Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1591: Kiểm soát ưu thế




Dịch bởi Lá Mùa Thu

Thua à?

Fan Luân Hồi hoang mang.

Thắng hả?

Fan Hưng Hân trố mắt.

Họ nào phải cao thủ chuyên nghiệp mà hiểu rõ tường tận cục diện trận đấu? Cách nhìn của họ rất đơn giản, ai máu đầy hơn thì người đó đang chiếm ưu thế.

Cách nhìn ấy không hề sai. Máu nhiều dĩ nhiên là ưu thế. Kết cuộc trận đấu này có thể gọi là cú lội ngược dòng của Diệp Tu, chẳng qua lội quá nhanh nên gây choáng váng cho người xem. Mới một giây trước, hai tướng vẫn đang quần lấy nhau túi bụi, tự dưng Nhất Thương Xuyên Vân bị dí lên thạch nhũ, đánh cho no đòn và nghỉ giãy dụa. Chẳng dễ gì mới có cơ hội rút chạy, ngờ đâu lại tiếp một màn dao đâm máu phụt, hồn thăng thiên.

Sao có thể?

Sao có thể được chứ?

Fan Luân Hồi thẫn thờ mà fan Hưng Hân cũng đờ đẫn. Fan Hưng Hân đã chuẩn bị tinh thần là trận này thua, còn may Nhất Thương Xuyên Vân đánh xong cũng cạn máu, xét theo quy tắc chơi lôi đài thì không tính là kết quả tồi.

Đương nhiên, đó chỉ là tự AQ mà thôi. Bởi vì cho dù cái nào trong hai đề tài, No.1 vs No.1 hay kỷ lục thắng solo liên tiếp của Diệp Tu, thì fan Hưng Hân cũng không muốn hắn thua. Chuyện lý trí như tính toán cục diện có lợi trên lôi đài ấy à, họ chẳng màng cho lắm.

Cơ mà thắng thật kìa!

Như họ mong muốn, chiến thắng thuộc về Diệp Tu. Nhưng vì lỡ xác định tướng nhà sẽ thua, lý do tự an ủi cũng đã có nên giờ họ hơi bối rối. Mất một lúc lâu, đến tận khi Chu Trạch Khải rời phòng thi đấu ra ngoài, fan Hưng Hân mới hoàn hồn, rú lên phấn khích trên khán đài dành cho đội khách.

Làm sao mà thắng ấy nhỉ?

Đách biết, và cũng đách quan tâm. Kết quả sờ sờ ra đó, hưởng thụ đi đã! Quá trình thế nào thì từ từ quay về nghiền ngẫm cũng chưa muộn.

Khán giả có thể bung lụa chứ bình luận viên như Phan Lâm và Lý Nghệ Bác thì không. Đâu thể bảo khán giả rằng "Sướng điên người rồi, ăn mừng đi, cái khác tính sau"? Mỗi trận đấu chỉ trực tiếp một lần duy nhất, làm gì có chuyện tính sau? Họ buộc phải đưa ra lời giải thích cho pha xoay chuyển cục diện cuối game.

Ngẫm nghĩ, họ bèn nhắm vào việc Ô Thiên Cơ đổi hình thái.

"Long Nha đi hết thế, Đâm Xung Phong có thể nói là thực hiện ở khoảng cách 0."

"Hình thái đại kiếm của Ô Thiên Cơ thật sự quá lớn, AoE của Đâm Xung Phong cũng lớn theo nên muốn trốn không dễ."

"Xem kìa, lúc bắt đầu Đâm Xung Phong, Quân Mạc Tiếu còn rút thái đao từ chuôi Ô Thiên Cơ ra để tung hỏa mù, làm Chu Trạch Khải phán đoán sai lầm."

"Đúng đúng đúng, quá tinh vi anh ạ!"

Người hát kẻ khen hay, không tiếc lời ca ngợi tán dương Diệp Tu. Thậm chí họ còn nghĩ trong đầu, thôi thì về sau trận solo nào có Diệp Tu, mình cứ việc tuyên bố chiến thắng thuộc về hắn là 100% không bị vả mặt.

Vài câu bình luận lập lờ coi như cũng cứu Phan Lâm và Lý Nghệ Bác qua cơn khốn khó, nhưng lại chẳng khác nào trò mèo trong mắt các tuyển thủ chuyên nghiệp, dù họ cũng đồng ý rằng trình micro đóng vai trò rất quan trọng trong pha vừa rồi.

Xét ra, hai người được xưng tụng No.1 Vinh Quang là Diệp Tu và Chu Trạch Khải có rất nhiều điểm giống nhau. Chẳng hạn như phong cách thao tác, người chơi thường sẽ thích phô diễn cái trình bằng việc đọ apm, trong khi hai người lại gây ấn tượng không phải bởi chữ "nhanh", mà ở chữ "chuẩn".

Thao tác của cả hai đều cực kỳ tinh chuẩn. Chính vì thế, họ mới chọn những đấu pháp không cho phép mắc sai lầm. Chu Trạch Khải dám chơi súng thành đòn cận chiến là do hắn chuẩn, Diệp Tu dám càn đánh khi bản thân chỉ có 5% HP, cũng là vì hắn chuẩn.

Hơn thế nữa, ý thức và đường lối nhận định của hai người cũng tương tự nhiều chỗ. Những lúc họ thực sự bùng nổ, đối thủ đừng mơ tìm thấy khoảng trống sơ hở.

Quân Mạc Tiếu thực sự không có cơ hội dí chết Nhất Thương Xuyên Vân lên thạch nhũ sớm hơn hắn đã làm? Chưa chắc!

Hắn cố ý để dành đến sau cùng, đến thời điểm quyết định nhất. Người ngoài trận vẫn chưa tin nổi hắn dám càn đánh đối thủ với cây HP chỉ 5%, nhưng thực tế trong mắt Diệp Tu, cái hắn nhìn thấy không phải con số 5% máu mình, mà là 14% máu địch. Chu Trạch Khải muốn trao đổi sát thương, hắn biết chứ. Chu Trạch Khải đang chờ một cơ hội dồn dame dứt điểm, và Diệp Tu cũng vậy.

Điểm khác biệt là Quân Mạc Tiếu hắn có chiêu trị liệu, Ô Thiên Cơ càng có tận ba chiêu Thánh Chức để ép vào. Có điều suốt trận, Quân Mạc Tiếu lại chẳng sử dụng kỹ năng Thánh Chức nào làm người ta cứ nghĩ hắn đang ém hàng chờ thời. Hội tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài trận đều đinh ninh rằng pha giật máu sẽ xuất hiện phút cuối cho Chu Trạch Khải không đỡ kịp. Họ đoán không sai, nhưng cũng chỉ đúng ở điểm "chờ thời". Thời cơ mà Diệp Tu chờ đợi không phải bơm máu. Yếu kém về HP, tên này lại vẫn rình rập một cơ hội lật ngược thế cờ. Vừa thấy HP Nhất Thương Xuyên Vân gần đủ cho mình dứt điểm trong một combo, cũng là lúc Chu Trạch Khải quyết định càn giết, hắn liền ra tay.

Càn giết tức là thí máu, bỏ phòng thủ, ưu tiên tấn công. Diệp Tu căn chuẩn hai điều trên, thẳng thắn chơi đôi công với Chu Trạch Khải. Vẫn trong trạng thái cận chiến, thiện xạ dĩ nhiên không phải đối thủ đôi công với tán nhân. Đã vậy, Diệp Tu còn bóp chết mọi khả năng để Chu Trạch Khải trao đổi. Trong vòng 14% này, hắn phải là người duy nhất gây sát thương.

Mọi việc diễn biến như đã thấy, Quân Mạc Tiếu áp chế Nhất Thương Xuyên Vân hoàn toàn. Ngoại trừ tí máu lấy về khi Quân Mạc Tiếu lao lên áp sát bằng Đâm Xung Phong, Nhất Thương Xuyên Vân từ đó về sau chỉ là con cá trên thớt. Gián đoạn combo? Có chứ, vì cây kỹ năng của Quân Mạc Tiếu không đủ dùng, nhưng Diệp Tu hiển nhiên đã tính cả rồi. Lượng máu còn lại của Nhất Thương Xuyên Vân chỉ cần một hit. Và thế là bật lên áp sát, last hit!

Điều mà các cao thủ chuyên nghiệp quan sát thấy không chỉ là cuộc đọ sức về kỹ thuật chơi. Họ còn nhìn ra thắng thua trên phương diện kiểm soát thế trận và tiết tấu.

Về mặt kết quả, Diệp Tu chỉ thắng hiểm, nhưng nếu xét đến lượng tổn thất to lớn đầu game khi ăn cú headshot từ Chu Trạch Khải, thì pha lội ngược dòng này đã chứng minh cho chiến thắng rực rỡ về cái trình kiểm soát thế trận của hắn.

Đương nhiên, không thể không kể đến yếu tố nghề tán nhân và khả năng biến hình của Ô Thiên Cơ. Nếu không vì Quân Mạc Tiếu là tán nhân và có set chiêu trị liệu, Chu Trạch Khải chắc chắn không chờ đến mốc 5% mới bạo phát dồn dame. Hắn sẽ chọn 10%, hoặc thậm chí sớm hơn, để bắt đầu cho màn quyết đấu cuối cùng.

Nếu đặt trong môi trường game online, người ta sẽ thường không phục khi thua bởi nghề nghiệp và trang bị. Họ cảm thấy, thứ thắng lợi ấy chẳng có gì đáng tự hào. Nhưng trên đấu trường chuyên nghiệp, một ưu thế dù là nhỏ nhất, các tuyển thủ cũng sẽ tranh giành và lợi dụng bằng mọi giá.

Đó là điều Diệp Tu đã làm. Combo tán nhân và Ô Thiên Cơ mang đến vô vàn biến hóa, gây đau đầu cho không biết bao nhiêu người. Đối thủ của hắn chỉ muốn được hét lên như người chơi thường, rằng có gan thì đổi vũ khí khác, bỏ cái nghề hack game kia rồi ra đây solo.

Cơ mà nghĩ lại, bỏ thì sao mà đổi thì sao, người ta cầm pháp sư chiến đấu cũng tung hoành bá đạo đấy thôi?

Hội tuyển thủ chuyên nghiệp vỗ tay nhiệt liệt. Trận này quá đẹp, kẻ thắng quá mạnh, kẻ thua cũng khiến người xem bàng hoàng. Với thói quen đặt mình vào tướng trong trận, bầu không khí bao trùm hội tuyển thủ rất nặng nề, bởi họ không dám đảm bảo mình sẽ đánh thành kiểu gì.

Hiệp hai tổng chung kết mùa giải thứ mười, trận đầu lôi đài kết thúc. Đội khách Hưng Hân giành chiến thắng, Diệp Tu thành công kể tiếp câu chuyện thần thoại toàn thắng solo của mình. Mà lần này, bại dưới tay hắn lại là Chu Trạch Khải với danh xưng người đứng đầu Vinh Quang. Sau đêm nay, những lời lẽ cho rằng chuỗi kỷ lục thắng của Diệp Tu không đủ xịn xò vì rất ít át chủ bài lên đánh trận đầu sẽ tan theo mây khói.

Thắng cả Chu Trạch Khải còn chưa đủ xịn thì làm sao mới xịn? Một chấp hai chắc?

Tâm trạng fan Luân Hồi trong nhà thi đấu hơi chùng xuống. Chủ tướng, vị thần tối cao trong lòng họ lại có thể thua như thế ư? Hiếm hoi mới thấy anh ấy lên làm tướng tiên phong, còn thể hiện imba vô đối, để rồi cuối cùng lại thua?

Fan Luân Hồi không quen lắm với việc này. Họ hoang mang đến mức quên cả vỗ tay an ủi. Trong lòng họ, vỗ tay cho Chu Trạch Khải chỉ có thể là hoan hô hoặc ca ngợi. An ủi? Từ khi nào cơ...

"Vậy, tới tôi lên nhé." Trên hàng ghế tuyển thủ Luân Hồi, Giang Ba Đào đứng dậy đón Chu Trạch Khải từ sàn đấu xuống.

"Ừ." Chu Trạch Khải gật đầu. Là người kiệm lời, xưa nay khó ai nhìn ra tâm trạng của hắn.

"4% HP, chắc sắp bơm máu thật ha..." Giang Ba Đào vừa đi vừa lẩm bẩm.

Bầu không khí nhà thi đấu nặng trịch. Fan Luân Hồi quên phải động viên Chu Trạch Khải vì thua cuộc, quên luôn cả cổ vũ Giang Ba Đào sắp ra trận. Họ vẫn chìm đắm trong thất bại khó hiểu kia, nhưng Giang Ba Đào thì không.

4%.

Quân Mạc Tiếu đã dặt dẹo, xét ra Chu Trạch Khải đâu có thua thảm nếu tính theo góc độ lôi đài? Chẳng qua độ hot của trận đấu và độ high của dân tình khi Chu Trạch Khải bất ngờ lên tiếp chiến Diệp Tu ở trận đầu, làm người ta có cảm giác như Luân Hồi đang thách thức Hưng Hân, Chu Trạch Khải chủ động khiêu chiến Diệp Tu vậy.

Gáy sớm ăn gì?

Fan Luân Hồi cảm thấy nhục hết phần thiên hạ.

Cảm giác nhục là điều mà Chu Trạch Khải chưa bao giờ mang tới cho fan. Có fan nữ thậm chí bật khóc tại trận.

Nhưng đồng đội của Chu Trạch Khải là Giang Ba Đào, đội phó Luân Hồi, lại như chẳng hề chịu ảnh hưởng. Hắn ung dung bước lên sân, vào phòng đấu.

Tải nhân vật, tải bản đồ, bắt đầu đánh.

"Hello tiền bối, tôi đến rồi này!" Khác với sự tích chữ như vàng của Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào vừa vào trận liền nhiệt tình chào hỏi Diệp Tu.

"Đến đầu hàng hay gì?" Diệp Tu trả lời.

"Nào có." Giang Ba Đào chat, "Tôi đến lĩnh giáo sự lợi hại của tiền bối đây."

Micro/mic: Vốn dùng để chỉ việc thực hiện các thao tác trong game, về sau được hiểu nhiều theo hướng "thực hiện nhiều thao tác cùng lúc trong khoảng thời gian ngắn". Trình mic chính là thước đo tốc độ tay ở mỗi game thủ.