Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1090: Một mùa hè không thể bỏ lỡ




Edit & beta: Lá Mùa Thu

Danh sách vật liệu Quan Dung Phi đưa ra khiến Diệp Tu không khỏi thở dài. Nhưng nếu để cho công hội câu lạc bộ khác thấy danh sách này thì không còn là thở dài nữa mà sẽ thành Vinh Quang đại chiến luôn.

Hụt ăn boss hoang dã là chuyện thường ngày ở huyện với mọi công hội. Tuy vậy, nếu có một công hội nào đó cứ cướp boss hết lần này đến lần khác thì sẽ phá hoại thế cân bằng. Quan trọng hơn hết, cái sự mất cân bằng đó đã tồn tại suốt gần một năm rưỡi nay rồi. Tuy Hưng Hân không tới mức độc chiếm toàn bộ boss, nhưng thời gian qua họ thu hoạch vượt xa tổng sản lượng một năm rưỡi của bất kỳ công hội ông lớn nào. Đó là một sự thật không thể chối cãi.

Khi mùa giải thứ 9 kết thúc, các câu lạc bộ bắt đầu công đoạn kiểm kê sau mùa giải, bản báo cáo của mọi bộ phận công hội hàng đầu đều trượt chỉ tiêu. Tổng số lượng boss hoang dã chỉ có bấy nhiêu thôi, nhà này ăn một con là nhà kia đói một con, bây giờ thế lực Hưng Hân giăng bắt sll, đám công hội còn lại làm sao đạt chỉ tiêu mong đợi được nữa.

Bộ phận công hội mặt như phụ khoa, ông chủ mặt như nam khoa.

Nhưng hai khoa đều không thể trách móc nhau được. Lý do Hưng Hân có sức cạnh tranh mạnh đến vậy chẳng phải bí mật gì. Người ta có nhân vật tầm cỡ đại thần là Diệp Tu trấn thủ, nếu em nào trong công hội đánh bại được hắn thì em đó đã được tuyển thẳng vào chiến đội đi tranh quán quân rồi chứ ngồi chi ở dưới nữa.

Điều an ủi duy nhất cho các câu lạc bộ lớn là tổng sản lượng sụt giảm là chuyện không của riêng ai, ít nhất đối thủ cạnh tranh chủ yếu cũng đang có bản mặt y hệt họ.

Suốt một năm rưỡi nay ai cũng đã thử sạch mọi biện pháp có thể nghĩ ra, thậm chí cái hồi cập nhật cấp 75, tuyển thủ chuyên nghiệp còn không màng ảnh hưởng trạng thái mà vào game để tăng sức cạnh tranh cho phe mình nữa kìa.

Sự gia nhập của tuyển thủ chuyên nghiệp đem đến hiệu quả rất rõ rệt, nhưng không phải tuyệt đối. Khi game cập nhật, công hội Hưng Hân vẫn cứ đè đầu cưỡi cổ người ta.

Một chiến dịch thất bại như Kiếm Sĩ Rồng không hề là trường hợp hi hữu. Cướp boss dưới mắt các siêu tuyển thủ chuyên nghiệp như rút răng cọp, Hưng Hân không phải mới làm lần đầu.

Nhưng vì chiến trường lần này có những tuyển thủ với trình chiến thuật war team cực cao như Dụ Văn Châu, Tiêu Thời Khâm và Vương Kiệt Hi nên một sự thật đau đớn đã bị vạch trần sờ sờ trước mắt: Họ chơi mass war không lại tiết tấu của Diệp Tu.

Vì sao?

Các đại cao thủ nghĩ phát hiểu ngay.

Họ tuy là những người đứng trên đỉnh của thang trình độ Vinh Quang, nhưng đồng thời cũng đã rời xa game Vinh Quang trong thời gian dài. Nếu chiến với người chơi bình thường trong game, họ vẫn có ưu thế cực lớn nhờ vào đẳng cấp chuyên nghiệp. Nhưng đến khi gặp phải một tuyển thủ cùng đẳng cấp với mình như Diệp Tu thì sự cách biệt sẽ bị nới rộng.

Nói ghê hơn chút là ở trước mặt Diệp Tu, họ như một con gà mới biết chơi game, bị cao thủ họ Diệp treo lên đánh sml bằng kinh nghiệm lão làng.

Đây rõ ràng là một tình huống rất khó. Người chơi công hội có kinh nghiệm về game nhưng không có trình kỹ thuật và chiến thuật bằng Diệp Tu, còn tuyển thủ chuyên nghiệp có trình kỹ thuật và chiến thuật thì lại thiếu hụt kinh nghiệm tác chiến mass war và cướp boss.

Vấn đề này đã trở thành một khối ung nhọt. Thế mạnh áp đảo của Hưng Hân tồn tại như một xu hướng tất yếu không thể tránh khỏi.

Sau chiến dịch Kiếm Sĩ Rồng, các chiến đội tham dự đều dốc sức suy xét nghiêm túc về việc đang diễn ra.

Hiện đang là mùa hè - kỳ nghỉ hợp lệ của tuyển thủ chuyên nghiệp. Câu lạc bộ không có quyền yêu cầu và tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không có nghĩa vụ phải đảm trách những việc trong game. Mấu chốt ở chỗ, công việc trong game sẽ giúp tăng thực lực cho phần cứng của chiến đội, trong khi mùa hè là giai đoạn chuyển nhượng, tuyển thủ rất có khả năng đổi chỗ ngủ vào lúc này. Vì thế các tuyển thủ có suất giường nằm không quá ổn định trong chiến đội sẽ khó lòng chịu làm công quả. Họ thà tự rèn luyện kỹ thuật cá nhân, nâng cấp phần mềm thì đi đâu cũng mang theo được.

Tuyển thủ nào cũng có suy tính của riêng mình, nhưng bất kể ra sao, mỗi người trong họ đều có một trái tim truy cầu vinh quang.

Ở chiến đội Lôi Đình, các tuyển thủ cứ như không hề lo ngại mình sẽ bị chuyển nhượng đi nơi khác. Mùa hè này họ thậm chí không về nhà, toàn thể ở lại câu lạc bộ.

Chiến đội Vi Thảo và chiến đội Lam Vũ đều có những người mới với không gian trưởng thành rất lớn nên không nỡ lãng phí hai tháng hè. Thế là họ lấy danh nghĩa train người mới để mở chiến dịch vào game tập huấn, được rất nhiều tuyển thủ hưởng ứng.

Chiến đội Bách Hoa đang tái cơ cấu từ gốc đến ngọn, sau khi trải qua một loạt đau đớn rốt cuộc đã leo lên từ vực thẳm. Tuy dừng chân trước Bá Đồ ở tứ kết, nhưng mọi người đều nhìn thấy đấu chí kiên cường bừng cháy ở một Bách Hoa tươi mới. Họ nhìn về mùa giải thứ 10 với một thái độ phấn khởi, thậm chí ngay ngày xách vali về nhà hồi tứ kết, họ đã bắt tay vào chuẩn bị cho hành trình sắp tới rồi. Chiến đội Bá Đồ đánh bại họ nhưng cuối cùng lại thua bởi Luân Hồi trong tổng chung kết, Trương Giai Lạc vì truy cầu một chiếc cúp quán quân mà quay về gia nhập Bá Đồ khó tránh sẽ bị một số fan Bách Hoa sỉ và troll, nhưng số lượng ít hẳn so với dự đoán. Đó là vì ngày càng có nhiều fan đặt niềm tin vào Tân Bách Hoa hơn. Cuối cùng họ đã đứng dậy khỏi hoài niệm quá khứ, bắt đầu trông chờ tương lai phía trước.

Các chiến đội khác cũng vậy.

Các lão tướng chiến đội Bá Đồ vẫn không hề bỏ cuộc. Mùa giải thứ 10 có lẽ chính là cơ hội cuối cùng của họ rồi nhỉ? Không ai biết, thậm chí bản thân họ cũng không biết, nhưng họ sẽ luôn nhìn về mỗi một mùa giải mới như mùa giải cuối, để cố gắng, để nỗ lực, vì họ có thể cảm nhận được bước chân của năm tháng thời gian đang lạnh lùng kéo họ rời xa thế giới này. Họ phải quý trọng mỗi phút mỗi giây còn đứng tại đây, quyết không để hai tháng nhàn hạ làm hao mòn đấu chí mình có.

Chiến đội Luân Hồi bảo vệ thành công ngôi vương, nhưng thậm chí vào lúc đề tài ăn mừng còn chưa kết thúc, họ đã nhanh như chớp cướp về tuyển thủ Tôn Tường và Đấu Thần Nhất Diệp Chi Thu của Gia Thế. Quyết tâm của họ đối với mùa giải mới xem ra không cần bàn cãi, nhất là khi ba quán quân liên tiếp sẽ xây dựng nên cả một vương triều. Chiến đội Luân Hồi đang đi trên con đường vinh quang nối tiếp vinh quang. Mùa hè này họ cũng sẽ không biết mệt mỏi.

Chiến đội Hô Khiếu sung sức hết phần thiên hạ, tiến vào vòng chung kết với vị trí thứ 3 bảng tổng sắp trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người. Họ xông thẳng đến bán kết, thế rồi lại bị Luân Hồi tiễn bước gọn đẹp chỉ trong hai trận. Ngã gục dưới chân chiến đội đoạt được quán quân chung cuộc là một kết quả khá ổn đối với bất kỳ ai khác, nhưng đối với băng đảng toàn sức trẻ này mà nói là bách nhục. Thất bại chính là thất bại, dù thất bại có đáng thông cảm thế nào đi nữa, Hô Khiếu cũng không thể nào dễ chịu trong lòng. Cái họ muốn là chiến thắng từ đầu đến đuôi, một chiến thắng triệt để.

Và cả Yên Vũ, Hư Không, Ba Lẻ Một, Hoàng Phong, thậm chí Việt Vân, Hạ Vũ, Chiêu Hoa nữa...

Mùa giải thứ 10 liên minh Vinh Quang, năm thứ 10 giới Vinh Quang chuyên nghiệp phát triển đến nay, mùa giải trọn vẹn đầu tiên sau khi max level Vinh Quang tăng lên 75, mỗi một chiến đội trong cả 20 chiến đội đều không có bất kỳ lý do nào để chấp nhận thất bại. Nhiệt huyết đang cháy bỏng ở từng tuyển thủ của cả 20 chiến đội. Mùa hè này được thắp lên bởi đấu chí của họ, tựa hồ cũng nóng hơn hẳn.

Lại một trận cướp boss hoang dã cấp 75 bắt đầu.

Đây là trọng điểm tiến công trước mắt của công hội các câu lạc bộ lớn, vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến tình hình thăng cấp trang bị bạc lên 75 của đội nhà. Trong tay Diệp Tu có một bản danh sách vật liệu Quan Dung Phi yêu cầu, lẽ nào trong tay các công hội khác lại không?

Dãy Núi Liệt Bình, Quân Sư Bóng Ma Sa Hàn, siêu boss hệ Ám Dạ, rớt trang bị các nghề thuộc hệ Ám Dạ và các loại vật liệu cần thiết cho trang bị của hệ này.

Thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ của chiến đội Lam Vũ, ninja Lâm Ám Thảo Kinh của chiến đội Yên Vũ, đạo tặc Quỷ Mê Thần Nghi của Hô Khiếu và thích khách Phong Cảnh Sát của Ba Lẻ Một là bốn siêu nhân vật hạng sao của hệ Ám Dạ, đều đóng vai trò nòng cốt nhất trong đội mình, vì thế Quân Sư Bóng Ma Sa Hàn chắc chắn là mục tiêu chăm sóc quan trọng nhất của họ. Ngoài ra các chiến đội như Luân Hồi, Hư Không, Lôi Đình... đều có nhân vật chủ lực thuộc hệ Ám Dạ nên cũng sẽ không bỏ qua con boss này. Còn bên Hưng Hân, thuật sĩ Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm và ninja Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm cũng đói hàng không kém.

Ở một khe núi nào đó trên một ngọn núi nào đó thuộc Dãy Núi Liệt Bình, Quân Sư Bóng Ma Sa Hàn spawn ra, mặc áo choàng, mặt mũi u ám như cái bóng lượn tới lượn lui trong bóng râm dưới vách núi. Nhận được tình báo, quân đoàn các công hội lớn đã nhanh chóng chen nhau tiến vào khe núi. Nhưng khi nhìn đến địa hình, ai cũng thấy mệt tâm.

Xung quanh khe núi đều là vách cao dựng đứng, không có khả năng bày trận. Khu vực kẹp giữa các vách núi này thì lại không đủ rộng, một quân đoàn muốn dàn hàng ra quất boss cũng đủ mệt chứ nói chi hai, ba, bốn...

Oimeoi, nhiều tới không đếm xuể luôn! Người chơi các công hội lớn khóc một dòng sông, còn đám hội trưởng thì đều nhất trí im lặng vì giờ họ chỉ là người lãnh đạo tối cao trên danh nghĩa thôi. Những lúc có tuyển thủ chuyên nghiệp đứng trong đội hình, họ sẽ hiểu thời thế mà thoái vị nhường ngôi, nhất là hôm nay người đến toàn là các siêu nhân vật thuộc đẳng cấp đội trưởng.

"Dụ đội, khu vực này hơi bị khó đánh!" Bên Lam Khê Các, hội trưởng Xuân Dịch Lão đang thảo luận địa thế với đội trưởng Dụ Văn Châu của chiến đội nhà mình.

"Ừm..." Dụ Văn Châu đáp, tay trái gõ gõ nhẹ lên cạnh bàn phím, cũng đang trầm tư suy nghĩ.

Hoàng Thiếu Thiên ngồi kế bên lại không yên tĩnh như anh. Hắn rủ rê Lư Hãn Văn, hai kiếm khách, một lớn một nhỏ, hiện đang núp lùm trong bụi cây nào Dụ Văn Châu cũng không biết, chỉ nghe thấy giọng nói của Hoàng Thiếu Thiên không phải từ game mà từ ghế bên cạnh, xuyên qua cả tai nghe truyền đến.

"Lần này nhất định phải duy trì cái đầu lạnh, tuyệt đối không được để lộ thân phận tụi mình quá dễ dàng. Diệp Tu là một tuyển thủ rất đê tiện, chỉ cần bị thằng chả phát hiện, thằng chả chắc chắn sẽ la làng lên, giống lần trước đó, em nhớ lần trước không?" Hoàng Thiếu Thiên đang truyền nghề cho Lư Hãn Văn.

"Tiền bối, hình như lần trước chỉ có mình anh tự để lộ mà? Làm gì có "tụi mình" đâu ạ?" Lư Hãn Văn nói.

"Ranh con! Nếu em không cẩn thận, ổng nhìn ra em là chuyện nhỏ như con thỏ." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Nhưng... hình như hôm nay ảnh không tới mà? Em không thấy công hội Hưng Hân đâu cả." Lư Hãn Văn nói.

"Hừ, tin ổng bán nhà." Hoàng Thiếu Thiên cười lạnh, "Mới rồi ổng còn pm QQ hỏi anh ở đâu, chắc chắn ổng đang ở đây, núp xó nào thì không biết."

"Ố ồ, em hiểu rồi." Lư Hãn Văn gật đầu, "Dù ảnh không ở đây thì sau khi nghe anh trả lời xong, đảm bảo 100% ảnh cũng tới luôn rồi."

"Ế?" Hoàng Thiếu Thiên ngớ ra. Suy luận gì mà nghe có vẻ sai sai ấy nhờ?

"Hãn Văn à..." Hoàng Thiếu Thiên thành khẩn nói, "Em biết đó, tay anh nhanh như hack, nhanh hơn não luôn. Chơi game cũng vậy mà đôi khi xử lý vấn đề cũng vậy."

"Em hiểu, thảo nào đội trưởng thường nhấn mạnh rằng phải biết tăng giảm tốc độ tay một cách nhuần nhuyễn." Lư Hãn Văn nói.

"Ha ha ha, thì đội trưởng có phải đối mặt với cái khó này đâu!" Hoàng Thiếu Thiên cười.

"Đội trưởng nhìn qua mình kìa." Lư Hãn Văn phát hiện hình như cuộc trò chuyện của hai anh em đã thu hút Dụ Văn Châu.

"Im lặng! Tập trung! Tập trung nghe chưa Hãn Văn?" Hoàng Thiếu Thiên lớn tiếng răn dạy bạn trẻ.

Ngày đẹp số chương đẹp, nghỉ Tết mọi người nhé, chứ để mai vào combat thì còn ngứa mông dữ nữa, mùng 6 gặp lại! Cả nhà ăn Tết zui quên trời đất, phát tài phát lộc, được nhiều lì xì, ai đi chùa thì gặp zai gái đẹp, ai vào game đầu năm thì rắc hành, gặp teammate khôn gặp đối thủ gà, nữ thần Vinh Quang phù hộ may mắn nguyên năm! *ù té chạy*