao tác năm cái nhưng không nhận ra cái nào còn hơn.
Diệp Tu dứt khoát để Ngộ Đạo Quân xông thẳng đến, mọi người xung quanh nhìn hắn đánh thẳng vào một ảnh, nếu nó là chân thân vậy chả phải tự kề đầu đến lưỡi kiếm sao?
Diệp Tu đã tính trước, nên chẳng mảy may để tâm đến sự kinh ngạc của mọi người. Khi Ngộ Đạo Quân xông thẳng đến, đồng thời thánh giá trong tay cũng bắt đầu run lên, kỹ năng của mục sư chỉ phát động khi thánh giá lóe sáng. Tuy cùng nghề trị liệu, nhưng công kích của mục sư so ra vẫn mạnh hơn sứ giả thủ hộ nhiều, vẫn có vài skill khá tốt.
Thôi Miên, Ngọn Lửa Thần Thánh, Ánh Sáng Thánh Giới.
Ba kỹ năng của mục sư thi triển một mạch.
Thôi Miên khiến mục tiêu rơi vào trạng thái ngủ say.
Ngọn Lửa Thần Thánh là kỹ năng thương tổn kéo dài trong 5 giây, phong ấn 3 giây.
Nhân vật bị vòng sáng của Ánh Sáng Thánh Giới bao lấy, thương tổn phải chịu tăng 30, kỹ năng kéo dài trong 6 giây.
Đương nhiên, ba kỹ năng này sử dụng với bốn ảnh khó phân biệt còn lại. Ảnh của Kiếm Ảnh Bước giống như ảo ảnh vậy, nếu không phải hàng thiệt thì sẽ bị chọc thủng ngay. Chỉ có điều, trang bị của Ngộ Đạo Quân thật sự quá cùi, trang bị đã không ngon, thuộc tính nhân vật còn có hạn. Dưới tình hình không có trang bị tăng tốc độ đọc phép, muốn ba kỹ năng phóng đến chỗ Lưu Vân cùng lúc, trong khi cả ba kỹ năng này đều cần đọc đúng bài bản, quả là chuyện bất khả thi. May mà Diệp Tu không chỉ có một mình, hắn có dẫn theo Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Tay Nhỏ Lạnh Giá thành thạo trong việc phán đoán, phân biệt loại kỹ năng này chính là nghề của cậu ta. Tuy chưa đến trình liếc qua đã thấy như Diệp Tu, nhưng ngay khi skill của Ngộ Đạo Quân bay ra, Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng nhận ra ba ảnh giả trong đó. Cậu ta vẫn còn kém xa Diệp Tu, Diệp Tu vừa nhìn đã nhận ra bốn, cùng khoảng thời gian, Tay Nhỏ Lạnh Giá nhận ra ba.
Không cần ai dạy phải làm gì tiếp theo, thánh giá trong tay Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng vội giơ lên làm phép. Chẳng qua cậu mất thời gian xác định hơi lâu, lại thêm khoản tốc độ tay không thể bì với Diệp Tu, chờ cậu chuẩn bị xong xuôi chỉ có thể miễn cưỡng phóng ra một pháp thuật, đây cũng là nhờ trang bị của Tay Nhỏ Lạnh Giá ngon hơn Ngộ Đạo Quân, tuy thao tác chậm, nhân vật đọc phép lại nhanh. Lúc Tay Nhỏ Lạnh Giá phóng ra Ngọn Lửa Thần Thánh, Ngộ Đạo Quân của Diệp Tu đã thao tác Thôi Miên và Ánh Sáng Thánh Giới rồi.
Thao tác của Lư Hãn Văn quả thực quá nhanh, thu chiêu càng khó hơn, kỹ năng của đối phương đã phóng ra liền mạch nhưng cậu vẫn không kịp khống chế ảnh dừng lại, bị kỹ năng của đối phương cầm chân khiến cậu vô cùng khó chịu. Không cần nói đến Diệp Tu, chuyện này vừa khéo là thế mạnh của Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Ba ảnh, một miễn dịch với Thôi Miên; một bị Ngọn Lửa Thần Thánh quét qua vẫn không bị ngọn lửa bám lấy, còn ảnh thứ ba, khi bị Ánh Sáng Thánh Giới bao trùm đã bắt đầu tỏa ra ánh sáng lập lòe.
Không còn nghi ngờ, đấy chính là người thật! Tay Nhỏ Lạnh Giá vội vã lùi lại, nhưng vẫn bị kiếm quang quẹt trúng. Trong khi đó, Ngộ Đạo Quân của Diệp Tu vốn đang vọt lên trong tiếng kêu sợ hãi của quần chúng, sau khi hắn đâm một cú như xuyên mây qua người một trong số những Lưu Vân, mọi người mới ngộ ra Diệp Tu đã sớm phát hiện đây là hàng giả. Ảnh chìm trong Ánh Sáng Thánh Giới vừa sượt qua người Tay Nhỏ Lạnh Giá kia có muốn sấn đến tấn công Ngộ Đạo Quân cũng không thể kịp. Lúc này đã có người chơi nhảy ra bảo vệ Ngộ Đạo Quân, ý đồ lùng diệt Ngộ Đạo Quân trước của Lư Hãn Văn chính thức phá sản.
Ánh Sáng Thánh Giới là pháp thuật có thể duy trì thao tác liên tục, bởi thế Diệp Tu vẫn khống chế được vòng sáng bao trùm trên đầu chân thân. Dù Kiếm Ảnh Bước phân ra ảnh ảo và người thật, nhưng ảnh giả cũng không biến mất khi bị ngoại lực tác động. Trong tình huống quá nhiều ảnh thế này, chỉ cần vài cái trong tám cái này đổi chỗ cho nhau, rất có thể khiến địch thủ lạc mất vị trí của chân thân lần nữa. Đây mới là giá trị tồn tại thực sự của Kiếm Ảnh Bước, dù chân thân bị phát hiện, chỉ cần không bị tóm, thì có thể thông qua thao tác cao siêu chơi trò trộm long tráo phụng thêm lần nữa.
Lư Hãn Văn đã làm thế. Tám ảnh của Lưu Vân thoắt cái tụ lại, rồi lại tản ra, cậu cho rằng cách này ắt hẳn khiến đối thủ vô phương tìm được người thật của mình. Ngờ đâu vừa đảo mắt nhìn màn hình, ảnh Lưu Vân của cậu vẫn sáng choang nằm gọn trong vòng sáng của Ánh Sáng Thánh Giới. Trò trộm long tráo phụng của cậu hoàn toàn không qua được con mắt của Diệp Tu!
“Lại bị anh nhìn thấu, quả lợi hại!” Lư Hãn Văn kêu lên, nhưng không hề nghe ra chút ủ rũ, Kiếm Ảnh Bước bị ngửa bài nhưng cậu vẫn không dừng lại, tám ảnh đột ngột cùng lao đến chỗ Ngộ Đạo Quân.
Hai kỵ sĩ cũng cùng lúc đứng ra yểm trợ, được vòng sáng của Ánh Sáng Thánh Giới đánh dấu, hai người cũng tự giác biết được phải tấn công cái nào trong tám ảnh. Kỵ sĩ thứ nhất rút kiếm ra Xung Phong, ngờ đâu Lưu Vân chỉ lách nhẹ né gọn, gã kỵ sĩ kia như xe đứt phanh đâm sầm tới trước. Kỵ sĩ thứ hai rút kinh nghiệm, không làm bừa, thì chợt nghe tiếng Diệp Tu vang lên ở phía sau: “Khiêu Khích.”
Chỉ thị của đại thần vừa ra, kỵ sĩ không hề chần chừ thêm, nhanh chóng nhắm hướng Lưu Vân thao tác Khiêu Khích. Lư Hãn Văn vừa nhìn thấy kỵ sĩ đưa tay ngang đầu đã đoán được kỹ năng sắp tung, tám ảnh đột ngột tụ lại bảo vệ chân thân. Kỵ sị vừa rê chuột đến, chân thân của Lưu Vân đã nằm trong vòng bảo vệ của các ảnh khác, kết quả: Nhấp không trúng!
Khiêu Khích là loại kỹ năng không cần phán đoán kỹ càng mới ra chiêu, chỉ cần nhấp trúng thì sẽ thành công 100%, thao tác cực kỳ đơn giản. Nhưng khi đối mặt với cao thủ hàng top trong giới chuyên nghiệp, lại xuất hiện một vấn đề vô cùng nan giải: Kỹ năng đã thao tác xong, nhưng nhấp không trúng mục tiêu. Vinh Quang không giống với các game online truyền thống, dù là dùng kỹ năng hay công kích thường đều phải thao tác trước rồi mới nhấp chọn hướng ra chiêu, chứ không nhắm mãi một em dập skill không ngừng là xong chuyện.
Vinh Quang nổi tiếng với các thao tác phức tạp, mỗi skill tung ra đều đòi hỏi người chơi dẫn đường. Cho nên dù là loại kỹ năng “chạy trời không khỏi nắng” như Khiêu Khích cũng không dễ dàng gì. Lúc này, Lư Hãn Văn dùng Kiếm Ảnh Bước đến che chắn cũng là một cách, chạy lăng quăng để đối thủ không bắt được mình cũng là một cách. Người có dày dặn kinh nghiệm chỉ cần nhìn động tác nhân vật đã đoán luôn được thời gian ra chiêu. Nhưng ngay lúc người ta định nhấp chuột, nhân vật bỗng nhiên lách phong cách, không phải đối thủ sẽ nhấp vào khoảng không sao? Ừ, nhấp vào khoảng không thì kỹ năng đó xem như CD oan mạng, khiêu khích với khoảng không mà…
Giờ đây, người chơi kỵ sĩ đối mặt với các ảnh dính chùm lên nhau, kỹ năng Khiêu Khích chọn phải ảnh giả cũng chả khác nào nhấp vào không khí.
Trong phút rối rắm, chợt nghe tiếng đại thần nhắc nhở: “Gầm Rú.”
Phải há! Gầm Rú!
Đồng chí kỵ sĩ lúc nãy hớ chiêu Khiêu Khích, giờ hủy bỏ thì vẫn CD, cũng phí thế thôi. Tuy không nhấp trúng chân thân của Lưu Vân, nhưng người chơi kỵ sĩ đã nhanh chóng thao tác xong Gầm Rú.
Kỹ năng này tiện hơn nhiều, bao lấy một vùng nhất định, mánh khóe trốn tránh thế nào cũng không khỏi. Khi kỵ sĩ ngửa đầu rống to, cũng là lúc chân thân Lưu Vân mất kiểm soát thoắt cái đâm kiếm thẳng đến chỗ kỵ sị.
Khả năng phòng ngự của kỵ sĩ rất mạnh. Huống chi phe mình lắm trị liệu thế này, ai lại sợ một nhát cỏn con như thế, nâng khiêng ra đỡ là ok.
Kỵ sĩ trúng kiếm, đồng thời một chiêu hồi máu cũng rơi xuống người gã. Sau nhát ấy, Lưu Vân cũng được giải trừ cưỡng chế thù hận, nhưng vừa chuyển góc nhìn đã thấy Ngộ Đạo Quân lại lủi ra ngoài.
“Quả khó chơi nha!” Lư Hãn Văn chuẩn bị hăng hái đuổi theo, ai ngờ chưa bước được hai bước, phía sau lại vang lên một tiếng rống. Lần này anh kỵ sĩ kia đã tự học thành tài, không cần Diệp Tu nhắc nhở, trực tiếp mở Tinh Thần Kỵ Sĩ, tất cả kỹ năng đều reset, tiếp tục Gầm Rú Hy Sinh. Phạm vi tiếng rống lần này lớn hơn, Lưu Vân không còn cách tránh né buộc phải quay lại đuổi giết. Kỵ sĩ cứ thế chờ kiếm này đến.
Người chơi khác nhìn nhìn, không phải khống chế được thằng nhãi này rồi sao? Xông lên xử nó đi chớ? Ngờ đâu tiếng nhắc nhở của Diệp Tu lại vang lên: “Đừng để ý đến nó nữa, chạy lẹ đi.” Ngộ Đạo Quân nói xong câu này cũng vào tư thế sẵn sàng hồi máu cho kỵ sĩ kia.