Dịch bởi Lá Mùa Thu
Có người tấn công, dĩ nhiên có người phòng thủ. Thật khó nói ai đang nắm quyền chủ động, nhưng nếu ôm thái độ "đánh không được thì ta chạy" như tư duy của người chơi thường với Quỷ Trận, chắc chắn bạn sẽ rơi vào bị động. Trên sàn đấu chuyên nghiệp không có hai chữ thỏa hiệp. Không những được nước lấn tới, đối thủ còn sẽ rải Quỷ Trận liên tục, phối hợp với thế tấn công từ các tướng khác, bạn sẽ dưới cơ mãi mãi chỉ với một lần quay đầu chạy.
Do đó, chiến đội Luân Hồi không muốn trốn tránh.
Đao Trận đã xuất hiện và cho Hưng Hân buff tăng cường sức chiến đấu, nhưng buff này không imba đến mức áp đảo Luân Hồi ngay tắp lự. Chỉ số tấn công và phòng thủ tăng lên từ sức mạnh và trí lực không gây ảnh hưởng trực tiếp đến thế trận, Luân Hồi cũng chẳng cần điều chỉnh nhịp đánh của mình.
Chơi thì chơi!
Họ không thoái nhượng mà bước vào Đao Trận, tiếp tục chiến với Hưng Hân. Ít nhất, họ không yếu thế về tâm lý.
Quả nhiên, Luân Hồi đã có một quyết định sáng suốt. Hưng Hân chẳng tranh thủ được cơ hội nào trong khi Luân Hồi bắt đầu chọn Một Tấc Tro để focus. Vô Lãng buông bỏ Mộc Vũ Tranh Phong, tìm đến cậu trận quỷ đang được Quân Mạc Tiếu chắn gió.
Kiếm Sóng Xoáy!
Kiếm Sóng lướt theo đường vòng cung quất về phía Một Tấc Tro. Một Tấc Tro chưa ngâm xướng Quỷ Trận khác vì theo tính toán, Luân Hồi sẽ không để yên cho cậu. Đúng như dự đoán, Kiếm Sóng Xoáy đã tới trước mặt.
Một Tấc Tro không thể nấp mãi sau chiếc Ô Thiên Cơ có diện tích tuy lớn nhưng khó lòng cover 360 độ, nhất là khi Vô Lãng đặc biệt khiển chiêu vòng qua chính diện. Nếu Quân Mạc Tiếu xoay ô, hắn sẽ phơi mình trước họng súng Nhất Thương Xuyên Vân.
Phải dựa vào chính mình!
Cũng giống như ngâm xướng Quỷ Trận vậy, chẳng ai có thể đứng tại chỗ mà bày hết trận này đến trận khác. Thi đấu mà, mỗi người phải tự giúp lấy bản thân giữa chiến trường hỗn loạn.
Một Tấc Tro lăn một vòng. Tránh khỏi Kiếm Sóng Xoáy, cậu xoay góc nhìn khắp bốn phía, quan sát đối thủ, đồng đội và cả địa hình. Cơ hội, phải tìm cho ra cơ hội!
Một Tấc Tro sải bước vùng chạy.
Khó xử lý nhất là làn đạn của Nhất Thương Xuyên Vân, mình nên tìm cái gì đó che chắn.
Phát hiện ý đồ của Một Tấc Tro, Nhất Thương Xuyên Vân lập tức chĩa cả hai súng về phía cậu, rải hỏa lực chặn đường. Mộc Vũ Tranh Phong thấy vậy bèn xả pháo xuống đầu hắn, Quân Mạc Tiếu cũng không chạy theo Một Tấc Tro mà dùng Xung Phong lao thẳng đến Nhất Thương Xuyên Vân.
Nếu quá nghiêng về phòng thủ, Hưng Hân sẽ rơi vào cái hố bị động vốn dành cho Luân Hồi. May mà Diệp Tu tính toán rất chuẩn. Lúc nãy thấy thời cơ thích hợp, hắn cover cho Kiều Nhất Phàm bày Đao Trận, còn bây giờ thì chủ động áp sát Chu Trạch Khải hòng triệt tiêu nỗi phiền hà lớn nhất của cậu nhóc.
Không muốn bị áp sát, Chu Trạch Khải di chuyển, định nhân cơ hội đến gần Kiều Nhất Phàm. Tiếc rằng Diệp Tu đã sớm lường trước, giết chết ý đồ của hắn từ trong trứng nước. Chu Trạch Khải bèn lách mình Phi Súng nhằm kéo giãn góc nhìn, cố gắng lấy Kiều Nhất Phàm vào tầm bắn. Nhưng Diệp Tu kinh nghiệm cỡ nào cơ chứ! Một cú phanh gấp và bẻ cua, hắn dập tan ý định của Chu Trạch Khải khi đối thủ chỉ mới nhích người.
Trong công có thủ, trong thủ có công.
Trình nắm bắt tiết tấu của Diệp Tu quá bá đạo, các tuyển thủ ngồi ngoài sân vừa xem vừa giảng giải từng hành động của hắn cho hậu bối trong đội mình.
Đối mặt với đấu pháp công thủ toàn diện, Chu Trạch Khải như bị trói tay, không cách nào nhắm bắn Kiều Nhất Phàm. Kiều Nhất Phàm thành công tìm đến một chỗ cover, vô hiệu hóa khả năng quấy rối từ xa của Chu Trạch Khải.
Giang Ba Đào cũng là một cao thủ về nhìn nhận cục diện. Hắn khiển Vô Lãng quất một chiêu Kiếm Sóng Phá Đất về phía Bánh Bao Xâm Lấn. Vì cự ly khá xa, hit đánh này không gây uy hiếp cho lắm, Bánh Bao Xâm Lấn chỉ cần hơi nhích người là tránh khỏi. Đáng buồn thay, ku cậu không biết rằng mình vừa cho Ngô Sương Câu Nguyệt đủ thời gian tung đại chiêu.
Ngô Sương Câu Nguyệt tách bóng! Kiếm Ảnh Bước! Tam Đoạn Trảm!
Hắn vung kiếm chém Hàn Yên Nhu.
Một chọi một là chuyện không bao giờ xảy ra trong đấu đoàn đội, trừ trường hợp cố tình như chiến đội Hô Khiếu hồi vòng bảng. Đa phần diễn biến sẽ là người này đang đánh người kia, rồi lại đột nhiên chuyển qua người nọ.
Trong cùng một đợt tấn công, Luân Hồi đã nhiều lần chuyển mục tiêu. Như hiện tại, Ngô Sương Câu Nguyệt của Đỗ Minh chạy sang đánh Hàn Yên Nhu của Đường Nhu. Đối đầu trực tiếp với cô gái mình thích luôn là thử thách tâm lý với Đỗ Minh, nhưng khi ra tay, hắn không chút lưu tình.
Kiếm Ảnh Bước tách làm năm bóng, ai thật ai giả? Bị tấn công bất ngờ, Đường Nhu vô phương nhận biết. Cô phải đặt giả thiết năm bóng đều là thật. Né tránh là lựa chọn tốt nhất, nhưng Đường Nhu cũng có quan sát thế trận, biết rõ Luân Hồi liên tục đổi mục tiêu focus là để nhằm vào Kiều Nhất Phàm. Nếu cô né tránh, Kiều Nhất Phàm sẽ mất che chắn, Tôn Tường hoặc Đỗ Minh đều có thể cắt thẳng tới cậu.
Không né!
Vốn trung thành với lối chơi cứng, Đường Nhu lại được cho thêm một lý do hoàn hảo.
Khí Chuyển Lưu Vân!
Hàn Yên Nhu nhảy lùi một bước như muốn né nhát chém, nhưng động tác xoay cổ tay đã nói lên đại chiêu cô sắp tung ra. Hỏa Vũ Lưu Viêm xoáy một vòng, tạo nên luồng khí lưu lấp lánh sắc đỏ. Thuộc tính của thanh chiến mâu này là hệ Lửa, nếu không bị ảnh hưởng bởi các kỹ năng có nguyên tố riêng, đấu khí ma pháp tuôn ra từ nó sẽ xuất hiện dưới hình thái nguyên bản. Khí Chuyển Lưu Vân vì vậy trông như một áng mây lửa nở rộ.
Nhất Diệp Chi Thu ư? Ngô Sương Câu Nguyệt năm bóng ư? Ai cũng đừng hòng qua!
Bất kể Tôn Tường và Đỗ Minh có tìm được cách đột phá hay không, đại chiêu của Đường Nhu đã làm gián đoạn thế tấn công vốn liền mạch của Luân Hồi và tạo điều kiện cho Kiều Nhất Phàm bày trận.
Tuyết Văn giương cao, tụ hội linh hồn quỷ dữ. Kiều Nhất Phàm chớp cơ hội khiển Một Tấc Tro bắt đầu ngâm xướng lần nữa. Cậu không trông chờ một thời cơ an toàn tuyệt đối. Trên chiến trường, hơn thua nhau chỉ ở một khoảnh khắc, một khoảnh khắc đủ dài để ngâm chiêu là đủ!
Chu Trạch Khải bị cản trở bởi địa hình.
Giang Ba Đào ở quá xa, khó thể vượt qua những chướng ngại trùng điệp để chạy tới. Giúp Đỗ Minh đổi mục tiêu đã là điểm sáng trong trình phản ứng của hắn.
Đỗ Minh và Tôn Tường ở gần đến thế mà vẫn bị Đường Nhu cản trở, chẳng lẽ Luân Hồi phải trơ mắt nhìn một Quỷ Trận mới hình thành?
Ủa khoan...
Dõi theo linh hồn quỷ dữ quẩn quanh thân kiếm, Kiều Nhất Phàm đột nhiên nhớ ra, Luân Hồi vẫn còn một người.
Hắn đâu rồi?
"Đâm!"
"Đâm!"
Kênh chat Hưng Hân đồng thời nhảy lên hai dòng tin nhắn từ Quân Mạc Tiếu và Mộc Vũ Tranh Phong. Cùng lúc, một bóng đen ập xuống Một Tấc Tro. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc nhảy qua phiến đá cover, dao găm trong tay đâm ngập vào cổ cậu. Máu văng tung tóe.
Hắn đã lần theo cậu từ nãy đến giờ.
Vốn giam hãm trong Quỷ Trận, hắn chịu số phận bị bỏ rơi phía sau một cách vô vọng. Mang danh thích khách, cuộc truy đuổi của hắn lại không tạo nên mối đe dọa nào. Dưới sự che chở của đồng đội, Kiều Nhất Phàm thuận lợi bày Đao Trận, tuy bị Luân Hồi focus nhưng đã tìm thấy một cơ hội ngâm xướng khác.
Suốt quá trình ấy, Ngô Khải đang làm gì? Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đang làm gì?
Kiều Nhất Phàm đã quan sát rất kỹ toàn chiến trường. Trong ấn tượng của cậu, Ngô Khải có xuất hiện nhưng chỉ thoáng qua như đang di chuyển, tìm cách tấn công ai đó mà chẳng rõ là ai. Cậu không cảm thấy hắn nguy hiểm, nên cũng không quá để tâm.
Thế rồi, chỉ mới quay đi...
Khi mọi nhân vật Luân Hồi đều bị Hưng Hân chặn đứng, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc bất ngờ xuất hiện sát bên Một Tấc Tro.
Đó là cảm giác gì?
Kiều Nhất Phàm không thể diễn tả thành lời. Cậu bỗng nhớ tới một người.
Lúc mới được chọn vào đội chủ lực Vi Thảo và nhận lấy thẻ tài khoản thích khách từ đội trưởng, Vương Kiệt Hi đã nói với cậu mấy câu.
"Thích khách là kẻ chuyên đi ám sát. Kẻ ám sát đáng sợ nhất là người trông có vẻ bình thường nhất, bởi chẳng ai sẽ đề phòng hắn. Một vẻ ngoài bình thường chẳng được ai để mắt, chính là thiên phú trời ban cho nghề thích khách này."