Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1691: Tính cơ động




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Phụt!

Máu văng ra từ cổ Tiếu Ca Tự Nhược, Quân Mạc Tiếu đâm một hit ngọt lịm vào đúng chỗ yếu hiểm. Thuật Độn Thổ Chém Đầu là kỹ năng level 1 ép trên vũ khí nên sát thương không cao, nhưng sát thương chỉ đóng vai trò phụ, việc Quân Mạc Tiếu né được Ánh Sáng Thiên Sứ và áp sát Tiếu Ca Tự Nhược mới là vấn đề đáng lo.

Thôi xong!

Dù HP Tiếu Ca Tự Nhược còn đầy, Phương Minh Hoa lại không khỏi tuyệt vọng. Hắn biết bị đối thủ áp sát không có nghĩa là tạch ngay, bởi phe mình chắc chắn sẽ cứu viện, nhưng sâu trong tâm lý vẫn cứ cảm thấy run rẩy như mới bị Diệp Tu giáng một đòn trí mạng xuống đầu.

Đó gọi là áp lực.

Hai chức vô địch không giúp hắn thoát khỏi cảm giác nghẹt thở khi bị tóm bởi Diệp Tu. Hắn muốn vùng chạy, muốn tìm cách kết nối với đồng đội, nhưng chưa kịp xoay góc nhìn thì đã thấy một bầu trời xanh thẳm.

Quân Mạc Tiếu vào combo, tiếp sau Thuật Độn Thổ Chém Đầu là một kỹ năng nâng Tiếu Ca Tự Nhược lên không trung. Tiếu Ca Tự Nhược không bỏ cuộc, tiếp tục đánh vật với góc nhìn. Tiếc rằng chỉ mới xoay chuột, trời đất đã lại đảo lộn. Mặt đất vùn vụt trôi qua tầm mắt, và thanh Kiếm Thiên Cơ bỗng dí ngay bụng.

Đâm Xung Phong!

Tiếu Ca Tự Nhược chưa rơi xuống, Quân Mạc Tiếu đã ra chiêu mới. Khi con mồi lơ lửng trên mũi kiếm, cú húc của Đâm Xung Phong chắc chắn sẽ max tốc độ và cự ly.

Hắn muốn mang mình đi đâu?

Một nghi vấn lóe lên trong đầu Phương Minh Hoa. Đâm Xung Phong không nổi tiếng với sát thương hay tác dụng nối liền combo. Người ta dùng nó với hai mục đích, một là tăng tốc di chuyển cho chính mình, hai là buộc đối thủ di chuyển theo cách mình muốn. Đấu đoàn đội, mục đích thứ hai thường thấy hơn, nhất là khi một phe muốn đẩy con mồi cần làm thịt lên cái thớt dọn sẵn.

Cái gì gọi là dọn sẵn? Là sử dụng Đâm Xung Phong ngay sau hai kỹ năng mở đầu, lại chọn cách ra chiêu khi Tiếu Ca Tự Nhược vẫn đang lơ lửng.

Hưng Hân định focus mình?

Phương Minh Hoa không thể tin nổi, bởi theo trí nhớ, lúc này Hưng Hân đâu có ai khác rảnh tay? Chẳng lẽ họ định bất chấp?

Đúng, họ bất chấp.

Góc nhìn liên tục mở rộng theo đà trượt, Tiếu Ca Tự Nhược thấp thoáng nhìn thấy một bóng người.

Từ đằng xa, Mộc Vũ Tranh Phong ném tới một chiếc bật lửa. Đám mây hình nấm của Nhiệt Cảm Phi Đạn lập tức nuốt chửng Tiếu Ca Tự Nhược, mà Quân Mạc Tiếu lại chăm sóc hắn rất kỹ, không để hắn bị vụ nổ hất tung.

Trời đất chứng giám, hắn không muốn được chăm sóc kiểu này!

Mộc Vũ Tranh Phong tay dài không nói, một người khác cũng đã xuất hiện sau làn khói mù mịt.

Hàn Yên Nhu!

Vốn đang giằng co với Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc dưới sự giúp đỡ của Mộc Vũ Tranh Phong, Hàn Yên Nhu bỗng lao tới chỗ Tiếu Ca Tự Nhược trong chớp mắt. Hưng Hân thật sự muốn đánh nhanh giết gọn hắn!

Có điều nếu vậy, hắn lại yên tâm hơn.

Cách chuyển mục tiêu của Hưng Hân quá gắt, nhóm Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Họ dĩ nhiên sẽ đuổi theo. Cân bằng của một trận đấu, không phải nói lệch là lệch.

Đúng như hắn nghĩ, Vô Lãng và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc chẳng tốn thời gian cho việc ngạc nhiên vì bị bỏ rơi, đã đuổi theo sát gót Hàn Yên Nhu.

Song, hít khói là số phận của họ.

Hào Long Phá Quân!

Hàn Yên Nhu đột nhiên dùng đại chiêu khi Tiếu Ca Tự Nhược vẫn đang lơ lửng trong vòng tay Quân Mạc Tiếu, kết quả là Tiếu Ca Tự Nhược bị cô húc văng, Quân Mạc Tiếu cũng không chịu buông mà theo sát.

Hưng Hân muốn tách mình khỏi Luân Hồi, Phương Minh Hoa nhìn ra rồi.

Suy nghĩ đơn giản thế? Nhân vật Vô Lãng hơi thiếu linh hoạt thôi, nhưng tốc độ của một thích khách như Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc luôn xếp hạng cao trong 24 nghề. Dùng Hồ Quang Thiểm, bật thêm Tăng Tốc và Phóng Chạy, muốn đuổi kịp chỉ là chuyện tính bằng giây, mà vài giây thì Tiếu Ca Tự Nhược chưa chết nổi. Hưng Hân đang cố đẩy hắn đi xa Luân Hồi chứ đâu đã dồn dame?

Ai ngờ Hào Long Phá Quân vừa kết thúc Tiếu Ca Tự Nhược đã bị Quân Mạc Tiếu túm lấy.

Quăng Ném!

Tiếu Ca Tự Nhược bay đi như một quả bóng.

Ủa?

Hắn đang ngớ người thì thấy sóng pháp lực nổi lên xung quanh Hàn Yên Nhu, và rồi cô bỗng tan biến.

Blink!

Ngay sau đó, cô xuất hiện ở vị trí Tiếu Ca Tự Nhược rơi xuống, chiến mâu đâm tới.

Vốn đã gần trong gang tấc, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc thế là bị bỏ lại phía sau, càng khỏi nói đến Vô Lãng ở tít đằng xa, xa hơn cả Nhất Diệp Chi Thu.

Không ổn rồi!

Thấy Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu phối hợp quá mượt, Tiếu Ca Tự Nhược hốt hoảng. Điều này có nghĩa, pha vây bắt không phải sự đổi ý nhất thời mà là kế hoạch đã train từ trước.

Hội tuyển thủ chuyên nghiệp bên ngoài cũng nhận định đây là đường lối do Hưng Hân định sẵn. Không phải kế hoạch nào cũng khớp với thực chiến, nhưng nếu thành công sẽ được cái lợi rất lớn.

Nhìn cách Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu kèm cặp mình, Mộc Vũ Tranh Phong lại đảm nhiệm cản chân Vô Lãng, Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc và Nhất Diệp Chi Thu, Tiếu Ca Tự Nhược hiểu ra rồi.

Hưng Hân sẽ không đẩy hắn vào một cái thớt dọn sẵn nào cả, mà chính xác hơn, họ muốn giết chết hắn trên đường chạy!

Hãy cứ nhìn hai người sát bên nhất là rõ. Tán nhân Quân Mạc Tiếu cơ động miễn bàn, nếu không muốn nói là cơ động nhất với dàn kỹ năng cấp thấp sử dụng liên tục. Hàn Yên Nhu ôm Huyễn Văn không thuộc tính sáng lóa trên chân, tốc độ di chuyển cũng đạt max, bỏ xa Nhất Diệp Chi Thu không có Huyễn Văn.

Hưng Hân chơi kiểu này...

Thôi, thôi xong thật rồi!