Tập kích bằng Thuật Độn Thổ Chém Đầu là cách Mạc Phàm rất thường dùng. Trong các cuộc họp chiến thuật trước trận, Lam Vũ không vì Mạc Phàm là một tân binh mà chủ quan. Phong cách đánh của mỗi tuyển thủ Hưng Hân, kể cả La Tập mới lên sân vài lượt cuối, kể cả đội trưởng đời đầu Lam Vũ nhà họ, hội trưởng đời đầu Lam Khê Các nhà họ, Ngụy Sâm, đều được nghiên cứu kỹ càng.
Nhưng nghiên cứu là một chuyện, có phát hiện ngay khi nó xảy ra không là chuyện khác.
Nếu nghiên cứu trên mặt giấy có thể giải quyết mọi vấn đề, thì việc thi đấu đã quá dễ dàng.
Dùng Ảnh Vũ để khởi đầu, chùm bóng của Hại Người Không Mệt thành công nhiễu loạn sự chú ý của Hoàng Thiếu Thiên. Đây là một kỹ thuật cực kỳ thông minh để mở đầu thế tấn công. Hoàng Thiếu Thiên bị Mạc Phàm lừa tình quá mượt, không hề ngờ rằng đại chiêu Ảnh Vũ lại chỉ được dùng làm nền.
Khi lưỡi kiếm sắc bén của Thuật Độn Thổ Chém Đầu sượt ngang cổ Dạ Vũ Thanh Phiền, Hoàng Thiếu Thiên mới nhận ra thì đã muộn.
Tước Lạc, Hỏa Viêm Trảm, Thuật Xoay Người Tròng Đầu, Loạn Thân Xung!
Liên tiếp bốn Thuật Ninja chuyên dùng tấn công, ba chiêu đầu tiên còn được đánh ngay trên không trung, tốc độ thao tác làm khán giả phải trầm trồ. Khi tiếng vỗ tay rộ lên trong nhà thi đấu, Hại Người Không Mệt cũng hoàn tất bốn chiêu lóa mắt người nhìn. Dạ Vũ Thanh Phiền vô phương chống đỡ, chỉ đành ăn trọn liên kích.
Lúc này, khán giả đâu còn quan tâm xuất thân ve chai của Hại Người Không Mệt? Họ hú hét như điên. Cậu ta là tân binh, tân binh đó! Có thể đánh cho đại thần hàng top như Hoàng Thiếu Thiên bó tay hoàn toàn, cậu ta phải mạnh đến mức nào?
Sau Loạn Thân Xung là một giây gián đoạn ngắn ngủi, Mạc Phàm có vẻ như hơi do dự. Thấy Dạ Vũ Thanh Phiền lảo đảo chưa vững, cậu quyết định tấn công tiếp.
Thuật Ninja - Ve Sầu Song Sát!
Hại Người Không Mệt hai tay cắt thẳng về phía Dạ Vũ Thanh Phiền. Ngờ đâu, thanh kiếm trong tay Dạ Vũ Thanh Phiền bất chợt lóe sáng.
Một nhát kiếm vút đến trước mặt Hại Người Không Mệt.
Trúng!
Máu phun ra, Mạc Phàm không kịp né tránh. Cậu nhìn lại Dạ Vũ Thanh Phiền, hắn rõ ràng vẫn đang xiêu vẹo vì ăn đòn, nhưng xiêu vẹo là cơ thể, còn cánh tay cầm kiếm lại chưa từng bất ổn. Làm sao có thể kiểm soát thao tác tốt đến vậy?
Một thứ khác cũng ổn định không kém, là những dòng chat đến từ Hoàng Thiếu Thiên.
"Ha ha, chú em miễn cưỡng quá!" Hoàng Thiếu Thiên nói.
Dạ Vũ Thanh Phiền vừa điều chỉnh cơ thể, vừa tiếp tục xuất kiếm.
Lưỡi Kiếm Bão Táp!
Giữa lúc nguy nan, Hoàng Thiếu Thiên bất ngờ dùng đại chiêu level 65. Những cú đâm liên tục khiến lưỡi kiếm loang loáng như bão táp, đổ ập xuống đầu Hại Người Không Mệt.
Thuật Thế Thân!
Mạc Phàm không chống cự, quả quyết tháo chạy.
Người rơm thế thân ở lại, bị Lưỡi Kiếm Bão Táp chém nát bấy. Mạc Phàm không dám cho Hại Người Không Mệt đánh tiếp nữa. Trốn thật xa đến một gốc cây to, cậu vung kiếm ninja leo lên, đứng trên chạc cây nhìn xuống Dạ Vũ Thanh Phiền dưới đất.
Hắn nhìn ra chưa nhỉ?
Mạc Phàm nghĩ ngợi, mà Diệp Tu ngoài trận đã hạ kết luận: "Lam Vũ nhìn ra rồi."
Chú em miễn cưỡng quá!
Trong mắt người xem, lời nhận xét của Hoàng Thiếu Thiên không có ý nghĩa cho lắm, cả bình luận viên cũng chỉ đang bàn về giây đắn đo giữa Loạn Thân Xung và Ve Sầu Song Sát của Mạc Phàm.
"Không nên đắn đo ngay lúc đó chứ!" Lý Nghệ Bác nói.
"Tân binh mà, dẫu sao cũng thiếu kinh nghiệm!" Phan Lâm thở dài.
Hai người thấy rõ Mạc Phàm do dự nhưng đều không biết nguyên nhân thực thụ bên trong. Sở dĩ Mạc Phàm không đánh liền mạch, là vì cậu không nắm chắc. Sau Loạn Thân Xung, cậu đã cảm giác mọi thứ bắt đầu xa khỏi tầm tay, chẳng qua thấy cơ hội vẫn còn nên cố níu kéo. Nhưng sự thật chứng minh rằng đẳng cấp Hoàng Thiếu Thiên vượt tầm xử lý của cậu, dù có bùng nổ trạng thái đi nữa. Ngay cả khi rơi vào tình huống chật vật, sơ hở trăm chỗ, hit Rút Đao Trảm của Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn phá vỡ thế tấn công của Hại Người Không Mệt một cách hoàn hảo.
Thế nên Mạc Phàm hết dám chơi ngu. Bất kể Hoàng Thiếu Thiên định làm gì kế tiếp, cậu dứt khoát sử dụng Thuật Thế Thân té trước tính sau.
"Ý?" Thấy Hại Người Không Mệt quay lưng chạy thẳng lên cây, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác đều tròn mắt ngạc nhiên.
"Cơ hội tấn công quá đẹp, sao lại vứt bỏ?" Lý Nghệ Bác lẩm bẩm. Sao bọn Hưng Hân khó hiểu thế nhỉ? Chúng nó nghĩ cái gì trong đầu ấy nhỉ? Thuật Thế Thân đã né khỏi Lưỡi Kiếm Bão Táp rồi, vị trí blink ra lại may mắn cực đẹp luôn, cực thích hợp phản công luôn, sao lại leo cây bỏ chạy? Ủa, vậy Thuật Thế Thân kia là dùng để trốn thật à?
"Mạc Phàm đánh rất cẩn thận!" Phan Lâm bèn nghĩ theo hướng tích cực.
"Ừm..." Lý Nghệ Bác qua loa đáp lời. Nói thế cũng không sai, nhưng trực giác bảo với hắn rằng có nguyên nhân khác.
Lưỡi Kiếm Bão Táp chém trúng người rơm, Hoàng Thiếu Thiên lập tức ngắt chiêu. Xoay góc nhìn một vòng, hắn lập tức tìm thấy Hại Người Không Mệt.
"Leo cao thế? Khinh anh không biết leo cây?" Hoàng Thiếu Thiên chat lên một emo cười khẩy. Dạ Vũ Thanh Phiền phóng đi.
Đúng là kiếm khách không có khả năng dùng kiếm ninja leo cây, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền vẫn không chùn bước. Ánh kiếm lấp loáng, nhắm thẳng vào gốc cây. Những hit đánh thường được tung ra. Vót, bổ, chém, xọc, lưỡi kiếm vút lên một đợt, gốc cây bị khoét một rãnh lớn. Kiếm vẫn không ngừng rạch khoét vào rãnh, gỗ vụn văng đầy đất.
"Hoàng Thiếu Thiên định đốn cây ư?" Phan Lâm há hốc mồm.
"Nhanh quá!" Lý Nghệ Bác thầm thán phục. Chưa đầy khoảnh khác, rãnh cây đã bị khoét rất sâu. Mạc Phàm thậm chí còn chưa kịp phản ứng, Dạ Vũ Thanh Phiền đã đột ngột nhảy lùi hai bước, Băng Vũ đặt hờ ngang hông, bất ngờ vung tay xuất kiếm.
Rút Đao Trảm!
Ánh kiếm màu lam trầm kéo ra một vòng cung cực đẹp. Đi đến nửa chừng, vạt sáng đột nhiên biến mất. Nó đã cắm thẳng vào rãnh cây sâu hoắm kia.
Rào rào rào!
Sau một hit Rút Đao Trảm, gốc cây rốt cuộc phát sinh tiếng gãy vì chịu không nổi sức nặng. Lúc lắc ngả nghiêng, cả thân cây chậm rãi đổ xuống.
Đốn cây thật kìa!
Mọi người trợn mắt. Gốc cây này đâu phải nhỏ? Xét theo tỉ lệ, vòng tay một nhân vật chắc chắn ôm không hết, thế mà lại bị Dạ Vũ Thanh Phiền chém đứt lìa như chuối.
"Hoàng thiếu đánh ác vãi!" Trên khán đài đội khách, đầu não công hội Lam Khê Các thống lĩnh fanclub cao giọng gào thét.
Nhưng Hoàng Thiếu Thiên không chút khoe khoang vào lúc này. Hắn thu kiếm cực nhanh, dẹp bỏ pose hình mà đạp lên thân cây đang đổ nghiêng xuống, xông thẳng tới chạc cây.
Tam Đoạn Trảm!
Mũi kiếm mở đường, mang theo Dạ Vũ Thanh Phiền cấp tốc lao về phía Hại Người Không Mệt đang mất dần độ cao khi chạc cây sắp sửa chạm đất.
Shuriken!
Mạc Phàm đâu ngồi chờ chết? Nhờ cành lá rậm rạp che chắn, cậu đột nhiên ném ra một chiếc shuriken.
Keng!
Tam Đoạn Trảm khéo léo đỡ shuriken, hất văng nó đi. Dạ Vũ Thanh Phiền không hề dừng bước. Trên thân cây to lớn đang chầm chậm đổ ngã, hai nhân vật di chuyển với tốc độ rất cao.
Dạ Vũ Thanh Phiền lao tới, Hại Người Không Mệt lùi về.
Càng đến gần chạc cây, càng có nhiều chỗ che chắn.
Bách Lưu Trảm!
Dạ Vũ Thanh Phiền đang chạy, đột nhiên khóm lá bên cạnh tuôn ra mấy dòng nước.
Thăng Long Trảm!
Hắn phản ứng siêu nhanh, nâng kiếm vọt thẳng lên không. Dòng nước chảy xộc đến hắn tạo thành kết cấu cũi giam, may sao Dạ Vũ Thanh Phiền kịp dùng Thăng Long Trảm thoát hiểm.
Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Thả mình rơi về thân cây, hắn đã thấy rõ vị trí của Hại Người Không Mệt.
Chém Vỡ Núi!
Vừa đặt chân xuống, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức nhảy vọt lên lại, mang theo ánh kiếm bổ thẳng tới Hại Người Không Mệt. Hại Người Không Mệt vội vàng nhảy tránh.
Khá khen cho Hoàng Thiếu Thiên! Giữa không trung, hắn lại có thể bẻ góc độ thân kiếm, nhất quyết phải chém bằng được Hại Người Không Mệt. Hết cách, Mạc Phàm chỉ đành khiển Hại Người Không Mệt giơ kiếm ninja, Đỡ Đòn!
Rầm!
Hai thanh kiếm chạm nhau, Chém Vỡ Núi sở hữu sức đè quá mạnh so với khả năng chống chịu của kiếm ninja. Hại Người Không Mệt phun một búng máu, hiệu ứng hình ảnh cho thấy nhân vật ăn sát thương nặng. Xuôi theo thế kiếm, cậu ngã vật xuống thân cây, sau đó nhanh chóng lăn mình đứng dậy.
Trên thân cây đang đổ ngã, hai nhân vật giao thủ một loạt kỹ năng, cảnh chiến đấu và trình kỹ thuật khiến toàn bộ người xem phải chấn động.
Kênh chat, tuy nhiên, lại rất đúng lúc hiện ra hai chữ dâng trào phẫn hận: "Đậu má!" Người chat: Hoàng Thiếu Thiên.
Hả ủa?
Mọi người ngơ ngác, kế tiếp liền thấy Dạ Vũ Thanh Phiền đột nhiên mất hút trong đống cành lá rậm rạp.
Rầm!
Cả thân cây to lớn hoàn toàn đổ sập xuống đất, những gì bị đè bên dưới phát sinh âm thanh ầm ầm vang dội. Bụi đất cuốn lên, cát đá văng tung tóe như sóng xung chấn mịt mù, che khuất toàn bộ mọi thứ.
Khung cảnh như rơi vào một màn khói tỏa mờ căm.
Hoàng Thiếu Thiên đâu? Dạ Vũ Thanh Phiền đâu? Clgtn?
Mọi người kinh ngạc phát hiện, HP Dạ Vũ Thanh Phiền bất ngờ trượt mạnh. Chỉ trong chớp mắt, 50% đã đi đứt. Tính luôn sát thương trước đó gây ra bởi Hại Người Không Mệt, hắn chỉ còn sót 10%, rơi vào trạng thái máu đỏ đáng thương.
May sao tổ ghi hình trên sóng trực tiếp phản ứng nhanh nhạy, lập tức chiếu lại diễn biến vừa rồi: Dạ Vũ Thanh Phiền Chém Vỡ Núi xong, đáp xuống, ai ngờ đạp hụt, không đáp lên thân cây mà rơi thẳng xuống đất, và thế là... bị cây đè.
Tổ ghi hình tranh thủ chiếu lại cảnh trước đó nữa, mọi người mới vỡ lẽ.
Chuyện là, Hại Người Không Mệt vốn đang đứng ngay vị trí kia nên Hoàng Thiếu Thiên mới hung hãn lao vào. Có điều, Hại Người Không Mệt đứng bằng cách găm kiếm ninja lên thân cây rồi đạp trên kiếm. Khi cậu nhảy né đã rút kiếm theo, cành lá quá rậm rạp, che khuất toàn bộ phía dưới là một khoảng trống, thực tế không có chỗ đặt chân.
Đường đường đại thần Hoàng Thiếu Thiên lại rơi vào một cái bẫy quá đơn giản. Giữa lúc giao chiến, lại có thể bước nhầm vào khoảng không?
Kinh nghiệm đầy mình như cặp đôi bình luận vàng Phan Lâm và Lý Nghệ Bác, cũng phải câm nín.
Lúc trước Lá có thấy một tấm hình vẽ cảnh Hoàng bị cây đè siêu cute, hình dọc, trắng đen, cành lá siêu rậm rạp, trên cây có mấy con tờ rym mặt rất troll, mấy con tờ rym đó là Diệp, Vương, Chu, v.v... Tiếc là đã thất lạc, trước chương này Lá ngồi cả ngày tìm lại không thấy, mọi người nếu có bắt gặp cho Lá xin để minh họa nha. Chú ý: Hình trắng đen không phải màu, hình màu là hình có spoil, đừng đưa lên nha <3 |