Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1184: Trải nghiệm xấu cũng ùa về luôn




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Thế tấn công liên tục của Quân Mạc Tiếu hầu như đều là kỹ năng đấm đá cận chiến của hệ Vật Lộn. Trong trận với Bá Đồ, Bách Hoa Liễu Loạn của Trương Giai Lạc đã bị chính cơn bão kỹ năng dồn dập này đánh cho tới chết. Vậy còn cựu hợp tác của Trương Giai Lạc, một trong hai người tạo nên Phồn Hoa Huyết Cảnh, Tôn Triết Bình thì sao?

Ngoài trận, số khán giả có cảm giác đã quay về đấu trường chuyên nghiệp thời kỳ đầu không nhiều, nhưng với hai tuyển thủ đang lăn xả vào nhau trong trận, đây là một cuộc quyết đấu kéo dài mãi từ quá khứ đến hiện tại. Tôn Triết Bình dường như chưa từng ra đi, mà Diệp Tu dường như vẫn là Đấu Thần ngày cũ.

"Không dễ vậy đâu!"

Đột nhiên Tôn Triết Bình gầm một tiếng trên kênh chat, Tái Thụy Nhất Hạ chớp lấy một khoảng trống vận chiêu, huyết khí cuồn cuộn trỗi dậy quanh thân hắn.

Cuồng Bạo?

Không, không phải! Mạnh hơn cả Cuồng Bạo, kỹ năng thức tỉnh level 50 của cuồng kiếm sĩ: Berserk.

Hệ thống không cho phép Berserk và Cuồng Bạo bật cùng lúc, chỉ được chọn một trong hai. Buff sức mạnh mà Berserk mang lại cao hơn Cuồng Bạo đến 25%, đồng thời có thêm trạng thái Bá Thể, kèm hiệu ứng Khát Máu khi tấn công. Hiệu ứng Khát Máu chia làm hai loại: Chính và Phản. Chính là hút máu, tự hồi máu mình bằng 10% tổn thất HP của đối thủ. Phản là bán máu, dùng HP của chính mình để gây dame cho đối thủ.

Một khi bật Berserk, ít cuồng kiếm sĩ nào sẽ đứng yên chịu đòn, bởi chỉ riêng buff Bá Thể của nó đã cứng hơn hẳn Xương Cốt Sắt Thép rồi, miễn giảm được vô số debuff xấu. Tuy nhiên, Bá Thể và hiệu ứng chụp bắt chưa bao giờ ưa nhau cả. Vừa thấy Tôn Triết Bình chơi Berserk, Diệp Tu vội vàng lao lên định Quăng Ném. Nhưng cuồng kiếm sĩ có Berserk hung mãnh hơn Cuồng Bạo nhiều, trọng kiếm nặng trịch mà hắn vung nhanh như thể đang cầm kiếm quang. Hai tay Quân Mạc Tiếu chưa kịp chụp vào, trọng kiếm Vô Phong dưới tay Tái Thụy Nhất Hạ đã chém tới.

Diệp Tu liền biết mình đọ tốc độ không thắng nổi hắn.

Đỡ Đòn!

Ô Thiên Cơ hóa kiếm, giương ngang trước người. Một tiếng keng vang lên, cú Đỡ Đòn thành công sít sao, vậy mà Tái Thụy Nhất Hạ có Berserk mạnh đến dị thường, hit đánh đã bị cản vẫn đẩy lùi Quân Mạc Tiếu trượt dài hai chân trên đất.

Tuy nhiên điều này cũng không vượt quá dự tính của Diệp Tu. Quân Mạc Tiếu thuận thế nhảy luôn ra sau, tra kiếm vào vỏ đổi thành hình thái súng, vừa bắn vừa Phi Súng kéo dài khoảng cách. Nhưng trọng kiếm Vô Phong lại lần nữa chém tới mặt!

Thằng ôn này!!!

Thao tác của Tôn Triết Bình quá nhanh, vượt xa Diệp Tu tưởng tượng.

Nhát chém kia không phải kỹ năng gì, chỉ là một hit đánh bình thường không gây đông cứng khi ra chiêu và thu chiêu. Trọng kiếm rạch nửa cung tròn, Quân Mạc Tiếu vốn muốn dùng Phi Súng để bay lùi, súng cũng bắn rồi, nhưng hắn vẫn bị kiếm của Tái Thụy Nhất Hạ móc lại.

Đạn bay thẳng vào ngực, bung nở mấy đóa hoa máu, mà cơ thể Tái Thụy Nhất Hạ một chút rung chấn cũng không có. Hai tay chấp kiếm giương cao, bóng Huyết Ảnh Cuồng Đao lan rộng khắp không trung, một biển sương máu theo kiếm chém xuống thân mình Quân Mạc Tiếu.

Chỉ một nhát, dây HP của Quân Mạc Tiếu trượt đến mức khán giả cả nhà thi đấu đều phải thốn.

Nghề kị sĩ được gọi là da dày nhất thế giới không phải chỉ vì họ mặc giáp tấm, quan trọng là chiêu passive armor mastery của họ thiên về giáp tấm, gia tăng HP và sức phòng ngự. Có sự tồn tại của armor mastery, những nghề như pháp sư nguyên tố sẽ không hi sinh bonus trí lực và tốc độ cast phép cực cao từ giáp vải để đi mặc giáp tấm chỉ vì tăng khả năng sống sót. Mỗi một nghề đều nhận được siêu buff từ armor mastery của riêng mình, ngoại trừ tán nhân. Chỉ số phòng ngự của Quân Mạc Tiếu đơn thuần chỉ là phép toán cộng các món trang bị bề ngoài, đắp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, tác dụng khác xa một trời một vực với món vũ khí Ô Thiên Cơ hắn cầm.

Một nhát Huyết Ảnh Cuồng Đao chém cho Quân Mạc Tiếu văng lông lốc ra đất. Diệp Tu thao tác Chịu Thân, muốn thuận thế cho Quân Mạc Tiếu lăn đi, nhưng Tôn Triết Bình đã sớm khiển Tái Thụy Nhất Hạ truy sát theo hắn. Địa Liệt Trảm dưới buff Berserk chẳng khác gì một cú Blink, chỉ thấy bóng người loáng lên một cái, Tái Thụy Nhất Hạ đã đứng trên đầu Quân Mạc Tiếu, vẩy kiếm bổ xuống.

Quân Mạc Tiếu cố gắng né trong vô vọng, vì Địa Liệt Trảm là chiêu AoE, tránh kiểu gì khỏi phạm vi sát thương của nó? Đất bằng rung chuyển, Quân Mạc Tiếu không cách nào đứng vững, Tái Thụy Nhất Hạ lại vỗ tiếp hai đường kiếm sáng rực vào mặt hắn, một ngang một dọc: Thập Tự Trảm.

Trúng kiếm, trúng kiếm, trúng kiếm!

Pha Berserk khó ngờ của Tôn Triết Bình đã cắt đứt chuỗi tấn công liên tục của Quân Mạc Tiếu, hoán đổi quyền chủ động trong trận.

Dũng mãnh bậc này, khí phách bậc này, quả nhiên không phụ cái danh đệ nhất cuồng kiếm năm xưa. Không! Đến tận hôm nay, cũng không một ai có được tự tin bằng hắn, dũng khí bằng hắn, có thể chơi cứng bằng hắn mà tranh thế chủ động về tay.

Trong mắt nhiều người, cách đánh của Tôn Triết Bình không quá khôn ngoan. Chiêu chụp bắt vừa rồi của Quân Mạc Tiếu chỉ cần nhanh hơn một chút, chắc chắn sẽ chụp được Tái Thụy Nhất Hạ trước khi hắn kịp bùng nổ dame.

Thế nhưng Tôn Triết Bình làm được. Càng không phải lần đầu tiên. Trong cuộc đời đánh giải chuyên nghiệp, không biết bao nhiêu lần hắn đã từng biến những cách chơi liều lĩnh, bất cẩn, quá khích trong mắt người khác thành cơ hội thắng. Dĩ nhiên đó không phải do may mắn. Bên trong những cách chơi ấy của hắn ẩn chứa sức quan sát và phán đoán tinh chuẩn, kế đến mới là cái gan dám chơi lớn, dám liều. Cái gan này, vô số người không có, nhưng Tôn Triết Bình có.

Hàn Văn Thanh xưa nay dũng mãnh vô bì, nhưng người ta nhìn thấy ở anh là cái mãnh. Còn Tôn Triết Bình, đó là cái cuồng, cuồng đến mức xem mọi thứ như không hề tồn tại!

"Không dễ vậy đâu!"

Trên kênh chung, câu chat trước khi bùng nổ của Tôn Triết Bình vẫn còn nằm sờ sờ chưa mất, đột nhiên một dòng y hệt không sai một chữ lại nhảy lên. Hai người này dường như rất thích trò trả hàng trong nội dung trao đổi hôm nay. Nhưng nói không dễ chứ làm có dễ không?

Cả người Quân Mạc Tiếu chấn động. Cơ thể tán nhân bỗng chốc cũng đỏ rực, máu nóng lưu chuyển như bất cứ lúc nào cũng có thể bật ra từ dưới da.

Berserk?

Không khả năng.

Những người có nghiên cứu Ô Thiên Cơ đều biết rằng, tuy nó ép được chiêu theo từng hình thái, nhưng Berserk thì ngoại lệ, bởi đây là kỹ năng thức tỉnh. Kỹ năng thức tỉnh ở level 50 cũng như kỹ năng chuyển nghề ở level 20, là những chiêu đặc thù của mỗi một nghề, không cho phép ép lên vũ khí. Nghề này không thể dùng chiêu thức tỉnh và chuyển nghề của nghề khác, tán nhân cũng vậy.

Quân Mạc Tiếu không bật Berserk, vậy trạng thái hiện tại của hắn chỉ còn một khả năng: Cuồng Bạo.

Cách Cuồng Bạo hoạt động rất khác với Berserk nhưng thường bị xem như Berserk cấp thấp. Thậm chí trong cốt truyện game Vinh Quang, cuồng kiếm sĩ lĩnh ngộ chiêu thức tỉnh Berserk nhờ đã hiểu biết và thành thạo Cuồng Bạo, nên nói Berserk là phiên bản nâng cao của Cuồng Bạo cũng không quá đáng.

Thế mà Quân Mạc Tiếu muốn dùng Cuồng Bạo - đệ của Berserk - để chơi với Berserk chân chính? Đã vậy Cuồng Bạo của hắn còn được ép vào vũ khí, tức chỉ có một level, kém xa chiêu Cuồng Bạo mà mọi cuồng kiếm sĩ đều sẽ nâng max điểm nữa kìa. Rõ ràng lấy trứng chọi đá!

Mọi người đều ngạc nhiên, nhưng họ bỗng nhìn thấy, nhát kiếm mới nhất của Tái Thụy Nhất Hạ chém hụt.

Hả?!

Ai nấy há hốc mồm.

Cuồng Bạo level 1 thôi mà! Buff thêm bao nhiêu cho Quân Mạc Tiếu đâu? Sao Tôn Triết Bình lại phản ứng không kịp?

Đúng vậy, hắn phản ứng không kịp. Nhát kiếm chém trượt, chính bản thân Tôn Triết Bình cũng không khỏi gượng cười.

Đã bấy nhiêu năm trôi qua, mình chấn thương, giải nghệ, rồi quay về, nhưng thói quen không hề thay đổi. Mà thằng ôn này cũng nhìn ra mới hay chứ!

Trận đấu hôm nay cho Tôn Triết Bình có lại nhiều cảm giác năm xưa lắm, ví dụ như khi hắn bùng nổ, Diệp Tu rất biết dùng chiêu để trị, thế tấn công của hắn lập tức bị chặn đứng.

Bước chuyển ngoặt nằm ở Cuồng Bạo.

Dù chỉ một level, chỉ số buff rất thấp, nhưng... Tôn Triết Bình cứ không phản ứng kịp cái buff be bé ấy. Vấn đề không phải ở tốc độ, mà là tiết tấu. Tiết tấu của Tôn Triết Bình trước nay luôn được đẩy đến cao nhất, vừa vào trận là high ngay đến đỉnh điểm. Do đó Diệp Tu cho Quân Mạc Tiếu bật Cuồng Bạo level 1, tăng cấp thuộc tính toàn diện, trong khi tiết tấu tấn công của Tôn Triết Bình thì vẫn kẹt cứng một chỗ, không thể tăng thêm được nữa vì đã là cực hạn rồi. Xưa nay trong trận, Tôn Triết Bình luôn đánh với trạng thái cực hạn.

Hắn cần điều chỉnh tiết tấu theo nhịp mới, nhưng đó là việc mà con người Tôn Triết Bình không quá giỏi, cũng không thích làm. Thêm vào, hắn biết rõ Diệp Tu chỉ cần chặn đứng mình một phen, khoảnh khắc mình thay đổi tiết tấu cũng chính là lúc Diệp Tu sẽ giành về quyền chủ động. Một trận đấu giữa những người ở trình bọn hắn, một chi tiết nhỏ nhặt trong tiết tấu đã quá đủ để trở thành bước ngoặt quyết định thắng thua.

Những lắt léo vi diệu bên trong, đừng nói khán giả bình thường, kể cả tuyển thủ chuyên nghiệp nếu không hiểu rõ hai người cũng sẽ khó nhìn ra ngay được. Họ cũng sẽ ngạc nhiên hệt như khán giả: Cuồng Bạo cấp 1 thôi mà, Tôn Triết Bình phản ứng đách kịp là thế éo nào?

"Bực thật!" Thế tấn công đang tuôn trào thì bị Diệp Tu ngắt ngang, Tôn Triết Bình khó nuốt như đớp phải ruồi. Chẳng dễ gì mới có lại cảm giác cũ, sao cả trải nghiệm xấu cũng ùa về theo luôn vậy? Đối thủ này vẫn đáng chém như xưa!

Cảm giác tiết tấu... là cái quái gì? E rằng cả đời mình cũng không cảm nổi... Hình như mình đánh Diệp Tu còn không tốt bằng Trương Giai Lạc nữa?

Cuối cùng, Tái Thụy Nhất Hạ ngã xuống.

Cảm giác tiết tấu, đó chính là khuyết điểm trí mạng của vị đại thần này. Có thể nói rằng nó chẳng ra gì nếu xét theo chuẩn tuyển thủ chuyên nghiệp. Thế nên trước mặt Diệp Tu - đối thủ cũ đã quá hiểu nhau - khuyết điểm của hắn bị lợi dụng rất nhanh, để rồi thua thảm.

"Kinh vãi, đánh tới vậy rồi mà còn chơi luôn cả tràng dame được, làm tui hết hồn." Sau trận đấu, Diệp Tu cố ý đi qua tán gẫu với Tôn Triết Bình.

"Bớt nhảm, cũng thua đó thôi?" Tôn Triết Bình bực bội.

"Một mình ông sao thắng tui được?" Diệp Tu cười.

6!
Chúc mừng sinh nhật Diệp Tu & Diệp Thu!

Với hai tuyển thủ đang lăn xả vào nhau trong trận, đây là một cuộc quyết đấu kéo dài mãi từ quá khứ đến hiện tại. Tôn Triết Bình dường như chưa từng ra đi, mà Diệp Tu dường như vẫn là Đấu Thần ngày cũ.

Dũng mãnh bậc này, khí phách bậc này, quả nhiên không phụ cái danh đệ nhất cuồng kiếm năm xưa. Không! Đến tận hôm nay, cũng không một ai có được tự tin bằng hắn, dũng khí bằng hắn, có thể chơi cứng bằng hắn mà tranh thế chủ động về tay.

Thế nhưng Tôn Triết Bình làm được. Càng không phải lần đầu tiên. Trong cuộc đời đánh giải chuyên nghiệp, không biết bao nhiêu lần hắn đã từng biến những cách chơi liều lĩnh, bất cẩn, quá khích trong mắt người khác thành cơ hội thắng. Dĩ nhiên đó không phải do may mắn. Bên trong những cách chơi ấy của hắn ẩn chứa sức quan sát và phán đoán tinh chuẩn, kế đến mới là cái gan dám chơi lớn, dám liều. Cái gan này, vô số người không có, nhưng Tôn Triết Bình có.

Hàn Văn Thanh xưa nay dũng mãnh vô bì, nhưng người ta nhìn thấy ở anh là cái mãnh. Còn Tôn Triết Bình, đó là cái cuồng, cuồng đến mức xem mọi thứ như không hề tồn tại!

Diệp đội! Hàn đội! Tôn đội! Big Three của lòng em!

"Một mình ông sao thắng tui được?" Diệp Tu cười.

Diệp à Diệp ơi iem iêu Diệp (tin iem đi) Diệp nói quá đúng í hí hí hí hí sao Diệp đáng iêu thế cơ chứ.

Ba Bướm nói không phải Lá nói:

Phồn Hoa Huyết Cảnh là câu chuyện của hai người, chỉ một người sao có kết cuộc tốt được ~