Dịch bởi Lá Mùa Thu
Nhất Thương Xuyên Vân xoay người một vòng, xả đạn bằng tốc độ bàn thờ đến mọi điểm nóng trên chiến trường.
Có buff Bắn Tốc Độ, hắn vẫn mic Loạn Xạ chuẩn không cần chỉnh.
Đạn!
Một Tấc Tro chưa kịp đối diện với họng súng đen ngòm của Nhất Thương Xuyên Vân thì đã thấy một viên đạn bay về phía mình.
Sắp ngâm xướng xong rồi mà!
Kiều Nhất Phàm không cam tâm. Nhưng biết sao đây, tốc độ ngâm xướng Quỷ Trận đâu thể thay đổi bởi ý muốn hay apm của tuyển thủ?
Phải né thôi, vì trước sau gì cũng mất chiêu.
Một Tấc Tro lách mình né đạn. Một viên đạn khác bay tới.
Nhất Thương Xuyên Vân không hề focus Một Tấc Tro. Cả hai lần, Một Tấc Tro đều không nhìn thấy họng súng dừng lại dù chỉ một giây, nhưng đạn cứ liên tục bay vào mặt. Và không chỉ cậu, Tay Nhỏ Lạnh Giá, Mộc Vũ Tranh Phong, Hàn Yên Nhu và Quân Mạc Tiếu đều vậy.
Fan Luân Hồi khắp khán đài dậy sóng.
Đó chính là Chu Trạch Khải, Chu Trạch Khải mà họ u mê và gửi gắm vô vàn kỳ vọng. Trình cá nhân đỉnh cấp, thao tác hoa lệ, hắn cân hết cả chiến trường.
Điều khiển Loạn Xạ đi kèm buff Bắn Tốc Độ là điều không tưởng đối với người chơi thường, nhưng Chu Trạch Khải có thể bắt mọi viên đạn bay đúng ý mình, làm việc cho mình, tuân theo lệnh mình.
Một Tấc Tro thất bại với Quỷ Trận trong khi Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc được cover thoát khỏi Ám Trận. Lấy lại tầm nhìn, họ lập tức nhắm tới Mộc Vũ Tranh Phong và Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Tình thế xoay chuyển, ngoại trừ một điều.
Quân Mạc Tiếu!
Trên người chi chít những lỗ thủng đầy máu, đạn từ nòng súng Nhất Thương Xuyên Vân vẫn không ngăn được đà Đâm Xung Phong của hắn đẩy Vô Lãng đi.
Chu Trạch Khải cảm thấy sai quá sai. Hắn đã khiển Nhất Thương Xuyên Vân xả đạn khắp mọi ngóc ngách, hắn đã gom toàn bộ tướng Hưng Hân vào tầm bắn rồi cơ mà?
Mộc Vũ Tranh Phong và Tay Nhỏ Lạnh Giá đang trốn chạy, Hàn Yên Nhu cố gắng tiếp cận Nhất Thương Xuyên Vân dưới cơn mưa hỏa lực, Một Tấc Tro khốn khổ né đạn sau lưng Nhất Thương Xuyên Vân và không cách nào ngâm xướng, nhưng hãy nhìn hướng di chuyển của họ...
Quân Mạc Tiếu!
Họ đang phối hợp với nhịp đánh của Quân Mạc Tiếu.
Nói cách khác, Vô Lãng mới là mục tiêu focus thật sự của Hưng Hân.
Xa quá!
Phát hiện ra trọng điểm, Nhất Thương Xuyên Vân định tiếp cứu thì gặp phải một vấn đề: Khoảng cách giữa Vô Lãng và toàn thể Luân Hồi. Vấn đề không lớn, nhưng khác với sự chủ động di chuyển của Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc, vị trí hiện tại của Vô Lãng là kết quả của cú húc từ Quân Mạc Tiếu.
Tập trung hỏa lực!
Bắn Tốc Độ và Loạn Xạ vẫn chưa kết thúc, Nhất Thương Xuyên Vân lập tức xoay hai nòng súng về phía Quân Mạc Tiếu.
Bản thân viên đạn chỉ có hiệu ứng đông cứng mini, không thể ngăn cản bất kỳ hành động nào ngoài ngâm xướng, nhưng dưới làn đạn dày đặc, hiệu ứng mini này trở nên rất đáng kể.
Máu văng tung tóe đỏ rực màn hình, động tác của Quân Mạc Tiếu bị chậm lại rõ rệt, ngực Vô Lãng dần dần tách khỏi mũi Kiếm Thiên Cơ. Hỏa lực của Nhất Thương Xuyên Vân đã ngắt Đâm Xung Phong một cách phi thường, thậm chí còn cào không ít máu của Quân Mạc Tiếu.
Bất ngờ và kịch liệt, màn hành động lập tức gây bão nhà thi đấu. Máu me bạo lực như tiếp thêm phấn khích cho fan Luân Hồi.
Nhưng, tới đó là hết!
Máu ngừng rơi, vì Quân Mạc Tiếu đột ngột né đạn.
Cả khán giả lẫn hội tuyển thủ đều há hốc mồm.
Hỏa lực quá dày, cái trình phải thế nào, apm phải thế nào mới có thể lách mình né tránh? Trình và apm là một chuyện, thiết lập mặc định về tốc độ di chuyển của nhân vật thì sao? Lẽ nào Diệp Tu cũng can thiệp được?
Diệp Tu không dừng tay chờ mọi người suy nghĩ. Sau sải bước né đạn thần thánh, hắn tung chiêu.
Lạc Hoa Chưởng!
Ở sát bên, Vô Lãng dính chưởng, bay thẳng.
Cuối cùng hắn cũng thoát ly Ám Trận như mong ước, khôi phục tầm nhìn chỉ để thấy rằng đội nhà càng lúc càng cách xa mình. Chưa kịp quan sát thế trận, Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu đã một lần nữa đâm tới.
Xung Phong!
Lạc Hoa Chưởng chưa đủ, Quân Mạc Tiếu bồi thêm một hit Xung Phong, vừa trốn chạy sự rượt đuổi của Nhất Thương Xuyên Vân, vừa húc Vô Lãng đi xa hơn.
Ý đồ của Hưng Hân đến lúc này đã hiện rõ. Quân Mạc Tiếu dồn chiêu vào Vô Lãng không ngừng, mục đích là tách hắn khỏi đội hình Luân Hồi, cắt đứt sợi dây liên kết giữa hắn và toàn quân.
Fan Luân Hồi vẫn chưa nhìn ra điều này. Họ chỉ thấy Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc ép Mộc Vũ Tranh Phong và Tay Nhỏ Lạnh Giá tháo chạy. Họ chỉ thấy Nhất Thương Xuyên Vân có màn thể hiện Loạn Xạ kèm Bắn Tốc Độ dũng mãnh bá đạo, chỉ thấy Tiếu Ca Tự Nhược còn mấy bước nữa là trở thành người cuối cùng thoát khỏi Ám Trận. Việc Vô Lãng bị húc văng liên tục, trong mắt họ chỉ là chút tì vết nho nhỏ trên tổng thể quá hoàn hảo, mà Hưng Hân cũng vì thế trả giá không ít. Xem Quân Mạc Tiếu kìa, mất bao nhiêu là HP dưới nòng súng Nhất Thương Xuyên Vân nhà mình đấy thôi!
Mỗi tội hắn né ảo thật! Làm sao ấy nhỉ?
Màn hình điện tử trong nhà thi đấu cho chiếu lại, mọi người mới phát hiện một bước chân kia của Quân Mạc Tiếu không hề đơn giản. Hồ Quang Thiểm! Nếu không dùng kỹ năng tăng tốc di chuyển, sẽ không thoát nổi làn đạn rát mặt của Nhất Thương Xuyên Vân. Phải nói rằng, trình thao tác của Diệp Tu quá khủng! Đạn chỉ bay cách nhau một khoảng thời gian tính bằng chớp mắt, hắn lại có thể mic hẳn một kỹ năng ư?
Mọi người đều nổi da gà. Không riêng gì tuyển thủ chuyên nghiệp, khán giả người trần mắt thịt cũng nhận thức rõ sự đáng sợ của Diệp Tu.
Sự đáng sợ ấy, thái độ yolo ấy, chỉ để làm nên một tì vết nhỏ kia thôi?
Fan Luân Hồi bắt đầu nhận ra vấn đề. Hành động và sự quyết liệt của Diệp Tu khi tấn công Giang Ba Đào có lẽ đáng lo ngại hơn họ tưởng tượng. Không ai bảo ai, họ cùng nhau hướng ánh mắt về phía hai người.
Vô Lãng, Quân Mạc Tiếu và những viên đạn đuổi sát sau lưng.
Nhất Thương Xuyên Vân đã tập trung toàn bộ hỏa lực vào chiến tuyến này. Ngoài hắn ra, còn ai khác trong Luân Hồi đủ khả năng ngăn cản Hưng Hân kịp thời? Để rời khỏi Ám Trận, Nhất Diệp Chi Thu và Tàn Nhẫn Tĩnh Mặc đã sử dụng kỹ năng di chuyển, sau đó lại vì đuổi theo Mộc Vũ Tranh Phong và Tay Nhỏ Lạnh Giá mà chạy về hướng khác hoàn toàn.
Cùng lúc, mục sư Tiếu Ca Tự Nhược mà người ta cứ ngỡ Hưng Hân sẽ chọn làm trọng điểm tấn công rốt cuộc cũng rời Ám Trận. Không gặp chướng ngại nào, hắn bước ra đón lấy ánh sáng mặt trời. Nhưng dưới ánh sáng đó, có một thứ đang chờ đợi hắn.
Linh hồn quỷ dữ trên thân kiếm Một Tấc Tro.