Lữ Bạc Viễn xuống sân.
Biểu hiện của y tối nay không phải quá tệ, nhưng cũng không quá tốt. Tất cả những gì y làm được là đánh bại một Phương Duệ nửa cây máu, để rồi bị Đường Nhu cho một nốt về làng.
May mà Luân Hồi vẫn dẫn trước, fan mới không tỏ ý phản đối Lữ Bạc Viễn. Những tràng pháo tay vẫn vang lên như động viên tinh thần. Tuy vậy, chúng không thể che giấu một sự thật rằng Lữ Bạc Viễn đánh không ổn.
Hiệp trước rõ ràng đã có vấn đề, hiệp này hạ quyết tâm mạnh mẽ, cuối cùng vẫn kém xa mong đợi. Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra?
Lữ Bạc Viễn hoang mang lắm.
Có phải vì mình không tìm thấy cảm giác đánh?
Lữ Bạc Viễn im lặng về tới hàng ghế tuyển thủ Luân Hồi. Gặp đồng đội an ủi, y chỉ gượng gạo mỉm cười.
Luân Hồi cần tiếp tục đưa tướng lên sân. Đỗ Minh hồ hởi trên vạch xuất phát, không cầm lòng được mà nhìn sang phía Hưng Hân. Bóng hồng hắn luôn dõi mắt trông theo dĩ nhiên không đang ở đó.
Nàng đang trên sàn đấu!
Đỗ Minh vô cùng phấn chấn khi đối diện với cơ hội chờ mong đã lâu. Lần đụng độ trước đó vẫn chưa phai nhạt trong tâm trí, giữa hắn và Đường Nhu có quá ít gặp gỡ, muốn nhớ nhung sao chẳng dễ dàng.
Lần trước hắn nghĩ đông nghĩ tây, lơ là nên bị Đường Nhu vốn rất tập trung tinh thần đánh cho tơi tả. Đỗ Minh xấu hổ lắm, hắn đã phụ lòng chiến đội, phụ luôn cả cơ hội giao đấu hiếm hoi với Đường Nhu.
Hắn rất kỳ vọng có thêm một lần đụng độ nữa, và tự hứa rằng sẽ vào sân bằng tất cả thái độ chuyên nghiệp mình có. Hắn sẽ tập trung thi đấu, lấy thắng thua để ghi dấu trải nghiệm khó quên.
Đỗ Minh ngồi vào phòng.
Trận thứ tám lôi đài bắt đầu, Đỗ Minh của Luân Hồi vs Đường Nhu của Hưng Hân.
Tải bản đồ, tải nhân vật.
Lao vút đi!
Hàn Yên Nhu vs Ngô Sương Câu Nguyệt, nhân vật đại diện cho hai tuyển thủ đều rời điểm spawn không chần chừ, nhanh chóng chạm mặt giữa hẻm núi. Giữ nguyên tốc độ, họ xông thẳng vào nhau.
Kiếm chém, mâu đâm!
Tiếng kim loại vang vọng khắp hẻm núi. Hai tướng gần như thực hiện hit đầu tiên cùng lúc, biến chiêu cùng lúc và va chạm dữ dội, hóa thành hai hit đỡ đòn.
Kế đó, hit thứ hai, thứ ba, thứ tư!
Hiệu ứng âm thanh nặng nề không dứt bên tai, hai tướng đều muốn đánh dứt khoát, vừa vào trận đã quyết chơi đôi công kịch liệt.
"Phong độ tốt quá!"
Các tuyển thủ Luân Hồi rất quan tâm đến biểu hiện của Đỗ Minh, hầu hết đều hài lòng với nhịp đánh và thế tấn công đầu game của hắn.
"Ước mơ thành sự thật, chả lẽ ngồi yên?" Phương Minh Hoa cười.
Anh em Luân Hồi gật đầu tán thành. Tổng chung kết năm nay, phong độ Đỗ Minh xuất sắc bất ngờ, hiển nhiên có liên quan đến việc đối thủ là Hưng Hân. Người trong mộng đang hướng ánh mắt về phía mình, Đỗ Minh hóa trái tim yêu thành động lực, mỗi lúc lên sân là một lần tỏa sáng, khiến Luân Hồi rất yên tâm cử hắn ra trận.
Giờ đây, hắn lại cùng Đường Nhu gặp gỡ.
Mà trong đầu hắn lúc này, không còn hình ảnh của lần giao đấu lưu luyến, lần chạm mặt vấn vương, lần nhìn ngắm từ xa vẩn vơ nào cả. Mắt hắn chỉ nhìn thấy sát thương, lòng hắn chỉ còn quan tâm kết quả.
Đêm nay Đỗ Minh đặc biệt tập trung tinh thần, mà cũng có thể, suốt cả sự nghiệp đánh giải, đây là lần tập trung nhất của hắn.
Những tình huống, những chi tiết mọi thường không để ý, đang hiện lên vô cùng rõ rệt trong mắt Đỗ Minh. Hắn tìm thấy một cơ hội suýt vụt qua trong phút chốc.
Một Đao Đón Gió!
Lưỡi kiếm sắc bén chém xuống bất ngờ như muốn phá tan tiết tấu đôi công của hai nhân vật. Hàn Yên Nhu vội hất chiến mâu lên cao, dùng hit đánh thường đỡ nhát chém đầy uy lực của Ngô Sương Câu Nguyệt. Chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm bị sức đè gạt phăng đi, Hàn Yên Nhu buộc phải lùi lại mà vẫn không thoát khỏi dư âm của nhát chém.
Máu tràn ướt thân kiếm.
Bằng cố gắng tối đa, Hàn Yên Nhu đã giảm sát thương xuống thấp nhất có thể, nhưng điều đáng tiếc là trạng thái cân bằng đã bị can thiệp. Ánh kiếm lấp loáng, Tam Đoạn Trảm!
Ngô Sương Câu Nguyệt không biết từ đâu xuất hiện sát bên Hàn Yên Nhu, ra hit thứ hai của kỹ năng gồm ba hit chém.
"Giỏi!" Siêu cao thủ của làng kiếm khách là Hoàng Thiếu Thiên cũng phải thốt lên lời khen ngợi. Khoảng cách, góc độ và thời cơ của Tam Đoạn Trảm đều được kiểm soát quá tốt, Đường Nhu có phản ứng hay thao tác nhanh hơn cũng đừng hòng né tránh.
Hàn Yên Nhu nhận thêm một vết rạch dài. Ngô Sương Câu Nguyệt triệt để vào thế combo, từng nhát từng nhát liên tục chém xuống người cô không chút xót thương.
Fan Luân Hồi trở nên phấn khích, bao nhiêu buồn phiền đều bay sạch. Họ như quay về với những trận càn quét áp đảo, đánh đâu thắng đó của Chu Trạch Khải ban đầu. Họ vung nắm đấm, họ gào thét cổ vũ Đỗ Minh.
"Một combo dứt điểm!"
Khẩu hiệu thể hiện niềm mong ước đẹp đẽ của fan Luân Hồi được hô to khắp khán đài như muốn đáp trả fan Hưng Hân cho trận của Lữ Bạc Viễn, thế nhưng...
"Một combo dứt..."
Chỉ mới chữ thứ ba của lần thứ hai hô hào, câu slogan bỗng tắt ngóm.
Hỏa Vũ Lưu Viêm trong tay Hàn Yên Nhu chỉ xéo lên trời, một hit Nộ Long Xuyên Tâm chấm dứt thế tấn công của Ngô Sương Câu Nguyệt.
Hội tuyển thủ chuyên nghiệp trố mắt. Trận đấu đang dần tiến triển theo chiều hướng khó dự đoán, ai cũng không biết hai tướng Hưng Hân và Luân Hồi sẽ làm được những gì. Phong độ đêm nay của cả hai đều vượt trình, Đỗ Minh đã mạnh, Đường Nhu càng mạnh hơn. Dưới tình huống bị áp đảo mà nhiều người phải bó tay, cô chỉ cần một hit để xoay chuyển cục diện, bắt đầu thế tấn công của mình.
Đây là điều rất khó hiểu, không thuộc phạm trù logic hay kinh nghiệm bình thường. Màn hình điện tử trong nhà thi đấu chiếu lại cảnh Nộ Long Xuyên Tâm, các tuyển thủ chuyên nghiệp xoắn não nghĩ ngợi phương thức Hàn Yên Nhu đã sử dụng.
Trận đấu không vì vậy mà gián đoạn. Đường Nhu giành lại quyền chủ động, Đỗ Minh liên tục bị cô ép phải lùi về. Ưu thế áp đảo bị đối thủ lật ngược trong chớp mắt, Đỗ Minh không để tâm trạng mình xao động. Hắn bình tĩnh quan sát tình hình. Combo mất rồi thì sao? Làm một combo mới là được!
Tâm lý Đỗ Minh rất vững, tập trung hoàn toàn vào trận đấu. Tuy tình yêu đơn phương với Đường Nhu là động lực cho hắn đạt đến trạng thái này, nhưng sự thật là hiện tại, tình cảm đã bị gạt sạch khỏi tâm trí hắn. Tất cả, đã biến thành ý chí kiên định với chiến thắng.
Chiến mâu Hỏa Vũ Lưu Viêm của Hàn Yên Nhu có thuộc tính Lửa, combo do nó tạo nên cũng mãnh liệt như lửa, mà thanh kiếm Băng Vỡ trong tay Ngô Sương Câu Nguyệt lại nằm ở một thái cực đối lập hoàn toàn. Ánh kiếm thuộc tính Băng màu lam trầm vẫn lóe lên ngoan cường, không chịu khuất phục.
Băng lượn lờ vờn quanh lửa, luôn xuất hiện ở những vị trí hiểm nhất như luồng nước mát cứu nguy, không ngừng giảm nhiệt thế tấn công của lửa.
Nó đang chờ đợi thời cơ. Quãng chờ đợi tuy dài mà ngắn, và thời cơ cuối cùng rồi sẽ đến.
Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm!
Ánh kiếm màu băng thình lình cất lên dồn dập. Sự bình tĩnh và lòng kiên trì của Đỗ Minh đã đạt kết quả, hắn nắm bắt được một sơ hở, lập tức triển khai đại chiêu level 70 Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.
Bóng kiếm đan dệt thành lưới, vây quanh Hàn Yên Nhu. Combo của cô đứt đoạn.
Nhưng Hàn Yên Nhu không lùi.
Combo mất rồi thì sao? Làm một combo mới là được!
Sao Băng Bách Long!
Hàn Yên Nhu cũng triển đại chiêu. Sao Băng Bách Long vốn đâm ra theo hình cánh quạt, dưới sự điều khiển của Đường Nhu lại trở thành một đường tập trung hướng về phía trước, va chạm dữ dội với Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm!
Tiếng vang lanh lảnh.
Hai kỹ năng cùng loại hình, có lối mic đáng ngạc nhiên va vào nhau, rốt cuộc không kỹ năng nào chiếm lợi.
Nhưng các cao thủ rất nhanh nhìn ra, thế cân bằng sẽ không kéo dài.
Hit cuối!
Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm có hit cuối rất uy lực, sát thương cao và sức đè cực mạnh, còn chưa kể hiệu ứng đẩy văng. Những thứ này không tồn tại ở Sao Băng Bách Long. Hit cuối của Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm sẽ giúp kiếm khách kiểm soát hoàn toàn cục diện, Sao Băng Bách Long chắc chắn đỡ không nổi. Nhưng đổi lại, Sao Băng Bách Long có thời gian thu chiêu nhanh gấp mấy lần Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.
Hơn kém của pha va chạm này, phải xem đôi bên xử lý thế nào mới rõ. Mọi cặp mắt không hẹn mà cùng dõi theo hai tướng trong trận.
Lá đổi cách dịch thanh kiếm của Đỗ Minh thành Băng Vỡ nha. Có một sự thật là trong tất cả các đại thần hệ Kiếm, chỉ có mình Lưu Hạo là không được tác giả đặt tên cho thanh kiếm thôi. Các đại thần còn lại là ai nè, cầm những danh kiếm nào nè? |