Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1366: Pháp sư triệu hồi max




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Hô Khiếu chuyên chơi một kèm một, lại có thể quên mất pháp sư triệu hồi trong đội hình Hưng Hân. Đây quả là một sai lầm thấp kém đến buồn cười.

Sự dũng cảm của Hưng Hân, sự tín nhiệm của Hưng Hân đối với tuyển thủ thật đáng ngạc nhiên. Các chiến đội khác liệu có dám đặt trọng trách cả trận lên một tân binh, dù biết rõ cậu ta là chìa khóa khắc chế đối thủ? Một tân binh chỉ mới cọ xát được vài lượt, tính đến hôm nay?

Hưng Hân dám.

Thế nên khi Hô Khiếu phạm phải sai lầm thấp kém, không một ai nhảy đổng lên chửi mắng cả. Vì phần đông mọi người đều mắc phải sai lầm ấy hệt như Hô Khiếu. Bận lan man với việc Diệp Tu không lên sân, có bao nhiêu người nghiêm túc suy nghĩ rằng thiếu Diệp Tu, Hưng Hân sẽ đánh trận này ra sao? Trong mắt họ, Hưng Hân không có Diệp Tu là một Hưng Hân chỉ biết đánh bừa.

Tiếc thay, bằng Yên Ngọc và pháp sư triệu hồi, Hưng Hân chỉ dùng hai tân binh ít khi góp mặt trong trận đoàn đội để nhẹ nhàng phá đấu pháp kèm người của Hô Khiếu từ đầu game.

Khói đã tan gần hết, đội hình Hưng Hân lúc này mới để lộ chiếc nanh sắc bén của mình. Dưới sự chỉ huy của Muội Quang, dàn thú triệu hồi biến pha tấn công đột phá của Hô Khiếu thành trò trẻ con không hơn không kém.

Ám Vô Thiên Nhật của Lưu Hạo bị rễ cây Ma Giới Chi Hoa trói.

Đường Tam Đả của Đường Hạo đang đè Linh Miêu xuống đấm, nhưng đầu hắn lại nằm dưới hàm răng Sói Băng, trông rất kinh khủng.

Thiều Quang Hoán của Triệu Vũ Triết thì bị Lôi Ưng focus. Tuy một con thú triệu hồi không đến nỗi đe dọa tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng Triệu Vũ Triết muốn rảnh tay tấn công Hưng Hân, ít nhất cũng phải hỏi ý nó đã.

Khí Xung Vân Thủy của Quách Dương và Quỷ Mê Thần Nghi của Lâm Phong thoát kiếp chăng?

Đương nhiên là không.

Hưng Hân là tên một chiến đội chứ không phải một người. Hưng Hân đâu chỉ có La Tập? Thú triệu hồi của Muội Quang cân hết ba người Hô Khiếu, đồng đội cậu nhàn lắm!

Thế nên Mộc Vũ Tranh Phong dồn hỏa lực nặng xuống đầu Khí Xung Vân Thủy. Còn Lâm Phong ấy à? Xui nhất hội luôn. Quỷ Mê Thần Nghi của cậu ta là tặc chiến, bật Tiềm Hành định im im chạy vào kéo một người Hưng Hân ra, nhưng giờ khói tan rồi, cậu ta đứng giữa đội hình địch, chỉ có thể bị kẹp sandwich.

Bị ba người Đường Nhu, Phương Duệ và Mạc Phàm kẹp.

Phá được chiến thuật địch cũng chưa chắc sẽ thắng. Muốn nắm phần thắng trong tay, sát thương là thứ hữu hiệu nhất. Chiến thuật có thể thay đổi, có thể điều chỉnh. Đã biết pháp sư triệu hồi rất đáng ngại, Hô Khiếu dĩ nhiên sẽ không chơi ngu thêm lần nữa. Vì thế, Hưng Hân phải nhanh chóng lợi dụng cơ hội, cho Hô Khiếu bao nhiêu sát thương hay bấy nhiêu. Nếu không, pha phản kích đẹp mắt cho đợt tấn công đầu tiên kia là vô ích.

Hưng Hân đang dùng Quỷ Mê Thần Nghi để chứng tỏ rằng họ không hành động vô ích. Bị ba người focus, cậu ta không cách nào đỡ nổi, HP trượt dốc không phanh.

Tuy vậy, Hưng Hân khó thể tiễn vong Quỷ Mê Thần Nghi chỉ trong một đợt. Lôi Ưng cũng không thể giữ chân Thiều Quang Hoán mãi, và Sói Băng ngoạm nguyên cái đầu Đường Tam Đả thì sao? Trông đáng sợ đấy, nhưng hiệu ứng hình ảnh của game thôi chứ đó không tính là headshot. Xét ra, khí băng phà từ miệng sói đem đến debuff giảm tốc, gây ức chế cho Đường Tam Đả hơn sát thương nhiều.

Ám Vô Thiên Nhật của Lưu Hạo cũng chỉ bị trói chân, hạn chế di chuyển, nhưng hắn vẫn có khả năng đứng tại chỗ tấn công. Khoảng cách cast Kiếm Sóng là tầm trung, đủ sức quét đến vị trí Hưng Hân hiện tại.

Do đó, nhân vật thực sự bị áp đảo chỉ có Khí Xung Vân Thủy dưới nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong. Thú triệu hồi là thú, không phải con người, không có sức uy hiếp mạnh như con người.

"Trước mắt Hưng Hân đang chiếm ưu, nhưng liệu có thể nắm chắc phần thắng hay không thì phải xem họ đánh tiếp thế nào." Lý Nghệ Bác bình luận khi thấy kết quả trận đấu vẫn còn xa xăm diệu vợi.

"Đúng vậy, Ám Vô Thiên Nhật tuy bị rễ cây Ma Giới Chi Hoa trói chân, nhưng Hưng Hân vẫn nằm trong phạm vi công kích của anh ấy. Anh ấy hoàn toàn có thể hỗ trợ Lâm Phong!" Phan Lâm nói.

Sóng Kiếm Phá Đất!

Quả nhiên, Lưu Hạo đã khiển Ám Vô Thiên Nhật cứu viện Quỷ Mê Thần Nghi.

Có điều, Ma Giới Chi Hoa đang chắn trước mặt. Quỷ Mê Thần Nghi bị ba người bên Hưng Hân kéo ra phía sau hoa để focus, Ám Vô Thiên Nhật quét Kiếm Sóng kiểu gì cũng không vòng qua Ma Giới Chi Hoa được. Sóng Kiếm Phá Đất quét ra một cách vô ích, mà sau khi nó rời khỏi lưỡi kiếm Ám Vô Thiên Nhật, một chiếc bật lửa bỗng kêu cái tách, rơi xuống ngay chỗ hắn.

Con quỷ cái!

Lưu Hạo chỉ kịp thầm mắng trong lòng, Nhiệt Cảm Phi Đạn đã từ trên trời giáng xuống. Ám Vô Thiên Nhật bị rễ cây trói chân, chẳng cách nào né tránh.

Ầm!

Đám mây hình nấm nuốt chửng Ám Vô Thiên Nhật. Tô Mộc Tranh đang focus Khí Xung Vân Thủy, bận bịu thế mà vẫn có lòng chăm sóc Lưu Hạo.

Quăng Ném!

Đường Tam Đả thoát khỏi tình cảnh vướng víu bằng một cú thộp cổ Sói Băng. Dù hành động chậm chạp vì debuff giảm tốc, sức mạnh của hắn không hề chịu ảnh hưởng. Sói Băng bị ném về phía ba người Đường Nhu.

Hào Long Phá Quân!

Hàn Yên Nhu dứt khoát lấy công làm thủ. Hào Long Phá Quân xuyên qua Sói Băng, lao thẳng đến Đường Tam Đả. Trình phản ứng và thao tác của Đường Hạo dĩ nhiên không vấn đề, nhưng Đường Tam Đả đang trong trạng thái chiếu chậm, Đường Nhu chuyển mục tiêu quá bất ngờ, hắn đỡ kịp mới là lạ.

Rầm!

Đường Tam Đả bay theo gió.

Hàn Yên Nhu không đuổi theo, chỉ xoay người tiếp tục đâm Quỷ Mê Thần Nghi.

"Hưng Hân đánh tốt quá! Rất có kết cấu, rất có tiết tấu!" Trên sóng trực tiếp, Lý Nghệ Bác khen ngợi hết lời.

"Nhưng làm vậy, chẳng phải giúp Đường Tam Đả thoát khỏi quấy rối? Đường Hạo quay về liền thì sao?" Phan Lâm hỏi.

"Nổi không?" Lý Nghệ Bác cười.

Trong trận, Muội Quang không ngừng ngâm xướng và khiển thú. Tứ Thú là đấu pháp cậu thường dùng, cũng là số lượng cậu có thể khiển tốt nhất. Tuy nhiên, lúc này La Tập lại không ngừng triệu hồi. Mọi con thú triệu hồi trên cây kỹ năng mà Muội Quang có, La Tập đều thả ra hết.

Một số con level thấp, cắn không được bao nhiêu sát thương, nhưng La Tập không gọi chúng ra để giải quyết khâu này. Co kéo mới là mục đích chính. Đám thú triệu hồi tạo nên một phòng tuyến, ngăn trở người Hô Khiếu chạm đến người Hưng Hân. Vì thế La Tập thả thú như xả lũ.

Cây mana của Muội Quang trượt nhanh nhất trên chiến trường. Ở tình huống bình thường, pháp sư triệu hồi không nên để cạn mana trước khi kết liễu đối thủ. Nhưng bây giờ, giết chóc là công việc của đồng đội. Nhiệm vụ của Muội Quang chỉ có cản trở, cản trở và cản trở.

Đây là một quá trình trao đổi. Muội Quang dùng mana của mình, trao đổi với HP địch. Cây HP đang làm đối tượng giao dịch thuộc về Quỷ Mê Thần Nghi, tặc chiến do Lâm Phong cầm. Bị ba người Hưng Hân vây đánh, cậu ta vô phương chống cự, chỉ có thể cố gắng tránh né, chờ đồng đội tới cứu. Đó chính là điều La Tập cần ngăn cản. Thú triệu hồi của Muội Quang và hỏa lực nặng từ xa của Mộc Vũ Tranh Phong đang đảm nhiệm vai trò quấy rối Hô Khiếu.

Chỉ một con gà chơi triệu hồi, lại quấy rối được cả đội mình?

Một sự thật khiến người Hô Khiếu nổi điên.

Nhưng rồi sao? Họ có thể làm gì?

La Tập thí mana triệu hồi hết con này đến con khác. Không chỉ cho chúng đi thí mạng, cậu còn ra sức điều khiển chúng làm đủ trò. Trình La Tập chưa đủ để khiển toàn bộ thú một cách hoàn hảo, nhưng lần này, cậu đã biết cách chọn cái nào cần và cái nào bỏ. Cậu không ôm đồm hết tất cả. Cậu chỉ hành động ở thời điểm cần thiết nhất, quan trọng nhất.

Những ai từng khinh La Tập, chỉ cần có chút trình Vinh Quang, lúc này đều phải câm nín. Giá trị của La Tập trong trận đêm nay là điều không thể chối cãi. Tuy không phải tay đấm chủ lực, nhưng cậu là mắt xích không thể thiếu trong chiến thuật của Hưng Hân. Cũng như trị liệu vậy, một nghề không gây sát thương nhưng không một ai dám nói nó vô dụng cả.

Còn những ai trình cao hơn tí, chắc chắn sẽ ngạc nhiên với La Tập.

Quả thật, trình cậu không phải hàng top, nhưng những gì trong phạm vi khả năng, cậu đều làm đến tốt nhất.

Tính toán chuẩn xác, nhịp đánh kỹ càng.

Hình như... Hưng Hân lại tòi ra thêm một đứa khó lường rồi!

Tư chất có hạn, cậu ta vẫn thực hiện max khả năng những gì có thể.

Giống như khi đi thi, một số người đủ sức đạt 100 điểm, nhưng rồi sẽ vì sơ sót này nọ mà chỉ đạt 90 điểm, trong khi La Tập là người chỉ đủ sức đạt 90 điểm, và thành tích cuối cùng của cậu là đúng 90 điểm. So kết quả thực tế, giữa cậu và những người có thể đạt 100 kia chẳng có gì khác biệt cả.

"Hô Khiếu phải nghĩ cách giải quyết. Cứ bị quấy rối thế này không ổn đâu." Lý Nghệ Bác nhận xét.

"Vậy chỉ đạo Lý, anh cảm thấy Hô Khiếu nên xử lý thế nào?" Phan Lâm hỏi.

"Đánh tập trung." Lý Nghệ Bác nói, "Hô Khiếu phải tập trung lại, phối hợp đột kích tổng thể mới xử lý nhanh dòng thú của Muội Quang được. Chia lẻ ra đánh như bây giờ hiệu suất quá kém, đó là lý do một mình La Tập đã có thể kéo chân tất cả họ."

"Tổng thể à?" Phan Lâm líu lưỡi. Ai chẳng biết Hô Khiếu bởi vì yếu tổng thể nên mới chia nhau tự đánh? Họ đã cố tình xé trận đấu tổng thể thành năm trận 1v1, giờ lại bảo đánh chung?

"Hơi bị khó nhỉ?" Phan Lâm thở dài. Đúng là cái gì nói thẳng ra cũng mất vui mà!