Toà Lâu Đài Phủ Gai

Chương 21




- Cốc cốc

Như thói quen sau tiếng gõ Hae tự mở cửa vào phòng Jungkook. Đôi mắt đột nhiên mở to trầm trồ nhìn Jungkook đang lau đầu, trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần lót màu đen để lộ ra thân thể vô cùng cường tráng.

Sự xuất hiện bất thình lình của Hae làm Jungkook không kịp phản ứng gì, anh vội lấy khăn lau đầu che đi cái bộ phận mềm yếu quý giá của mình, sắc mặt hiện rõ sự ngại ngùng

" Nhìn gì " âm điệu phát ra từ miệng Jungkook làm Hae chợt tỉnh lại, cô quay lưng lại với Jungkook xấu hổ

" Xin lỗi, tôi chưa thấy gì hết "

" Đứng yên đấy " Jungkook vội mở tủ lấy quần áo mặc nhanh lên người.
Chết tiệt, cô ta đã thấy hết mọi thứ rồi

Nghe tiếng động đang mặc quần áo của Jungkook mà mặt Hae cứ nóng lên khó tả.

Mày sao vậy Hae?

" Đưa cái cà vạt chỗ cô cho tôi "

Hae vươn tay với lấy cái cà vạt trên giường, vẫn giữ nguyên tư thế quay lưng ném cho Jungkook.

" Chút nữa tới đó, toàn người nước ngoài, cô cư xử cho cẩn trọng cho tôi "

" Có bao giờ tôi làm anh xấu hổ chưa" Hae bĩu môi nói, sắc mặt bất mãn cũng hiện lên.

Đột nhiên bàn tay to lớn của Jungkook lại lần nữa bóp lấy hai bên má Hae khiến cô thấy đau đớn suýt rơi nước mắt. Hae thấy được sự phẫn nộ trong ánh mắt của Jungkook nên cô không dám nói gì thêm

" Đừng có cãi lại lời tôi như vậy "

Hôm nay Jungkook sẽ ký bản hợp đồng quý giá đó. Ngồi trong xe nhìn ra ngoài khiến Hae ngỡ ngàng biết bao nhiêu, những con đường và những toà nhà được xây dựng hết sức tinh tế.

Chiếc xe dừng lại trước cửa một toà nhà cao tầng, bên trong có rất nhiều người đi lại trên tay cầm những tập giấy lớn nhỏ, cô đoán rằng đây là công ty của Jakson

Hae trên chiếc ghế bên ngoài phòng họp, nét mặt vô cùng buồn chán. Biết tới đây ngồi đợi anh ta như vậy cô đã chẳng đi cùng anh làm gì cho mệt người, tự dưng bắt đi theo xong phải ngồi đợi để mấy người đi qua đi lại cứ nhìn cô chằm chằm như vật thể lạ

Sau 1 tiếng ngồi đợi, cuối cùng cánh cửa cũng chịu mở ra. Jungkook đi ra với gương mặt vô cùng vui vẻ cùng thần thái lịch lãm khiến anh toát lên sự phong độ vô cùng

" Xin lỗi bắt phu nhân phải đợi chúng tôi rồi " Jakson đưa tay chào hỏi

" Đừng để tâm tới tôi thưa ngài Jakson, công việc mới là trên hết " Hae vươn tay ra bắt lấy lịch sự. Jungkook đứng cạnh nhìn Hae vô cùng hài lòng, con người cô nếu được ăn học đầy đủ chắc chắn sẽ là một người vô cùng thông minh

" Ngài biết đấy cô ấy là người như vậy, công việc là trên hết. Phải không em yêu" Jungkook nở một nụ cười thật tươi, bàn tay không yên vòng qua eo kéo Hae lại sát mình.
Hae thì quá quen với hành động nhạy cảm này của Jungkook nên cũng không quá bất ngờ khi anh lại ôm eo cô như vậy.

" À, công ty tôi có một nhiếp ảnh gia chụp rất đẹp. Tôi sẽ bảo anh ta chụp cho hai người "

" Oh Cảm ơn ngài nhiều "

Ngồi trên xe với tâm trạng vô cùng buồn bã, suy cho cùng cô ăn mặc đẹp thế này cũng chỉ được tới đó ngồi đợi anh rồi chụp một tấm ảnh kỉ niệm rồi lại về khách sạn ,trong khi cô đã tưởng tượng Jungkook sẽ cho cô thăm quan nơi này.

Về tới khách sạn Jungkook và Hae cũng chẳng nói với ai lời nào. Anh lên phòng còn cô về lại cái chỗ ở tập thể dành cho nhân viên.

Jungkook liếc nhìn xung quanh phòng, anh tinh ý phát hiện ra phòng mình đã bị ai đó lục lọi mọi thứ. Anh đoán chắc chắn khách sạn này có vấn đề, những thứ anh suy đoán chưa bao giờ là sai

- Cốc cốc

" Cậu Jeon, tôi có thể..." Hae đột nhiên bước vào nhìn thấy Jungkook đang đứng yên như suy nghĩ gì đó sắc mặt cũng không được tốt , làm cô rất tò mò.

" Anh nhìn gì vậy "

" Cô quay lại thu dọn đồ đạc đi, chúng ta sẽ chuyển khách sạn "

" Thật sao, tôi sẽ đi ngay "

Hae mừng rỡ quay lại thu dọn đồ đạc, thật tốt vì không phải ngủ chung với họ nữa. Đứng trả tiền lúc này Jungkook mới để ý ánh mắt của tên lễ tân rất gian xảo, tối qua vì đã quá gấp nên anh đã không nhận ra điều bất thường của hắn ta. Nếu sớm biết anh cũng chẳng ở lại cái khách sạn này , cũng may đồ đặc chưa mất gì

" Chủ tịch tôi xin lỗi, tôi đã đặt cho anh ở Ritz Paris rồi "

" Anh chuẩn bị làm đơn xin nghỉ việc được rồi đấy " Jungkook lời nói vô cùng lạnh lùng, anh vội cất chiếc điện đoại của mình vào túi quần rồi miễn cưỡng Hae tới khách sạn đã được Tae đặt sẵn.

Nếu không phải vì thấy cái thái độ mong muốn được tham quan Paris của Hae thì chắc chắn anh đã bay về Hàn sau cuộc họp khi nãy rồi. U

" Có mỗi vậy mà anh bắt Tae xin nghỉ việc sao?"

" Đây là phòng của cô và cô có 5p để cất đồ rồi ngay lập tức xuống đây" Jungkook ném cho Hae chìa khoá rội lạnh lùng quay lưng đi.

5p sau Hae có mặt theo yêu cầu của Jungkook. Anh nhìn Hae một cái thái độ rất hài lòng

" Cô muốn ăn gì ?"

" Tôi muốn ăn Macaron, bánh crepe, bánh mì nướng" lúc trước có đọc sơ qua nước Pháp nên cô đã rất ấn tượng với mấy món này muốn được thử.

Jungkook thở một cái rồi bỏ đi, anh cứ tưởng cô sẽ muốn ăn những thứ hảo hạng hơn cơ.
Một chiếc xe con sang trọng dừng lại, anh lễ tân cao to đẹp trai bước ra khỏi xe đưa cho Jungkook một chiếc chìa khoá.

" Xe này của anh sao" Hae ngạc nhiên nhìn Jungkook

" Không, tiền đâu mà mua đồ mượn đấy " Jungkook nhạt nhẽo nói rồi lên xe, Hae khẽ bĩu môi lườm anh một cái rồi lên cùng luôn.

Ăn uống xong xuôi, Hae và Jungkook bắt đầu cho chuyến thăm quan Paris. Hae vô cùng vui vẻ trầm trồ mức độ xa hoa của Paris, trái ngược hẳn với cô đây không phải là lần đầu Jungkook tới đây nên anh cũng không lấy làm hứng thú lắm.

" Anh có thể chụp cho tôi một tấm ảnh không?" Hae ngại ngùng quay sang nhìn Jungkook nói.
Jungkook không nói gì rút chiếc điện thoại từ túi quần ra miễn cưỡng chụp cho Hae một tấm.

Jungkook nhìn vào màn hình điện thoại đột nhiên hàng lông mày khẽ cau lại, anh thấy có người đang thập thò có biểu hiện vô cùng nghi ngờ.

" Chúng ta đi thôi " Jungkook nắm lấy tay Hae kéo đi rất nhanh, lấp sau con ngõ nhỏ

" Anh chụp đẹp không vậy "

" Đẹp rồi, nói ít thôi chúng ta đang bị theo dõi " Jungkook nói vừa đủ cả hai nghe thấy, Hae kinh ngạc nhìn Jungkook khó hiểu

" Theo dõi..."

" Suỵt " Jungkook một tay bịt miệng Hae lại không để cô nói gì thêm, ánh mắt nhìn xung quay rất đề phòng

Vừa nói xong đột nhiên từ phía sau một đám người lạ mặt xăm trổ từ đâu xông ra, họ nhanh chóng vây quanh cả hai.

Jungkook cảm nhận được sự nguy hiểm, ánh mắt anh mang theo sát khí liếc một vòng nhìn bọn họ, người nào cũng cầm trên tay con dao vô cùng sắc nhọn.

" Jungkook " Hae sợ hãi siết chặt cái nắm tay của Jungkook, cơ thể bé nhỏ lấp mình sau tấm lưng to lớn của anh.

Jungkook không hề kinh hãi ngược lại thần sắc của anh vô cùng bình tĩnh quay lại nhìn Hae trấn an cô.

" Đừng sợ, đứng yên ở đây nhé."

" Nhưng mà bọn chúng có dao" Hae đoán được Jungkook định làm gì nên cô thấy rất lo cho anh

" Không sao đâu, hứa với tôi cô không chạy đi đâu là được " Jungkook nở nụ cười hiền ánh mắt nhìn Hae vô cùng dịu dàng, anh gỡ bàn tay của Hae ra rồi quay lại nhìn đám người lạ mặt kia

Đứng trước đám người lạ kia Jungkook vẫn giữ được tư thế oai phong trầm tĩnh không một tia bối rối hay sợ sệt

" Ai đã sai bọn mày tới đây " giọng nói trầm đầy nam tính cùng ánh mắt kiêu ngạo có phần sắc bén nhìn bọn chúng

" Đưa tiền đây " một tên cao lớn đen thui hung hăng lên tiếng.

" Tiền sao, sẽ có nếu chúng mày nói ai sai bọn mày tới đây " Jungkook biết đây không phải là vụ cướp tiền bình thường mà chúng được thuê để tới giết anh hoặc là Hae. Vì anh đoán được bọn chúng sẽ kiếm lợi cho mình trước rồi mới thực hiện nhiệm vụ của mình, bọn giết thuê ai cũng vậy.

" Đừng nói nhiều, mau đưa tiền đây nếu không mày và con nhỏ kia sẽ chết ở đây "

Cuộc đối thoại bằng tiếng anh khiến Hae không thể hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng cô đoán tình hình lúc này rất căng thẳng.

Một nụ cười khinh thường hiện lên trên gương mặt tuấn tú của Jungkook

" Xin lỗi, bọn mày tìm nhầm người rồi, tao rất nghèo " Jungkook buông lời chế nhạo

Vừa nói xong, đám người lạ mặt xông tới phía Jungkook, những con dao nhọn từ nhiều hướng nhắm vào người Jungkook nhưng muốn đâm chết anh.

Anh nhanh chân lách người sang một bên, bàn tay với cơ bắp cuồn cuộn đánh mạnh vào mặt của một tên. Theo phản xạ Jungkook liền xoay người lại đấm những tên còn lại.

Hae đứng co ro nhìn cảnh tượng trước mắt vô cùng sợ hãi, trong lòng cũng rất lo cho Jungkook

Những đòn mang Jungkook ra tay vô cùng mạnh và chính xác. Chỉ trong ít phút Jungkook hầu như đã hạ gục gần hết bọn chúng

" Jungkook " giọng nói run rẩy được phát ra từ phía sau Jungkook làm anh sững người vội quay mặt lại.

" Hae..." Jungkook bất ngờ nói lớn

Một tên côn đồ trong bọn chúng đang siết con dao lêm cổ Hae để khống chế Jungkook.

" Bỏ cô ấy ra, tao sẽ đưa tiền cho bọn mày " Sắc mặt Jungkook dần chuyển sang lo lắng và biết ý hơn.

" Giờ bọn tao không cần tiền của mày nữa" tên côn đồ cười lớn càng lúc càng siết mạnh con dao vào cổ Hae hơn và xuất hiện một vệt cắt nhỏ

" Cô ấy không liên quan tới chuyện này hãy thả cô ấy đi, tao sẽ làm theo yêu cầu của bọn mày "

Trong lúc Jungkook đang phân tán tư tưởng lo lắng cho Hae thì một con dao từ phía sau nhắm tới thẳng về phía anh

" Jungkook, đằng sau... " Hae đứng đối diện nhìn thấy một tên đang có ý định đâm lén anh liền kêu lớn.

Chưa kịp phản xạ thì còn dao đã đâm thẳng vào người Jungkook, máu từ miệng vết thương thấm ướt một mảnh áo sơ mi màu trắng đắt tiền của anh.

" Jungkook...."