Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1233: Vũ khí bí mật của Lôi Đình




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Quả nhiên chỉ cần kết thúc giai đoạn thăm dò, biểu đồ thi đấu lập tức lên xuống đầy drama.

Các cường đội Lam Vũ, Hô Khiếu, Yên Vũ, Hư Không đều gặp phải chướng ngại riêng. So với họ, chiến đội Bá Đồ khiến người xem thất vọng từ ban đầu lại rất vững bước trên chiến trường dầu sôi lửa bỏng hiện tại. Tám lượt đầu, Bá Đồ chỉ có tổng điểm 47, chia sẻ với Bách Hoa hai vé cuối ngưỡng cửa tứ kết. Bảy lượt sau đó, họ lại thu hoạch 58 điểm, phong độ không giảm mà còn tăng.

Dĩ nhiên một phần lý do cũng là vì đối thủ trong bảy lượt ấy của Bá Đồ không quá mạnh, nhưng số điểm Bá Đồ hốt được từ họ toàn 10 với 9, cần hốt bao nhiêu sẽ hốt bấy nhiêu, không cho ai thiếu. Con đường gom điểm của Bá Đồ rất ổn định, sau 15 lượt lặng lẽ lên tới hạng 3 bảng tổng sắp.

Trước Bá Đồ là Vi Thảo với tính ổn định tương tự, 106 điểm, không để xảy ra chuyện mất điểm vào tay đội kèo dưới. Tuy nhiên khi gặp cường đội, thành tích Vi Thảo có hơi khó coi. Top 5 bảng tổng sắp hiện tại là Luân Hồi, Lam Vũ, Bá Đồ, Lôi Đình, có thể nói đều là đối thủ cạnh tranh trực tiếp của Vi Thảo. Khả năng đụng độ sẽ phát sinh ở bất kỳ giai đoạn nào: Vòng đấu bảng, vòng chung kết, thậm chí trận tổng chung kết cuối cùng. Thế mà trong 15 lượt đầu vòng bảng, Vi Thảo đã thua đủ cả bốn đội, bất kể sân nhà hay sân khách.

Nếu nói Vi Thảo trình kém thì chắc chắn sai, vì tỉ số chung cuộc bốn trận kể trên đều là 4 - 6, tức Vi Thảo luôn thắng hai trận solo và phần lôi đài, rồi mới tặng điểm đoàn đội. Giả sử đổi lại là Vi Thảo thắng đoàn đội, tỉ số sẽ trở thành 9 - 1 với phần thắng đậm nghiêng về Vi Thảo.

Rõ ràng vấn đề của Vi Thảo là đoàn đội. Họ có vẻ như đang gặp chướng ngại nào đó nên hễ đụng đội mạnh là tèo.

Trong quá trình thống kê số liệu, mọi người phát hiện một sự thật hết hồn: Vi Thảo chưa thua trận lôi đài nào. Kể cả trận thua Hư Không 2 - 8, con số 2 đó cũng lấy từ lôi đài. Ngoài Vi Thảo, đội mạnh nhất bảng hiện nay là Luân Hồi cũng không làm được điều tương tự.

Đến đây, thế mạnh và vấn đề riêng của mỗi đội trong mùa giải này gần như đã lộ diện. Giới Vinh Quang càng lúc càng hăng say tranh luận, mà nội dung tranh luận không thể bỏ qua sự tồn tại của một đội với level hiện tượng: Hưng Hân.

Luân Hồi có đoàn đội bất bại, Vi Thảo có lôi đài bất bại, còn Hưng Hân? Hưng Hân có solo bất bại! Một con người bất bại!

Diệp Tu!

Giải nghệ, quay về, đổi nghề, vẫn thu hút mọi quan tâm khi đứng trên sàn đấu. Trừ lượt đầu bị Luân Hồi càn quét 10 - 0, Diệp Tu bắt đầu xuất chiến solo liên tục, trở thành gậy Kim Cô Như Ý đánh đâu thắng đó của Hưng Hân. Từ ấy bất kể thành hay bại, 1 điểm solo không bao giờ rơi khỏi túi Hưng Hân.

Nói mới nhớ, ngày xưa Diệp Tu sống đời đánh giải với một phong cách bí hiểm, chưa từng lộ mặt thật với giới truyền thông, giờ quay về lại chẳng buồn trốn trốn tránh tránh nữa. Cơ mà đó có phải hạnh phúc của cánh phóng viên hay không thì... ờm...

Một tuần lễ nhanh chóng trôi qua. Ngày 20 tháng 12 nghênh đón lượt đấu thứ 16 giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp. Trận được quan tâm nhất lượt, được chọn phát sóng trực tiếp chính là Hưng Hân vs Lôi Đình, cặp đấu có hai đội gây bất ngờ nhất mùa giải này.

Trên bảng tổng sắp, Lôi Đình 104 điểm chiếm hạng 4, Hưng Hân 98 điểm chiếm hạng 6, đôi bên cách biệt 6 điểm. Lượt thứ 16 diễn ra trên sân nhà Hưng Hân, nếu Hưng Hân mạnh tay hốt điểm thì hoàn toàn có thể vượt mặt Lôi Đình chỉ trong một lượt. Muốn làm được vậy, chắc chắn phải hạ Lôi Đình trong phần đoàn đội. Tính đến hiện nay, Lôi Đình chỉ từng thua đoàn đội dưới tay Hoàng Phong, còn lại đều thắng, thậm chí nghịch chuyển hoặc dàn hòa ở những tình huống bị dẫn trước xa như 0 - 5. Một trong những đối thủ bị dàn hòa là Lam Vũ chứ chẳng phải ai khác. Lam Vũ đấy! Lam Vũ nắm trong tay bậc thầy chiến thuật Dụ Văn Châu đấy!

Chiến thuật đoàn đội của Lôi Đình rốt cuộc có gì mà nhiệm màu thế?

Đây đương nhiên là mối quan tâm và mồi hóng hớt của vô số thần dân Vinh Quang. Nó cũng là vấn đề đang được các đảng nghiên cứu, đảng nào cũng có lý lẽ riêng, mà khi được phỏng vấn, Tiêu Thời Khâm lại chỉ mỉm cười trả lời bốn chữ: Tin tưởng bản thân.

Hả là sao? Chủ nghĩa duy tâm? Thủ râm tinh thần?

Câu trả lời chính chủ không được mọi người công nhận, thế nên dân tình tiếp tục nghiền ngẫm, mò mẫm cái sự vi diệu trong chiến thuật Lôi Đình. Các trận đối kháng với bậc thầy chiến thuật khác luôn là tư liệu nghiên cứu tươi nhất. Lượt đấu đêm nay chính là một trận như vậy. Diệp Tu của Hưng Hân đang có vầng sáng 14 trận solo bất bại tỏa hào quang trên đầu, nhưng không vì thế mà người ta sẽ quên rằng, vị lão tướng này cũng là một trong bốn bậc thầy chiến thuật.

"Gần đây đánh khá nhỉ!"

"Các anh cũng vậy mà."

Trận đấu mở màn với cảnh bắt tay giao lưu giữa các tuyển thủ. Hai chiến đội gây bất ngờ nhất mùa giải này có chút quá khứ với nhau. Đội trưởng Tiêu Thời Khâm của Lôi Đình là một trong các tuyển thủ rất có qua lại với Hưng Hân trước khi họ vào Liên minh chuyên nghiệp. Hắn từng đến Hưng Hân chơi, từng đối đầu nảy lửa, một mất một còn với Hưng Hân ở vòng khiêu chiến, nhất là cái trận solo một chấp ba đánh cho Hưng Hân nguội lạnh cõi lòng nữa. Nhưng cuối cùng, người chiến thắng lại là Hưng Hân. Gia Thế bại khiêu chiến, Tiêu Thời Khâm không tiếc hạ thấp thân phận chạy theo Gia Thế để hi vọng vào một tương lai tươi sáng trở thành trò cười, về sau phải gánh chịu không ít dè bỉu.

Chắc hẳn Tiêu Thời Khâm rất hận Hưng Hân?

Đó là một trong các đề tài hot nhất trận này. Tổ ghi hình biết thế nên chịu khó zoom ống kính theo Tiêu Thời Khâm suốt từ khi hắn xuất hiện, hòng kiếm tí chút drama. Kìa kìa, tuyển thủ đôi bên bắt tay kìa, khóa camera vô Tiêu Thời Khâm luôn và ngay! Đấy đấy, Tiêu Thời Khâm bắt tay Diệp Tu đấy! Nín thở quay theo!

Sát khí!

Gồng lên chút sát khí coi!

Hội nhiều chuyện trân mắt quan sát.

Kết quả họ nhìn thấy là một gương mặt rất bình thường, mỉm cười chào hỏi đối thủ.

Đù, giấu giỏi ghê bây!

Hội nhiều chuyện nhất quyết không tin Tiêu Thời Khâm không ghim Hưng Hân. Họ soi, họ soi, soi mãi không thấy sát khí đâu, bèn cho rằng Tiêu Thời Khâm cố ý che giấu. Từng cử chỉ nhỏ nhặt của Tiêu Thời Khâm như đẩy kính mắt cũng bị diễn giải thành âm mưu sâu xa, hận thù vô đối.

Phần đấu solo bắt đầu, tướng thứ nhất bên Hưng Hân là...

Diệp Tu. Vâng, chính Diệp Tu.

Hưng Hân không thay đổi điểm này trong đội hình xuất chiến mọi trận đấu, mọi người cũng có thể từ đó tính cách đối phó.

Nhưng có ích gì không?

Chuỗi thắng liên tục 14 trận là câu trả lời tốt nhất.

Không ích gì cả. Dù ai cũng biết tuyển thủ solo đầu tiên bên Hưng Hân là Diệp Tu, dù ai cũng cố gắng tìm biện pháp, nhưng vô ích, kẻ thắng vẫn là Diệp Tu.

Hừ, chẳng qua tuyển thủ át chủ bài đội khác đều ngồi trấn thủ lôi đài, giành 2 điểm ngon hơn, thèm vào solo à?

Dĩ nhiên sẽ có người phát biểu như thế, và dĩ nhiên đó cũng là sự thật. Nhưng bố trí đội hình là tự do mỗi đội, đã đặt át chủ bài nhà mình vào lôi đài thì còn khóc lóc 1 điểm solo làm gì? Lời phát biểu kể trên hơi bị gato thì phải!

Hôm nay Lôi Đình sẽ phái ai ra trận?

Lôi Đình đấu đoàn đội rất xuất sắc, nhưng thành tích solo với lôi đài không đáng kể cho lắm. Đội hình nhà họ ngoài Tiêu Thời Khâm thì chẳng còn ngôi sao nào khác, chắc không kiếm ra nhân tài để trị Diệp Tu đâu nhỉ?

Màn hình điện tử đã hiện tên cặp đấu, tuyển thủ đầu tiên của Lôi Đình là...

Mễ Tu Viễn.

Cả nhà thi đấu im như chym. Dân tình quay qua quan sát vẻ mặt Tiêu Thời Khâm, xong chụm đầu bàn tán xôn xao.

Mễ Tu Viễn? Là ai?

Khán giả lo bàn tán, phóng viên lo tìm tư liệu, còn trên sóng trực tiếp, bình luận viên Phan Lâm tốn công phân tích một tràng về hiện trạng solo của Lôi Đình với Diệp Tu, sau đó răm rắp đọc theo bảng điện tử "A, thì ra là Mễ Tu Viễn", rồi câm nín luôn. Ấy chết mẹ, Mễ Tu Viễn là thằng khứa nào?

"Mễ Tu Viễn... có phải cậu tân binh Lôi Đình mùa giải này đấy không?" Khách mời Lý Nghệ Bác lật tài liệu trong tay, phát biểu tỉnh như ruồi. Hờ hờ, bố biết tất, đừng hòng qua mắt bố.

"À... Hình như, hình như trước giờ..." Phan Lâm cũng lật tài liệu rào rào, "Chưa từng ra trận lần nào." Rốt cuộc xác nhận rồi, mừng quá.

"Đúng thế." Lý Nghệ Bác nói.

"Vậy mà Lôi Đình cử cậu ta lên gặp Hưng Hân! Gặp Diệp Tu, vua solo bất bại!" Phan Lâm bắt đầu cao giọng.

"Ừ."

"Sao lại thế nhỉ? Chẳng lẽ đây là vũ khí bí mật của Lôi Đình?" Phan Lâm nói trong lúc máy quay zoom vào cậu tân binh dưới sân. Màn ảnh hiện cảnh đội trưởng Tiêu Thời Khâm kéo cậu ta lại dặn dò, ánh mắt hai người nhấp nha nhấp nháy, ngón tay đang chỉ vào hướng nào đó. Máy quay cắt qua: Ồ, họ chỉ về phía Diệp Tu đang đi lên sân!

"Tiêu Thời Khâm đang chỉ đạo trực tiếp tại trận! Anh ấy đã tìm ra cách đối phó Diệp Tu rồi sao? Nào chúng ta cùng xem, nghề mà Mễ Tu Viễn chơi là... thích khách! A, không lẽ Lôi Đình muốn cho Diệp Tu một hit về làng?" Phan Lâm tưởng tượng nhoay nhoáy.

Tiêu Thời Khâm dặn dò Mễ Tu Viễn xong, cậu tuyển thủ trẻ tuổi bèn bước vào trận đấu đầu tiên của đời đánh giải. Chắc ít ai có màn lên sân đáng chú ý như Mễ Tu Viễn, bởi máy quay chạy theo cậu ta suốt, zoom gần đặc tả, làm khán giả nhớ mãi không quên gương mặt cậu tân binh Lôi Đình.

Đó là vũ khí bí mật để trị Diệp Tu! Hít sâu vào bà con ơi, xem Diệp Tu bị trị thế nào!

Sau 5 phút 42 giây, cùng quãng đường, cùng con người, Mễ Tu Viễn cất bước theo hướng ngược lại. Trừ đi hơn 2 phút đi lên trước trận, trừ thêm hơn 1 phút đi xuống sau trận, toàn bộ thời gian đấu nhau trong trận là 58 giây, chưa tới 1 phút để Mễ Tu Viễn thua cuộc.

Cái gì đòn sát thủ, cái gì một hit về làng, thấy éo? Trên bản đồ nhỏ xíu 1v1 do chính Diệp Tu chọn, hai nhân vật lăn xả vào nhau, binh bốp chát hự, thích khách của Mễ Tu Viễn xanh cỏ. Hết.

Vũ khí bí mật?

Trị Diệp Tu?

Cứu cháu, cười rụng rốn mất.