Toàn Chức Cao Thủ

Chương 137: Vây giết




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ch137

Một tiếng súng vang lên!

Quân Mạc Tiếu đột nhiên nổ súng vào lúc này, đạn bay ra, người lại dựa vào phản lực mà bay ngược ra sau, vừa lúc tránh được một chổi mà Liệt Hỏa Diễm Tẫn vung tới.

Có điều viên đạn hắn bắn ra cũng không trúng. Ma đạo học giả có thể hoàn thành sáu lần liên kích tần suất cao ở trên không, bởi vì chức nghiệp này sẽ tự mang trên mình hiệu ứng lơ lửng khi dùng chổi công kích, bằng không tốc độ tay có nhanh hơn nữa cũng chỉ hoàn thành được hai lần công kích thường.`

Vương Kiệt Hi không phải nhân vật bình thường, lợi dụng triệt để điểm này, lúc vung chổi tấn công cũng khống chế thân hình nhân vật tránh đi khả năng công kích của đối thủ. Phát súng lúc nãy vừa gần vừa nhanh, thế nhưng lại không hề bắn trúng anh.

“Lý Tế!!” Vương Kiệt Hi gọi tên, lập tức có người lên tiếng, vừa chạy như bay trên mặt đất vừa rút súng bắn Quân Mạc Tiếu.

Lý Tế, chủ lực của chiến đội Vi Thảo, lúc này đang sử dụng thiện xạ cấp 27 Đạn Vô Ngân, là một nghề đánh xa nên đã lập tức đuổi đánh Quân Mạc Tiếu.

Kĩ thuật của vị tuyển thủ chuyên nghiệp kia đương nhiên không thể chê, tuy không thể bắn trúng  100% mục tiêu đang di động, nhưng tỉ lệ chính xác vẫn cao hơn người chơi bình thường. Khẩu súng ngắn ổ xoay phương Tây – món vũ khí tím cấp 25 trong tay Đạn Vô Ngân trong nháy mắt đã bắn ra sáu phát.

Súng không giống những vũ khí khác, tốc độ công kích không phải ám chỉ tốc độ bay của đạn, mà thể hiện cách lên đạn. Nhanh nhất chính là súng ngắn tự động, tốc độ công kích 10, có thể bắn ra 8 viên đạn liên tiếp; Đứng nhì là súng ngắn ổ xoay, tốc độ công kích là 7 hoặc 8 với 6 phát đạn liên tiếp; Tiếp đấy là nỏ, bắn liền được bốn mũi tên, tốc độ công kích thường là 5; Theo sau là súng trường, tốc độ là 2 hoặc 3, thường có thể bắn ra 2 viên liên tiếp; Chậm nhất chính là pháo cầm tay, mỗi lần một pháo, đánh xong sẽ phải thay đạn.

Dựa vào hình thức này, năm loại súng tạo thành năm tốc độ công kích khác nhau. Người chơi dựa vào thói quen của bản thân, nhân vật của mình để lựa chọn theo nhu cầu. Mỗi loại súng trừ tốc độ khác nhau đương nhiên lực công kích cũng không giống, hơn nữa cách tính toán sát thương cũng khác với những vũ khí khác.

Ví dụ như súng ngắn tự động và súng ổ xoay, tổng số liệu công kích của vũ khí gồm cả thảy  6 viên đạn, cho nên thương tổn của một phát đạn có thể xem như là 1/6 tổng lực công kích, từ đó mà suy ra những loại súng khác. Ngoài ra còn có một chút hiệu quả đặc biệt, như phạm vi gây thương tổn của pháo, khả năng tổn thương xuyên thấu của súng trường, đây đều là những loại công kích bình thường.

6 viên đạn liên tiếp do Đạn Vô Ngân bắn ra, Quân Mạc Tiếu đang lơ lửng không thể nào né tránh, lúc này Ô Thiên Cơ khẽ đỡ, tán ô bung ra, sáu viên đạn xẹt lửa cùng bắn vào mặt ô, kết quả lại trở thành một lực đẩy mạnh mẽ, đẩy Quân Mạc Tiếu bay ra ngoài nhanh hơn.

Tất cả mọi người hộc máu, cái vũ khí thiên biến vạn hóa này hơi quá rồi đó! Ngay cả khiên cũng làm được.

Sau khi Quân Mạc Tiếu rơi xuống đất cũng không quay đầu bỏ chạy.

9 đánh 1, muốn đánh chính diện thì tuyệt đối không được, những người này đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, dù tính cả chuyện tán nhân có nhiều kỹ năng áp chế ở giai đoạn đầu, nhưng cũng không quá đáng đến như vậy.

Diệp Tu có thể dễ dàng  đánh bại Lương Phương và Lưu Tiểu Biệt, một là do kĩ thuật cao hơn một bậc, hai là ưu thế về kỹ năng của tán nhân, ba là hai người này hoàn toàn không có kinh nghiệm đối phó với tán nhân. Bởi do nhiều nhân tố mới có thể kéo dài chênh lệch của đôi bên đến tận trời cuối đất như vậy. Nhất là hai nguyên nhân sau càng quan trọng hơn. Nếu không chỉ với tuyển thủ cấp bậc đại thần cũng chưa chắc nắm được phần thắng khi đấu với  những tuyển thủ bình thường. Chắc chắn vẫn phải suy xét mấy vấn đề như khả năng phát huy ngay lúc ấy. Không thì còn cần thi đấu làm gì? Đội hình của hai bên cứ nhiều người có tên tuổi liền phân ngay thắng bại. Đạo lí này giống trong bóng đá và bóng rổ vậy.

“Tiểu Kiệt!” Vương Kiệt Hi hô, Cao Anh Kiệt lên tiếng trả lời, Diệp Lạc Ô Đề nhanh chóng cưỡi chổi đuổi theo Quân Mạc Tiếu. Liệt Hỏa Diễm Tẫn của Vương Kiệt Hi đang trên mặt đất cũng đã bay lên. Hai vị ma đạo học giả bay cực thấp, gần như là là trên mặt đất. Bay càng thấp, tốc độ càng nhanh. Bởi vì khoảng cách bay có giới hạn, đến khoảng cách yêu cầu phải nhảy khỏi chổi để xuống đất, đương nhiên càng thấp sẽ càng nhanh, tốc độ nhanh hơn này cũng lấy được từ quá trình chuyển đổi.

Độ cao của Diệp Lạc Ô Đề và Liệt Hỏa Diễm Tẫn đã thấp tới mức cực hạn, chuyện này cũng phải dựa vào thao tác mà đạt được, tốc độ tay phải cực nhanh mới có thể hoàn thành thao tác bay trong chớp mắt lấy đà này.

Quân Mạc Tiếu đột nhiên dừng lại, xoay người lại ra ngay Súng Nòng Xoay, dưới thao tác rung súng, một chuỗi đạn chia làm hai đường đánh úp về phía hai người. Diệp Lạc Ô Đề và  Liệt Hỏa Diễm Tẫn một trái một phải nghiêng người bay lệch ra, sau khi tránh được đạn hai người cũng bay đến một khoảng cách mà dù có rung súng cũng không thể bắn đến được.

Một bước dừng lại này, lập tức bước vào tầm bắn của thiện xạ. Hai nhân vật thiện xạ của Lý Tế cùng Liễu Phi cùng lúc nổ súng, nhất thời đạn bay tán loạn, PK tạm thời trở thành một màn bắn nhau.

Bản thân là hai nghề trùng nhau trong chiến đội, sự tồn tại của hai thiện xạ Lý Tế và Liễu Phi vốn là một sự lựa chọn trong chiến thuật. Hai người phối hợp khéo léo. Thiên Sứ Sa Ngã của Liễu Phi đuổi bắn Quân Mạc Tiếu, Lý Tế sẽ dự đoán vị trí di chuyển của Quân Mạc Tiếu mà công kích trước.

Đạn không ngừng  rơi bên chân Quân Mạc Tiếu, đánh cho bùn đất bay tán loạn, thế nhưng không hề trúng Quân Mạc Tiếu. Màn phối hợp của Lý Tế và Liễu Phi tuy khá đặc sắc, nhưng làm sao Diệp Tu lại không hiểu chiến thuật của họ chứ? Lý Tế đoán vị trí di chuyển của hắn, hắn lại đoán trước được dự đoán của Lý Tế.

Lý Tế cùng Liễu Phi cũng hết cách rồi, chức nghiệp chưa đến cấp 30 quả thực hạn chế phát huy của họ. Nếu như có thêm nhiều kỹ năng, ít ra khu vực để phối hợp khống chế cũng được mở rộng hơn. Hiện tại thì sao? Công kích thường lại trở thành phương thức công kích chủ yếu của cả hai, khi PK mà dựa vào đánh thường ư? Chủ yếu vẫn phải dựa vào kỹ năng. Nhưng đám kỹ năng cấp thấp dưới 30 này lại không giúp được gì cho sự phối hợp của  Lý Tế và Liễu Phi.

Dẫu sao công kích của cả hai đã chặn được Quân Mạc Tiếu. Bên cạnh, hai ma đạo học giả của Vương Kiệt Hi và Cao Anh Kiệt vẫn tiếp tục bay thấp đến với tốc độ cao.

Vùng Đất Lưu Lạc không phải mảnh đất bằng phẳng gì, Diệp Tu điều khiển Quân Mạc Tiếu tránh né suốt đường, cũng đã định rõ phương hướng từ lâu. Chạy được vài bước thì nhảy lên, nhảy qua một bờ tường thấp, ngồi xổm ngay tại chỗ, hai vị thiện xạ chỉ có thể bắn vào tường để hả cơn giận.

“Lý Diệc Huy và Chu Diệp Bách đi bên trái, Tiêu Vân và Kiều Nhất Phàm đi bên phải. Thiện xạ tiếp tục áp chế phía trước.” Vương Kiệt Hi chỉ huy.

“Vâng!!” Đội viên lên tiếng trả lời, theo sắp xếp mà làm.

Hai thiện xạ của Lý Tế và Liễu Phi vừa tiến tới vừa tiếp tục tấn công, ép  Quân Mạc Tiếu ở sau tường không dám thò đầu ra. Nhân vật nhu đạo mà Lý Diệc Huy sử dụng và quỷ kiếm sĩ của Chu Diệp Bách cùng xông lên từ phía bên trái; Pháp sư chiến đấu Vân Tiêu của Tiêu Vân và thích khách Tro Nguyệt của Kiều Nhất Phàm đi bên phải, chính giữa là hai ma đạo học giả.

Trong ba đường thì đương nhiên là đường của hai ma đạo học giả nhanh nhất, hai đường trái phải là để đề phòng Quân Mạc Tiếu đang núp ở tường sẽ trốn về hai phía, Vương Kiệt Hi lo lắng không thể bảo không chu toàn, nhưng chờ đến khi ma đạo học giả của anh và Cao Anh Kiệt bay qua tường rồi, nhìn trái liếc phải, lại chẳng thấy tung tích của Quân Mạc Tiếu đâu.

Góc nhìn của Vương Kiệt Hi chuyển một vòng, cuối cùng rơi vào một căn nhà vách đất đổ nát cách bờ tường không xa.

Người của hai bên trái phải cũng đã nhảy qua tường, vừa không thấy Quân Mạc Tiếu cũng đều ngẩn cả ra. Lần này Vương Kiệt Hi không hề lên tiếng, chỉ đổi thành ra chỉ thị trong kênh trò chuyện.

Người của hai bên trái phải lại vòng thành hai đường trái phải quanh căn nhà nọ, bước đến nhìn sơ qua căn nhà rồi báo cáo qua kênh đội ngũ: “Không còn lối ra khác.”

Vương Kiệt Hi gật đầu, phía sau kỵ sĩ của đội phó Đặng Phục Thăng và hai thiện xạ cũng đã chạy tới. Vương Kiệt Hi đã bố trí tốt từ lâu, mỗi người trong chín người đều có vị trí và cương vị riêng, đồng loạt công kích.

Hai nhân vật thiện xạ không ngừng xả đạn vào nhà.

Kỵ sĩ của Đặng Phục Thăng dùng khiên che chắn những nhân vật cận chiến phía sau lưng. Hai vị ma đạo học giả lại cưỡi cổi bay trên đầu họ, dự định dùng tốc độ nhanh nhất để vọt vào nhà nắm giữ toàn bộ không gian, hoàn toàn không để cho Quân Mạc Tiếu có cơ hội chặn cửa lại.

Đảo mắt xông đến trước cửa, kỵ sĩ của Đặng Phục Thăng ngồi xuống lăn vào, tạo một không gian mà hai ma đạo học giả có thể song song bay vào, mỗi người nhìn một hướng xong liền dùng Phấn Xua Tan, tiếp đấy những người còn lại cũng chen chúc vào nhà. Kết quả...

Kết quả không hề nhìn thấy bóng dáng của Quân Mạc Tiếu trong nhà, tất cả mọi người chợt giật mình, lúc này chỉ có hai kẻ thiện xạ ở ngoài là chẳng hay biết gì. Nhiệm vụ của họ là yểm trợ, giờ vẫn đang chĩa súng vào cửa nhà, Quân Mạc Tiếu có lại lao ra ngoài, nhiệm vụ của họ liền trở thành ngăn người.

“Người đâu?” Rốt cục có người nghi ngờ nói lên vấn đề.

Vương Kiệt Hi cũng ngớ ra một hồi, nhân vật bước ra khỏi nhà nhìn trái nhìn phải thử.

Vùng Đất Lưu Lạc có rất nhiều căn nhà vách đất đổ nát thế này, nhưng với thời gian ngắn ngủi như vậy, Quân Mạc Tiếu ngồi xổm di chuyển cũng chỉ đủ để tiến vào căn nhà này. Nếu như đến những căn nhà khác, chắc chắn sẽ bại lộ dưới phạm vi tầm nhìn của bọn họ.

“Sao thế?” Lúc này thiện xạ ở bên ngoài mới phát hiện có chuyện không ổn.

“Không thấy người.” Có người trả lời hai người.

“Quái lạ, chú có thấy không?” Tại phòng huấn luyện của Vi Thảo, mọi người thậm chí bắt đầu thảo luận, cảm thấy góc nhìn của nhân vật bản thân không đủ nhìn, phải đến máy của người khác để tìm manh mối.

“Căn nhà bên phải, thiện xạ áp chế!” Vương Kiệt Hi đột nhiên ra chỉ thị.

Mọi người ngẩn ra. Góc nhìn của hai thiện xạ chuyển đổi, bên phải quả nhiên có một căn nhà khác nữa, hai người cũng không hỏi nhiều lập tức nổ súng.

“Nhất Phàm đi xem phía sau, những người khác theo anh!” Vương Kiệt Hi tiếp tục ra lệnh, Tro Nguyệt của Kiều Nhất Phàm liền chạy ra sau căn nhà kia xem thử có cửa sau hay không, những người khác vẫn giữ nguyên đội hình chạy về phía căn nhà bên kia.

Xém chút quên mất, tên kia có thể dùng Thuật Phân Thân, nếu như sử dụng dịch chuyển tức thời, vẫn có thể đạt đến khoảng cách này.

Vương Kiệt Hi nghĩ tới điểm ấy, sau khi phỏng đoán khoảng cách di chuyển của Quân Mạc Tiếu thêm lần nữa, liền phát hiện Quân Mạc Tiếu có thể trốn vào căn nhà vách đất này.

Có thiện xạ bắn áp chế, tấm khiên của kỵ sĩ che chắn, lăn vào, ma đạo học giả cùng bay vô, ném Phấn Xua Tan, Kiều Nhất Phàm báo cáo mặt sau không còn lối ra khác, mọi người đồng loạt  tiến vào phòng.

Mọi thứ đều thực thuận lợi, hành động lặp lại y chang lần đánh lén hoàn mỹ vừa rồi, ngay cả kết quả cũng giống nhau như đúc: Trong phòng không thấy Quân Mạc Tiếu.

Vương Kiệt Hi nhảy ra khỏi nhà, lại chăm chú đánh giá.

Hết rồi, ngoại trừ căn nhà này, Quân Mạc Tiếu không còn lựa chọn nào khác, dù có dùng đến Thuật Phân Thân cũng khó mà làm được.

“Chẳng lẽ mình đã bỏ qua kỹ năng cấp thấp nào sao?” Trong đầu Vương Kiệt Hi bắt đầu tìm tòi 120 kỹ năng trong 24 chức nghiệp từ cấp 20 trở xuống.
cái thích khách là sát thủ bữa trước, cùng là assassin, lúc đầu thấy game hiện đại quá nên để sát thủ cho máu, sau thấy sửa mệt quá nên em thôi làm màu nữa, em đã sửa lại hết rồi… xin mọi người hãy tha lỗi cho em TTATT – Kha