– Lâu thế. Lề mề quá! Chờ lâu lắm rồi. Hic cóng hết cả tay rồi…
– Than vãn con khỉ nhà cậu. Tôi bị mẹ bắt dọn nhà đấy.
– Biết rồi…ra ngay… Mà mặc gì được nhỉ?
– Cậu mặc gì cũng xinh…nhưng mà không mặc gì là tốt nhất.
– Đồ trơ trẽn, liệu hồn, tôi mà gặp cậu là ăn vả đó.
– Hehe. Thôi lẹ lên.
– Ờ, biết rồi, chờ ở đấy, đến ngay – Nói xong tôi cúp máy luôn, không kịp để cho cậu ta ho he gì.
– Ahhh…Hoàng Nammmm – Chả hiểu sao ngày nào cũng gặp nhau mà lần này
gặp hắn ta tôi vui quá chừng. Chắc tại đây là lần hẹn hò đầu tiên…
Tôi chạy ù qua đường mặc sống mặc chết. Haha vui quá, quen nhau 15 năm mà đây là lần đón giao thừa riêng đầu tiên.
– Cẩn thận!!!!
– Hả??? – Tôi ngoảnh mặt ra nhìn đường, đèn pha chiếu thẳng vào mắt khiến tôi bất giác che mắt lại…
– Aaaaaa…
Hắn ta chạy ra giữa đường ôm gọn tôi vào lòng…
– Phù…phù…hộc….hộc… – Hai chúng tôi ngã sõng soài trên vỉa hè, thở dốc. Và tất nhiên…hắn vẫn ôm chặt tôi.
– Qua đường như thế à? Phải cẩn thận chứ!!! Cạch mặt!!! – Tôi đang
chờ đợi một lời hỏi han sến súa thì tự dưng lại bị mắng. Tôi trưng ra bộ mặt tiu nghỉu.
– Thôi, được rồi. Còn lần sau nữa thì đừng trách tớ… – Hắn thầm thì – Cậu có biết đối với tớ cậu quan trọng thế nào không?
Trời ơi! Cái…cái bản mặt hắn cứ dí vào tôi. Khỉ thật, giữa đường giữa phố mà hắn định làm gì vậy?
– Này này, lên sân thượng rồi nói gì thì nói, mọi người đang nhìn kia
kìa – Nói đoạn tôi đẩy hắn lên cầu thang. Liếc cái mặt đỏ rần nhìn mọi
người xung quanh.
Từ ngày bị bắt cóc ý, tôi cực kì thích lên đây. Đó là địa điểm bí mật của tụi tôi mà lị.
– …Và bây giờ đồng hồ sẽ bắt đầu đếm ngược…59…58…57… – Điện thoại mở kênh VTV1 tiếng to nhất có thể.
Hai tôi liếc nhìn về phía Hồ Gươm đếm ngược.
…10…9…8…7…6…5…4…3…2…1…
– Happy new yearrrr!!!!! – Hai đứa đồng thanh hét rống lên.
– Phục… – Nắp trai vang nổ bật tung lên giời.
Hoàng Nam rót rượu ra hai cái cốc, đưa cho tôi một cái – Năm mới rồi, quên hết chuyện buồn của năm cũ đi nhá!
– Ờ. Nào uống đê. Hôm nay không say không về!!!
– Nào uống!
– Ơ khoan, cúng cụ FB đã hehe