Toàn Chức Cao Thủ

Chương 393: Không tập trung




“Cậu đây có thể xem là công kích cá nhân không!” Trần Quả vừa buồn cười, vừa cố tỏ ra nghiêm túc nhắc nhở Diệp Tu.

“Đâu có đâu, tui chỉ nói sự thật thôi, không tin chị cứ ngồi đây đi!” Diệp Tu vừa nói vừa nhích ghế ra xa xa màn hình. Trần Quả do dự một lúc, nghe Diệp Tu nói vậy, trong lòng cũng hơi xoắn xuýt, cuối cùng cũng nhích theo hắn. Lúc kéo ghế còn không dám ngoảnh đầu lại, sợ bắt gặp cảnh tượng kinh dị Diệp Tu miêu tả.

Đợi hai người ổn định vị trí, trận solo đầu tiên của hai đội cũng kết thúc, tuyển thủ Lam Vũ dùng một chuỗi liên kích xuất sắc đánh bại tuyển thủ Vi Thảo, tạo nên khởi đầu tốt đẹp.

“Tuyệt!” Lúc Trần Quả ngồi xuống nghe được kết quả này, kêu lên một tiếng.

“Chị ủng hộ bên đó hả?” Diệp Tu không nhịn được hỏi.

“Sao cũng được.” Trần Quả đáp.

“Vậy chị khen cái gì?”

“Đánh hay thì khen thôi!” Trần Quả hất mặt vênh vang. Bấy giờ trong tiệm net vô cùng bừa bộn, bầu không khí lạnh tanh im lìm. Đừng nói là ngày có vòng đấu thường lệ, dù là ngày thường, ngay khung giờ cao điểm hiện tại cũng chưa bao giờ vắng vẻ tới vậy. Trong không gian nhếch nhác bừa bãi đó, chỉ có mỗi hai người là còn tập trung nhìn màn hình lớn.

“Không cổ vũ bên nào cả, coi cũng chán lắm.” Diệp Tu nói.

“Vậy cậu theo phe nào?” Trần Quả hỏi.

“Tui? Tui là dân chuyên nghiệp, tất phải nghiên cứu trận đấu bằng ánh mắt chuyên nghiệp. Chị coi, mấy đội này về sau đều là đối thủ của tụi mình hết.” Diệp Tu chỉ vào hai nhân vật vừa kết thúc phần thi đấu trên màn hình nói.

Trần Quả nghe mà rạo rực, nhất là khi Diệp Tu dùng chữ “tụi mình”, khiến Trần Quả cảm thấy cô dường như đã bước một chân vào giới Vinh Quang chuyên nghiệp cao xa kia vậy.

Trận thứ hai nhanh chóng bắt đầu, cả tiệm net vẫn mỗi hai người quan tâm, những người khác cũng xem thi đấu, nhưng là chăm chú nhìn màn hình máy tính của mình theo dõi trận đấu của Gia Thế.

Thật ra tiệm net tới nông nỗi này, trong lòng Trần Quả làm sao có thể thờ ơ? Tiệm net Hưng Hân của cô, vì ở đối diện câu lạc bộ Gia Thế, trước nay đều được fan hâm mộ Gia Thế ưu ái. Chủ tiệm Trần Quả vừa hay cũng chơi Vinh Quang, kiêm luôn fan cuồng Gia Thế, vì vậy mà tiệm net tự nhiên biến thành fanclub ngầm. Hành vi hôm nay của cô khẳng định 100% đã làm mất lòng vô số fan trung thành của Gia Thế, cũng xem như hơi tự hủy chiêu bài. Con đường phía trước thế nào, Trần Quả cũng đôi lần hoang mang. Nhưng mà, cô trước nay không phải kẻ thích nuốt cay đắng vào lòng, từ fan Gia Thế trở thành antifan, lý nào lại hạ mình chiều lòng fan người ta. Việc hôm nay đã làm, gọi là xúc động nhất thời cũng được, dù sao nếu cho chọn lại, Trần Quả khẳng định mình vẫn hành xử như vậy.

Dù hiện tại bất an, nhưng cô không muốn để ai biết được, nên cứ tỏ vẻ thờ ơ không cảm xúc. Lại nhìn tên Diệp Tu bên cạnh, thằng này mới thật là không cảm xúc nè. Ngồi giữa bãi chiến trường xem thi đấu mặc kệ thiên hạ luôn.

“Quá hay!” Diệp Tu bỗng hét to một tiếng, làm Trần Quả đang ngẩn người tí nữa giật mình lọt ghế. Cô đang vờ xem thi đấu, để tránh lộ tẩy phải vội đưa mắt về màn hình hùa theo, “Ừ ừ ừ, quá hay.”

Lực chú ý quay lại trận đấu, lại nhìn thấy tuyển thủ Vi Thảo đang chiếm ưu thế, hơn nữa còn cách biệt rõ ràng, Trần Quả không biết câu “Quá hay” của Diệp Tu rốt cuộc đang khen ai, lại không thể hỏi, chỉ đành nhịn xuống, xem tuyển thủ Vi Thảo quật đối thủ tới tấp đến chết. Sau đó xem pha quay lại mới rõ được đầu đuôi, vốn ban đầu tuyển thủ Vi Thảo rơi vào thế bị động, nhưng nhờ cướp được thời cơ từ một sai lầm của đối thủ mà lội ngược dòng thành công, mới khiến vị đại thần Diệp Tu này hô to như vậy.

Sau đó đến trận thứ ba, Trần Quả lại tiếp tục lơ đãng, trong lúc nhìn lướt qua Diệp Tu chợt phát hiện hắn cũng không tập trung. Không nhìn màn hình lớn, tầm mắt lại chăm chú vào màn hình máy tính của một người khách bên cạnh.

Người này vốn đang xem trực tiếp trận đấu của Gia Thế trên mạng, Trần Quả chỉ liếc một chút đã nhận ra, tuyển thủ ứng chiến của Gia Thế chính là Tô Mộc Tranh...

Ngay lập tức, hai người đang ngồi ngay ngắn trước màn hình lớn đồng lòng ngoẻo đầu sang một bên xem trận đấu của Gia Thế, tất nhiên đều là vì quan tâm thắng thua của Tô Mộc Tranh.

Kết quả, trận này Tô Mộc Tranh giành được thắng lợi ngoạn mục. Đối thủ của Gia Thế là một đội ngũ top dưới, mục tiêu của họ chính là giữ được vị trí trong Liên minh. Thực lực tuyển thủ không mạnh, tài khoản nhân vật cũng kém, một trời một vực với tuyển thủ hàng sao như Tô Mộc Tranh. Tô Mộc Tranh đánh rất ổn, không vấp thử thách nào đã giành được chiến thắng.

Hai người xem ké trận của Tô Mộc Tranh xong ngoảnh đầu về, rồi bắt gặp lẫn nhau.

“Khụ...” Hai người tằng hắng nhẹ, đang muốn nói gì đó, bỗng quản lý tiệm net – từ nãy giờ vẫn bị hành động của sếp Trần làm hoang mang, cảm thấy chị hôm nay bình tĩnh lạ thường, tiệm bị người phá nát cũng không nổi bão, cuối cùng dốc hết can đảm bước lên, báo cáo kết quả sau khi dọn bãi chiến trường.

“Biết rồi. Cái gì hỏng thì gom lại vứt đi, mai tìm thợ lắp cái khác.” Trần Quả nghe xong vô cùng bình tĩnh đáp, tiếp tục bật mode vô cảm.

“Cái cũ không đi, cái mới không tới.” Diệp Tu bên cạnh thì thầm một câu.

“Cậu đang an ủi chị hả?” Trần Quả hỏi.

“Không có, nói sự thật thôi.” Diệp Tu nói.

Lúc này phần đấu đơn của Vi Thảo và Lam Vũ cũng chấm dứt. Vi Thảo thắng hai trận, lấy được hai điểm. Lam Vũ thắng một, được một điểm. Cả ba trận, Trần Quả đều không tập trung, không có một chút ấn tượng.

Sau giờ giải lao, tiếp tục đến phần tổ đội thi đấu lôi đài, MC và khách mời cũng trở nên hưng phấn, cầm danh sách dự thi của hai đội, phát hiện đội hình của chiến đội Vi Thảo có thêm một tên mới: Cao Anh Kiệt.

“Nếu tôi nhớ không lầm, trước đợi Ngôi Sao Cuối Tuần năm nay, Cao Anh Kiệt còn chưa được chính thức lên sân đấu phải không?” MC nói.

“Đúng vậy, nhưng từ tiết mục Tân Binh Khiêu Chiến của Ngôi Sao Cuối Tuần, tin rằng tất cả mọi người đều nhớ rõ màn biểu diễn xuất sắc của tuyển thủ Cao Anh Kiệt. Có lẽ nhờ vậy mà bây giờ cậu ta mới có được một vị trí trong đội hình này.” Khách mời cũng thừa dịp nói liên miên.

“Vẫn chưa biết Cao Anh Kiệt có xuất hiện trong trận đấu đoàn đội hay không, chúng tôi tạm thời vẫn chưa nhận được danh sách.” MC nói.

“Nếu cậu ta vẫn giữ vững phong độ như đợt Ngôi Sao Cuối Tuần, tôi cảm thấy Cao Anh Kiệt hoàn toàn có khả năng đảm đương một vị trí chủ lực trong đội.”

“Vi Thảo thật sự đã đào tạo được một nhân vật mới vô cùng xuất sắc...!”

“Chính xác, hiện tại ở độ tuổi của cậu ta, Liên minh vẫn chưa có người thứ hai đánh ngang tay được với đại thần cấp bậc Vương Kiệt Hi.”

“Hơn nữa còn chiến thắng.”

“Chỉ bằng một cuộc chiến, không thể xác định Cao Anh Kiệt đã vượt qua Vương Kiệt Hi.”

“Nhưng đạt được thực lực như vậy ở độ tuổi này, trong Liên minh còn ai ngoài Cao Anh Kiệt?”

“À...” Khách mời xem ra vẫn chưa gạo bài xong đoạn này, bị MC đào hố chôn không biết đường thoát, chỉ đành lúng túng cười hỉ hả cho qua, may mà trận đấu cũng bắt đầu, MC nhanh nhảu chuyển đề tài, tiếp tục giải thích trận đấu.

“Tên nhóc Cao Anh Kiệt này thật sự lợi hại thế à?” Trần Quả hỏi Diệp Tu.

“Vậy là giỏi lắm rồi.” Diệp Tu nói.

“Nếu đánh với cậu thì sao?” Trần Quả hỏi.

“Ha ha.” Diệp Tu cười mà không đáp.

“Nói đi!” Trần Quả vẫn tiếp tục.

“Vậy thì phải thử, nói suông không được.” Diệp Tu đáp.

“Nói vậy cậu cũng không nắm chắc phần thắng?” Trần Quả hỏi.

“Trong giới chuyên nghiệp, không ai dám đảm bảo mình thắng chắc 100%.” Diệp Tu nói.

“Ồ.”

“Tui thường ước chừng 90% thôi, làm người dù sao cũng phải chừa đường lui cho mình ha!” Diệp Tu bổ sung.

“...” Trần Quả im lặng.

Trên sân đấu, Cao Anh Kiệt dường như được trận đấu ở Ngôi Sao Cuối Tuần tiếp thêm niềm tin, trong trận đấu thật sự không phải diễn của Liên minh cũng biểu hiện vô cùng xuất sắc. Nhưng như vậy cũng không giúp Cao Anh Kiệt chiếm được bao nhiêu ưu thế, vì đối thủ của cậu ta không hề kém cạnh.

Vu Phong của chiến đội Lam Vũ, đây chính là một tuyển thủ hàng sao lọt vào bảng xếp hạng của Ngôi Sao Tụ Hội, Cao Anh Kiệt so ra vẫn còn khá non kém. Hơn nữa hai bên còn có một chênh lệch không thể bỏ qua: thẻ tài khoản nhân vật.

Cuồng kiếm sĩ Phong Mang Tuệ Kiếm của Vu Phong dù không phải tài khoản cấp thần, nhưng không khác là bao. Ma đạo học giả Mộc Ân của Cao Anh Kiệt vẫn thua người ta một khoảng khá lớn.

Cao Anh Kiệt là người được Vi Thảo bồi dưỡng để kế thừa Vương Kiệt Hi, ngày sau sẽ được tiếp nhận tài khoản Vương Bất Lưu Hành. Chiến đội Vi Thảo cũng không có đấu pháp dùng hai ma đạo học giả, nên Mộc Ân của Cao Anh Kiệt không được chăm nom quá nhiều, có thể nói chỉ là tài khoản tiện tay cày cấy trong lúc bồi dưỡng Cao Anh Kiệt mà thôi. Nhân vật như vậy đem so với nhân vật trong tay tuyển thủ hàng sao, tất nhiên xuất hiện chênh lệch to lớn.

Mà biểu hiện xuất sắc của Cao Anh Kiệt ở Ngôi Sao Cuối Tuần giúp cậu ta vững tin vào bản thân, đồng thời cũng làm các chiến đội khác bắt đầu cảnh giác. Không ai sẽ vì Cao Anh Kiệt là người mới mà tỏ ra xem thường. Vu Phong cũng vậy, hiện tại Cao Anh Kiệt vượt lên trước, thay vì bảo do cậu ta đánh tốt, chẳng bằng nói Vu Phong đang dùng chiến thuật hậu phát chế nhân.

Dù sao đối với nhân vật mới lần đầu lên sân, tình báo của các chiến đội cũng vô cùng hạn chế.

Ở Ngôi Sao Cuối Tuần, mọi người xem trọng thực lực của cậu ta. Nhưng kỹ thuật của cậu ta có đặc điểm gì? Có thói quen thao tác thế nào? Có ưu tiên sử dụng kỹ năng nào trước? Những điều này còn phải từ từ hé mở. Đối thủ lợi hại, bản thân lại chưa hiểu thấu, Vu Phong lựa chọn chiến thuật trên cũng xem như hợp lý.

“Người trẻ tuổi ấy, một khi đã phá vỡ xiềng xích, tương lai nhất định tươi sáng...!” Diệp Tu xem thi đấu không ngừng tấm tắc. Dụng ý của Vương Kiệt Hi ở Ngôi Sao Cuối Tuần, hắn thấu hiểu được.