Edit & beta: Lá Mùa Thu
Sóng gió đến từ câu chuyện một chấp ba không kết thúc theo lượt đấu, hoặc nói chính xác hơn, với báo giới đây mới thực sự là đỉnh điểm.
Một nhóm phóng viên do Nguyễn Thành đứng đầu, quá phẫn nộ vì thái độ của Đường Nhu nên đã đặt ngòi bút viết ngay trong đêm những bài lên án. Tờ eSport Times mà Nguyễn Thành trực thuộc là tạp chí xuất bản mỗi nửa tháng, còn đến một tuần mới ra báo. Nguyễn Thành chờ sao thấu, bèn vào blog cá nhân công khai tuyên bố phản đối Đường Nhu, gọi sự kiện lần này là một vụ bê bối. Bài viết của y gây nên tiếng vang rất lớn, đi kèm các bài chỉ trích Đường Nhu của những tờ báo khác.
Tuy vậy trong số các tờ báo lớn cũng có không ít phóng viên thông cảm với Đường Nhu, ví dụ như Thường Tiên. Cậu thể hiện thái độ chống đối nhóm Nguyễn Thành rõ rệt. Có điều, báo Thể Thao Điện Tử mà cậu trực thuộc lại quản thúc phóng viên rất nghiêm. Họ có thể đăng bài viết của các tay bút cộng tác với dòng chú thích "không đại diện cho quan điểm của báo chúng tôi", tuy nhiên phóng viên trực thuộc thì buộc phải viết theo yêu cầu.
Báo Thể Thao Điện Tử có quyền bày tỏ lập trường, nhưng cái khó là hành động của Đường Nhu gây tranh cãi quá. Lý lẽ không đứng về phía người nuốt lời, trong khi báo Thể Thao Điện Tử trước nay rất chú trọng cái danh công chính liêm minh của mình trong giới. Họp bàn các kiểu xong, họ quyết định không thể hiện quá rõ cách nhìn, ba phải cho qua chuyện là được rồi. Vì thế bài viết ủng hộ Đường Nhu tuyệt đối của Thường Tiên bị bác bỏ liên tục ba lần.
Thường Tiên còn trẻ nên dễ hăng tiết, nóng máu định dẹp luôn, nhưng rồi nghĩ lại: Nếu mình dẹp thì còn bao nhiêu người lên tiếng vì Hưng Hân và Đường Nhu nữa? Cậu bèn sưu tầm một mớ bài báo của các tiền bối để nghiên cứu xem trong tình huống này, phải hành văn thế nào mới được duyệt. Sau đó Thường Tiên cho ra lò một bài đánh giá cả đôi bên, nếu đọc kỹ sẽ thấy rõ bên nào nâng bên nào dìm dù không quá rõ ràng. Trò mèo cỏn con ấy sao lừa nổi biên tập dày dặn kinh nghiệm, nhưng thôi chỉ cần không bênh vực thẳng thừng là ổn rồi. Xét cho cùng, vài câu bình luận máy móc cũng đâu thể gây nên sóng gió gì to tát?
Báo Thể Thao Điện Tử vừa quản thúc phóng viên nhà mình, vừa tìm cách câu view từ đề tài nóng sốt của Đường Nhu. Họ mời đăng hai bài bình luận, một là bài blog kể trên của Nguyễn Thành, bài còn lại đến từ blogger nổi tiếng Trà Tiểu Hạ.
Lập trường của Nguyễn Thành ra sao khỏi bàn, còn Trà Tiểu Hạ lại từng công khai tuyên bố mình là fan não tàn Hưng Hân. Một tay bút tuyên bố như vậy thường sẽ không nhận được lời mời bình luận về chiến đội hắn theo, nhưng giờ báo Thể Thao Điện Tử cứ yêu cầu hắn viết, rõ ràng muốn chơi chiến tranh ngòi bút đây mà.
Trà Tiểu Hạ không phụ lòng Thể Thao Điện Tử, sản xuất được một bài vừa xoa dịu Đường Nhu hết lời, vừa đá xoáy nhóm Nguyễn Thành đủ kiểu.
Tóm lại giới báo chí rôm rả như được mùa, dù xét tổng thể thì phần lớn đều nghiêng về phê phán Đường Nhu, bởi sự thật không thể chối cãi là cô đã vi phạm lời thề. Thường Tiên của báo Thể Thao Điện Tử không thể hiện rõ lập trường, Trà Tiểu Hạ thẳng thắn đứng về phe lắng nghe và thấu hiểu, ngoài ra một vài tờ báo khác cũng tỏ ý cảm thông nhưng số lượng không đủ để áp đảo. Dẫu sao đi nữa, ngay cả họ cũng phải thừa nhận hành vi của Đường Nhu không đúng. Họ chỉ có thể phát biểu rằng mình hiểu đấy, mình ok đấy, chứ chẳng cách nào bẻ sai thành đúng được.
Giữa những lên án và phản đối, ảnh hưởng thực tế nhanh chóng đổ ập xuống Hưng Hân. Một số công ty vốn rất có hứng thú với Đường Nhu, nay thi nhau rút lại đề nghị hợp tác. Thậm chí vài đơn vị tài trợ đã ký hợp đồng cũng cho thấy sự bất mãn cao độ, đánh một dấu chấm hỏi to tướng vào khả năng tiếp tục hợp tác trong tương lai.
Vì mới chân ướt chân ráo gia nhập Liên minh, không công ty nào ký hợp đồng tài trợ dài hạn với Hưng Hân cả. Hầu hết chỉ ký một năm, thăm dò biểu hiện và thành tích rồi mới tính tiếp. Điều tiếng xấu Hưng Hân vừa ôm về hiển nhiên không phải thứ họ muốn nhìn thấy.
Tiếp đó, phía Liên minh cũng tỏ ý quan tâm vụ tranh cãi vừa diễn ra, gửi giấy phạt cho Hưng Hân với lý do "nói mà không làm". Liên minh rất nhạy cảm với vấn đề hình tượng, bởi game từng được gọi là "ma túy điện tử". Tuy hiện nay quan niệm xã hội đã được cải thiện mạnh nhưng Liên minh không dám bất cẩn dù chỉ mảy may.
Mọi việc xảy ra sau họp báo đều nằm trong dự tính, nhưng cái sự ồ ạt của chúng vẫn khiến Trần Quả hoảng hồn, nhất là giấy phạt từ Liên minh. Nó như đổ dầu vào lửa, trở thành bàn đạp cho những lời lẽ phê phán càng lúc càng bùng lên.
Mệt tâm quá!
Trần Quả rầu rĩ đi đến phòng huấn luyện, bỗng thấy Diệp Tu và Ngụy Sâm đang chụm đầu vào một cái máy, đang bàn luận chuyện gì đó.
Thật tốt, họ không bị ảnh hưởng là tốt rồi.
Trần Quả mừng thầm trong lòng, càng thêm khâm phục tố chất tâm lý của hội lão tướng. Nhìn vào thái độ "vinh bố đách care, nhục bố éo sợ" của họ, tâm trạng người khác cũng sẽ dễ ổn định hơn. Những con người đảm nhiệm vai trò trấn thủ tinh thần thế này thực sự không thể thiếu ở một chiến đội!
Trần Quả vừa nghĩ vừa đến gần, muốn nghe thử hai bố đang bàn nhau cái gì.
"Chậc chậc chậc, lũ đần! Không lẽ trước khi viết báo, tụi nó đách biết điều tra thân thế người ta à?" Ngụy Sâm nói.
"Chắc không có tài liệu công khai? Hoặc quan trọng nhất là tụi nó không tưởng tượng nổi thôi!" Diệp Tu thổn thức.
"Nói cũng đúng... A đù... Coi bài này chửi sml luôn nè." Ngụy Sâm nói.
"Bài này mới bạo miệng nè!" Diệp Tu nói.
"Thiệt thấy chết không sờn mà!" Ngụy Sâm nói.
"Tôm tép thì thôi khỏi tính, chứ tui thấy mấy thằng to to sẽ về làng sớm." Diệp Tu nói.
"Thằng đầu tiên bị tó chắc chắn là Nguyễn Thành." Ngụy Sâm nói với một lòng tin tuyệt đối.
"Ừ, nó hăng thiệt." Diệp Tu nói.
"Chắc sắp cuốn gói nay mai?" Ngụy Sâm nói.
"Biết chết liền!" Diệp Tu nói.
"Có khi nào bị giết luôn không?" Ngụy Sâm nói.
"Nói quá ba! Người ta mở công ty làm ăn đàng hoàng." Diệp Tu nói.
"Người ta con gái mà! Chửi tới mức này, giết chưa hết hận." Ngụy Sâm nói.
"Có khi đúng..."
"Khụ!!!" Trần Quả gằn giọng tằng hắng, ngắt ngang nội dung bàn tán no limit của hai bố. Uổng công mình tưởng hai bố đang thảo luận chuyện đứng đắn, thì ra ngồi đây tưởng tượng gia đình Đường Nhu sẽ giúp cô trả đũa cánh phóng viên thế nào.
"Bà chủ đấy à?" Ngụy Sâm nghe tiếng ho, quay đầu chào một tiếng cho có rồi lại hớn hở cắm mặt vào đọc mấy bài phê phán Đường Nhu.
"Tui qua coi hai người đang làm việc gì!" Trần Quả nói.
"À, Tiểu Đường bị chửi thảm thương luôn! Cô em nói coi ba ẻm sẽ dạy lũ này làm người thế nào?" Ngụy Sâm còn định mở thêm một tụ cho Trần Quả vào góp vui.
"Tui khinh bỉ hai người! Tiểu Đường đã bảo em ấy sẽ một mình nhận trách nhiệm, hai người có thấy em ấy lấy bối cảnh gia đình mình ra nói chuyện bao giờ chưa?" Trần Quả hỏi.
"Không phải đâu, Tiểu Đường bá thế nào thì mình đều biết, nhưng ba ẻm phải quan tâm con gái chứ! Kiểu gì cũng phải hốt vài thằng cảnh cáo chứ!" Ngụy Sâm phán chắc nịch.
Nghe hắn nói, Trần Quả hết biết đường cãi. Cô chỉ đành tin tưởng rằng Đường Nhu sẽ không khóc bubu chạy về méc ba. Ơ nhưng dù Đường Nhu không chạy về, như Ngụy Sâm nói, nhà họ Đường cũng chưa chắc sẽ để yên.
Đang ngẩn người, cánh cửa phía sau bỗng mở cái két. Đường Nhu vừa đi vào vừa nói chuyện điện thoại.
"Vâng, con không sao, không cần lo cho con. Vậy đi ạ!"
Cô cúp điện thoại khi ba người trong phòng nhìn nhìn lẫn nhau. Nghe có vẻ là gia đình Đường Nhu gọi tới, chắc đang nói chuyện mấy ngày nay. Nhà họ Đường định hành động?
Đường Nhu nhìn ba người đang đơ mặt, đưa tay quơ quơ cái điện thoại: "Là ba em. Ba em cũng đang quan tâm chuyện này."
"Ông cụ nhà em nói sao?" Ngụy Sâm sùng kính, "Cho tờ eSport Times lên dĩa?"
"Số mới eSport Times còn chưa ra mà!" Diệp Tu nói.
"Chặt giò trước cho nó khỏi chạy." Ngụy Sâm nói.
"Bậy bạ hết mức!" Trần Quả quát.
Vừa dứt lời, điện thoại đột nhiên vang lên. Trần Quả nhận cuộc gọi mà giọng vẫn còn tức giận: "Alo!"
"Có phải cô chủ Trần không?" Bên kia là một giọng nam.
"Tôi đây, xin hỏi ai vậy?" Trần Quả đưa điện thoại ra coi, thấy số lạ.
"Tôi là Đường Thư Sâm." Đầu bên kia nói.
"Ơ?" Tên chi mà quen quen lạ lạ ấy nhờ.
"Đường Nhu gây phiền phức cho các cô, thật ngại quá. Con gái tôi tính tình vậy đó, bướng lắm!" Bên kia nói tiếp.
Ấy đậu!
Trần Quả run bắn người, giờ mới ý thức được mình đang nói chuyện với ai. Cô luống cuống đáp: "Bác Đường, bác đừng nói vậy, bọn cháu..."
"Aaaa!" Đường Nhu nghe Trần Quả xưng hô thì nhận ra ai gọi tới, vội nhào lên giật điện thoại.
"Ba, ba làm gì vậy!" Đường Nhu lớn tiếng, trên mặt hiện rõ lúng túng không thường thấy.
Không biết đầu bên kia nói gì, Đường Nhu qua loa đáp: "Con biết rồi mà, con tự giải quyết được. Ba lo đi họp đi!"
"Vâng, ok ba."
"Oa, đã nói bao nhiêu lần rồi, nghề của con là pháp sư chiến đấu, pháp sư chiến đấu! Đấu Thần là danh hiệu, chỉ một nhân vật mạnh thiệt mạnh trong nghề."
"Dạ dạ dạ, người điều khiển quan trọng hơn, ba đúng hết."
"Phải, ảnh đang trong đội tụi con."
"Đúng rồi, tán nhân Quân Mạc Tiếu. Ba cũng biết luôn á?"
"Nói chuyện gì?! Người ta với ba có gì để nói?" Đường Nhu kêu lên.
Đám Diệp Tu nhìn nhau. Nghe như ba Đường Nhu có nghiên cứu Vinh Quang, còn muốn giao lưu với đại thần Diệp Tu nữa?
"Ba ngoan đi nè, Rừng Rậm Băng Sương đánh không nổi thì kêu trợ lý Vương kiếm hướng dẫn cho ba."
Ba người trong phòng muốn enter emo đổ mồ hôi! Hóa ra đó là lý do ông ấy muốn giao lưu với đại thần?
"Con đánh dư sức!"
"Không kéo ba được đâu! Ba đang ở Máy Chủ 11, acc con có cho về máy chủ thường cũng là Máy Chủ 10, hai mình khác thế giới."
"Đừng đừng, ba đừng qua chi hết, để rảnh chút con tạo acc qua đó kiếm ba là được chứ gì? Tụi con phải huấn luyện rồi, con cúp máy đây."
"Dạ dạ dạ, bai ba bai ba!" Cuối cùng Đường Nhu cúp điện thoại, thở ra cái phều. Cô nhìn về phía ba người còn lại, nét xấu hổ trên mặt vẫn chưa tan.
"Ờ ừm... Ba em gần đây cũng tạo acc Vinh Quang, rảnh rang chạy vô chơi." Đường Nhu giải thích trong bất đắc dĩ.
"Nghe ra mà." Diệp Tu gật đầu.
"Acc tên gì? Chị kêu Ngũ Thần tìm ba em, giúp ba em chơi?" Trần Quả cố tỏ vẻ nghiêm túc.
"Nếu bác trai muốn taxi hưởng exp, cứ giao anh đây kéo cho!" Ngụy Sâm bật mode nịnh nọt.
"Mình mau huấn luyện đi mà!" Đường Nhu òa khóc.