Dịch bởi Lá Mùa Thu
Trong mắt người khác, việc Mạc Phàm bỗng trở nên hổ báo là do tình thế bắt buộc phải điều chỉnh nhịp đánh, nhưng trong mắt người Hưng Hân, đây lại là sự đột phá lớn của cậu.
Xuất thân ve chai, Mạc Phàm xưa nay luôn đặt mạng sống trên hết. Đó là kim chỉ nam và cái gốc căn bản cho Mạc Phàm chơi Vinh Quang. Mọi phong cách, đấu pháp, kỹ thuật của cậu đều phát triển từ cái gốc này mà nên.
Lúc trước, thỉnh thoảng cậu cũng biết bùng phát giành quyền tấn công, nhưng chưa cùng đường thì chưa có chuyện đôi công đổi máu. Hiện tại, dùng Rồng Lửa vs Kiếm Sóng Rực Lửa lại là lựa chọn chủ động. Có thể nói, đây là bước chân đầu tiên của Mạc Phàm trên con đường tương lai tươi sáng hơn.
Xoay người, lên tiếp!
Bị Kiếm Sóng Rực Lửa hất văng, Hại Người Không Mệt vừa chạm đất liền lao lên trở lại. Shuriken mở đường, hai bàn tay vun vút kết ấn.
Thuật Ninja - Bách Lưu Trảm!
Nhiều dòng nước xuất hiện trên mặt đất, chảy gấp về phía Vô Lãng. Khoảng cách quá xa, Vô Lãng nhích nhẹ là né được, nhưng một bóng người đột nhiên vọt tới trước mặt hắn. Hại Người Không Mệt di chuyển quá nhanh!
Thuật Ninja - Loạn Thân Xung!
Thuật Ninja - Tước Lạc!
Đoạn Diệt!
Tấn công, tấn công và tấn công! Tấn công như điên không biết ngừng, Mạc Phàm như thể lên cơn kích động. Cậu hoàn toàn biến thành người khác, bước đột phá này có phải hơi quá rồi không?
Yolo và khô máu, thái độ đánh hung hãn bất ngờ của Mạc Phàm khiến đồng đội của cậu cũng phải ngạc nhiên chứ đừng nói đến Giang Ba Đào trong trận.
Xung quanh Vô Lãng, không nơi nào không thấy bóng dáng Hại Người Không Mệt. Phía trước, sau lưng, hai cánh, trên dưới, ở giữa, cậu thập thò mọi vị trí để tìm kiếm cơ hội combo. Vô Lãng đỡ đằng đông thì hở đằng tây, vô cùng luống cuống.
Đối thủ chung kết, Luân Hồi dĩ nhiên nghiên cứu rất kỹ. Một tuyển thủ có phong cách rõ rệt như Mạc Phàm không khó để nắm bắt, chưa kể hồi hiệp một, cậu ta cũng chẳng phải mối đe dọa lớn lao gì. Thế mà chỉ ba ngày sau, cậu ta lại như lột xác.
Đấu pháp đang đánh chưa từng xuất hiện ở Mạc Phàm trong hiệp một chung kết, thậm chí bán kết hay vòng bảng cũng không. Cậu ta chọn đúng lúc này mới dùng!
"Đánh quá đẹp, quá ngon!!" Dưới sân, Trần Quả gào rú.
"Ừ, ngon thật sự!" Diệp Tu gật đầu.
Mạc Phàm đang làm những việc cậu chưa từng làm trước đây, nhưng điều Diệp Tu nhìn thấy không chỉ có thế. Hắn chứng kiến một lối suy nghĩ mang tính mục đích hẳn hòi: Mạc Phàm đã lựa chọn thứ đấu pháp dành riêng cho Giang Ba Đào.
Một Hại Người Không Mệt vốn chỉ khư khư giữ mạng, sao có thể đột nhiên bật mode yolo? Có thể, vì cậu phát hiện Vô Lãng đang rơi vào giai đoạn ngắt quãng combo. Kỹ năng ma kiếm sĩ đổi cooldown dài lấy uy lực lớn, người bình thường rất khó đánh ra combo, nhưng với ma kiếm sĩ chuyên nghiệp thì sự phá hoại mà combo gây nên cho cân bằng tổng thể mới là vấn đề. Combo cần thực hiện thật nhanh, cooldown lại không theo kịp, nếu dốc túi đánh ra một tràng liền mạch, điều chờ đợi bạn sẽ là cây kỹ năng tối màu.
Muốn đảm bảo luôn có hàng xài, nghề như ma kiếm sĩ không được phép chạy theo cái sướng nhất thời. Vô Lãng có bao nhiêu xài bấy nhiêu, fan xem sướng đến nỗi hát vang Bài ca Đội phó, nhưng hội tuyển thủ chuyên nghiệp đều biết hắn sắp phải đối mặt với điều gì sau combo 30 hit. Chờ đến lúc này, Mạc Phàm lao lên dồn dame, không ngại sử dụng cả lối chơi khô máu chẳng phải thế mạnh của mình.
Đây là điều nằm ngoài dự tính của Giang Ba Đào. Lý do hắn thực hiện combo là để nâng cao sĩ khí. Vào trận sau khi Chu Trạch Khải chiến bại, hắn lẽ nào không nhìn thấy sự sa sút tinh thần của quân nhà?
Nếu thắng đẹp Diệp Tu, sĩ khí chắc chắn sẽ tăng mạnh. Tiếc rằng hắn không thể. Ngược lại, Vô Lãng còn bị Quân Mạc Tiếu dùng 4% mài mất 1/4 cây máu. Lòng quân đang dao động dữ dội, Giang Ba Đào ngồi trong phòng kín cũng tưởng tượng được.
Vì thế, hắn quyết định chơi bài liều với Mạc Phàm.
Dám làm điều đó, hắn đã suy xét kỹ lưỡng phong cách của Mạc Phàm. Cậu ta không bao giờ lao lên chớp cơ hội mà chỉ chạy theo nhịp đánh của đối thủ, gần như từ chối va chạm trực diện.
Thế nhưng, Giang Ba Đào tính sai rồi. Mạc Phàm không chỉ lao lên, còn lao lên với một thái độ kiên quyết như không còn ngày mai.
Bước chân đầu tiên ra khỏi vạch mức giới hạn của mình, Mạc Phàm không thực hiện với đồng đội, mà với đối thủ.
Đã quyết định dồn dame chơi lớn, Mạc Phàm đánh hăng hơn hẳn mọi thường. Giang Ba Đào chống chọi trong vật vã.
Đánh đẹp lắm!
Diệp Tu hiếm thấy tán đồng với cái nhìn của Trần Quả, mỗi tội... đẹp thì đẹp đấy, nhưng chưa đủ.
Mạc Phàm biết nắm bắt cơ hội, nhưng chưa thực sự biết cách lợi dụng. Cậu đoán được Giang Ba Đào sẽ bị gián đoạn kỹ năng, cậu chỉ không nhận ra rằng đây chưa phải cơ hội dứt điểm. Giang Ba Đào có thể chờ cooldown xong, còn Mạc Phàm? Cậu nhóc liệu có đủ sức điều chỉnh mạch não và tiết tấu đánh lần thứ hai?
E là không...
Suy cho cùng, khuyết điểm của tân binh vẫn là thiếu kinh nghiệm.
Nắm bắt cơ hội thành công, lại không thể lợi dụng triệt để. Combo này có lực bộc phát cực mạnh, nhưng rồi vụt tan chỉ là chuyện trong tích tắc.
Muốn combo được thọ, phải hiểu rất sâu về đối thủ và nghề mà đối thủ đang cầm. Đương nhiên, Hưng Hân đã từng nghiên cứu về Giang Ba Đào, Mạc Phàm cũng hiểu về mọi nghề trong Vinh Quang, nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Mạc Phàm tạo ra một thế trận có lợi, song lại thiếu thốn kinh nghiệm nắm giữ. Có thể nói đây là một sự tiếc nuối tràn đầy hi vọng.
Cậu thua.
Cuối cùng cậu vẫn thua.
Sau khoảnh khắc ngạc nhiên và lúng túng, Giang Ba Đào rất nhanh ổn định tình hình. Không thể lật ngược thế cờ ngay lập tức, hắn bèn giữ cho nhịp đánh của mình không bị nhiễu loạn. Kiên trì từng bước, hắn dần lấy về thế chủ động, kiểm soát cục diện và đánh bại Mạc Phàm.
Tuy vậy, HP Vô Lãng chỉ còn 11%. Kết quả này kém xa Giang Ba Đào mong muốn. Hắn cứ nghĩ mình phải ăn chắc cả trận cơ. Ai ngờ Mạc Phàm đột nhiên bùng nổ, lượng máu thắng về của Giang Ba Đào bị rút lại còn 11%, đó là chưa kể sĩ khí khó khăn lắm mới tăng cao cũng bị thế tấn công nghiền ép của Mạc Phàm đánh cho tan tác. Cũng may cuối cùng Giang Ba Đào thắng, fan Luân Hồi mới không uổng hát đồng ca, lòng quân không đến nỗi lụn bại.
Đội phó nhà họ vẫn đáng tin cậy thế đấy.
Giữa những tiếng vỗ tay reo mừng chiến thắng, Mạc Phàm xuống sân. Bình thường, đấu pháp kệ mẹ đối thủ, mình thích thì mình làm thôi của cậu rất dễ nhận về mắng nhiếc của fan đội bạn nếu thi đấu trên sân khách. Nhưng hôm nay nhờ rất máu chiến, quân địch không soi được lỗi gì nên đường về của Mạc Phàm rất êm ả, dù những tràng pháo tay kia cũng không phải dành cho cậu.
Ơ mà Mạc Phàm quan tâm không? Không, cậu chỉ lẳng lặng quay về chỗ ngồi của mình.
"Đánh giỏi lắm!" Người Hưng Hân thực tâm khen ngợi cậu.
Mạc Phàm ngước nhìn sàn đấu, nơi có màn hình điện tử treo cao.
11%.
Chỉ kém xíu nữa là thắng. Đánh giỏi thì sao? Thua vẫn là thua mà thôi.
Mạc Phàm không cam tâm. Ngồi trên ghế, cậu siết chặt nắm đấm, đôi mắt trân trân nhìn thanh HP chỉ còn 11% của Vô Lãng.
"Cố lên, còn nhiều cơ hội lắm." Tô Mộc Tranh vẫy tay với Mạc Phàm, nói.
Mạc Phàm ngẩn ra. Đến khi cậu muốn gật đầu, cô đã quay người cất bước lên sân. Tướng kế tiếp của Hưng Hân chính là Tô Mộc Tranh.
Đã khôi phục tinh thần, fan Luân Hồi điên cuồng hò hét cổ vũ đội nhà. Tuy HP Vô Lãng còn rất thấp, họ vẫn ôm niềm kỳ vọng với hắn. Tiếng cổ động của fan Hưng Hân bên khán đài đội khách bị cả biển fan Luân Hồi lấn át hoàn toàn.
Tô Mộc Tranh không lên sân với gương mặt đơ như tượng của Mạc Phàm. Cô mỉm cười suốt một đường, và rồi tiến vào phòng đấu.
Trận lôi đài thứ tư, tuớng Hưng Hân thứ ba là Tô Mộc Tranh vào trận, vs Giang Ba Đào với thanh máu 11%.
Cuộc đấu bắt đầu.
Bản đồ Động Chuông Đá cung cấp cho nghề thiện xạ không gian xoay sở lẫn địa hình cover. Cùng thuộc hệ Súng, Mộc Vũ Tranh Phong của Tô Mộc Tranh có rất nhiều điểm tương đồng với thiện xạ. Tầm bắn xa hơn có thể dẫn đến tiết tấu khác biệt, nhưng xét trên tổng thể, bản đồ này không phải trở ngại với Tô Mộc Tranh.
Chọn bản đồ là làm lợi cho phe mình, nhưng muốn gây hại 100% cho đối thủ thì rất khó. Nghề của các đội thường sẽ trùng nhau ít nhiều, phong cách cũng dễ gặp tương tự. Một bản đồ có lợi cho quân ta dĩ nhiên cũng có lợi cho thành phần nào đó bên quân địch, đội chủ nhà buộc phải cân nhắc thiệt hơn chứ không có biện pháp hoàn hảo.
Trận đêm nay, Tô Mộc Tranh của Hưng Hân chính là người hưởng xái bản đồ từ Luân Hồi. Vừa vào game, cô liền quả quyết chạy thẳng ra khu vực giữa.
Bên này, Giang Ba Đào rất biết ý thức tình hình. Cầm cây máu chỉ hơn 10%, hắn không ôm mộng xáp lá cà. Vào trận, hắn lập tức đi vòng sang cánh phải.
Ra đến giữa bản đồ, Mộc Vũ Tranh Phong không gặp Vô Lãng. Cô bèn dừng bước. Không cắt sang bất kỳ hướng nào, cô đứng ngay tuyến đường giữa với khẩu pháo nhấc lên cao.
Góc nhìn bao quát phía trước và hai bên, không gian thoáng đãng luôn cho phép mọi nghề phát hiện đối thủ từ sớm. Nhưng đối với Mộc Vũ Tranh Phong, cô còn có thể tấn công gây áp lực. Bất kể Vô Lãng đi vòng sang trái hay phải, cũng đừng mơ thoát khỏi hỏa lực oanh tạc của nòng pháo Thôn Nhật.
Trên sóng trực tiếp, game được cắt thành hai khung hình một lớn một nhỏ. Cửa sổ nhỏ là góc nhìn bất động của Mộc Vũ Tranh Phong, khung hình lớn thì chiếu cảnh Vô Lãng di chuyển.
Thạch nhũ trong động phân bố không dày, không có chuyện núp lùm mãi. Nhưng xem cách mà Vô Lãng di chuyển, hắn có vẻ chẳng buồn núp lùm hay tìm che chắn. Một đường nghênh ngang thẳng tiến, việc đi vòng của hắn có ý nghĩa gì?
Không ít người bắt đầu tự hỏi.