Dịch bởi Lá Mùa Thu
Ngắt chiêu!
Đó là ý nghĩ đầu tiên vụt qua đầu Phương Minh Hoa, nhưng Tiếu Ca Tự Nhược là một mục sư, hắn lấy đâu ra kỹ năng cản Một Tấc Tro ngâm xướng? Một Tấc Tro đã ngâm gần xong, linh hồn quỷ dữ tụ về thân kiếm, chuẩn bị hình thành trận pháp.
"Quỷ"
Tiếu Ca Tự Nhược chỉ đành chat lên kênh đoàn đội. Đáng buồn thay, Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đều là tay ngắn và bị dẫn dụ theo hướng khác, Vô Lãng thì đang là con mồi dưới mắt Hưng Hân, tay dài hơn họ mà thậm chí chẳng linh hoạt bằng họ.
Chỉ còn Nhất Thương Xuyên Vân.
Chỉ còn Chu Trạch Khải.
Chu Trạch Khải vốn tập trung toàn lực tiếp cứu Giang Ba Đào, hi vọng có thể phá hoại kế hoạch của Hưng Hân, giúp Giang Ba Đào dù chỉ là một tia cơ hội, cho hắn chớp lấy, cho hắn thoát vây, nhưng...
Nhưng không thể.
Diệp Tu không những quyết tâm ăn dame, còn chơi trò luồn lách thần thánh, bằng mọi giá cũng phải đẩy Giang Ba Đào đi thật xa. Chu Trạch Khải không còn cách nào ngoài tiếp tục đuổi theo, và rồi nhận được dòng chat từ Phương Minh Hoa.
Bất đắc dĩ, hắn phải quay đầu về.
Hắn không có quyền lựa chọn. Nếu mục sư bị trận quỷ tóm, hắn cũng đâu thể tiếp tục tấn công Diệp Tu? Bàn tay lướt vội trên phím, Nhất Thương Xuyên Vân xoay nòng súng như gió, chia một phần hỏa lực về phía Một Tấc Tro.
Quỷ Trận bị ngắt, mà đừng nói Chu Trạch Khải, các tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài trận cũng ức chế dùm.
"Ku trận quỷ gian xảo thế? Hoặc bày trận thành công, hoặc thất bại nhưng phá hoại được nhịp đánh của Chu Trạch Khải, kịp thời giúp đỡ Diệp Tu. Nếu là tui, cũng chỉ đến thế là cùng." Đệ nhất trận quỷ Vinh Quang là Lý Hiên thẳng thắn khen ngợi pha căn chuẩn thời cơ của Kiều Nhất Phàm.
"Bớt tưởng đi ba, ba có để ý thấy vị trí cậu ta đứng không?" Sở Vân Tú hỏi.
Nghe vậy, không ít tuyển thủ vội vàng dõi mắt nhìn lên màn hình điện tử trong khi Lý Hiên tiếp lời: "Dĩ nhiên! Sau lưng Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, thẳng hàng với Vô Lãng và Nhất Thương Xuyên Vân, vừa khéo mượn Nhất Thương Xuyên Vân che góc nhìn Vô Lãng. Tiếu Ca Tự Nhược mà ra khỏi Ám Trận trễ một bước thôi là dính Băng Trận cái chắc!"
"Nếu đổi thành Phùng Sơn Quỷ Khấp thì sao?" Trương Tân Kiệt đột nhiên lên tiếng.
"Ừ, đáng tiếc là chỗ đó." Lý Hiên gật đầu. Phùng Sơn Quỷ Khấp của hắn nổi tiếng với danh xưng đệ nhất trận quỷ, mà các chiêu Quỷ Trận đều cần ngâm xướng nên hắn đặc biệt build tốc độ ngâm. Trên phương diện này, Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm đương nhiên không thể sánh bằng đệ nhất trận quỷ. Nếu đổi thành Phùng Sơn Quỷ Khấp, Tiếu Ca Tự Nhược đừng hòng đi kịp bước cuối rời khỏi Ám Trận chứ đừng nói chat lên cầu cứu.
Mấy câu thảo luận của hội tuyển thủ chỉ tốn vài giây, mà chiến trường giữa Hưng Hân và Luân Hồi đã xảy ra vô số bước chuyển. Hai Ám Trận đều kết thúc, Luân Hồi như được giải thoát. Sự tồn tại của chúng buộc Luân Hồi phải tránh né một phạm vi nhất định, ngăn cản cả đội gắn kết với nhau dù không còn ai bên trong Ám Trận. Giờ thì khu vực cấm địa đã tan biến, người Luân Hồi tha hồ chạy nhảy khắp nơi không còn vướng víu.
Tiếu Ca Tự Nhược đặt bước chân đầu tiên lên vùng đất vừa hồi sinh. Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc cũng không đuổi theo Mộc Vũ Tranh Phong và Tay Nhỏ Lạnh Giá nữa. Để lại Nhất Diệp Chi Thu, hắn quay đầu chạy về phía Vô Lãng.
Pha quấy rối quá đẹp của Một Tấc Tro đã khiến Nhất Thương Xuyên Vân thất bại hoàn toàn trong việc ngăn cản Quân Mạc Tiếu. Đến khi Hàn Yên Nhu cầm chiến mâu gia nhập cuộc chơi, tay dài như Nhất Thương Xuyên Vân càng khó chế ngự hai người cùng lúc. Do đó vừa thấy Ám Trận kết thúc, Tiếu Ca Tự Nhược và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc lập tức di chuyển, vá lại đội hình bị xé lẻ của Luân Hồi. Nhờ có họ, Vô Lãng đã không còn xa cách phương trời.
Với hai Ám Trận chụp gọn bốn tướng địch, Hưng Hân có một khởi đầu game quá thuận lợi. Tiếc thay, họ chưa thể biến lợi thế thành cách biệt. Không tạo nên sát thương lớn, cũng chẳng cách ly hoàn toàn Vô Lãng khỏi lực lượng cứu viện, có phải Hưng Hân đã đánh quá tệ?
Không ai cho là vậy.
Ngay từ pha rẽ nhánh và tự cắt đuôi lúc đầu, chiến thuật của Hưng Hân đã rất hữu hiệu, các tướng cũng hoàn thành vai trò một cách xuất sắc.
Vấn đề ở chỗ, Hưng Hân xuất sắc nhưng Luân Hồi nào có kém gì? Rơi vào bị động và bất lợi, Luân Hồi lại có thể giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất. Hi sinh nhiều máu hơn Hưng Hân, nhưng họ không để Hưng Hân khống chế cục diện. Con bài đúp Ám Trận chơi xong, hai bên khó phân hơn kém, Luân Hồi lập tức lao vào cuộc đua giành quyền chủ động.
Chu Trạch Khải có công rất lớn trong thành công duy trì thế trận của Luân Hồi. Nếu không nhờ sự imba của hắn, Luân Hồi đừng mong an toàn vượt qua sóng gió.
Lúc này buff Bắn Tốc Độ vẫn còn mà Loạn Xạ đã hết thời gian tác dụng, hỏa lực của Nhất Thương Xuyên Vân suy yếu dần. Về lý thuyết, Luân Hồi không cần hắn gồng gánh nữa khi các tướng đều trên đường khởi động lại, nhưng bất ngờ thay, Nhất Thương Xuyên Vân đột nhiên bật Kiểm Soát Hai Tầng, giải trừ toàn bộ cooldown, sử dụng Loạn Xạ lần thứ hai!
Bùng phát thêm cú nữa ư?
Khán giả tròn xoe mắt.
Màn giao đấu trước đó vô cùng ác liệt, Hưng Hân dù chưa thể áp đảo nhưng cũng có lợi thế hơn Luân Hồi, coi như đang trên cơ. Luân Hồi hiện tại vẫn chưa kết nối hoàn toàn đội hình, không phải thời điểm tốt để phản công. Thậm chí, họ còn chẳng có lấy một mục tiêu focus ngay lập tức nữa là!
Mặc kệ tất cả, Chu Trạch Khải đã xả đạn.
Tiếng súng ồn ã như giông bão lần thứ hai vang lên, nhưng lần này, đạn không bay khắp mọi ngóc ngách chiến trường mà tập trung trút xuống Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm. Không những vậy, Nhất Thương Xuyên Vân còn vừa bắn, vừa tăng tốc lao về phía cậu. Miễn bàn cãi, Chu Trạch Khải đã chọn Kiều Nhất Phàm làm mục tiêu muốn giết.
Hưng Hân có ai? Có Diệp Tu chiến thắng hắn trên sàn đấu solo, có Tô Mộc Tranh vang danh Liên minh, có Đường Nhu với giải Tân binh Tốt nhất và vừa mới chấp ba Luân Hồi trên lôi đài, nhưng lúc này, Chu Trạch Khải lại chọn Kiều Nhất Phàm để tiêu diệt.
Kiều Nhất Phàm cuống quýt khiển Một Tấc Tro triệt về. Chu Trạch Khải lập tức đuổi theo, nhất quyết không tha. Mọi người nhìn kỹ, phát hiện cả hai đang dần xa rời chiến trường.
"Không lẽ định... Box-1?" Đội trưởng Lam Vũ, Dụ Văn Châu cất giọng đầy hoài nghi.