Toàn Cầu Cao Võ

Chương 53: Số liệu thay đổi




Phương Bình vô cùng vui mừng với thu hoạch của mình.

Sau đó, sắc mặt khẽ biến, vội vàng cầm túi chiến lợi phẩm đi về nhà.

...

Phòng 101.

Trong gian phòng nhỏ.

Khuôn mặt Phương Bình có chút đau khổ, trong lòng thầm mắng, đã sớm biết ngươi không đáng tin, quả nhiên không đáng tin thật!"

"Sẽ không phải nó thấy nhiều tiền, nổi máu tham tiền, định nuốt luôn điểm tài phú của mình đó chứ?"

Vừa rồi, trong lúc Phương Bình đang vui mừng, bỗng dưng ba hàng số liệu tự nhiên biến mất!

Vô cùng đột ngột, giống như bị cúp điện vậy, Phương Bình chẳng còn nhìn thấy gì nữa.

Cái hệ thống giẻ rách này, trước đó không có sách hướng dẫn, Phương Bình đã cảm thấy nó có vấn đề rồi, đúng là sản phầm dây chuyền sản xuất.

Bây giờ thì ngon rồi, thật vất vả mới thu thập được hơn 2 triệu điểm tài phú.

Còn chưa kịp hưởng hết vui mừng, đã mất rồi!

Đây không phải là thấy tiền nổi máu tham, ôm tiền chạy trốn thì là gì?

Phương Bình thầm mắng trong lòng một trận, cũng không từ bỏ, vẫn trợn to hai mắt, gắt gao nhìn về phía màn hình số liệu đen thui trong hư không.

Trong lúc đôi mắt trừng lớn của Phương đau rát như muốn chảy nói chuyện mắt đến nơi, thì màn hình đen thui trong tầm mắt đột nhiên loé lên.

Rất nhanh, ba hàng số liệu lần thứ hai chậm rãi hiện lên.

Phương Bình lúc này mới thở phàp nhẹ nhõm, dụi dụi hai mắt, trong lòng mắng: "Mẹ mi, muốn cập nhật là cập nhật ngay, có thể thông báo một tiếng hay không hả?

Nói biến mất là biến mất, cố ý hù hoạ tao hả?"

Đối với hệ thống giẻ rách này, Phương Bình hiện ngày càng không hài lòng.

Không có sách hướng dẫn sử dụng thì thôi đi, muốn xuất hiện là xuất hiện, muốn biến mất là biến mất, nó coi mình là cái gì.

Miệng thì mắng, nhưng Phương Bình vẫn tập trung nhìn về ba hàng số liệu mới:

Tài phú: 2403800

Khí huyết: 121 cal

Tinh thần: 110 hz

...

Cũng không phải thay đổi gì lớn, chỉ là xuất hiện sự thay đổi về số liệu chuyển đổi.

"Dụng cụ đo khí huyết xưa nhỏ, nay biến lớn rồi?"

Phương Bình trong lòng âm thầm tính toán, thay đổi như vậy rốt cuộc có tác dụng gì?

Quan trọng nhất là tiết kiệm được tiền đi bệnh viện kiểm tra khí huyết.

Lần cập nhật hệ thống này, hẳn là do điểm tài phú đạt đến một tiêu chuẩn nào đó, bản lậu đã được thăng cấp thành bản chính thống chăng?

Không lâu sau, Phương Bình lại nghĩ đến tác dụng thứ hai.

"Lúc trước muốn tăng đều là tăng theo thang 0.1, 10000 điểm tài phú mới tăng lên được 10 cal điểm khí huyết.

Bây giờ, phải chăng có thể dùng 1000 điểm tài phú để tăng lên 1 cal khí huyết?"

Suy nghĩ một chút, Phương Bình cảm thấy vẫn nên nên thử chút mới được.

Không do dự nữa, cậu bây giờ nhiều tiền lắm của, cũng không để ý 1000 điểm tài phú đó.

Trong lòng yên lặng nghĩ muốn tăng lên 1 cal khí huyết…

Rất nhanh, số liệu trước mắt xuất hiện biến hóa:

Tài phú: 2402800

Khí huyết: 122 cal

Tinh thần: 110 hz

"Quả nhiên!"

Trong lòng Phương Bình vui vẻ, thật sự là vậy.

Xuất hiện số liệu cụ thể không phải chỉ đơn giản giúp cậu tiết kiệm được tiền kiểm tra khí huyết.

Mà là để Phương Bình có thể hiểu rõ tình hình cơ thể của mình một cách trực quan hơn.

Giống như trước kia, mỗi lần Phương Bình tăng điểm, đều là một lần tăng lên 10 cal.

Lần trước, cơ thể cậu xém chút nữa không đạt yêu cầu, đau đến chết đi sống lại.

Đó là bởi vì một lần tăng lên quá nhiều khí huyết, khiến cơ thể không làm quen được với lượng khí huyết tăng nhanh trong thời gian ngắn.

Bây giờ không như vậy nữa, tăng lên 1 cal, giúp cơ thể của Phương Bình không phản ứng mạnh, có thể khống chế cơ thể tốt hơn, tránh tình trạng bị vỡ mạch máu.

Ngoại trừ điểm này, Phương Bình lại nhanh chóng nghĩ đến một ưu điểm khác.

Có thể tăng khí huyết bí mật, khó bị phát hiện!

Một lần tăng lên 10 cal, gặp phải những võ giả như Vương Kim Dương, bọn họ sẽ nhanh chóng cảm ứng được sự khác biệt.

Nếu tiếp tục như trước, Phương Bình sẽ không thể tìm cớ lừa gạt được nữa.

Nhưng nếu chỉ tăng lên một hai cal, sự tăng trưởng không quá rõ ràng, Vương Kim Dương cũng khó có thể phát hiện.

Bây giờ quá hoàn hảo, số lượng võ giả mà Phương Bình tiếp xúc không nhiều, hiện nay chỉ có Vương Kim Dương.

Nhưng đến khi lên Võ Đại, sẽ có rất nhiều võ giả bên cạnh.

Kết quả, chỉ mới một buổi tối không gặp, khí huyết của ngươi lập tức tăng lên 10 cal, rất dễ bị người khác phát hiện ra điều bất thường.

Nếu trong một tuần, hoặc 10 ngày mới chậm rãi tăng lên 10 cal, xác xuất bị phát hiện có điều bất thường không lớn.

Sau khi nghĩ thông suốt những điều này, Phương Bình rất hài lòng.

Lần cập nhật hệ thống này quả thật rất tốt, ngay cả đơn vị cụ thể là gì cũng hiển thị rồi.

"Đây là chuyện tốt, xem như mày đáng tin."

Phương Bình âm thầm khen hệ thống một câu, cũng không nhịn được mà mắng, cũng là cái thứ thấy tiền là sáng mắt!

Lúc không có tiền, ngay cả sách hướng dẫn cũng chẳng có, cậu phải tự mình tìm hiểu mọi thứ.

Bây giờ, điểm tài phú tăng lên, ngay cả đơn vị cụ thể cũng hiển thị rõ.

Nịnh hót!

...

Số liệu lại hiển thị thêm lần nữa, Phương Bình cũng không vội vàng tăng lực lượng tinh thần lên.

Vương Kim Dương còn ở trên lầu, nếu bây giờ mình tăng các số liệu lên, xuất hiện một chút dị thường, rất dễ dàng bị phát hiện.

Chờ anh ta đi rồi mình tăng lên sau cũng không muộn.

Cân nhắc đến chuyện Vương Kim Dương còn ở trên lầu, hơn nữa vẫn còn một xác chết ở trên lầu, Phương Bình cũng hơi khiếp sợ.

Không ở trong phòng lâu thêm nữa, sau khi giấu kỹ tiền mặt, Phương Bình mang theo mấy bình đan dược bên người, đeo cặp sách đi đến trường.

Trên đường đi, Phương Bình còn đang suy nghĩ có nên mua một căn nhà hay không, hay là thuê cũng được.

Nhà mình quá nhỏ rồi!

Ba mẹ còn đỡ, bình thường cũng không vào phòng mình kiểm tra dò xét cái gì.

Nhưng mà con bé Phương Viên kia có tính tò mò quá nặng.

Hay thích vào phòng mình lật lật tìm tìm kiếm đồ ăn vặt, tìm truyện manga, tìm đồ chơi…

Nói chung, nha đầu kia có hứng thú với mọi thứ!

Bây giờ trong phòng mình, cộng với 20 ngàn mà ba mẹ cho, tổng cộng có hơn 220 ngàn tiền mặt.

Mặc dù mình đã giấu đi rồi, nhưng mà hơn 200 ngàn không phải là một tờ giấy, nếu như bị nha đầu kia phát hiện thì không dễ giải quyết rồi.

"Lát về phải làm thẻ ngân hàng mới được."

Phương Bình tự nhắc nhở một câu, dù sao Vương Kim Dương vẫn chưa chuyển một triệu qua.

Trước cứ làm thẻ, tránh để anh ta trở về lại bế quan đột phá, xong quên mất chuyện này.

Sau này, việc tu luyện công pháp và việc rèn luyện thân thể cũng không thể luôn tập trong sân sau ở nhà được.

Lúc trên tay không có tiền, Phương Bình sẽ không suy nghĩ đến chuyện này.

Nhưng bây giờ có tiền, kiến tạo một nơi bí mật riêng cho mình là chuyện tất yếu.

"Thuê hoặc là mua một căn nhà..."

Ghi chuyện này vào trong lòng, Phương Bình chuẩn bị chủ nhật này sẽ đi tham khảo, xem nhà.

...

Ở trường học xong các tiết buổi chiều, vừa tan học, Phương Bình lập tức chạy về nhà.

Hiện tại cậu không quá an tâm, trong phòng mình còn giấu tiền mặt, Phương Bình rất sợ bị Phương Viên phát hiện.

Kết quả, vừa về tới nhà, sắc mặt Phương Bình đã hơi chuyển sang màu xám rồi.

So với việc bị Phương Viên tìm thấy mình giấu tiền, dường như có việc xấu hơn xảy ra rồi!

...

Trên hành lang.

Trước cửa nhà Phương Bình.

Lúc này lại xuất hiện một người mà Phương Bình không hề nghĩ tới sẽ xuất hiện ở đây - Vương Kim Dương!

Tuy rằng Vương Kim Dương đã nói đến tối anh ta mới đi, nhưng Phương Bình đã nghĩ anh ta sẽ không ra ngoài mới đúng!

Ai ngờ, anh ta thật sự nghênh ngang đi ra ngoài!

Nếu chỉ một mình Vương Kim Dương, Phương Bình cũng không cảm thấy có gì quan trọng, nhưng mà Vương Kim Dương lúc này đang nói chuyện với Phương Viên!

Đầu Phương Bình như muốn nổ tung, vội vàng đi tới.

Vương Kim Dương đang nói chuyện với Phương Viên cũng nhìn thấy Phương Bình, gật đầu cười.

Phương Viên lại càng vui vẻ ra mặt, vừa nhìn thấy Phương Bình, cô vui mừng ra mặt nói: "Phương Bình, anh đi học về rồi!"

"Ừm, hai người đang?"

"Phương Bình, anh nói xem có khéo hay không, em gặp được Vương học trưởng rồi!"

Phương Viên rất hưng phấn, sau đó lại kỳ quái nói: "Không phải anh cũng quen biết anh ấy sao?"

Phương Bình phát khổ với cô bé, phí lời, anh đương nhiên là quen!

Quan trọng là, tại sao hai người lại gặp nhau rồi ngồi tán gẫu ở đây?

Vương Kim Dương cái tên khốn này, anh không ở trên lầu canh xác chết đi, xuống lầu làm cái gì!