Dịch bởi Lá Mùa Thu
2 phút 45 giây là thời gian cooldown của kỹ năng Ánh Sáng Thiên Sứ. Phương Duệ đã giữ chân Phương Minh Hoa và Lữ Bạc Viễn gần 3 phút, đủ cho Ánh Sáng Thiên Sứ quay một vòng.
Phương Minh Hoa không khiển Tiếu Ca Tự Nhược triển kỹ năng ngay. Ánh Sáng Thiên Sứ không dễ có, hắn phải chờ một cơ hội mà phương hướng lẫn góc độ đều hoàn hảo, hòng triệt để xử lý Phương Duệ một lần và mãi mãi.
Ánh sáng lan tỏa!
Dưới sức đè quá mạnh, Hải Vô Lượng bị đẩy lùi. Thao tác và khoảng cách không phải chướng ngại, nhưng hắn không thể sử dụng Vén Mây Chưởng như lần trước. Vì vấn đề vị trí, Vén Mây Chưởng sẽ chỉ giúp Tiếu Ca Tự Nhược tách xa hắn hơn mà thôi.
Vừa thả chiêu xong, Tiếu Ca Tự Nhược lập tức quay lưng bỏ chạy. Vân Sơn Loạn không đuổi theo bảo vệ. Để chắc ăn, y lao tới Hải Vô Lượng dù mục sư nhà mình đã được Ánh Sáng Thiên Sứ kéo dài khoảng cách. Y muốn tranh thủ áp chế tên Hải Vô Lượng kia tận gốc.
Lên!
Vân Sơn Loạn bật Tăng Tốc. Y phát hiện Hải Vô Lượng khom người, hai cánh tay buông thõng như sắp chống xuống đất.
Nữa hả?
Trúng bẫy một lần, dĩ nhiên không có lần thứ hai. Ơ mà biết đâu chính vì vậy, Phương Duệ mới giở trò cũ cho người ta khỏi đỡ? Với mức độ zâm của hắn, không gì là không thể.
Tâm lý chiến là một cái vòng luẩn quẩn, Lữ Bạc Viễn không muốn suy diễn quá xa. Y chỉ xem đó là một khả năng, Phương Duệ tấn công thì mình phòng thủ là được. Y tiếp tục lao lên thật nhanh, nhắm vào vị trí Phương Duệ sẽ bị Ánh Sáng Thiên Sứ đẩy đến.
Quả nhiên, Hải Vô Lượng đặt chân vào đúng vị trí dự tính.
Vân Sơn Loạn không dừng bước, thuận thế nhảy lên.
Đòn Chân Kẹp Cổ!
Từ trên đáp xuống, hai chân Vân Sơn Loạn chuẩn bị kẹp cổ Hải Vô Lượng. Cách tấn công này sẽ giúp y nằm ngoài tầm ảnh hưởng của Địa Lôi Chấn nếu Hải Vô Lượng thật muốn sử dụng.
Kẹp!
Pha kèm người khó tin của Hải Vô Lượng sắp đến hồi kết. Tuy chưa thể mang về thắng lợi, mọi người cũng đã chứng kiến sự cố gắng kéo dài ròng rã 3 phút của Phương Duệ. Một thành tích xuất sắc ngoài sức tưởng tượng. Phần thắng vuột khỏi tầm tay, nhưng Phương Duệ tốt xấu vẫn mang về ưu thế cực lớn cho Hưng Hân.
Còn may...
Rất nhiều người, kể cả fan Luân Hồi, đang nghĩ đến hai chữ này.
Còn may bốn người còn lại của Hưng Hân là Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm và An Văn Dật, chứ không phải dàn tướng trong mơ như Lý Hiên từng điểm danh: Diệp Tu, Tô Mộc Tranh, Lý Hiên và Trương Tân Kiệt. Cùng đẳng cấp với Big Three Luân Hồi, đội hình Ngôi sao ấy có lẽ đã kết thúc trận đấu từ lâu nhờ khoảng thời gian Phương Duệ câu kéo cho cả chiến đội.
Uổng thật!
Tán thưởng Phương Duệ, người ta không khỏi tiếc nuối khi nỗ lực ngoạn mục của hắn chưa thể đem đến chiến thắng chung cuộc.
Giữa những thở than của biết bao con người ngoài trận, Hải Vô Lượng đột nhiên rụt đầu, nghiêng qua một bên...
Hụt!
Đòn Chân Kẹp Cổ của Vân Sơn Loạn kẹp hụt!
Vô số khán giả trên khán đài và trước tivi cùng lúc bật dậy, trợn mắt cố nhìn cho rõ. Kẹp hụt thật à? Hải Vô Lượng né được cơ à?
Đúng vậy! Né được!
Hải Vô Lượng lộn một vòng, kéo dài cự ly với Vân Sơn Loạn. Ngay sau đó, hắn vứt bỏ Vân Sơn Loạn và phóng thẳng về phía Tiếu Ca Tự Nhược.
Khí Chuyển Lưu Vân!
Buff tốc độ! Ánh Sáng Thiên Sứ đã cooldown xong thì Khí Chuyển Lưu Vân chẳng lẽ lại không? Hải Vô Lượng lướt đi như gió, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tiếu Ca Tự Nhược. Sau lưng hắn, Vân Sơn Loạn ôm cặp giò xoắn như bánh quẩy rơi uỵch xuống đất, vì không kịp đổi chiêu mà té quỳ...
Não Lữ Bạc Viễn cũng xoắn như cặp giò vậy.
Thật ra, y không cho rằng Đòn Chân Kẹp Cổ sẽ chắc chắn trúng. Thiếu chiêu khống chế làm nền, lực đẩy của Ánh Sáng Thiên Sứ không đủ để ngăn Phương Duệ né tránh. Y sẽ không ngạc nhiên nếu kẹp hụt, và thậm chí cũng đã thủ sẵn phương án xử lý.
Nhưng khi điều đó xảy ra, Lữ Bạc Viễn lại há hốc mồm.
Cách Phương Duệ né chiêu không làm y bất ngờ, mà là thời cơ hắn chọn.
Đâu chỉ Lữ Bạc Viễn, vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng Đòn Chân Kẹp Cổ sẽ trúng 100%, động tác né chiêu của Phương Duệ mới diễn ra. Chuẩn đến cực độ, một khe hở cho ruồi bay cũng chẳng chừa...
Thế là Lữ Bạc Viễn hoảng quá, theo bản năng triển luôn thao tác xử lý thủ sẵn trong não. Đòn Chân Kẹp Cổ bị ngắt bỏ, đổi thành Chiết Chân Xoáy, cặp giò bánh quẩy là bởi lẽ này mà nên. Khoảng cách giữa Vân Sơn Loạn với mặt đất đã quá gần vì lối đi đứng khúm núm của Hải Vô Lượng, thêm vào thời cơ hắn chọn quá hiểm, mọi điều chỉnh của Vân Sơn Loạn đều không kịp. Lữ Bạc Viễn hoàn thành thao tác đấy, nhưng Chiết Chân Xoáy chỉ tung được một nửa đã chạm đất, trông hệt như chủ động quỳ dâng đầu gối...
"Móa..." Đừng nói khán giả phổ thông, các tuyển thủ chuyên nghiệp cũng phải trố mắt. Phong độ và biểu hiện của Phương Duệ đêm nay đã vượt xa những từ miêu tả thường dùng như "tốt", "đẹp mắt" hay "vượt trình". Có lẽ chính bản thân hắn cũng không ý thức nổi tầm vóc và độ khủng của điều đã làm, nhưng từng khoảnh khắc vẫn sẽ lưu lại sàn đấu, lưu lại trong ký ức mỗi con người theo dõi trận chiến này. Và chúng, sẽ tạo nên thắng lợi tối thượng cho Hưng Hân!
Hải Vô Lượng đã đuổi kịp Tiếu Ca Tự Nhược. Bằng một chiêu Khí Lưu Trực Hạ, hắn bắn cho Tiếu Ca Tự Nhược lật ngửa, kế đó là Quăng Ném, mục sư Luân Hồi bay như con diều đứt dây.
Hơn ba phút!
Hai tướng Luân Hồi tiếp tục bị Phương Duệ trói chân. Hắn rốt cuộc có thể kéo dài thêm bao lâu nữa?
Không, câu hỏi sai rồi.
Chính xác là, hai tướng Luân Hồi phải cần đến bao lâu nữa mới vượt qua chướng ngại cứng đầu mang tên Hải Vô Lượng, chọc thủng phong độ ảo diệu hoàn hảo của Phương Duệ đêm nay?
Còn cánh quân bên Diệp Tu thì sao? Nắm lấy cơ hội đi chứ! Dù không tận mắt chứng kiến những gì Phương Duệ đã làm, nhưng hơn ba phút mà quân cứu viện Luân Hồi chưa tới, nhóm Diệp Tu nên nhận ra cơ hội tuyệt vời Phương Duệ đã dành tặng họ đi chứ!
Cơ hội là do Phương Duệ mang về, nhưng chiến thắng, vẫn phải từ họ mà ra!